Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bát giới đại sư

Tiểu thuyết gốc · 1801 chữ

Bạch gia nằm ở phía Tây Nam đại lục thánh Linh, bạch gia nổi tiếng với thân pháp siêu Việt, công pháp bạch gia khiến họ có thể phiêu bồng trên không thậm chí mượn lực trên không xử chiêu. Công pháp độc môn tên Bạch hạc, giống Nguyễn gia nhà họ bạch đa số linh căn phong thuộc tính gia truyền. Nguyễn gia lại tập trung vào sự sắc bén của phong linh căn , thì bạch gia lại lợi dụng phong để đề thăng tốc độ đạt đến không bộ mà chỉ hợp thần cường giả mới có thể sử dụng. Bạch gia và Nguyễn Gia luôn đối địch trong cách sử dụng phong thuộc tính. Bạch hạc phiêu phù hay đại bàng dũng mãnh , 10 năm một lần hai họ lại tổ chức khảo nghiệm sinh tử cho đệ tử tinh anh tranh luận và tìm kiếm cơ duyên trong bí cảnh, cũng chính là nửa năm nữa vào đầu xuân.

Kế bên bạch gia là làng chài hoang sơ, nơi đây là nơi phàm nhân sinh sống, họ được sự bảo hộ của bạch gia hằng ngày đánh cá sinh sống. Ở một vùng biển hoang vắng có hai ông cháu nọ đang giăng lưới bắt cá.

Lưới bắt cá trở nên nặng, dường như có thứ gì đó khá to mắc vào ông lão hớn hở

-Thiên Minh, hôm nay ông cháu ta có ăn rồi, cố lên

Thiên minh là một cậu bé 10 tuổi, gầy gò thiếu dinh dưỡng, do ko tu luyện giống Nguyễn Trư, thân mới cao hơn một mét, mặt mày lấm lép cũng không che đi vẻ mặt hớn hở của cậu

Lưới bắt cá dần được nâng lên, ông lão mặt đỏ thở hổn hển nhìn, đó không phải là cá như ông nghĩ mà là một cậu bé chết đuối trên ngực còn in dấu một bàn tay.

Ông lão hừ lạnh than xui xẻo thì cậu bé chết đuối kia nôn thốc nôn náo tỉnh dậy được một chốc lại ngất xiu.

Thiên Minh hét to

-Ông ơi, còn sống ông ơi

Ông lão cầm mái chèo

-Coi như mạng lớn, mang về xem sao, ăn còn không có rước cái của nợ này về

Ông lão bế đứa bé mang vào phòng mới để ý trên ngực nó có một Ngọc bội hình đại bàng lão hớn hở.

-Có ăn rồi, xem như phí cứu người

Nói xong lão giựt Ngọc bội chạy về hướng làng chài Thiên Mình ở lại chăm sóc .

Đến tối cậu bé tỉnh dậy chật vật nhìn xung quanh thấy một đứa bé trai đang nằm ngủ bên cạnh mình, mỉm cười .

Xem ra mạng lớn không chết, phải tìm cơ hội báo đáp ơn cứu mạng

Tiếng con gái từ trong hư không vọng lại nghe nỉ non có phần uất ức như muốn khóc

-Trư ca, ngươi lần sau đừng như vậy, lần này phước lớn không chết, biết lần sau thế nào, ta mỗi lần mỗi lần thấy ngươi thập tử nhất sinh thật sự không chịu nổi.

-Được rồi tiểu Kiều, ta biết lỗi rồi, lần sau không như vậy nữa, chí ít ta đã biết mình với hắn khoảng cách còn bao xa.

Tiểu Kiều, ta không điều động được chân khí, điều này là sao

-Ngươi còn nói, đây là thuật phong ấn của Nguyễn gia, ngươi bây giờ trừ thể lực lớn thì đừng hòng xài chân thân hay vận công pháp. Chí ít phải tĩnh dưỡng một tháng mới được.

-Thời gian này làm gì đây. A tiểu kiều, đổi cho ta thư tịch liên quan đến phong thủy a. Cái mà kỳ môn độn giáp ấy.

-Ngươi học cái này làm gì.

-Ta muốn đi làm thầy bói

-Hả. Trư ca ngươi bị đánh hỏng não rồi à.

-Nhiều chuyện, nghe ca ca dẫn ngươi đi chơi vui.

-Chơi vui, chơi gì vậy

-Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Kỳ môn độn giáp, chia làm tứ tượng, bát môn, thập nhị địa chi, tam thập lục thiên cương, thất thập nhị địa sát, 108 tinh bàn. Sắp xếp thành pháp trận, hay nói môn kỳ môn độn giáp này là một pháp trận lợi dụng tự nhiên. Tuy nhiên bản đầy đủ của môn này chính là con số thiên văn, cái mà Nguyễn Trư học chỉ là bản hàng fake .

Sau khi sắp xếp xong trong não bộ. Tiếng cửa phòng mở ra ông lão xách đồ ăn mua ở làng chài về.

Nguyễn Trư thấy ông lão vội vàng đứng dậy

Ông để con xách cho ông

-Được được, tỉnh là tốt rồi, ngươi phúc lớn mạng lớn ta mua đồ ăn về chúc mừng.

-Cảm ơn ông, ông để con nấu cho

Ông lão ngạc nhiên

-Ngươi nấu

Nguyễn Trư cướp xong Đống nguyên liệu vội vàng chạy vào bếp

Không lâu sau một bàn đầy ắp thức ăn được mang ra mùi thơm khiến lão đánh cá khịt mũi mấy lần, Thiên Minh đang ngủ nướng tỉnh giấc, vô thức chạy lại.

Hai ông cháu nhanh chóng nhập tiệc, Nguyễn Trư cũng ăn một chút. Ăn xong Thiên Minh hớn hở

-Đại ca ca, đây là bữa ăn ngon nhất trong đời ta.

Ông lão cười vỗ đầu Thiên Minh

-Ngươi xem ngươi mới được bao nhiêu tuổi đầu, gì mà ngon nhất trong cuộc đời

-Con là nghe mấy đại thúc ở làng chài nói thế học theo

-Hâhhahahaha

Tiếng cười rộn rã khắp vùng biển hoang vu

Sáng sớm . Nguyễn Trư dẫn thiên minh chạy vào làng chài. Nguyễn Trư mặc bộ đồ đạo sĩ, tay cầm tấm biển trộm thiên cơ

-Thiên Minh ngươi thấy ca ca có phải rất anh Tuấn tiêu sái.

-Đại ca ca đây là muốn làm gì đây

-Ngươi đi theo ca, từ giờ người là tiểu đồng của ca

-Tiểu đồng là gì

-Đây ngươi cầm tấm biển đi sau ca ở dưới hô 666 là được.

-Ra là vậy

Trư ca dẫn Thiên Minh vào quán ăn nổi tiếng nhất làng chài. Thiên Minh đi theo giật mình kéo áo Trư ca

Trư ca đây là quán ăn đắt nhất ở đây chúng ta không trả nổi đâu, không trả tiền liền bị bán làm nô lệ đó ca

-Ngươi lo lắng gì, ca ngươi không thiếu chút đấy tiền lẻ

Vào bàn Nguyễn Trư sai tiểu nhị lấy hết món ngon trong tiệm ra

Tiểu nhị nhìn 2 kẻ đều là hai đứa trẻ một đứa ăn mặc đạo sĩ, một đứa rách rưới tay cầm biển trộm thiên cơ. Trộm cái mặt, đây là ăn chực, ăn chực còn ra vẻ như vậy hắn cũng lần đầu thấy.

Nguyễn Trư dừng tách trà đặt xuống bàn làm tiểu nhị giật mình.

-Ngươi đang nghĩ bọn ta ăn trực còn ăn trực như thế ngưu bức.

Tiểu nhị giật mình

-Bây giờ thì ngươi đang nghĩ làm sao ta biết được

Tiểu nhị sợ hãi ngã xuống .

Chẳng nhẽ hắn thật sự độc được ý nghĩ của ta

Tiểu Kiều đứng trên vai Trư ca cười lăn cười bò

Trư ca vẻ mặt bất biến nhưng nghĩ thầm

May mà hôm qua học thêm quyển độc tâm thuật, xem ca có dọa chết ngươi không

Hắn giọng trầm thấp

-Gọi ông chủ ngươi ra đây ta bàn chuyện, mang bàn thức ăn ngon nhất ra cho ta

-Vâng vâng

Tiểu nhị chạy vội nghe tiếng Trư ca vọng lại

-Cẩn thận ngã

Lúc sau

Chỉ số sợ hãi tiểu nhị +99

Trư ca vuốt đầu tiểu Thanh, sau đó lại đưa nó vào hệ thống.

-Ngoan

Lúc sau đó, một tên mập mạp áo lụa vàng chạy lên miệng cười toe toét chắp tay.

-Chào đại sư, ta là lão bản của cửa tiệm, thất lễ

Người đâu dọn tiệc.

Hắn ngồi xuống chú ý đến tấm biển trộm thiên cơ.

-Xin hỏi đại sư danh tính

-Chân truyền thứ 108 động huyền chân nhân

Bát giới

Lão bản mồ hôi đầy mặt, cái động huyền chân nhân hắn chưa nghe bao giờ còn Là thứ 108, moẹ lừa bịp cũng không cần ngưu bức thế chứ.

Nguyễn Trư gắp thức ăn cho Thiên minh vừa nói

-Sư phụ ta ngươi chưa nghe nói cũng phải, người cao thâm đắc đạo thích ẩn dật, đi đây đó đều dấu tên. Chứ không như ta, chẳng trách chẳng trách. Sư phụ nói ta phải tuân thủ 8 giới luật không sát sinh, không trộm cắp, không nói dối, không dâm dục, không nói bậy, không trang điểm, không lười,không ăn thịt mới có thể đắc đạo. Đáng tiếc vẫn phụ lòng sư phụ.

Nói xong hắn gắp một miếng thịt heo rừng quay lên miệng ăn

Lão bản sợ hãi +11

Xin hỏi bát giới đại sư, trộm thiên cơ là thế nào

Nguyễn Trư một mồm đầy thức ăn nhai nhóp nhép

-Ngươi biết thiên cơ bất khả lộ chứ, tiết lộ thiên cơ sẽ xúc động thiên phạt. Mẹ nó sét đánh đó hiểu chưa.

Lão bản sợ hãi +30 , gật gật đầu

-Nói cho ngươi biết làm công việc này thế ấy nhưng mà rất tổn thọ.

Lão bản nuốt ngụm nước bọt

-Đại sư ngài cho ta xem một quẻ

Nguyễn Trư nhìn xuống bàn cơm

-Đại sư cơm này ta bao

-Nói đi

-Là thế này, ta gia sản cũng không có nhiều căn bản là đủ sống .

-Ăn nói thật thà

-Là khá giả trong nhà có tiền chỉ là chưa có mụn con

Nguyễn Trư nhìn xuống phía dưới lão bản

Lão bản nhanh chóng xua tay

Không phải ta sinh lý không được

-Ta biết, nói đến chuyện này liên quan đến cơ mật quan trọng, nói ra ta sợ sét đánh nha. Ngươi nhìn tên nhóc này. Nó số khổ a, ngày cơm 3 bữa không đủ, còn nuôi một ông già ta thấy thương nên cho đi theo. Ngươi thấy đấy ta làm việc tuỳ thời nguy hiểm đến tính mạng . Ta chết rồi ai nuôi nó đây.

Thiên minh khóc oà lên.

-Ngoạ tào, có phải thế không, ngươi sao không đi mẹ nó holiwood luôn đi, phối hợp chuẩn vậy.

Nguyễn Trư ôm Thiên Minh vào lòng

Yên tâm Thiên Minh, ta sẽ ở bên ngươi.

Lão bản vỗ tay, 2 tên tiểu nhị mang một hòm lớn xách tới mở ra bên trong bạc thỏi nhét đầy.

-Đại sư như vậy được chưa

Nguyễn Trư đóng hòm lại tay hoa chiếc rương biến mất.

-Con người ta A , không thể thấy nạn mà không giải, đi thôi đi qua nhà ông xem.

Bạn đang đọc Thánh Linh Thế Giới, Những Câu Chuyện Nhỏ sáng tác bởi Trưca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trưca
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.