Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu, Kiếm của ta

Tiểu thuyết gốc · 1958 chữ

Chương 3 : Chiến đấu, Kiếm của ta

Tử Lâm cười bí hiểm, khuôn mặt tà mị chứa đầy nét phóng khoáng, anh thoải mái tắm rửa từng chút một cơ thể, kỳ cọ mọi bộ phận một cách kỹ càng.

“Ahhh ~ Thật thoái mái a” Cảm giác được gột rửa mọi vết bẩn, sống ở một khu vực hoang dã như thế này, thật sự là anh cảm thấy muốn tắm lâu rồi, nhưng giờ mới có cơ hội cọ rửa bản thân một cách kỹ càng a.

Con thú hoang dã tiếp tục lựa chọn thời cơ, nó nhìn chằm chằm mọi cử động và hành động của Tử Lâm, từ việc đưa tay múc nước sờ lên bờ ngực săn chắc, vuốt mái tóc còn chút ẩm ướt, khuôn mặt được tô điểm thêm những dòng chảy dài xuống cái cổ cao đẹp, xương quai xanh cực kỳ quyến rũ.

Chết tiệt, tại sao tên nhân loại giống đực này cứ liên tục làm những hành động bẩn bựa, thế quái nào nó lại cảm thấy thật đẹp mắt. Cái đệch, bộ nó cần dầu neptune tài trợ cho vấn đề này sao ? Nó bị Tử Lâm bẻ cong chỉ trong cái nhìn chớp mắt ?

Trông có vẻ là Tử Lâm không quan tâm con thú hoang dã đang làm gì, nhưng thực chất anh đang liên tục quan sát mọi động tĩnh của môi trường xung quanh.

Nhắm cặp mắt lại cảm nhận dòng nước chảy trên người, một vài con cá nhỏ bơi lội lướt qua cơ thể anh, giác quan của Tử Lâm hòa làm một với thiên nhiên.

“Thế này là … ?” Cảm nhận khí tức đến từ phía con thú đang trở nên hỗn loạn, không biết vì lý do gì, nhưng đây rất có thể là cơ hội tốt để anh chém giết nó.

“Thình thịch” Một lần nữa, âm thanh của thanh kiếm trong trái tim Tử Lâm vang lên, nó đang kêu gọi Tử Lâm gọi nó ra để chiến đấu, linh hồn của một chiến binh đang được thức tỉnh.

Không hề biết sự quyến rũ của bản thân đã làm cong con thú đực ngu xuẩn kia, Tử Lâm đang lẫm bẫm và suy tính cho cách chiến đấu tiếp theo, giờ anh đang trần truồng, thân không một mảnh vải che thân, lớp lá chuối trước khi nhảy xuống đây tắm rửa đã bị tháo ra.

Cơ mà cái lớp lá chuối đấy cũng ếu có công dụng gì đâu, chỉ là trưng cho đẹp thôi, trong cái thời vật chất thiếu thốn này, tốt nhất là nude cho hòa hợp với thiên nhiên và tốt cho môi trường, thuận tiện bổ mắt cho mấy con thú.

“Gọi ta ra !!” Một âm thanh vang lên trong đầu Tử Lâm, thanh kiếm đấy đang bắt đầu trở nên có chút ngưng thực hơn, anh có thể nhìn thấy và quan sát nó rõ hơn lúc ban đầu ! Đây là ? Kiếm của anh ư ?

Một thế giới nơi mà mọi người đều có những thanh kiếm của riêng mình, tất cả những đứa trẻ khi sinh ra, tại trái tim của họ, ai cũng sẽ có một liên kết bền chặt với một món vũ khí nào đó, tất nhiên nó không nhất thiết là kiếm, cũng có thể là đao, cung, khiên, thậm chí là những thứ vũ khí bá đạo như đại bác, pháo, bom oanh tạc.

Ngoài ra, mối liên kết này cũng có thể kết nối với một số thứ chả có tác dụng gì cả, ví dụ như là cây bút, cục đá, thậm chí là những thứ mà khó ai tưởng nỗi, những thứ này gọi là phế liên kết, không có lực công kích.

Đại đa số liên kết thường là gắn với kiếm, kiếm là chủ đạo của thế giới này, có một mối liên kết với kiếm không có nghĩa là ngươi sẽ mạnh, nhưng nó có nghĩa là ngươi có thể tu luyện để trở nên mạnh mẽ hơn, để trở thành cường giả đứng trên tất cả mọi người, đạp lên trên cả bầu trời mà sánh vai cùng với thần linh, có mỹ nữ làm bạn bên mình.

Tử Lâm chính là một đối tượng như vậy, mối liên kết của anh là với một thanh kiếm sắc bén, trông khá bình thường nhưng lại cực kỳ hữu lực, giờ khắc này, thanh kiếm của anh đang gọi anh kêu nói ra !

“Cảm giác thật ấm áp và quen thuộc !” Như một bộ phận của cơ thể, Tử Lâm cảm nhận được liên kết của 2, anh thấy được, cách để anh sử dụng thanh kiếm này, cũng như tên của nó, Tử Lôi Kiếm.

“Rục rịch” Âm thanh dao động từ phía lùm cỏ, chỉ một chút âm thanh cực nhỏ, nếu như Tử Lâm lúc bình thường anh sẽ không để ý được, nhưng kể từ khi nhìn thấy mối liên kết với Tử Lôi Kiếm, thứ âm thanh nhỏ bé đấy được phóng đại lên trăm lần, ngàn lần, mọi giác quan trở nên nhạy bén hơn bất cứ lúc nào.

Tay trái đưa ra nắm lại, một dòng lực lượng chảy lên lòng bàn tay anh, đây gọi là giao kết linh hồn lực lượng, hay nói tắt là kết linh năng lượng, nó tụ lại thành một chùm màu vàng trên tay của anh.

“Rốngggg” Con hung thú lao ra, là một con báo đực, thân hình rắn chắc, cơ thể hữu lực, tứ chi to lớn, răng nanh và móng vuốt sắc bén có thể chặt đứt mọi thứ một cách dễ dàng.

Con báo này không bình thường, trên đầu nó có một dấu hình tam giác, tại đó anh cảm thấy một thứ lực lượng mạnh hơn của một con thú tầm thường, đây ắt hẳn cũng thuộc dạng linh thú hay quái thú tu luyện thành tinh đấy nhỉ ?

“Gào, rốnggggg” Con báo gào lên, nó đang cố nói với Tử Lâm điều gì đó, kiểu như là gái nhà lành đang thú nhận tình cảm, nó có chút bá đạo, tính lao vào vồ người đè Tử Lâm xuống mà ** , ừm, nói chung là muốn vậy đó, hiểu sao hiểu !

Khép mắt lại, rồi mở dần mắt ra, Tử Lâm thấy con báo vồ về phía mình, anh lập tức bật tốc né tránh và luồng người xuống tránh khỏi đòn “tấn công”, con báo thấy Tử Lâm phản ứng như vậy, cảm giác tình cảm của mình bị từ chối, nó điên cuồng lao vào tính đè Tử Lâm ra mà hấp diêm, tuy nhiên vì cơn giận xung não, mọi hành động của nó đều bị Tử Lâm thu vào mắt.

“Xuất hiện đi nào, đồng bọn của ta, Tử Lôi Kiếm !!” Tử Lâm kêu lên, một cây kiếm dài sắc bén với phần chuôi màu tím, lưỡi kiếm sắc bén hữu lực, trước khi triệu hồi thì thấy nó bình thường, nhưng khi thấy nó ngoài đời anh mới biết mình hoàn toàn nhầm rồi, lôi điện đang tỏa ra trên lưỡi kiếm như đang cố tỏ ra mình thật nguy hiểm và đáng sợ.

“Chết đi” Tử Lâm lập tức vung kiếm, kiếm thức tự nhiên xuất hiện trong đầu anh, như đã được diễn dịch hàng vạn lần, mọi thứ thật nhẹ nhàng khi anh chém vào phần bụng con báo, nó bị anh đánh bật ngửa ra hướng mặt về trời.

“Rốnggg” Đau đớn đến từ phần vết thương, máu chảy ra, ôi đệch, đau quá, cơ mà, cảm giác quái dị gì thế này, … chuyện này , à ừm, có chút suo … sướng đó !!!

Tử Lâm lập tức lao lên dùng chân dẫm lên đầu con báo, dùng lực thật mạnh đến nỗi bị lún xuống, con báo tiếp tục gào lên, tiếng gào thét trong sự đau đớn lẫn khổ dâm, thật khó để biết nó đang sướng hay đang đau nữa, mà, cũng có thể là cả hai lắm.

Đứng trên phần bụng của nó, Tử Lâm đưa kiếm lên chuẩn bị đâm xuống kết liễu sinh mệnh của con báo, đột nhiên anh thấy cặp mắt nó đang nhìn chằm chằm vào cây hàng của mình, như nhận ra được điều gì, anh cười lạnh nhìn con báo và đểu giả hỏi thử.

“Muốn sao ?” Tử Lâm thích thú đùa giỡn con báo, mặc dù con thú này là đực, nhưng mà ….

“Gừ, gừ” Gật gật đầu, khuôn mặt con báo đỏ lên trong sự đê mê, nó liên tục gật đầu, nó muốn, muốn lắm chứ, cây thịt vĩ đại đó, nó muốn !!

“Ha ha, vậy sao ?” Tử Lâm lập tức cầm kiếm đâm xuống phần bụng của con báo, vết thương bị xé toạt, máu chảy ra, con thú điên cuồng gầm rú trong …. , à ừm, trong cái đó.

Liên tục phê đến nước mắt chảy ra, đại não con báo còn không biết được nó đang làm gì nữa, nó đang say mịa mất rồi, Aaaa, được như vậy , chết cũng được, tiểu báo con đang co giật liên tục rồi phóng ra một ít dịch nhầy lên người Tử Lâm !!!

Tử Lâm mặt lạnh, chặt bay cây hàng của con báo một cách lạnh lùng, lắng nghe tiếng rên chói tai của con thú lẳng lơ này lần cuối, sau đó một kiếm cuối cùng đâm thủng đầu nó.

“Xin lỗi nha, cơ mà ta không hứng thú chơi thú, hơn nữa anh càng không chơi gay, neptune có thể tài trợ chương trình này, nhưng anh mày không xài neptune nhá” Lạnh lùng nói ra câu cuối trước cái xác của con báo, vết máu từ đầu bắn lên cơ thể, dịch trắng đục và máu tanh dính lên phần cơ thể khỏe chắc, các khối cơ đầy co giãn của Tử Lâm.

Bước xuống khỏi xác con báo, một nguồn năng lượng từ con thú đột nhiên hóa thành dòng nước chảy, thành nguồn kết linh năng lượng chảy vào trong thanh kiếm của anh, cảm giác cơ thể trở nên mạnh hơn, năng lượng cây Tử Lôi Kiếm cũng trở nên ngưng thực hơn, hóa ra đây là cách để anh trở nên mạnh hơn a !

“À, đúng rồi, đại ca ca chỉ thích chơi đùa với mấy em mỹ nữ đít to ngực bự thôi, không thì chí ít cũng loli dễ thương, nhớ lấy, kiếp sau đầu thai nhớ trở thành một trong hai tiêu chí trên, như vậy chúng ta có thể chơi một trận, tái sinh tốt nhé !” Tử Lâm quay đầu lại nói một lời cuối với cái xác của con báo, sau đó xoay người lập tức nhảy xuống con sông tắm tiếp lần nữa.

“Chậc, bẩn thật, mà con báo đó bắn nhiều gớm” Cảm giác dơ bẩn ô uế khắp thân, Tử Lâm lại một lần nữa cọ rửa sạch cơ thể, thật là mệt mỏi a, anh đẹp quá đến nỗi thú đực cũng phải tự bẻ cong để mong được anh phịch a, chắc anh cần ngay một cái quần để che lại cậu em to khỏe này quá, cứ vậy là không ổn rồi.

Tự sướng yy một lúc, Tử Lâm tắm xong cho cơ thể mình, lúc này không còn nguy cơ nào cả, giờ là lúc để anh đi kiếm đồng loại của mình đã, chả lẽ ở đây không có ai là con người sao ?

Bạn đang đọc Thế Giới Của Những Thanh Kiếm sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.