Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc câu chuyện 3 : điên cuồng

Tiểu thuyết gốc · 2252 chữ

Nửa năm qua đi, người ta vẫn không thể nào quên ngày hôm đó ở Trung tâm Nguyễn Gia sơn mạch. Dưới chân núi người người ùn ùn kéo đến, cao thủ của Nguyễn Gia thành cũng kéo đến, kim Đan nguyên anh đều đến cả. Gia chủ Nguyễn Gia và Lệ Gia đứng trên ngọn núi gần đó.

-Không ngờ con phong bàng đó lại cất giữ một báu vật như vậy.

-Nó muốn trả thù chúng ta

-Nó vẫn chưa quên sao, đã 20 năm rồi. Mọi chuyện nên kết thúc tại đây. Bất quá, thất thải liên này có thể cho ta ko.

-Lệ Huynh cứ khách khí quá, Lệ Na cũng là con dâu tương lai nhà ta. Thứ này coi như một món quà của ta cho con dâu.

-Hâhhahaha

Lúc này tiếng rít gào, gầm thét từ đỉnh núi vang dội khắp núi rừng, cuồng phong trên bầu trời điên cuồng nổi lên.

Chỉ trong chớp mắt cuồng phong biến mất, trên bầu trời đêm một vệt sáng cắt ngang bầu trời, xuyên qua đỉnh núi đâm thẳng xuống . tu sĩ dưới chân núi kia xấu số bị đâm xuyên qua mi tâm . Miệng vẫn đang cười đùa nói chuyện không biết chuyện gì xảy ra. Không một chút máu xuất ra cứ như vậy chết.

Nguyễn Gia chủ cau mày

-Có chuyện rồi.

Hai người triển khai tốc độ kinh người, trong chớp mắt đã xuất hiện ở chân núi.

Nguyễn gia chủ nhìn vết cắt kia trong mắt có tia bất ổn.

Lúc này thất thải liên bảy màu chiếu sáng khắp cả bầu trời. Sau đó chợt vụt tắt.

-GThất thải liên chín rồi

Tu sĩ dưới chân núi nhao nhao dẫm đạp lên nhau mà lao lên núi kia

Lúc này từ đỉnh núi một ánh sáng xanh bay lên trời cao, còn cao hơn con phong bàng. Ánh sáng xanh kia nhanh chóng khuếch tán , cả bầu trời đều bị nó bao phủ.

Có một loại cảm giác hoàn toàn bị nhìn thấu xuất hiện , tất cả tu sĩ đều có loại cảm giác bị nhìn thấu rùng mình. Đảo một vòng ánh sáng xanh thu lại lao thẳng xuống đỉnh núi. Sương mù xung quanh tụ lại đỉnh núi bao bọc nó.

Phong bàng thấy không ổn lao vào nhưng nó bay một hồi lại bay ra ngoài, liên tục lao vào gầm thét và rồi lại bay ra ngoài.

Tu sĩ lao lên đỉnh núi cũng vậy, họ lao lên sau đó lại không hiểu sao tự động Leo xuống, không ai tiếp cận được đỉnh núi.

Phong bàng càng ngày càng điên cuồng hai cánh nó tạo thành hai phong chỉ , liên tục chém vào đỉnh núi, nhưng chuyện lạ là những sợi phong chỉ nọ cũng không tiếp cận được đỉnh núi, mà cắt ngang thân núi, phong bàng điên cuồng cắt, những tu si đang leo núi kia bị phong chỉ phân thây, máu chảy thành sông nhuộm đỏ thân núi, thân núi phần giữa bị cắt đổ đất đá từ trên trời đổ xuống, đỉnh núi vẫn ở yên đó, không hề lay động mảy may.

Nguyễn gia Lệ Gia hai người một phong một lôi lao tới chiến với phong bàng . Trận chiến được những người còn sống chứng kiến, cuồng phong sấm sét đầy trời, cuối cùng phong bàng bị Nguyễn Gia chủ đâm thủng một mắt liều mạng chạy thoát.

Sau những thứ đã xảy ra, Nguyễn gia thành lại yên bình, hôm nay là ngày tổ chức đại hội tỉ võ dành xếp hạng thiếu niên anh tài tổ chức 5 năm một lần.

Người người tấp nập chen chúc xô đẩy nhau ở quảng trường Nguyễn gia thành.

-Tránh đường, tránh đường, Hùng thiếu gia tới .

Người tới là một tên ăn mặc thư sinh, tay cầm chiếc quạt sắt.

Sau đó một chiếc kiệu khổng lồ xuất hiện

Đổng thiếu gia tới

Bước từ kiệu xuống là một tên cao hai mét , thân hình như cái lu khổng lồ, mỗi bước đi của hắn đều làm mặt đất rung động . Hắn nhìn hùng thiếu mặt sát khí.

-Tránh đường

Hùng thiếu tay quạt thu lại, nhìn chằm chằm tên khổng lồ trước mặt

-Đầu óc ngu si tứ chi phát triển

Đổng thiếu quanh thân vòng sáng vàng chói mắt, da thịt hắn cũng hoá vàng, hắn gầm rú dữ dội, chân dẫm nát mặt đất .

-Cẩu Hùng ngươi muốn chết.

Hùng thiếu sát khí cuồn cuộn, trong nháy mắt biến mất trước mặt Họ Đổng chiếc quạt trong tay đã thắp lửa bay ra sau lưng, một chiếc vòng lửa bay từ chiếc quạt của hắn bay với tốc độ kinh người nhắm vào ót họ Đổng.

-Hỏa loa toàn

Lúc này một cơn cuồng phong từ trên nóc tường thành đánh bật hỏa loa toàn ra, hỏa loa toàn đánh xuống mặt đất tạo thành hõm sâu bị cắt cháy bùng lên. Thiếu niên bạch sam từ trên trời nhẹ nhàng bay xuống kèm theo tiếng nhạc du dương.

Xung quanh reo hò

-Là Nguyễn Nhạc nhị thiếu và Lệ Trữ tiểu thư

Đúng là trai gái tài sắc đều vẹn toàn, thật xứng đôi

Nguyễn Nhạc cười chắp tay chào

-Hai vị huynh đệ, chúng ta đều là thanh niên Tuấn kiệt Nguyễn gia thành xin hai vị đừng vì chút mâu thuẫn mà mất hoà khí

Hùng thiếu phẩy tay chiếc quạt lại trời về nguyên dạng chắp tay

-Nể mặt nhị thiếu chuyện này dừng ở đây thôi

Họ Đổng thu công hậm hực bỏ đi. Trước khi đi hắn nhìn Lệ Trữ ngồi trên nóc thành ánh mắt hàn mang

Hùng thiếu thấy họ Đổng đi

-Nguyễn nhị thiếu, năm nay quan quân nhất định là người rồi. Hì hì

Nguyễn Nhạc lắc đầu

-Thanh niên tài Tuấn trong thành rất nhiều, ta chỉ là mỗi trận đều hết sức là được rồi

Vâng vâng, nhị thiếu nói phải

Một canh giờ sau mọi thứ đâu vào đấy, trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu.

200 thanh niên trên sân 20 người còn trụ lại là kẻ bước vào vòng sau

Nguyễn Nhạc bước vào sân, theo sau là Lệ Trữ

Nàng vẫn nhìn quanh tìm kiếm một ai đó. Sau khi mọi người đều lên sân, từ cổng thành một bóng thanh sam nhanh như tia chớp bay vào giữa võ đài, nàng vóc người thanh tú, tuy là một tiểu cô nương những gì nở cần nở, đầy đặn mà không thô, gương mặt che nạng nhưng ai cũng có thể nhìn ra nàng là một tuyệt đại mỹ nữ, ánh mắt nàng lạnh băng nhìn khắp 200 thí sinh đang ở trên đài. Ánh mắt nàng chợt dừng lại trên một kẻ thân hình rách rưới mũ đội che đầu tay ôm một thanh đại kiếm đen xì .

Ánh mắt nàng từ từ chuyển biến, nạng che mặt

Rớt xuống , gương mặt nàng có chút tương tự Lệ Trữ, không đúng là Lệ Trữ có vài điểm giống. Lệ Trữ giống như hàng fake đứng trước hàng thật, Lệ Na chính là Lệ Na, một năm trôi qua nàng càng thêm sắc sảo mặn mà, thân đã cao 1,2 mét tiểu thiếu nữ, ánh mắt băng lãnh theo bước chân nàng chuyển biến thành nóng bỏng. Thiếu niên rách rưới kia phối hợp đứng dậy, mũ trùm trên đầu bay đi theo làn gió hiện ra một khuôn mặt thành thục, rắn rỏi. Hắn ôm Lệ Na.

-Lệ Na nhìn ta, ta sẽ nhanh nhất đạt quán quân để chính thức với nàng.

Lệ Na gương mặt nóng bỏng khẽ ừm.

Lệ Na bay lại lên đài, nàng tuy mới 7 tuổi nhưng ghế ngồi nàng ngang với đại trưởng lão, nàng không được tham dự thi đấu.

Nguyễn Trư trước ánh mắt như giết người của toàn trường hắc trọng xích cắm xuống đất. Ánh mắt quét toàn bộ cao giọng

-Nếu ta dẹp hết tất cả xuống đài thì ta là quán quân chứ.

Nguyễn Nhạc gân xanh nổi đầu mặt, đây là lần đầu hắn không khống chế nổi cảm xúc

-Ngông cuồng

Họ Đổng cười ha hả

-Được lắm tiểu huynh đệ, Đổng Trác ta thưởng thức ngươi, bất quá ta không nương tay

Họ Hùng cười tà mị

-Đúng là điếc không sợ súng, cùng lên đánh chết hắn

Lệ Trữ ánh mắt hoang mang

-Nguyễn Trư

Xanh đỏ tím vàng đủ loại pháp thuật đánh vào chính giữa sân thi đấu, người vây kín Nguyễn Trư, hắn vẫn đứng đấy không chút động đậy quanh người thất thải khí tràng tạo thành hắc động thu hết pháp thuật, hoàn toàn không có thứ gì chạm được vào người hắn.

Nguyễn Trư hét to nhảy lên cao, tay cầm hắc trọng xích một đao bổ xuống sàn đấu, lực áp khiến tất cả vây công bị ngưng lại. Mặt sàn nứt ra, phía dưới một cỗ kình lực như được thoát ra đánh phá toàn bộ , sang đấu nổ tung, khói bụi mù mịt. Trên sàn đấu chỉ còn 5người đang đứng vững. Những kẻ còn lại bị đánh bay , hộc máu trọng thương. Bốn người Nguyễn Nhạc nhìn nhau. Trọng tài thất thần, trong chốc lát mới lấy lại bình tĩnh.

-4 người được vào vòng trong.

Nguyễn Trư khoát tay

-Không cần, 4 người cách ngươi cùng lên

Nguyễn Nhạc sắc mặt là ngưng trọng không đợi trọng tài tuyên bố, hắn đã đi trước, kiếm rút ra thuấn phong tới sau lưng Nguyễn Trư, đao bổ xuống mang theo kình phong lớn

Phong hệ phàm cấp cao cấp kiếm pháp

-Ngâm phong

Đồng Trác thân hình biên lớn gấp đôi toàn thân vàng óng ánh nhảy lên bầu trời cả thân hình biến thành trái bóng tròn hướng phía Nguyễn Trư lăn xuống.

Lệ Trữ tiếng đàn tăng nhanh tiết tấu đánh vào thần hồn Nguyễn Trư

Hùng thiếu hỏa loa toàn đánh vào phía hông Nguyễn Trư

Tất cả diễn ra cùng một lúc nhưng trong mắt Nguyễn Trư tất cả như được thu chậm.

Hắn hắc trọng xích đưa ra sau lưng cắm xuống

Phong ngâm trảm của Nguyễn Nhạc bị chặn đứng, kình khí khiến hắn bị bật ngược

Nguyễn Trư tay không cầm hỏa loa toàn rống lớn, Hùng thiếu thất khiếu chảy máu ngất xỉu tại chỗ, Lệ Trữ miệng hộc máu ôm đàn.

Nguyễn Trư bóp nát loa hoàn trong tay ánh mắt chăm chưa đến khối thịt vàng đang xoay trên không trung. Sau lưng hắn hư ảnh hoa sen như ẩn như hiện.

-Biểu liên chân thân.

Dưới chân hắn như mọc hoa sen, tay cầm hắc trọng xích , bước từng bước trên không trung vận tốc càng lúc càng lớn, nhanh sên mức người xem nghẹt thở, hắc trọng xích đập thằng vào trái banh vàng trên bầu trời, lực kinh thiên, Đổng Trác thân hình to lớn bị đánh bay trên bầu trời đã không còn ý thức.

Nguyễn Nhạc run rẩy, mắt đầy sát ý

Tay cầm kiếm bắt đầu vẽ những vòng vi diệu, phong nguyên tố tích tụ trên đầu mũi kiếm

-Phong chỉ

Vô hình phong chi lực kiếm khí cắt ngang không gian xuyên về phía Nguyễn Trư.

Nguyễn Trư cười tà mị, không nhũng không lùi lại mà còn tiến lên.

Hắc trọng xích đập mạnh sau lưng Nguyễn Nhạc

-Tuyệt chiêu này chỉ dùng để ám sát ngươi không biết à.

Nguyễn Nhạc bị đánh bay, đập vào phía trên khán đài hướng Nguyễn gia chủ.

Nguyễn Trư những nam nhân cao cao tại thượng kia điềm tĩnh nói.

-Ta đã thực hiện được lời hứa, mong ngươi giữ lời

Nguyễn gia chủ nhìn Nguyễn Nhạc dưới chân mình hừ nhẹ

-Vô dụng

Hắn nhìn Nguyễn Trư dưới sàn

Ngươi có thể qua lại với Lệ Na, nhưng hôn phối của nàng đã cho đại ca ngươi. Lệ gia đã đồng ý.

Lệ Na ánh mắt lạnh băng nhìn cha mình bên cạnh Nguyễn gia chủ.

Nguyễn Trư vỗ đầu cười điên cuồng

Tiếng cười ghê rợn khiến lòng người như muốn nứt ra

Thân ảnh hoa sen biến thành bảy màu trong suốt sau đó dung hợp lại biến thành màu trắng rồi trở thành vô hình, khí tràng hắn ngút trời.

m thanh Nguyễn Trư vang vọng khắp trường tỉ thí

-Ta từ khi sinh ra đã bị vứt bỏ, 3 tuổi tự làm ăn tự sống, tự tu luyện, ta chưa từng nhận ân huệ của Nguyễn gia.

-Lệ Na đợi ta ở thánh Linh học viện .

-Nguyễn gia chủ, ta chưa từng là người của Nguyễn Gia, bây giờ và mãi mãi cũng chưa từng .

-Biểu liên chân thân toàn lực kích phát.

Nguyễn Trư biến thành một dải ánh sáng màu đen nháy mắt tới trước mặt gia chủ một đạo bổ xuống. Nguyễn gia gia chủ bắt thanh xích đẩy ra , kình phong dữ dội đập vào ngực Nguyễn Trư.

Nguyễn Trư bay bật ra đập dính vào tường miệng trào máu tươi, bức tường sau lưng hắn đã bị chết đôi.

Nguyễn Trư chật vật nhìn Nguyễn Gia chủ giơ ngón tay giữa lên sau đó cả thân hình biến thành màu xanh biến mất trong không khí.

Bạn đang đọc Thánh Linh Thế Giới, Những Câu Chuyện Nhỏ sáng tác bởi Trưca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trưca
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.