Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại truyện (5)

Phiên bản Dịch · 1409 chữ

Sau tiếng hét thất thanh của bé con, hai người lớn lập tức lo lắng chạy qua

Đang cùng nhau đi đến hướng đó, thấy xa xa có một cậu bé khác, ngồi chồm hổm trước mắt Tiểu Anh, vẻ mặt áy náy đưa tay quẹt quẹt lên mặt bé

Khải lại giữ tay cậu lại, hai người đứng ở khoảng cách nhất định nhìn tình hình của hai đứa trẻ, chứng kiến toàn bộ cuộc nói chuyện của chúng

Tiểu Anh: Hức...hức...oa oa oa đau quá đau quá!

Bé trai: Cậu đừng khóc! Xin lỗi mà, đưa trán đây xem nào

Nói rồi cậu bé liền đưa hai cánh tay nhỏ bé vươn đến ôm lấy mặt Tiểu Anh, bé con tròn mắt nhìn đến quên cả khóc

Hai người lớn bên này thấy con trai như thế toan tiến lên ngăn lại, song lại thấy đứa bé kia nhìn kĩ cục u mới sưng lên trên đầu bé con, rồi cúi đầu hôn chụt một cái lên đó

Ba cặp mắt hoàn toàn sửng sốt trước hành động này. Cậu bé đó cư nhiên lại...lại...hôn bé con a

~Tiểu Anh thật sự bị dọa đến không biết mếu máo ra sao, tự nhiên thấy hai má mình nóng lên, cúi đầu né tránh ánh mắt của người trước mặt

"Baba tớ nói bobo một cái có thể giảm bớt đau a!"-cậu bé hồn nhiên giải thích cho cái hôn của mình

"Tớ không biết, daddy và ba Nguyên chưa từng nói"-Quang Anh không khuất phục, dẩu môi lên phản bác

"Bây giờ biết là được rồi. Xem cậu kìa, hôn một cái liền hết than đau rồi"

"Phải ha!"- bé con triệt để thừa nhận. Nhưng bất quá sự thật là vết u không đáng kể nên nhanh hết đau là chuyện bình thường

Quang Anh lúc này cười tươi rạng rỡ, hai mắt cong cong, đôi gò má phính hồng cũng nâng lên theo đó, đôi môi xinh đẹp vẽ lên một đường cong. Yêu nghiệt, đúng là yêu nghiệt mà

Cậu bé đối diện cảm thấy cậu bé này rất đáng yêu, liền tươi tắn nói

"Sau này cậu đến đây chơi nữa nhé, tớ sẽ đến đây đợi. Mà cậu tên gì?"

"Quang Anh. Còn..."

"Tớ là Thiên Minh. Hẹn gặp lại"

Bé Minh nói xong, không kịp để Tiểu Anh trả lời đã một lần nữa ôm mặt bé, nựng nựng hai má phấn nộn rồi lại...hôn chụt một cái

Xoay người đi, cậu bé không biết Tiểu Anh đằng sau bàng hoàng cỡ nào. Lúc này Khải và Nguyên mới đi đến, kéo bé con lại hỏi

"Tiểu Anh, con có đau chỗ nào không?"

Bé con còn đang thất thần, xông đến nhào vào lòng Nguyên, ô ô khóc lóc

"Ba Nguyên, con bị người ta bobo lén! Ô ô ô con bị cậu ấy bobo. Xong lại thản nhiên bỏ đi như vậy"

Hai người lớn ngước nhìn nhau dở khóc dở cười, đành dỗ cho bé con nín, rốt cuộc trở về nhà

~~Vương Tuấn Khải ngồi kế bên cậu, bàn tay thuần thục mát xa, vừa suy nghĩ

"Vợ, em nói xem anh có nên tìm thằng nhóc kia tính sổ không?"

"Hả? Anh nói ai?"

"Thằng nhóc dám cướp mất nụ hôn đầu của con trai anh"

"Haha, anh định đi ăn hiếp một đứa con nít sao?"

"Con nít thì con nít, dám ăn đậu hủ của con trai anh trắng trợn như vậy!"

"Còn chưa nói, ngày trước anh cũng ăn đậu hủ của em không ít. Muốn xử lí luôn một thể không?"

"Không không không. Coi như anh rộng lượng một lần, tha cho nó"

~Hôm Quang Anh bắt đầu ngày đầu tiên đến trường của cấp tiểu học, Khải nhớ lại chuyện hôm ở công viên, xấu xa hỏi nó

"Tiểu Anh, tan học có muốn ba chở đến công viên chơi một chút không?"

"Daddy! Đừng bao giờ đến đó nữa! Con không muốn lại bị hôn lén"

Bé con mặt đỏ tai hồng lủi thủi ra xe trước, đáng yêu hệt như bánh trôi nhà anh. Thiệt nhìn là muốn hôn mà. Cũng không trách bé trai hôm bữa cho được

~~Trường tiểu học...

Quang Anh lóng ngóng, ngập ngừng bước vào lớp học mới, nhìn bạn học mới, cô giáo mới

Không lo, không sợ. Ba nguyên đã nói rồi, chỉ cần vui vẻ bắt chuyện với bạn mới, ngoan ngoãn nghe lời liền có thể làm quen

Bé con chọn một bàn cạnh cửa sổ, vui vẻ ngồi xuống. Chưa ổn định xong đã thấy có một bạn khác thảy cặp lên bàn, nhanh chóng ngồi xuống ghế bên cạnh

Bé con ngạc nhiên, nâng mắt nhìn bạn mới lập tức há hốc mồm. Bạn kia có vẻ khó chịu trong lòng, bực dọc nhìn chằm chằm Tiểu Anh, hỏi

"Tại sao không đến công viên?"

"Hả?? Tại...tại..." Bé con biết là Thiên Minh, không biết nên giải thích như thế nào. Lúc này Tiểu Minh không nhận được trả lời nên khó chịu trong lòng, nhướn mắt nói

"Cậu không trả lời được? Hay là không muốn đến?!"

Bé con hoảng sợ líu cả lưỡi, lúng túng định trả lời thì tiếng chuông vào lớp vang lên, thế là đành im lặng đến hết tiết

Lời giáo viên nói bé nghe câu được câu mất, chỉ bồn chồn liếc mắt về phía Thiên Minh

Tiểu Minh một bộ không thèm để ý, bực dọc trong lòng, quyết không liếc nhìn bé con nữa

Giờ ra chơi đến, Thiên Minh toan đứng dậy rời đi, bé con đã lo lắng nắm chặt tay bạn, lo lắng nói

"Cậu đừng giận. Tớ không có cố ý đâu"

Tiểu Minh không quay lưng, cũng không trả lời, nắm lấy tay của Tiểu Anh, kéo bé con đến vườn trường

Vì lực bàn tay hơi lớn, bé con đau đến nước mắt muốn tràn ra cũng ngoan ngoãn theo sau. Thiên Minh hỏi

"Quang Anh, cậu tại sao lại không đến?"

Bé con không biết trả lời ra sao, chỉ giương mắt nhìn Tiểu Minh chằm chằm

"chụt!...có nói không?"

"O.O ..."

"Chụt!"

"..."

"Chụt!"

Thiên Minh hôn tới tấp lên đôi môi xinh đẹp của bé con, làm bé thẹn quá hóa giận, hét lên

"Vì tớ không muốn bị cậu cưỡng hôn!!"

Thiên Minh thoáng ngẩn ra, xong lại nhìn thấy Quang Anh bị mình ép cực kì xấu hổ, vội kéo bé con ôm chặt vào trong lòng

"Xin lỗi, tớ không cố ý đâu. Không hiểu sao...tớ chỉ muốn hôn cậu, rất thích hôn cậu. Tớ không biết mình bị gì nữa..."

Bé con rời khỏi vòng tay ôm ấp, nhìn thật kĩ người trước mặt. Dù bằng tuổi nhưng Minh lại cao hơn bé nửa cái đầu. Đôi mắt đẹp cùng lông mày vừa vặn, sóng mũi cao thẳng, môi mỏng, da hơi ngăm. Cả người cậu ấy đều có gì đó cao ngạo nhưng lại thập phần xinh đẹp a

"Tớ không để tâm. Nhưng thắc mắc vì sao cậu lại thích hôn tớ??"

"Vì cậu đáng yêu. Mà chắc là, tớ thích cậu. Sau này chỉ được cho tớ hôn thôi, có được không?"

Mặt đỏ a đỏ mặt. Tiểu Anh kông biết đâu. Thế là im lặng thay câu trả lời, ngoan ngoãn theo sau Thiên Minh về lớp

Và cũng thế là sau đó, tiểu bảo bối nhà Khải-Nguyên đã kiếm được một tiểu công gần giống với Khải. Kiểu mặt dày, tính chiếm hữu càng cao. Nhưng mà đặc biệt rất cưng chiều Tiểu Anh, làm bé con lúc nào cũng vui vẻ

Gần đến giờ tan học của các bé, Nguyên và chồng đứng trước trường chờ đón con. Bỗng nhìn thấy Tỉ Hoành từ xa đi đến, ngạc nhiên hỏi

"Tại sao hai người lại ở đây?"

"Bọn tớ đến đón con"-Hoành tươi cười trả lời

"À tớ vẫn chưa biết con cậu. Nó tên là gì ấy nhỉ?"

"Con trai bọn tớ là Thiên Minh!"

~Còn một ngoại truyện nữa thoi là. Jay sẽ hoàn chap. Nhưng mong các rd góp ý cả fic ntn và làm quen nha

Dạo này au còn gặp tai nạn trong vc nhận lầm các bạn fanboy là gơn nữa cơ. Bạn nào là fanboy thì cmt cho au biết nha~ =))

Bạn đang đọc Thầy, Dạy Tôi Yêu Anh Đi ! của JaydaTran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.