Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc chính là bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 1019 chữ

_koooooooo....

Hắn hét lên một cách tuyệt vọng,những giọt lệ máu tuôn rơi trên khóe mắt của một Tối Thượng viễn mãn,...hầu như hắn đã quên những cảm xúc vui buồn, óan hận nhưng lúc ngày đây hắn đang đầy bi ai và tuyệt vọng xen lẫn phẫn nộ...

_ hahaha... Thánh Ma Đế, ta chờ ngày này đã lâu.....hahaha.... TAM GIỚI này cũng nên tới lúc  Ma Long ta làm chũ rồi hahaha...

_  Ma long  bổn đế liều mạng với ngươi aaaaaaa......bùmm.

Hắn tự bạo, kéo theo Ác Minh chấm dứt tất cả,hắn mệt mỏi quá rồi, ...ký ức chợt tái hiện lại... 3 vạn tám nghìn năm trước gia tộc hắn bị kẻ thù tiêu diệt,...hắn mai mắn trốn thoát, nhưng người thân của hắn toàn bộ bị sát hại.  Mang trong mình quyết hải thù gia, nhưng tu vi Võ kính nhị cấp cũa hắn có thể làm được gì?? Hắn cần sức mạnh, nhưng bao lâu có thể báo được thù gia,..2000 năm hay3000 năm , rồi 3000 năm sau kẻ thù của hắn tu vi khủng bố như thế nào?? Hắn không cam tâm, hắn không cam tâm. Hắn đi khắp tứ phương truy cầu võ học, nhưng võ học không có đường tắt , hắn lấn thân vào ma đạo, chỉ có đạo mới có thể có được sức mạnh mà hắn cần, hắn dùng huyết tươi luyện thân, lấy oan tồn tăng tu vi, lấy óan khí sinh sát niệm,... Nơi mà hắn đi qua thây chất thành núi, máu chảy thành sông, óan khí nghập trời, không một sinh vật nào sống,... hắn như một cổ máy chỉ biết giết chóc, hắn không biết mệt mỏi, không ngừng nghĩ ,...

_ĐƯỜNG HẠO,...ta cuối cùng cũng tìm được ngươi...

_ Đường hạo ngươi có nghe ta nói không, hãy tĩnh lại đi ngươi đừng rơi vào ma đạo nữa,...

Đường hạo không đáp lại, như thể hắn không có cảm xúc, chẵng quan tâm tới người nữ tữ kia , mà chỉ lo công việt gặt hái sinh mệnh của mình mà thôi, khi lưỡi kiếm của hắn đang chỉ bị gặt hái sinh mệnh của bé gái , thì có người cản đường...

_ Đường Hạo ta xin ngươi hãy tĩnh lại đi...

Đường hạo dừng tay, hắn nhìn cô gái một cách lạnh lùng vs vô cảm.

_ Băng Lan ngươi không tránh ra , ta giết luôn cả ngươi.

_ Đường Hạo ngươi đừng tạo sát nghiệt nữa, ngươi hãy quay lại đi, đừng lấn sâu vào ma đạo nữa...

_ Ta làm gì không đến khuyên ngươi quản.

_ ĐƯờNG HẠO , ta yêu ngươiiiiiii

_ Ngươi hãy theo ta về , ta sẻ nhờ gia tộc báo thù giúp ngươi...

Đôi mắt vô hồn của Đường Hạo như có một tia dao động, nhưng rất nhanh rùi biến mất.

_  Băng gia,.... haha.... Đường Gia của ta đứng đầu trong  ngũ đại gia tộc,...còn vong. Hahaha chỉ một băng gia nhỏ bé của ngươi có thể làm được gì??

_ Ta...nhưng ta....yêu ngươi... ta sẽ giúp ngươi báo thù...

_ haha dựa vào ngươi haha,..

Ngươi có thể giúp gì được cho ta...

BĂNG LAN là thanh mai trúc mã với hắn, khi mà thảm án diệt môn của hắn sải ra , nàng đi khắp nơi tìm hắn,... không một tin tức mãi đến 100 năm sau nàng mới tìm thấy hắn , nhưng mà lúc  này đây hắn đã là một ma đầu ,giết người không gớm tay...

Băng Lan không trả lời , nàng rút kiếm của mình ra chém vào bé gái một cách dứt khoát .

_ aaaaa...

Bé gái kiêu lên một cách vô thức, cho đến khi  lìa khõi cỗi đời, vẫn không biết tại sao ân công cứu nàng khỏi lưỡi kiếm của ác ma, lại đột nhiên ra tay sát hại nàng.

Đường Hạo không khỏi sững sờ trước hành động của Băng Lan, linh hồn của hắn không khỏi in sâu vào hình bóng của nàng. Hành động của nàng đã thay bằng lời nói, hắn nhập ma? Nàng sẽ nhập ma, hắn là ác ma giết người không gướm tay? Nàng sẽ là ác ma giết người  không gướm tay, hắn đi đâu? Nàng đi đó,....

Nơi mà hai người bọn họ đi qua ,chỉ còn lại phế tích theo năm tháng , không có sự sống, từ nhân loại cho đến ma thú, từ nhành cây cho đến cộng cỏ,....chỉ có thể soát lại là cát bụi hư vô.

Vô số trường thành, gia tộc, quốc gia,... diệt vong , nhưng không một ai biết hung thủ,... tại sao không biết ư? vì người gặp được hung thủ thì toàn bộ đã chết,...  họ gọi  nó " diệt thế".

300 năm sao, Thiên Tông môn phái đứng đầu mãnh đại lục Vô Địa này, tồn tại hơn ba vạn năm , cao thủ như mây ,... trên bầu Thiên Tông môn bất chợt nhận cỗ uy áp cường đại , khiến những ai dưới tu vi võ  đế  lục phủ ngũ tạn tan vỡ mà chết không kịp nhận đau đớn.

_  Là ai giám  ra tay với Thiên Tông ta....aaaa

Trên bầu trời không biết lúc nào suất hiện một bàn tay mang theo quy áp khủng bố dị thường,  che khuất cả bầu trời đang rơi xuống Thiên Tông,... 5 phút chước Thiên Tông còn đang  huy hoàng ,5 phút sau chỉ là đống phế tích.

Hắn đã quyết tẩy kẻ thù mà 400 năm trước đã diệt Đường Gia, nhưng hắn chẵng có cảm giác gì? Vui ? Sướng?bi ai?..Không , chỉ như sâu bọ không đáng nhắc tới chẵn hạn.

Cuộc hành trình của hắn và nàng vẫn không kết thúc tại đó,  hắn và nàng không tiếp tục giết chóc nữa , hắn thoát khỏi ma đạo ư ? Không , vô địa đại lục này đã không còn gây hứng thú với hắn và nàng , trong mắt hắn sinh vật ở đây chỉ là sâu bọ thôi,...


Bạn đang đọc Thánh Ma Đế sáng tác bởi tokuda_cotex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tokuda_cotex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.