Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân thú đấu. (2)

Phiên bản Dịch · 1668 chữ

Đạo Vân Chân Nhân thầm nghĩ:

- Nha đầu Linh Anh, lần này ngươi đã cứu một nhân vật siêu lớn.

Nếu Đạo Vân Chân Nhân biết tu vi thật của Lâm Thiên là đỉnh Tiên Đế, thậm chí đã độ qua tâm kiếp tùy thời có thể phi thăng Thần giới, tương lai càng có hy vọng thành tựu Thánh Nhân chi tôn thì sẽ kích động ngất xỉu.

Đối phương là cao thủ cấp Đại La Kim Tiên trở lên, Đạo Vân Chân Nhân không dám gọi thẳng tên Lâm Thiên, khủng hoảng nói:

- Lâm Thiên, không, Lâm tiền bối, xin tha thứ vãn bối mới rồi nghi ngờ Lâm tiền bối.

Lâm Thiên có thật sự mạnh như vậy hay không thì khi hắn nói ra câu kia Đạo Vân Chân Nhân đã không nghi ngờ gì.

Lâm Thiên bất đắc dĩ nói:

- Đạo Vân tông chủ, s ao nói nửa ngày lại vòng trở về? Thôi, tông chủ thích gọi sao thì gọi.

Lâm Thiên liếc Linh Anh, tiếp tục bảo:

- Nha đầu Linh Anh, nàng và sư phụ mỗi người tự kêu, nàng vẫn gọi là Lâm đại ca, nghe chưa?

Linh Anh gật đầu nói:

- Ta biết rồi Lâm đại ca.

Bên ngoài đại trận hộ sơn vang giọng Tả Ngạn:

- Lão già Đạo Vân, chắc trong lòng ngươi đã rõ, đại trận hộ sơn của các ngươi không ngăn được ba ngày, ngoan ngoãn hiến cô nương tên Linh Anh cho bản thiểu chủ đi, ha ha!

Lâm Thiên mắt lóe tia sáng lạnh:

- Tông chủ, để Lâm Thiên quét đám rác này đã.

Đạo Vân Chân Nhân nói:

- Nhờ tiền bối ra tay.

Lâm Thiên không đi ra đại trận hộ sơn, lòng máy động, bầu trời bên ngoài sấm chớp ầm ầm. Từng tia sét từ trên trời giáng xuống chính xác lên mỗi người công kích đại trận hộ sơn.

Đám người công kích đại trận hộ sơn toàn là tu vi Hợp Thể hậu kỳ, trong Tu Chân giới thì tu vi như thế rất khá. Thế nhưng bọn họ không có sức chống cự sấm sét, một tia chớp giáng xuống là người và sói hóa thành hư vô.

Mười sấm sét, mười cao thủ Hợp Thể hậu kỳ chết.

Tia sét thứ mười một bay vào mây đen, sấm sét đánh tan mây đen. Vang tiếng hét thảm, cao thủ độ kiếp trung kỳ núp trong mây đen cũng nối gót theo mười Hợp Thể hậu kỳ.

Tả Ngạn đứt dây thần kinh:

- Ai, là ai?!

Mang theo mười một cao thủ đều chết hết nhưng không thấy bóng dáng kẻ thù đâu. Tức giận giây lát sau là sợ hãi tràn ngập trong lòng Tả Ngạn, đối phương dễ dàng giết cao thủ Độ Kiếp Kỳ chứ nói gì đến gã là Hợp Thể sơ kỳ?

- Ai? Ngươi là ai? Ta là Tả Ngạn, thiếu chủ của Thiên Lang phái. Nếu ngươi giết ta sẽ bị Thiên Lang phái trả thù điên cuồng nhất!

- Tả Ngạn bị điên rồi, người ta giết mười một người Thiên Lang phái của hắn thì sợ gì không giết luôn hắn?

Trên đỉnh núi không xa, một người nhỏ giọng nói:

- Như sấm sét đó đến từ đâu? Chẳng lẽ trong Vân Ngọc tông có siêu cao thủ gì hay đại trận phòng ngự có công năng phản kích?

Một người khác nói:

- Mặc kệ thế nào, qua hôm nay Vân Ngọc tông sẽ nổi tiếng khắp Tu Chân giới. Nhưng không biết Vân Ngọc tông có chịu nổi Thiên Lang phái trả thù không. Với phong cách trước kia của Thiên Lang phái thì mười một cao thủ, thậm chí thiếu chủ bị giết, không điên cuồng trả thù là không thể nào.

Trong lòng người đã phán Tả Ngạn là người chết.

Không chỉ người đó, một số người núp trong bóng tối quan sát dưới đáy lòng phán định Tả Ngạn chết chắc. Cao thủ trong bóng tối kia không giết Tả Ngạn có phải vì để gã đau khổ lâu hơn.

Một thám tử Thanh Mộc tông thầm nghĩ:

- Tông chủ quyết định không hết sức giúp Vân Ngọc tông e rằng có sai lầm.

Thám tử vội truyền tấn chuyện xảy ra nơi đây về môn phái.

Lâm Thiên mỉm cười hỏi:

- Đạo Vân tông chủ, không biết muốn xử Tả Ngạn như thế nào?

Đạo Vân Chân Nhân tỉnh táo lại từ giật mình. Biết Lâm Thiên lợi hại là một chuyện nhưng trực tiếp cảm giác lại là chuyện khác. Tiêu diệt mười cao thủ Hợp Thể hậu kỳ, một cao thủ Độ Kiếp Kỳ, thủ đoạn như vậy khiến người rùng rợn.

Đạo Vân Chân Nhân hít sâu, nói:

- Tất cả tùy ý tiền bối.

Lâm Thiên nói:

- Được rồi, rút đại trận hộ sơn đi đi.

Đạo Vân Chân Nhân gật đầu, vội truyền tấn cho sư huynh ngừng lại đại trận hộ sơn mở ra.

Tả Ngạn biểu tình cực kỳ khó xem ngồi trên con sói to màu vàng, gã không nhúc nhích. Không phải Tả Ngạn không muốn chạy, gã phát hiện không gian xung quanh đã sớm bị giam cầm. Tả Ngạn có thể nói chuyện nhưng những vị trí khác trên người không thể nhúc nhích.

Tả Ngạn lạnh lùng nói:

- Mau thả ta, lão già Đạo Vân, ta biết nhất định là Vân Ngọc tông các ngươi giở trò quỷ, các ngươi không muốn sống sao?

Trong thanh âm lộ rõ sự sợ hãi.

Lâm Thiên đạp bước hư không, mấy bước đến trước mặt Tả Ngạn.

Lâm Thiên đầy hứng thú đánh giá Tả Ngạn:

- Trong hành tinh của ta thời cổ đại có trường đấu thú, tiếc rằng ta sinh trễ một ngàn năm, không may mắn được thưởng thức. Nhưng ta nghĩ Tả thiếu chủ nhất định sẽ thỏa mãn nguyện vọng nhỏ nhoi này của ta, thiếu chủ sẽ đấu một trận với con sói to mình ngồi đúng không?

Tả Ngạn căm giận nói:

- Nằm mơ đi!

Tả Ngạn biết người trước mắt có lẽ là người giết hết cao thủ gã mang đến, nhưng kiêu ngạo khiến người gã không chịu cúi đầu trước Lâm Thiên.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Hai con súc sinh kia, ai thắng thì ta sẽ thả cho đi.

Lâm Thiên nói chọc Tả Ngạn nổi khùng. Người Vân Ngọc tông, người các môn phái xung quanh nghe được thì cười phá lên.

Linh Anh cười khúc khích:

- Lâm đại ca xấu quá, đi nói Tả Ngạn là súc sinh.

Một sư tỷ của Linh Anh tính cách khá hài hước nói:

- Đúng rồi, xấu thật, thế này là không công bằng với súc sinh. Tả Ngạn làm sao có tư cách ngang hàng với chúng nó?

Nghe Lâm Thiên nói, Tả Ngạn tức điên, nhưng gã do dự.

Tả Ngạn hỏi:

- Ngươi nói giữ lời, nếu ta thắng ngươi thật sự sẽ thả ta đi?

Lâm Thiên nói:

- Đương nhiên, nhưng giết chết đối phương mới tính là thắng.

Tả Ngạn trầm giọng nói:

- Tốt!

Tả Ngạn thật sự đồng ý. Con sói to dưới thân Tả Ngạn đột nhiên nhảy vọt hất gã lăn xuống, nó được gã nhìn trúng hiển nhiên có linh tính không thấp, nghe hiểu Lâm Thiên và Tả Ngạn đối thoại. Thấy Tả Ngạn đồng ý điều kiện của Lâm Thiên thì nó không chịu cho gã tiếp tục ngồi trên lưng nữa, mắt hung ác nhìn gã.

Tả Ngạn đồng ý dứt khoát vì biết rõ tọa kỵ của mình tuy khá mạnh nhưng yếu hơn gã nhiều, giết nó sống trước đã, còn sống thì dễ dàng kiếm tọa kỵ càng tốt.

Lâm Thiên cười nói:

- Khoan, thực lực của ngươi mạnh hơn nó, điều này không công bằng với nó, ta không muốn so đấu nghiêng về một bên.

Nếu con sói to không đối địch với mình thì Tả Ngạn sẽ rất vui lòng thực lực con sói tăng cao, nhưng bây giờ gã cảm nhận con sói khí thế ngày càng lớn mạnh, biểu tình cực kỳ khó xem.

Sau khi Lâm Thiên buông tay, Tả Ngạn hét to:

- Không được, vậy là không công bằng, ta không so!

Tả Ngạn cảm giác thực lực con sói to đã vượt qua gã. Tả Ngạn là Hợp Thể sơ kỳ, cộng thêm pháp bảo gì đó có thể phát huy ra thực lực Hợp Thể trung kỳ, con sói to thì được Lâm Thiên trực tiếp tăng lên tới Hợp Thể hậu kỳ.

Thực lực Hợp Thể trung kỳ đụng độ Hợp Thể hậu kỳ là chết chắc. Trước kia Tả Ngạn mà khó chịu sẽ đạp con sói to Lâm Thiên đá, giờ gã hơi sợ khi đối diện với nó.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Không so? Không thể theo ý ngươi!

Lâm Thiên lòng máy động, một không gian to lớn độ rộng và chiều dài hơn mười dặm xuất hiện, xung quanh không gian to lớn có màu nhạt để người biết giới hạn ở đâu và không ảnh hưởng người bên ngoài xem cảnh tượng bên trong.

Lâm Thiên đạp mông Tả Ngạn và con sói to:

- Vào cho ta!

Tả Ngạn và con sói to bị Lâm Thiên đá, cơ thể bay vào trong không gian.

Giọng Lâm Thiên truyền vào tai Tả Ngạn và con sói to:

- Gợi ý khuyến mãi, trong một canh giờ nếu các ngươi không phân ra thắng thua thì tiêu diệt hết.

Ý tưởng câu giờ chờ cứu viện trong lòng Tả Ngạn bị đánh tan. Thiên Lang phái trên hành tinh Vũ Lăng và Vân Ngọc tông trên hành tinh Lăng Vân không có truyền tống trận liên thông, chờ khi Thiên Lang phái nhận được tin chạy đến mau nhất cũng cần nửa ngày, Lâm Thiên lại chỉ cho Tả Ngạn và con sói to một canh giờ.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.