Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tảng đá kỳ lạ

Tiểu thuyết gốc · 2883 chữ

Chương 7: Tảng đá kỳ lạ

Đây là Thánh Nữ Cung, khi tới nơi cô gái chỉ chỉ rồi nói, cô gái nói xong thì đi tiếp, có điều cô ta không vào cổng đi qua một hướng khác khoảng tầm 2km thì Lại Tử thấy một cái cổng vào khác.

Ngươi hãy xác định cho kỹ. Vì khi đi vào cánh cửa này ngươi sẽ không ra được cho đến khi ngươi thành nội môn đệ tử.

Vậy thì có gì khó đâu, Lại Tử không đợi cô gái nói thêm liền bước vào, sau đó quay lại nhìn cô gái nói, tôi đã nói vì cô có chết tôi cũng sẽ cố gắng. Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng hắn thì nghĩ khác, tôi muốn sống lâu đến bất tử, làm sao mà chết được, nếu không vào tông môn muốn tu luyện thì khi nào mới được, tôi từ nơi khác tới đây, đâu có giống sư phụ tôi, không có tông môn mà vẫn là đại cao thủ.

Tiểu Liên , dẫn cậu ta đi nhận đồ va sắp xếp công việc cho cậu ta, cậu ta muốn làm ở đâu thì cho cậu ta công việc đó. Cô gái nói xong thì bỏ đi.

Tiểu Liên hỏi, cậu năm nay bao nhiêu tuổi.

19, tốt vậy tôi sẽ nói trước cho cậu. Trước khi 25 tuổi tu vi cậu phải đạt tới Hoàng Nguyên thì mới có thể thành ngoại môn đệ tử, nếu không đạt phải làm ở đây cả đời, bây giờ cậu muốn làm ở đâu.

Ách, vậy bây giờ tôi vẫn chưa được gọi là người của Thánh Nữ Cung à.

Đúng vậy, ngươi bây giờ cũng coi như là người làm việc vặt mà thôi, khi nào là ngoại môn đệ tử thì mới là người của Thánh Nũ Cung,

Gương mặt Hắn nhăn lại, được rồi cô cho tôi biết ở đây có những cái gì để làm, Lại Tử hỏi.

Bên nhà bếp, giặc đồ, gánh nước, lấy củi, phụ luyện đan, phụ luyện khí, lên núi hái thảo dược, Tiểu Liên nói một mạch mấy chục cái việc làm Lại Tử nghe mà choáng, Lại Tử hỏi, vậy ở đây có ai trước 25 tuổi có thể thành ngoại môn đệ tử không?

1500 năm nay chỉ có một người, hắn là nam đệ tử ngoại môn đầu tiên của Thánh Nữ Cung. Nhưng cũng đã chết rồi.

Ách, Lại Tử cười khổ nói, biết vậy tôi không vào đây rồi.

Đi theo Tiểu Liên Lại tử đã lấy được thẻ bài thân phận. Hắn chọn lên núi hái thảo dược. Hắn thật không may mắn chọn đúng cái khó nhất.

Cô gái dẫn Lại Tử đến một căn phòng được làm thành từ một tảng đá lớn. Sau đó nói, đây là chỗ ở của ngươi, ở đây 1 tuần đi, 1 tuần sau sẽ có nhiệm vụ đầu tiên. Sau đó cô ta bỏ đi.

Lại Tử vào phòng nhìn quanh, chỉ thấy có một chiếc giường đá để nằm.

Hắn than thở, như vậy thì làm osin chứ gia nhập Thánh Nữ cung cái gì trời, thần thức quét một vòng xung quanh kiểm tra, rồi gục đầu xuống nằm ngủ. Trên một tảng đá cách đó vài km, cô gái che mạn đứng cùng một phụ nữ tóc trắng, khoảng 50 tuổi.

Cô gái nói, sư phụ, người này con thấy chắc có khả năng là người thứ hai có thể làm đệ tử ngoại môn nên mới cho hắn gia nhập, cô ta nói thế nhưng sự thật không phải vậy, vì Lại Tử nói ngọt như mật khiến trái tim cô ta lần đầu tiên cảm thấy dễ chịu nên cho hắn vào. Cô gái thầm than. Đây là lần đầu tiên có nam nhân dám nói với cô như vậy.

Ta cũng hy vọng là vậy, phụ nữ trắng nói, có thể con không phát hiện ra, người này chưa tu luyện nhưng thần thức rất cường đại.

Có thể hắn cũng là một thiên tài, Nhưng con mới là thiên tài trăm năm khó gặp. Mới 17 tuổi đã là Huyền Nguyên trung kỳ rồi.

Cảm ơn sư phụ quá khen, cô gái mỉm cười cuối đầu.

Giao phó nhiệm vụ cho hắn dễ một chút, nói xong phụ nữ tóc bạc phi thân biến mất.

Hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng, cô gái thầm nghĩ trong lòng.

Sáng hôm sau Lại Tử thức dậy, mặt bộ đồ này không quen nên hắn thấy khó chịu, mặc kệ đi dù gì nơi này cũng không ra được, sợ cái gì chứ quần áo mặc có chết người đâu hắn vừa nói một mình vừa thay bộ quần jean áo sơ mi mặt vào.

Hắn đi dạo xung quanh, từ nơi này sang nơi khác nơi nào cũng là nam, không thấy được một ẻm. Hắn đi sang nơi nấu ăn, rồi đi qua bên giặc đồ, khoảng hơn 100 thanh niên đang ngồi dưới suối giặc đồ.

Èo, thế này còn sống nổi không trời đi giặc đồ cho mấy con mụ Thánh Nữ Cung, không phải ít a, 100 người giặc hết đống này cũng vài ngày chưa xong, chưa nói ngày nào cũng thay đồ, thế này giặc cả đời cũng không xong. Thời gian đâu ra mà tu luyện. Hèn gì không ai vào được ngoại môn đệ tử là đúng.

Xem ra phải giúp những người này 1 tay mới được.

Lại Tử đi mươn một thanh đao của mấy người lên núi lấy củi, sao đó vào rừng chặt tre. Tre ở đây đúng là bá đạo thật, cây nào cây né cao mà ta chà bá.

Hắn vừa chặt vừa tẹt lưỡi lắc lắc đầu.

Sau 1 ngày chặt tre vất vả, sáng hôm sau hắn chế một cái bồn giống như máy trộn bê tông, làm một cái cần quay sau đó gắn vào, hắn quay thử 1 lần là được ngay. Tuy không đi học nhiều nhưng kiến thức trong thư viện hắn học qua mấy quyển sách bây giờ có chỗ dùng, nhờ người mang tới bờ suối, hắn lại nhờ mấy người đang rãnh rỗi hiếu kỳ đứng xung quanh cho nước vào, sau đó vứt đại một đống quần áo rồi bắt đàu dùng tay xoay.

Những người xung quanh thấy thế thì há hốc cả mồm, bởi vì giặc một cái thì bằng hắn giặc đến 10, kêu người ta không há hốc mồm cho được.

Mọi người xung quanh bắt đầu vây quanh hắn hỏi cách làm cái này.

Lại Tử rãnh rỗi nên dẫn vài chục người lên chặt tre. Nhiều người rãnh rỗi thấy hay nên chung sức làm dùm, cứ thế mà đã một tuần, hơn 100 cái máy giặc bằng tre ra đời. Lại Tử còn thêm được một bộ bàn ghế và cái ghế ngủ đặt biệt.

Lại Tử đang thẫn thờ ngồi nhìn quan cảnh xung quanh thì Tiểu Liên tới. Đây là nhiệm vụ của ngươi, mau đưa thẻ bài đây, Lại Tử lấy thẻ bài từ túi trữ vật đưa cho Tiểu Liên.

Tiểu Liên nói, nhiệm vụ ở bên trong, ngươi tự mình mà xem. Sau khi hoàn thanh nhiệm vụ người đến Thánh Nữ Đường mà giao nhiện vụ. Lần sau nhận nhiệm vụ thì ngươi cũng đến đó mà nhận.

Sau khi nhiệm vụ hoàn thành sẽ có điểm cống hiến, ngươi có thể dùng điểm cống hiến để đối công pháp tu luyện, nói xong Tiểu Liên rời đi.

Hắn nhìn vào thẻ bài rồi đọc, tìm 10 cây cỏ Hoàng Tu bên dưới là hình cây cỏ Hoàng Tu, điểm cống hiến 100 điểm.

Nhiệm vụ hoàn thành thời gian 5 ngày.

Hắn vội vàng chạy ra bờ suối, những người ở đây giờ ai cũng quen biết hắn, chỉ cần nhìn bộ đồ từ xa không cần nhìn mặt cũng biết hắn là ai rồi.

Lại Tử tập trung mọi người lại sau đó hỏi, có ai biết cây cỏ này mọc ở đâu hay không. Hoặc là ai đã từng thấy ở đâu. Mau nói cho tôi biết với. Mọi người đều lắc đầu.

Một trung niên khoảng 40 tuổi nói, đi về phía bắc 70km, sẽ có. Tôi nhớ cách đây 20 năm tôi đi lạc vào đó, đã thấy cây này, hình như là bên trong sơn động thì phải, ông trung niên nhớ lại sau đó chỉ đường cho Lại Tử.

Lại Tử lên chỗ người ta đốn củi hỏi. 1 trung niên cũng nói y như vậy chỗ cũng giống nhau nhưng người nói không có sơn động nào hết.

Giống chỗ là được rồi, chỉ có 5 ngày a 70km có khi là hơn a . Đi tới đi về đã hai ngày rồi, huống gì còn đi tìm nữa, Lại Tử tìm lấy một cây đao, sau đó bắt đầu chạy đi.

Cũng chỗ cũ hai người đúng nói chuyện với nhau. Người phụ nữ tóc bạc hỏi.

Sao con lại giao cho cậu ta nhiệm vụ khó như thế. Nơi đó rất nguy hiểm. Hơn nữa trong 5 ngày quả thật là quá khó.

Cô gái che mạn cười trả lời, nhiệm vụ thì ai cũng như ai, không thể không công bằng được.

Lại Tử đi được nửa ngày, chắc cũng còn xa lắm

Thở một hơi hắn lại chạy, Mệt thì đi bình thường, khỏe thì chạy liền.

1 ngày sau hắn đã tới nơi được chỉ dẫn, nhưng vẫn không thấy cái sơn động nào.

Một ngày chưa ngủ nên hắn nằm xuống làm một giấc. Giữa đêm hắn giật mình thức dậy, vì hắn nghe được tiếng rống, nghe rất chói tai. Đưa cây đao lên hắn thủ thế, nhưng cũng đang sẵn sàng bỏ chạy khi có nguy hiểm.

Vài phút sau đó Lại Tử cau mày, đi vào sâu trong rừng rậm tìm chỗ trốn.

Ở trong rừng rậm càng vào sâu thì càng ẩm ước, đôi khi còn có vài cái đầm lầy. Hắn đi từng bước một sợ rơi vào trong đầm lầy. Rơi vào đó chắc chỉ có chết.

Thời gian trôi qua vội vã bầu trời bắt đầu đầy sao cũng bắt đầu lặng mất, ánh sáng ban mai dần dần hiện ra, trên đời đi cũng không gặp yêu thú hay sói, hổ gì hết. Thỉnh thoảng cũng chỉ có vài con chim bay qua bay lại.

Lại Tử ngồi xuống nghỉ ngời, vừa đặt mông xuống đất. Đột nhiên một trận gió thổi tới, theo làn gió thì có mùi rất khó ngửi, Lại Tử nhảy dựng lên, tay cầm đao chạy về hướng nam. Vừa chạy hắn vừa quay sang nhìn thì thấy một đám yêu thú tầm 20 con đang đuổi theo hắn. Trong lòng hắn bây giờ chỉ biết có chạy cho khỏi chết, nhiệm vụ tìm cỏ Hoàng Tu hắn cũng mặc kệ bỏ sang một bên.

Hắn tăng hết tốc lực nhưng cũng không nhanh lắm. Khi lướt qua khu vực có cái đầm lầy hắn quay đầu lại nhìn. Thì cũng bất ngờ kinh ngạc. Đám yêu thú không đuổi theo hắn nữa mà chỉ đứng đó. Cũng không có một tiếng rống.

Hắn cảm thấy chưa an toàn nên chạy thêm một hồi nữa.

Hắn chui vào một cái sơn động, và nằm luôn xuống đất thở phì phò.

Sau một hồi nghỉ ngơi hắn đứng dậy chủi rủa um sùm. Con mẹ nó, cái nhiệm vụ chó chết gì đây. Có mấy cây cỏ mà cũng phải vào sâu trong này, muốn cỏ thì ở chỗ ta ở đầy sân kìa, muốn thì ta đào cho một tá mẹ kiếp.

Lại Tử đi xung quanh động, chẳng thấy gì ngoài những mõm đá nhọn chỉa ra xung quanh

Lại Tử nhìn thấy một kẻ hở đủ để hai người đi vào, hắn không dám tới đó, nhưng tính tò mò đã chiến thắng nỗi sợ bên trong tâm tính của hắn.

Lại Tử đi vào trong đí thì nhìn những bậc thang kéo dài xuống dưới, hắn đi từng bước từng bước, không thấy có nguy hiểm gì hắn mạnh dạng hơn, đi nhanh hơn.

Dài dữ vậy, đi cả 20 phút rồi mà vẫn chưa hết bậc thang là sao.

Càng đi vào trong hắn càng hưng phấn vì xung quanh cứ vài bậc thang thì có một cây cỏ Hoàng Tu, hắn đào luôn cả gốc cho vào túi trữ vật, mà càng về sao thì ánh sáng càng rõ hơn. Nhiều loại thảo dược khác thì hắn đào hết cho vào thức hải, cứ thế khoảng 6 tiếng trôi qua. Hắn thở phù một cái rồi ngồi xuống bệt xuống đất lảm nhảm trong miệng, cuối cùng cũng hết bậc thang rồi a, ai làm cái này không biết đi cả buổi mới tới đích a, hắn nhìn xung quanh, toàn là các loại thảo dược.

Đói quá nên Lại Tử không quan tâm đến mấy cái cây đó nữa mà lấy trái cây dại lúc trước ở bờ sông đi lanh quanh hái được mang ra ăn, Mà hắn nghĩ cũng lạ trái cây hái xuống để trong đó lâu vậy mà cũng không bị khô héo. Ăn đã no, hắn lại lăn ra ngủ.

Cũng không biết hắn ngủ bao lâu, khi hắn tỉnh dậy thì lại ăn tiếp.

Mọi việc về vấn đề đói no mệt cũng đã được giải quyết, hắn mới bắt đầu đào hết mấy loại cây cỏ hay thảo dược trong này cho vào thức hải. Còn về cỏ Hoàng Tu hắn cho hết vào Túi trữ vật, chắc cũng hơn 300 gốc Hoàng Tu. Xung quanh vẫn còn rất nhiều thảo dược. Hắn chỉ đào được 2 3 phần là cùng.

Hắn đi ra ngoài về để hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng tới đầm lầy thì những con thú kia vẫn còn ở đó, đứng nhìn Lại Tử như muốn lao vào cắn hắn vài phát.

Lại Tử đành quay vào sơn động

Hắn nghĩ ra cũng không được , vào sâu bên trong đi đường vòng để ra ngoài cũng không được, xung quanh là đầm lầy làm sao mà đi được. Trái cây cũng không còn bao nhiêu

Lại Tử đành phải bỏ ra mấy tiếng đồng hồ vào lại bên trong đào cây đào cỏ. Vài chục cây nhân sâm và một số thảo dược có thể ăn thì hắn bỏ riêng sang một bên.

Trong thức hải của hắn bây giờ ngoài mồi lửa Thánh Hỏa Thần Thủy ra thì toàn là cây với cỏ. Hắn cũng không biết mấy.cây cỏ với thảo dược này có giá trị hay không. Hắn vẫn cứ đào

Mỗi ngày trôi qua hắn đều gạch một cái để tính thời gian, nửa tháng trôi qua thức hải của hắn bây giờ cũng đã đầy

Lại Tử cũng không quan tâm đến nhiệm vụ nữa. Hắn đi xung quanh tìm hiểu tại sao nơi này không có ánh mặt trời mà vẫn sáng liên tục như vậy, hắn không tin ở đại lục Thiên Hà có đèn điện.

Lại Tử vừa đi vừa nói chuyện một một, chà nơi này cũng to thiệt a, giờ mới thấy rộng như vậy. Đi vòng quanh mấy tiếng đồng hồ mới hết được.

Đi xung quanh mấy ngày liền cũng chẳng phát hiện gì toàn là cây với 1 khối đá duy nhất nằm ở trung tâm.

Tảng đá, Lại Tử bây giờ mới phát hiện ra tảng đá nằm ở giữa khu vực cây cỏ và thảo dược.

Dù đi qua vài lần nhưng hắn không để ý tới.

Hắn đi lại khối đá nhìn nhìn, đi quanh khối đá, thức hải hắn như rung động, quét vào trong hắn thấy Thánh Hỏa Thần Thủy như muốn ra ngoài, lúc trước đi ngang qua tảng đá hắn cũng có cảm giác này nhưng đi qua nhanh quá nên hắn không phát hiện ra.

Khối đá cao khoảng 5m, thân đá thì khoảng 2 người ôm, nhìn thì cũng giống đá bình thường, Lại Tử đưa tay sờ thì bất ngờ rụt tay lại.

Ách, bàn tay phải của hắn vừa chạm nhẹ vào thôi mà đã bị phỏng rồi, hắn là làng lên, Rát quá a

Một hồi sau, đắp lá cây lên tay xong hắn nghĩ, kỳ lạ thật đứng một bên không nghe nóng chút nào nhưng tại sao chạm nhẹ vào thì phỏng cả tay thế này.

Lúc này Thanh Hỏa Thần Thủy như là muốn giao tiếp với Lại Tử, muốn Lại Tử cho ra ngoài.

Thánh Hỏa Thần Thủy mới nhận chủ không bao lâu nên Lại Tử cũng không hiểu mấy. Nhưng hắn cảm nhận được mồi lửa như muốn ra ngoài.

Lại Tử cho phép Thánh Hỏa Thần Thủy ra ngoài.

Vèo vèo bên ngoài tảng đá mồi lửa bay xung quanh, Lại Tử chỉ biết đứng nhìn

Lại Tử há hốc mồm khi thấy mồi lửa chui tột vào trong khối đá, khối đá bắt đầu nhỏ dần.

Bạn đang đọc Thánh Hỏa Thần Thủy sáng tác bởi TamDân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamDân
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.