Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Đế trọng sinh

Tiểu thuyết gốc · 2651 chữ

Nơi này một mảnh mây tụ nằm trong một cánh rừng nguyên sinh rộng lớn, cỏ cây tươi tốt, sinh khí tràn ngập, ở đây không hề có dấu chân nhân loại, chứng tỏ con người chưa từng đi ra khai phát, bởi vậy nơi nơi tràn ngập khí tức hoang vu cổ lão, càng có một loại mùi vị hỗn độn khó để hình dung.

Nằm ở trung tâm cánh rừng là một ngọn núi lớn, ngọn núi cao vượt tầng mây, đứng như đại đỉnh sừng sững thiên địa, có lẽ tồn tại quá lâu mà bốn bề tử khí bao trùm, tử khí hóa thành đủ loại huyễn cảnh, có địa mộ treo ngược bầu trời, có quan tài bị cốt thi khu động kéo đi, khung cảnh mặc dù khủng khiếp nhưng cũng có cái hùng vĩ riêng của nó.

Âm khí từng trận cuốn vào hư không, cũng dễ hiểu tại sao nhân loại không khai phát địa phương này, bỡi lẽ âm khí nặng nề như vậy nhục thân nhân loại bình thường sẽ bị hủ thực chỉ trong chớp mắt.

Âm khí hiển nhiên là từ mặt đất kéo lên, chứng tỏ ở bên dưới mặt đất nhất định tồn tại một địa phương chí âm, không biết có phải là Minh Giới trong truyền thuyết?.

Mây đen trôi chậm như là cánh hoa phiêu dạt trên mặt nước cho đến khi tích tụ lại cùng nhau đủ lớn xóa mất vệt tà dương cuối ngày, bầu trời trong phút chốc chìm xuống bị bóng tối nuốt trọn, nhưng mặc kệ màn đêm lặng lẽ bao trùm thì địa phương này vẫn ánh lên quang mang nhàn nhạt, tựa như là cốt quang, tựa như ngày rằm ánh trăng yếu ớt.

Ngọn núi cao lớn kia về đêm đen bóng như mực càng mang theo một loại huyền bí, giờ phút này một đạo quang mang vụt sáng, vùng hư vô phía trước tự động tách ra một thông đạo bàng bạc, trong mơ hồ có thể nhìn thấy một cái nhân ảnh nam nhân đang chậm rãi bước ra, hắn bước về phía trước như hành thi tẩu nhục, động tác cực kỳ cứng nhắc, nếu có ngoại nhân sẽ lập tức bị làm cho kinh sợ.

Nam nhân này một thân tang chế đã rách nát không thành hình dáng, khuôn mặt hắn phủ lên một tầng băng sương, hai mắt nhắm nghiền, cả người mặc dù vẫn tính là cao lớn nhưng từ ngọn sơn phong hùng vĩ kia bước ra cũng không lớn hơn sâu kiến là bao nhiêu, tuy nhiên cả người hắn sừng sững, đứng ở đó có loại áp chế thiên địa, quanh thân khí thế tràn ra khiến cho gió mây vần vũ, nếu tinh ý sẽ nhìn thấy bầu trời bên trên có chút lay động.

Nam nhân tuấn tú cực kỳ, diện mục thanh tú tựa thủy mặc, cơ hồ là tự nhiên tỉ mỉ từng chút một phác họa, đứng ở phiến thiên địa này tràn ra hạo nhiên chí khí, đôi lông mày rậm ngạo nghễ tô vẽ, sống mũi cao thanh nhã, đôi mắt đen nhánh thăm thẳm mê huyền.

Tang phục khẽ động, nam nhân lần nữa mở mắt thở dài một cái, tùy tiện một làn hơi thở vậy mà khiến cho khoảng không phía trước kịch liệt vặn vẹo, tuế nguyệt thâm trầm, tang thương đại khí, cổ lão rêu mốc, đủ loại mùi vị theo hơi thở kia mạnh mẽ tràn ra.

" Thật không nghĩ ta lại có ngày thức tỉnh, càng không nghĩ nơi thức tỉnh chính là cố thổ năm xưa..!" Nam nhân nhắm lại hai mắt nhàn nhạt nói ra, hắn đưa tay vuốt nhẹ mi tâm, trong đại não ký ức từng trận như trường giang đại hải dũng mãnh cuốn về.

Tựa hồ một viên đá nhỏ ném vào biển sâu, sau vô số năm tháng bị người trục vớt, mặc dù y nguyên là viên đá nhỏ nhưng khí tức, nhưng tâm thế đã hoàn toàn khác biệt.. Một viên đá nhỏ tung hoành.

" Không biết bao nhiêu năm tháng? Tuế nguyệt vô tình nhưng đối với ta vẫn có chút chiếu cố.." Nam nhân cười nhạt, một bước dài bước ra trực tiếp hoành độ hư không.

Nếu như có người tình cờ nhìn thấy sẽ cực kỳ kinh hãi, ở địa phương này vậy mà có người một bước hoành độ hư không.

Trên cơ thể nam nhân hào quang lóe hiện, tựa hồ xiêm y trút bỏ đi vạn năm bụi bặm, lại một bước xé mở hư vô biến mất cuối chân trời, tang phục cuốn lên một dải mây mỏng, khí thế cuốn lên thiên địa một tiếng oanh minh trầm thấp.

Nam nhân này tên gọi Trầm Thanh Phong, hắn vốn xuất thân địa cầu, trải qua tu đạo rốt cuộc phi thăng Tiên Giới, ở Tiên Giới càng đạp đến đỉnh phong trở thành một vị Tiên Đế vạn người kính ngưỡng, hắn tư chất phải nói là phương vũ trụ này đệ nhất kinh tài tuyệt diễm, từ khi nhập đạo cho đến khi đăng đỉnh cũng không tốn đủ 200 năm.

Tuy nhiên tư chất càng nghịch thiên càng bị thiên đạo ghét bỏ, năm hắn 198 tuổi đi đến Tiên Đế đỉnh phong muốn chứng đạo Thánh Nhân lại bị lôi phạt đánh cho trọng thương, càng bị tứ phương cường giả vây công đánh cho Nguyên Thần tiêu tán.

Hắn sở dĩ tư chất cao ngút cũng là vì trên thân mang theo đại cơ duyên, trong cơ thể hắn cộng sinh một cái Liệt Giới Chí Bảo, vật này là vũ trụ đệ nhất bảo vật.

Những cường giả vây công hắn ai nấy đều chẳng phải là lão gia hỏa? Sống qua tuế nguyệt đủ dài tự nhiên mưu cao kế hiểm, tâm cơ thâm trầm, bọn hắn nhìn ra được Trầm Thanh Phong nhất định sở hữu bảo vật phi phàm, bằng không mà nói tu sĩ từ giới diện phi thăng làm thế nào có thể tại 200 năm đạp lên độ cao Tiên Đế?.

Hơn 30 vị Tiên Quân, 12 Tiên Đế vây công một Trầm Thanh Phong sức cùng lực kiệt vậy mà cũng chịu cảnh đồng quy vu tận, trong số những người sống sót ít ỏi đó về sau đều mặc định Trầm Thanh Phong là một cái danh tự cấm kỵ.. Tiên Giới, Trầm Thanh Phong trở thành truyền thuyết.. Một phương vũ trụ này từ đó không kẻ dám xưng hai chữ " Thiên Tài".

Trầm Thanh Phong đạp mây, cả người hóa thành một đạo lưu tinh cuốn lên thanh âm tê minh, thần niệm tự do buông xuống quét về phía trước, hắn biết bản thân đang ở địa cầu.. Vận mệnh của hắn..Trọng sinh.

Làm một kẻ trọng sinh sau tuế nguyệt không rõ nhất định ở địa cầu Trầm Thanh Phong đã không còn thân nhân, thậm chí hắn không biết được nhân loại địa cầu đã trải qua bao nhiêu lần sinh diệt, trải qua bao nền văn minh, chỉ có điều trong lòng hắn y nguyên cực kỳ ấm áp, không phải luân hồi, sau khi trọng sinh ký ức còn nguyên.

Mặc dù trọng sinh nhưng tu vi hắn tựa hồ rất mạnh, ở trên khí thế có phần đè ép thiên địa, tất cả những thứ đó đều liên quan đến Liệt Giới Chí Bảo, Trầm Thanh Phong không biết lai lịch vật này, chỉ là một lần du lịch vô tình đạt được, nhưng hắn dám khẳng định Liệt Giới Chí Bảo là một kiện trấn giới chí bảo.

Mãi mê phi hành bỗng nhiên Trầm Thanh Phong nhớ tới một cái tên xưa cũ.. Trầm Tử Thiên.. Trầm Tử Thiên là đệ tử duy nhất của hắn, sau trận chiến Tiên Giới trước khi hồn phi phách tán Trầm Thanh Phong nhờ cậy tên đệ tử này nếu có thể hãy mang hắn trở lại địa cầu, mai táng bên trong cố thổ, đó là ước nguyện cuối cùng, cũng chính là chuyện cuối cùng mà một kẻ đồ tôn có thể báo đáp cho ân sư vỡ lòng.

" Thiên Nhi..! Ngươi bây giờ thế nào? Vẫn còn tại thế hay đã..?" Trầm Thanh Phong thở dài, khuôn mặt vốn tang thương kia nhiều thêm một vệt tang thương.

Địa cầu tại vô số năm tháng trước mở ra Tu Chân thời đại.. Sau vô số năm tháng bước vào quy luật chung cực thịnh tất suy, tuy nhiên truyền thừa còn đó, mặc dù tương đối hoang tàn nhưng vẫn có chút sinh cơ.. Nơi đây thiên địa linh khí thưa thớt vô cùng, ngay cả thiên địa quy tắc cũng đứt gãy không thành hình dáng.

Thần niệm bao phủ địa cầu, Trầm Thanh Phong có thể cảm nhận được một vài luồng tu vi ba động, tu vi dạng này tuế nguyệt về trước bất quá là sâu kiến, nhưng ở sau chung cực chính là cường giả đỉnh tiêm tồn tại.

" 3 cái Nguyên Anh, 20 Kết Đan..!" Trầm Thanh Phong nói thầm, sau đó cả người lặng lẽ tiến nhập một tòa Tiên Thành.

Tòa thành này tên gọi Tỏa Thiên Thành, diện tích ước chừng hơn trăm dặm vuông, dân số cũng đạt đến hơn 10 vạn, bên trong đa phần là tu sĩ, tọa trấn Tỏa Thiên Thành là một tên Kết Đan hậu kỳ.

Thần niệm quét ngang, không có thứ gì có thể lọt khỏi mắt Trầm Thanh Phong, hắn thực sự không biết tu vi hiện tại của bản thân là cấp độ nào bởi lẽ đan điền giờ phút này là một mảnh hỗn độn, tuy nhiên đối mặt Nguyên Anh tu sĩ hắn dám chắc thổi một hơi cũng có thể giảo sát đối phương.

" Chung quy tinh cầu này trước sau không cách nào chứa đựng được Đại Thừa kỳ.. Ta hiện tại có lẽ là Hóa Thần.. Hoặc Vấn Đỉnh cảnh đi.." Trầm Thanh Phong nói thầm, rất nhanh liền đi vào Tỏa Thiên Thành dung nhập vào bên trong dòng người đông đúc.

Cảm nhận nhân khí cuồn cuộn tâm tình hắn vẫn có chút thư sướng, mặc cho luân hồi hay trọng sinh thì hắn thủy chung là Trầm Thanh Phong, một vị Tiên Đế chí tôn, nếu thượng thiên đã có ý chiếu cố, Trầm Thanh Phong tự nhiên sẽ không cô phụ.. Hắn có rất nhiều thứ để làm.. Có Thánh Nhân lý tưởng chưa đạt được, đặc biệt có cừu nhân..Đám người kia giả như vẫn tại thế gian, giả như đã luân hồi mấy kiếp Trầm Thanh Phong sẽ có biệt pháp tìm ra.. Mục đích duy nhất, báo thù.

Hít vào một hơi lãnh khí, Trầm Thanh Phong tùy tiện tìm cho mình một cái tửu lâu, đi vào bên trong chỉ để hưởng thụ lại một chút nhân gian mỹ vị.

" Quan khách mời dừng!" Một tên tiểu nhị đưa tay chặn lại Trầm Thanh Phong trước khi hắn đặt chân lên bậc thềm.

" Chuyện gì?" Trầm Thanh Phong lạnh giọng, bất mãn nói.

" Quan khách thứ tội.. Lưu Khách Lâu hôm nay bị một vị công tử bao trọn.. Hôm nay chúng ta tạm thời không tiếp khách.. " Tiểu nhị có chút khó xử, nhỏ giọng nói.

" Lưu Khách Lâu? Cái tên này phải chăng nên bỏ? Nếu như tửu lâu của các ngươi không muốn tiếp khách cũng phải dán tờ thông cáo.. Các ngươi như vậy mất của ta biết bao nhiêu thời gian?" Trầm Thanh Phong quắc mắt quát.

" Vị khách nhân này ta thấy ngươi ăn mặc không ra sao, hẳn là từ một cái địa phương nhỏ tới cho nên ta mới nhỏ nhẹ.. Cũng đừng nghĩ tiểu nhị chạy bàn là kẻ có thể tùy tiện ức hiếp..Nói cho ngươi biết Lưu Khách Lâu là tài sản của Vũ gia.. Nhất đại thế gia Việt quốc, chắc ngươi cũng không biết a!..Vũ gia gia chủ là một vị Nguyên Anh hậu kỳ, ngay cả ta, tiểu nhị này cũng là một cái tu sĩ.. Trúc Cơ.." Tiểu nhị nhăn mặt, hai mắt bốc hỏa, thanh âm ban đầu còn có chút dễ nghe, nhưng càng về sau càng kịch liệt, gần như là hét ở bên tai Trầm Thanh Phong.

" Từ khi nào một con kiến hôi lại có lá gan lớn như vậy?" Trầm Thanh Phong nói thầm, hắn quên mất chính mình trọng sinh, ở mảnh tinh không này làm một kẻ tân nhân mới đến, bất quá, không trách được hắn, Trầm Thanh Phong cũng chỉ làm theo bản năng, bản năng của một Tiên Đế.. Tiên Đế hắn cần có đủ tự tôn.

Trầm Thanh Phong quét mắt nhìn tiểu nhị, một ánh mắt này lại như bộc phát ra kinh thiên liệt hỏa, tiểu nhị kia vậy mà tại chỗ thổ huyết, cả người không kiềm chế được hấp tấp lùi về phía sau mấy bước, ánh mắt mang theo kinh dị, hãi nhiên nhìn chòng chọc Trầm Thanh Phong, sau khi lau đi máu tươi trên khóe miệng mới run rẩy hỏi.

" Vị tiền bối này.. Ngươi là ai? Lại dám ở Lưu Khách Lâu..." Hắn không dám nói hết, bởi lẽ Trúc Cơ tu sĩ, hắn thừa hiểu một ánh mắt của đối phương tùy tiện khiến cho hắn thổ huyết có ý vị gì.

" Người này nhất định là Kết Đan cường giả.. Không hẳn là một vị Nguyên Anh đại năng..!" Tiểu nhị hít vào một hơi khí lạnh, trái tim đập mạnh mấy lần sau đó mới chắp tay hướng Trầm Thanh Phong cung kính nói.

" Tiền bối thứ cho ta mạo phạm..Không biết ngài là ai, đến từ gia tộc hay tông môn nào?" Nói xong tiểu nhị lén lút nhìn biểu cảm trên khuôn mặt Trầm Thanh Phong, mồ hôi lạnh vô thức chảy xuống, nếu đối phương là một cái Kết Đan thì còn dễ nói chuyện, nhưng nếu đối phương là Nguyên Anh thì..

Nguyên Anh cường giả, ở địa cầu này thực sự chỉ có 3 người.. Một vị là Tây Cực Tông tông chủ Công Tôn Nhạn.. Một vị là Vũ gia gia chủ Vũ Thiên Thành, vị còn lại hành tung bí ẩn chỉ nghe đồn thực sự chưa người gặp qua, tương truyền là Tây Phương giáo chủ Vô Bất Biến.

" Ngài là Tây Phương giáo chủ?" Tiểu nhị nhìn lướt qua y phục tang chế của Trầm Thanh Phong lại càng thêm dám chắc..

Trái tim nhảy lên một cái tiểu nhị lật đật quỳ gối thảng thốt nói:" Không biết giáo chủ giá lâm.. Vũ gia nô bộc vô tình mạo phạm còn mong giáo chủ rộng lượng!" Cái này là quỳ gối trước cường giả.. Mặc dù vẫn không cho rằng mình sai tuy nhiên đứng trước Nguyên Anh đại năng kẻ nào dám đứng thẳng lưng?.

Chọc giận đối phương, bị bóp chết lại thế nào?.. Vũ gia gia chủ cũng sẽ không vì một tên nô bộc có chút tư chất đi đòi công đạo a...

" Thứ gì Tây Phương giáo chủ? Cút.." Một đạo liệt âm từ miệng Trầm Thanh Phong bắn ra, đạo liệt âm này hóa thành đao phong chém lên ngực tiểu nhị, xé xuống ngực hắn một cái miệng máu.

" Là kẻ nào làm loạn?" Một tiếng quát trầm trầm trống rỗng vang lên, đi theo một luồng uy áp hư hư thực thực..Uy áp phủ xuống khiến cho tửu lâu ầm ầm rung lắc.

Bạn đang đọc Tiên Đế Thanh Phong sáng tác bởi ThấuMinhPhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThấuMinhPhong
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.