Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHẲNG CÓ TỰA ĐỀ

Tiểu thuyết gốc · 1416 chữ

Aids vốn là một nữ tuyệt đỉnh cao thủ gần như mạnh nhất thời bấy giờ trên thế giới, được mọi người đặt biệt danh (tử thần vô địch), đâu đâu cũng nhắc đến Aids như một huyền thoại nhưng chẳng ai biết Aids xuất thân như thế nào.

Cũng thời đó có (tứ đại mỹ nhân) là nữ hoàng Kiết Lị; người đẹp Máu Trắng kiêu sa sống một mình trên đỉnh núi ChiuChiu; công chúa Lở Mồm Long Móng; và cuối cùng là nữ hiệp Sơ Gan Cổ Chướng giang hồ vô định phiêu bạt khó tìm. Ai cũng mong được thấy mặt họ dù chết cũng cam lòng.

Thời gian này là thời gian thế giới bệnh không được quấy nhiễu thế giới người ba năm nên lúc đó là lúc nghỉ ngơi và cũng là lúc để tranh đua với nhau lên làm vua bệnh. Nếu là vua bệnh thì có thể ra lệnh cho bất cứ loại bệnh nào trên thế giới và có thể đề ra luật pháp cho thế giới bệnh. Điều khoản mà các loài bệnh không quấy nhiễu thế giới người ba năm là do vua bệnh Đậu Mùa trước khi bị Aids lật đổ đề ra, luật lệ này Aids vẫn để như cũ.

...

Buổi sáng hôm đó.

Tại khu phố sầm uất WC, cảnh tượng nhộn nhịp người qua lại thường ngày không còn nữa mà thay vào đó là cảnh tất cả mọi người cùng tập trung hai bên đường dài dằng dặc. Lý do mà họ làm vậy là vì ngày hôm nay một trong (tứ đại mỹ nhân) nữ hoàng Kiết Lị sẽ đi qua đây. Họ bàn tán về sắc đẹp của nữ hoàng Kiết Lị rất là nhiều.

Bong..bong..bong..tiếng cồng chiêng vang lên. Rất nhiều binh lính bảo vệ một chiếc kiệu mầu hồng dát vàng với tám người khiêng, ở trong đương nhiên là nữ hoàng Kiết Lị. Rèm kiệu kín mít không nhìn thấy gì, ai cũng thất vọng vì không được nhìn thấy dung nhan của nàng. Phố WC vốn là một trong những địa phận cai quản của nữ hoàng Kiết Lị nên thỉnh thoảng những khi đi tuần tiễu cô đều qua đây.

"Tránh ra! Tránh ra!.." giọng bọn lính hét lên khi có những ai cứ cố chúi đầu đến gần kiệu. Trong kiệu giọng nói đầy quyền uy của nữ hoàng Kiết Lị vang lên "Đến nhà nghỉ Bốc Mùi."

Nhà nghỉ Bốc Mùi là nhà nghỉ lớn nhất trong phố WC và đương nhiên giá cũng đắt nhất, ngủ một đêm mất 500 CỤC (đơn vị tiền tệ của thế giới bệnh), đó là cái giá mà dân thường không thể chi trả nổi, còn nữ hoàng Kiết Lị thì khỏi phải bàn, miễn phí từ a-z.

...

Buổi tối hôm đó.

Tại một ngôi nhà không có gì nổi bật trong ngõ Bẩn Thỉu trên phố WC. Trong nhà có đôi vợ chồng trẻ đang sống, người vợ tên là Quai Bị hiền lành chăm chỉ. Người chồng tên là Hắc Lào, là kẻ rất khó thăm dò. Hắn ngồi trên chiếc ghế gỗ với vẻ bực mình khó chịu, còn chị Quai Bị đang ngôi trên giường vá áo và vui vẻ hát "Họa my họa my hót trong vườn khuya họa my họa my tóc nâu là em đó...". Một lúc sau dường như cảm thấy chồng mình hôm nay hơi lạ, chị hỏi "Hắc Lào, anh sao thế? Sao hôm nay anh lại có vẻ tức giận như thế? Có phải vì không thấy mặt của nữ hoàng Kiết Lị không? Chúng ta chỉ là dân thường, không thể nào có cơ hội thấy được mặt cô ta đâu. Cô ta là người đứng đầu đất nước này, quyền lực tiền bạc rất nhiều, không bao giờ cô ta chịu để cho người dân chúng ta gặp đâu."

Thấy Hắc Lào không có phản ứng, chị Quai Bị lại cặm cụi vá áo. Mười phút sau thì xong, chị gấp lại rồi để trên đầu giường. Chị vươn vai đứng dậy nói "Hắc Lào, anh giúp em nặn bột cho ngày mai nhé. Hôm nay thu hoạch rất khá nhưng tiếc là số bánh của ta hết sớm, có lẽ em phải tăng số lượng bột ngày mai mới đủ. Khi nào nữ hoàng Kiết Lị còn ở đây thì mọi người sẽ còn đổ dồn về phố WC này nên các quán ăn quán trọ đều rất đắt hàng." Nhà chị Quai Bị vốn là tiệm bán bánh nên tối nào cũng phải nhào bột nặn hình rất vất vả. May mà bánh chị làm ra rất ngon, ai cũng khen ngợi nên cũng bõ công mệt nhọc mỗi ngày.

Chị Quai Bị nói "Hắc Lào, anh cùng em vào bếp nhào bột đi." Hắc Lào hét "Im đi!", hắn hất đổ bàn ghế rồi chạy ra khỏi nhà bỏ lại chị Quai Bị phía sau sững sờ kinh ngạc. Năm năm lấy nhau, Hắc Lào chưa bao giờ to tiếng với chị cả, hắn đối xử rất tốt với chị vậy mà hôm nay lại như vậy.

...

Hắc Lào chạy vùn vụt lên núi. Gió mát và hơi se lạnh vậy mà hắn lại toát mồ hôi đầm đìa. Hắn quỳ trên bãi cỏ và tự nói một mình "Khốn kiếp! Chiêu cuối cùng của Hắc Lào Công ta vẫn chưa luyện được. Nếu không thành công thì chưa nói đến việc làm chủ thiên hạ mà ngay đến mạng ta cũng khó mà bảo toàn! Chỉ còn cách dựa vào nữ hoàng Kiết Lị thôi!" Nói ròi hắn đi xuống núi tìm đến nhà nghỉ Bốc Mùi.

...

Nhà nghỉ Bốc Mùi rất rộng lớn, gồm có 98 gian phòng. Vì có nữ hoàng Kiết Lị nên hôm nay tất cả khách trong đó đều phải dọn đi. Nữ hoàng Kiết Lị nghỉ ở gian 64 với sự canh phòng cẩn mật của bọn lính Đau Bụng.

Hắc Lào phi thân qua tường nhà nghỉ để vào trong. Lúc đó hắn thấy có bốn tên lính Đau Bụng đang đi kiểm tra. Vừa thấy Hắc Lào, chưa kịp nói câu gì thì Hắc Lào đã xông lên bụp bụp bụp làm ba tên ngã xuống rất nhanh. Hắn nhấc bổng tên lính thứ tư lên, tên này sợ quá rối rít van xin "Đại nhân! Xin tha mạng! Xin tha mạng! Tôi chỉ là một căn bệnh Đau Bụng quèn mà thôi!" Hắc Lào hỏi "Nữ hoàng Kiết Lị đang ở đâu? Nói mau!" Tên lính vôi trả lời "Dạ. Nữ hoàng hiện đang ở căn phòng 64, ngài cứ đi thẳng đường này rồi rẽ trái thì thấy. Đại nhân! Xin.." nói chưa hết câu Hắc Lào đã dứt tóc lên gối đánh cho hắn ta ngất đi.

Theo đúng lời tên lính, Hắc Lào đã đến được phòng 64, hắn nấp sau một thân cây to ở gần đó vì hàng đoàn lính Đau Bụng đang bảo vệ xung quanh. Hắc Lào tự phụ võ công của mình thì những kẻ đó chẳng thấm vào đâu. Vút một cái hắn đã phi thân tới tận đỉnh phòng 64 mà không ai phát hiện. Hắn khẽ đẩy cửa vào rồi khép lại. Trong phòng sáng đèn nhưng không có ai, hắn nghĩ chắc nữ hoàng Kiết Lị ở mấy tầng dưới nên định xuống tìm nhưng vừa bước đi thì tiếng leng keng rộn lên vì lúc không để ý hắn đã va phải sợi dây mỏng như tơ buộc quanh lối đi trong phòng. Tiếng cạch cạch của các cơ quan bắt đầu khởi động, ám khí phóng ra như mưa, nếu không phải cao thủ thì khó mà tránh được. Không chậm trễ, Hắc Lào liền dùng ngay chiêu thứ nhất của Hắc Lào Công, hắn hét "Chiêu thứ nhất ", khí công của hắn tạo ra hình một người rất to lớn cởi trần hai tay cứ kỳ cọ liên tục khắp người, càng kỳ cọ thì người càng phình to ra và nổ tung khiến tất cả ám khí đều vỡ vụn ra như bột, không chỉ thế mà cả đỉnh phòng 64 cũng tan tành, các tầng dưới cũng lung lay siêu vẹo. Hắc Lào biết mình đã măc mưu, hắn phi thân xuông dưới. Ngay lập tức đoàn lính Đau Bụng bao vây lấy hắn.

Bạn đang đọc Thế Giới Bệnh sáng tác bởi TueTuyetLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.