Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ cấp vầng sáng chủ chốt

Phiên bản Dịch · 1529 chữ

Nhìn thấy gương mặt mới, mấy thành viên của đội bóng trường cùng một học trưởng đi tới chỗ của Lô Văn Bân.

Đi tới trước người Lô Văn Bân, vị học trưởng này đánh giá Lô Văn Bân một hồi, nói: “Ngươi là Lô Văn Bân?”

Lô Văn Bân gật đầu nói: “Ừm.”

Vị học trưởng này cười ha ha, mang theo ngữ khí quái gở nói rằng: “Nghe nói ghi bàn rất ghê?”

Lô Văn Bân hơi nhướng mày, nói: “Ngươi có ý gì?”

Người học trưởng này nói: “Không có gì, vừa vặn ta cũng là tiền đạo, không bằng chúng ta so tài một lần?”

Lô Văn Bân chuẩn bị trả lời, trong đầu liền truyền đến tiếng của hệ thống: “Leng keng, ngài có nhiệm vụ mới, xin chú ý kiểm tra và nhận nhiệm vụ!”

Lô Văn Bân mở ra giao diện nhiệm vụ mà những người khác không thấy.

Nhiệm vụ 3: Hàn Đại Bằng khiêu khích.

Giới thiệu nhiệm vụ: Học sinh Hàn Đại Bằng là tiền đạo chủ lực của trường cũng như là cầu thủ chủ chốt, hắn cảm thấy kí chủ có thể uy hiếp đến vị trí hắn, có lòng muốn hạ uy tín của kí chủ trước mặt mọi người, đảm bảo được vị trí tiền đạo chủ lực cũng như vị trí chủ chốt của hắn.

Yêu cầu nhiệm vụ: Đánh bại triệt để Hàn Đại Bằng.

Thành công khen thưởng: Sơ cấp vầng sáng chủ chốt.

Nhìn thấy khen thưởng khi thành công, Lô Văn Bân sửng sốt một chút, lập tức hướng hệ thống kiểm tra.

Nguyên lai cái gọi là vầng sáng chủ chốt, chính là để kí chủ cảm nhận được làm vị trí chủ chốt, cùng kí chủ nhất trí đoàn kết mà giành lấy thắng lợi mà không kết bè kết phái mà đấu tranh lẫn nhau.

Đây là một kỹ năng bị động, sau khi nhận được kỹ năng sẽ lập tức được sử dụng.

Đương nhiên hiệu quả của kỹ năng sơ cấp cũng không thể hiện rõ ràng. Bất quá, lại khiến Lô Văn Bân không phải vì chỉ mới lớp 10 mà bị các thành viên khác xa lánh.

Có một vài học sinh lớp 11 vừa mới gia nhập đội bóng, nhưng bởi vì bọn họ đã học ở trung học Mi Giang được một năm, đã đá bóng được một năm, cùng các thành viên khác trong đội đã quen biết nhau, không tồn tại vấn đề bị xa lánh.

Chỉ có Lô Văn Bân, vừa mới nhập học nên không quen các thành viên khác, rồi lại nảy sinh mâu thuẫn với Hàn Đại Bằng.

Nếu như không có kỹ năng được khen thưởng vầng sáng chủ chốt, Lô Văn Bân dù có thắng Hàn Đại Bằng, e là cũng bị các thành viên khác do Hàn Đại Bằng lãnh đạo xa lánh.

Làm tiền đạo, Lô Văn Bân mà bị các thành viên khác xa lánh, thì hắn chỉ có thể một mình chaquachala (chạy qua chạy lại) trên sân mà thôi.

Bởi vậy nhiệm vụ khen thưởng này đến thật đúng lúc.

Ngay lúc Lô Văn Bân nghe hệ thống giới thiệu nhiệm vụ, Hàn Đại Bằng thấy Lô Văn Bân vẫn ngây người không nói lời nào, giễu cợt nói: “Lô Văn Bân ngươi đờ ra làm gì? Hay là ngươi nhát gan, tốt hơn nên trở về mà học tập, đừng đến đội bóng trường mà diễn hài!”

Lô Văn Bân nghe vậy, lập tức thoát khỏi hệ thống, nhướng mày hướng Hàn Đại Bằng nói: “Muốn so liền so, mà so như thế nào?”

Hàn Đại Bằng nói: “Đơn giản thôi, một chọi một, từ khu vực vòng cấm địa, thay phiên nhau dẫn bóng đột phá, tên còn lại thì phòng thủ, thêm một đứa thủ môn đứng ở khung thành. Năm lần, ai ghi nhiều bàn thắng hơn, ai thua thì tới nói với huấn luyện viên Trương là sẽ ngồi dự bị.”

Lô Văn Bân gật đầu nói: “Được!”

Thế là Hàn Đại Bằng quay đầu ra sau nói với thủ môn đang đứng phía sau nói: “Vu Viễn Hàng, giúp làm thủ môn a.”

Vu Viễn Hàng cười nói: “Có thể!”

Sau đó Hàn Đại Bằng đi vào trong sân bóng, những người khác ở phía sau ồn ào nói:

“Hàn Đại Bằng, hắn mới lớp 10, nhỏ hơn ngươi tới 2 tuổi, ngươi không phải là đang bắt nạt hắn sao?”

“Đúng đấy, ngươi cùng Vu Viễn Hàng kỹ năng tốt đến vậy, có thể đừng cùng nhau bẫy người khác a!”

Hàn Đại Bằng khinh thường nói: “Biến, ta còn phải cần cùng Vu Viễn Hàng bẫy hắn a, các ngươi hãy chờ xem!”

Vũ Viễn Hàng cũng cười mắng: “Ta là người như thế nào các ngươi còn không rõ ràng sao? Ta sẽ bẫy người khác sao?”

Trừ Lô Văn Bân đang ở bên ngoài, những người khác đều vừa nói vừa cười, quan hệ thật không tệ a.

Nhưng Lô Văn Bân không sợ, Hàn Đại Bằng cùng với Vu Viễn Hàng cùng liên hợp lại bẫy hắn thì lại làm sao?

Chỉ số sút bóng 14/14, thể trạng 12/12, rê bóng 10/10, trong toàn bộ học sinh cấp 3, ai có thể chơi lại hắn?

Một chọi một, hắn sút bóng vào góc chết, Vu Viễn Hàng bay người cản phá còn không được. Mà hắn dùng thể trạng 12/12 phòng thủ Hàn Đại Bằng thì hắn làm gì có cửa mà sút được bóng đây?

Cho dù Vu Viễn Hàng không bắt bóng cũng vô dụng.

Trong lúc mọi người cười nói, những người khác đã đi tới bên ngoài khu phạt đền rồi, Hàn Đại Bằng cùng với Lô Văn Bân đứng ở trong khu phạt đền, Vu Viễn Hàng đứng ở trước khung thành.

Hàn Đại Bằng hỏi: “Ai đá trước?”

Lô Văn Bân nói: “Ngươi đá trước đi, ta phòng thủ.”

Hàn Đại Bằng cũng không khách khí nói: “Được, đều đá năm lần, cũng không khác gì nhau cả!”

Sau đó Hàn Đại Bằng mang theo bóng đứng ở trước khu phạt đền, Lô Văn Bân đứng phòng thủ ở trong khu phạt đền.

Hàn Đại Bằng nhìn tư thế phòng thủ có chút nghiệp dư của Lô Văn Bân, cười nói: “Ta bắt đầu đó?”

Lô Văn Bân nói: “Đến đây đi babe!”

Sau đó Hàn Đại Bằng đột nhiên dẫn bóng về phía bên trái của Lô Văn Bân, chuẩn bị dùng tốc độ để đột phá.

Thấy Hàn Đại Bằng bất cẩn như thế, Lô Văn Bân cũng không khách khí di chuyển về bên trái, chuẩn bị chặn đường lên bóng của Hàn Đại Bằng.

Thể trạng 12/12 của Lô Văn Bân cũng không ngán cầu thủ chuyên nghiệp, va chạm với Hàn Đại Bằng khiến hắn lảo đảo hai bước mới dừng lại, bóng cũng bị phá ra ngoài.

Lô Văn Bân rút tay về, đây được coi như là chặn bóng hợp lệ, không phạm quy.

Pha bóng này khiến mọi người kinh hãi.

“Mịa nó, thân thể của Hàn Đại Bằng đều mạnh hơn Lô Văn Bân a, sao lại chịu không nổi?”

“Chiều cao cùng cân nặng không liên quan a, xem ra Lô Văn Bân có cơ bắp rắn chắc hơn a.”

“Ha ha, lớp 12 bị lớp 10 bán hành, ta cười ta đi vệ sinh.”

“Hàn Đại Bằng lần này chỉ có thể úp mặt vô gối rồi!”

Bị Lô Văn Bân cản phá hợp lệ, Hàn Đại Bằng mặt đỏ lên, cảm thấy có chút mất mặt, sắc mặt khó coi hướng Lô Văn Bân nói: “Tới ngươi rồi!”

Lô Văn Bân gật gật đầu, mang bóng đi tới trước khu vực phạt đền, Hàn Đại Bằng cũng bước vào trong khu vực phạt đền làm ra động tác phòng thủ, Vu Viễn Hàng cũng chuẩn bị tốt trong khung thành.

Bên ngoài, những thành viên trong đội trường cũng đều ngừng nghị luận lại, bắt đầu tập trung quan sát.

Mọi người đều đàm tiếu, biểu hiện của Lô Văn Bân trong hai trận đấu đều ghi được năm bàn, xác thực làm cho người khác phải chú ý. Dù cho bọn họ không nhìn thấy tận mắt nhưng được người khác kể lại.

Dù cho thi đấu nghiệp dư, một người trong một trận ghi năm bàn, đều không dễ dàng. Huống chi thời gian thi đấu chỉ có 60 phút.

Cho dù là tiền đạo chủ lực Hàn Đại Bằng, cũng chưa từng ghi năm bàn trong một trận đấu, trong đội bóng của trường cũng chưa từng xuất hiện ai có thể ghi được năm bàn trong một trận đấu.

Bợi vậy Hàn Đại Bằng mới sốt sắng với Lô Văn Bân như vậy.

Mà những thành viên khác, cũng hứng thú khi xem trận đối đầu của Hàn Đại Bằng cùng với Lô Văn Bân, muốn nhìn Lô Văn Bân sẽ làm gì khi Hàn Đại Bằng và Vu Viễn Hàng cùng nhau phòng thủ.

Bạn đang đọc Thất Quan Vương (Dịch) của Minh Xảo

Truyện Thất Quan Vương (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pdthong97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.