Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc sống vất vả

Tiểu thuyết gốc · 2356 chữ

Chương 6: Cuộc sống vất vả

Lại Tử được đưa ra ngoài, hắn nhìn dòng sông uốn lượn, xung quanh cây cối um tùm, không nhìn thấy lấy một bóng người, Lại Tử thầm than.

Xem ra những gì sư phụ dạy mình cũng thiếu sót nhiều quá rồi.

Một lần được sống lại. Một lần thì xuyên không xém chết. Xem ra cái tên ba mình đặt đúng là toàn là Tử a, người ta cũng họ Lại, mình cũng họ Lại nhưng thua xa Lại văn Sâm, Lại Văn Sâm không phải ngon hơn sao. Xem ra phải thay đổi cái tên nào cho khí phách một chút mới được. Hắn bây giờ rất sợ chết a, nếu có thể ước là được thì hắn sẽ ước mình thành tiên sẽ không bao giờ chết .

Thôi mặc kệ mọi chuyện xảy ra đi. Cứ cố gắng giữ cái mạng là được rồi. Tới đâu hay tới đó.

Lại Tử không nghỉ nữa mà bắt đầu kiếm đồ ăn, thần thức đảo qua hắn vừa đi vừa tìm, trái cây ăn được thì hắn hái sạch. Ăn không hết thì vứt vào thức hải, hắn cũng muốn ăn thịt lắm mà cũng đâu có cách nào. Lại Tử men theo bờ sông mà đi, đói thì ăn, khát thì uống nước sông.

Lúc trước ở quán cà phê hắn mặc quần jean dài màu xanh, áo thì sơ mi màu trắng bây giờ cũng đã ngã úa màu hơi vàng.

Đi tới đâu thần thức đảo tới đó. Thần thức vẫn như cũ sau khi ra khỏi mộ hắn có thể dùng, thứ bây giờ hắn có để làm vốn là mồi lửa và thần thức, nhưng hai thứ này cái nào cũng không thể để lộ ra ngoài.

Hắn thở dài một cái than tiếp thật là bất công a, ta cũng đẹp trai, hiền lành, mà sao cứ đưa ta vào ngõ cụt hoài vậy.

Hết ngủ rồi đi, đi rồi lại ngủ, cứ thế 1 tháng qua nhanh vậy mà hắn cũng chỉ thấy sông nước cây cối. Cũng may nơi này có sông để tắm rửa giặt đồ, nếu không thì hắn bây giờ cũng không khác bao nhiêu với lúc ở trái đất.

Ầm, ầm ầm.

Nhiều tiếng nổ vang, hắn men theo tiếng nổ đảo thần thức về hướng đó thì thấy 3 người đang vây công một con thú, nhìn con thú không ra cái hình thù gì, chó không chó, sư tử nhìn cũng không giống hổ cũng không phải, ẹc ẹc. Đây là yêu thú mà sư phụ nói sao.

Đảo qua ba người thì ba người đều là nữ nhân, mặc đồ toàn màu xanh nhạt, hắn nghĩ chắc đồ tình nhân quá, không lẽ ba người này yêu nhau mặc đồ giống nhau thế. Nhìn bộ đồ giống cổ trang , nhưng hắn thấy quần áo tại nơi này thật không giống ai à. Đồ cổ trang trung quốc thì không giống, mà hàn quốc cũng không giống, mà việt nam cũng không giống . Rất kỳ quái.

Hắn không nghĩ nữa, đồ gì che được là được phân biệt làm gì, sau đó nhìn ba cô em xinh tươi.

Nước miếng hắn chảy dài. không phải nước miếng chảy ra do hắn cố tình mà là nước miếng chảy nhiều quá hắn nút vào không kịp nên chảy ra.

Hắn lại gần hơn để xem, cách chừng 500m, xem thế này đủ sướng nè , hắn quên mất mình phải chạy mà lại gần hơn để xem gái. Có lẽ tính cách của hắn là vậy, ở trái đất không có thể hiện, nhưng ở đây khác nên bao nhiêu đức tính cha mẹ hắn dạy đã không còn. Hắn bây giờ chính là hắn, đúng là bản năng của con người cha mẹ sinh con trời sinh tính.

Rầm rầm rầm ba tiếng.

Ba cô gái xinh đẹp bị con thú tấn công bay ra xa hơn 10m. Ba người ai cũng phun ra một ngụm máu . Lại Tử bây giờ mới tỉnh hồn, vội tìm cách leo lên cây.

Càng cao càng đỡ nguy hiểm a, hắn leo lên cao chốt vốt, thân cây to hơn thân mình hắn gấp 3 lần, hắn lựa chỗ nào nắm được thì hắn leo lên, hắn đứng trên một nhánh, hai tay thì giữ chắc vào nhánh cây bên trên. Độ cao này chắc là an toàn rồi, hắn thầm nghĩ. Nhưng hắn cảm giác như có ai đang nhìn mình

Ba cô gái ngồi dậy đứng thành hàng chữ nhất, sau đó cùng một động tác kiếm chỉ thẳng vào con thú và lao tới

Lúc này gần tới con thú thì hai người bên trái và bên phải dùng tốc độ kinh người bao vây con thú lại, ba cô gái đứng thành hình tam giác, sau đó chạy vòng tròn quanh con thú, lúc đầu thần thức Lại Tử còn thấy được, nhưng càng về sau càng nhanh, Lại Tử chỉ còn thấy được những tàng ảnh. Khoảng hơn vài phút, ba bóng người dừng lại.

Lại Tử nhìn thấy ba thanh kiếm được cắm vào đầu con thú, không biết vô tình hay cố ý hắn la lên hai tiếng

Giỏi, giỏi sau đó vỗ tay bốp bốp

Ai, ba cô gái đồng thanh kêu lên sau đó rút kiếm từ đầu con thú ra, thủ thế.

Lại Tử lúc này quên mất mình đang nguy hiểm mà vỗ tay, hai chân hắn đứng không vững bị ngã xuống. Thôi xong, cao như vậy không chết mới lạ. Lại Tử thầm nghĩ thế sau đó thì rơi tự do.

Một thân ảnh từ đâu vọt tới ôm Lại Tử sau đó chầm chậm rơi xuống đất.

Lại Từ bị thân ảnh đó thả ra mông hắn va chạm với đất chỉ nghe

Bịch

Hắn vừa nhìn vừa xoa xoa mông của mình nói.

Ách, có thả cũng nhẹ nhẹ thôi a, đau lắm à, thả mạnh như vậy mông hư cũng không sao, hàng họ mà bị ảnh hưởng không xài được thì nguy à.

Lúc này ba cô gái cũng phi thân bay đến nơi, sau đó cuối mình thi lễ một cái.

Sư tỷ, người này là ai, người hỏi là một trong ba cô gái, tóc đen dài hai mắt to tròn, gương mặt cũng rất dễ nhìn.

Không biết, người đã cứu Lại Tử trả lời

Lại Tử lúc này nhìn ba cô gái, sau đó nhìn vào người vừa cứu mình nói, cảm ơn cô đã cứu.

Cô gái cứu Lại Tử mặc quần áo cũng giống ba người kia, nhưng trên mặt thì đeo một mảnh vải màu hồng. Lại Tử nhìn cũng chẳng hình dung được cô ta đẹp hay xấu

Ngươi là ai, sao lại trèo lên cây làm gì, cô gái đeo mạn chê mặt hỏi.

Tôi đi lang thang, không nhà không cửa, bị lạc vào đây, đang tìm đường ra ngoài, lúc nãy nghe tiếng nổ nên lại đây xem, thấy ba cô gái xinh đẹp đang đánh với con thú, tôi định vào giúp nhưng tôi sợ quá nên leo lên cây.

Ba cô gái nghe thế cũng cười, người che mặt không nói gì. Nếu bây giờ tháo mạn che mặt xuống chắc chắn ai cũng sẽ thấy cô ta đang mỉm cười

Ngươi chỉ là một người bình thường, có gan nhưng vậy cũng hiếm lắm. Đây là yêu thú, mấy tiểu sư muội của tôi đánh với yêu thú là để tôi luyện kiến thức và cũng là lấy một ít kinh nghiệm chiến đấu, cô gái che mạn nói, cô ta hỏi tiếp

Ngươi có muốn ra khỏi đây không

Có, đương nhiên là muốn. Lại Tử mừng rỡ nói

Một cái phi thuyền pháp khí được hiện ra trên không, ba người phi thân lên trước.

Lại Tử hỏi, làm sao tôi lên được

Cô gái cầm cánh tay Lại Tử hất một cái, hắn được bay lên rơi vào trong cái phi thuyền, cô gái lúc này mới lên sau.

Người lái là cô gái tóc xoăn. Lại Tử nhìn quan cảnh xung quanh mà choáng. Tốc độ bay gì vậy nè, có khi còn nhanh hơn máy bay, cái này mà đưa về trái đất người ta sẽ không đi máy bay nữa. Lại Tử thầm than.

Cho hỏi là chúng ta sẽ đi đâu. Bao lâu nữa thì tới

Thánh Nữ Thành, ta sẽ an bày cho ngươi ở đó. Ngươi cứ yên tâm, sau đó đưa cho Lại Tử một túi trữ vật. Trong này có 5 ngàn thanh thạch, tới đó hãy tự lo cho bản thân. còn khoảng 1 tháng nữa thì sẽ tới

1 tháng, xa vậy sao, Lại Tử tẹt lưỡi hỏi thăm về đại lục Thiên Hà. Lúc này thì hắn mởi rõ hơn.

Thì ra đại lục Thiên Hà được chia ra làm 5 châu 1 biển

Đông Hà Châu

Tây Thành Châu

Nam Đế Châu

Bắc Thần Châu

Ở giữa là Thiên Hà Châu

Biển Ma Long

Nhưng từ xưa tới giờ ít ai biết lối vào của Thiên Hà Châu.

Nơi hắn đang ở là Đông Hà Châu.

1 tháng sau Lại Tử được ba cô gái dẫn tới một căn nhà nhỏ ở phía bắc Thánh Nữ Thành.

Căn nhà nhỏ này bọn ta đã mua lại, bây giờ cho ngươi ở đây. Ngươi tự mình mà sống. Cô gái tóc xoăn nói xong cả ba người quay đi không nói thêm gì nữa.

Cảm ơn, cảm ơn. Lại Tử gật đầu cảm ơn liên tục

Hắn mở cửa bước vào. Phía trước là một cái sân nhỏ, bên trong căn nhà thì có 1 bộ bàn ghế. 1 ấm trà và hai cái ly, 1 cái giường ngủ, 1 cái tủ, nói là cái tủ nhưng nhìn giống vài miếng gỗ dán vào nhau thì đúng hơn, ngoài ra chẳng có gì khác. Hắn xuống nhà bếp nhìn chỉ thấy một cái bếp ngoài ra thì chẳng thấy nồi niêu xong cháo chén bát gì, Lại Tử thở dài than, đúng là vất vả thật a, ở trái đất thì sướng hơn rồi.

Tắm rửa xong hắn lội ra ngoài đi kiếm gì ăn. Nhưng trước tiên phải đi mua vài bộ quần áo đã

Vào tiệm quần áo hắn đi lòng vòng tìm một bộ ưng ý, sau đó hỏi, ông chủ bộ này bao nhiêu.

Ông chủ nhìn Lại Tử từ trên xuống dưới, rồi từ dưới lên trên sau đó nói 500 thanh thạch.

Ách, mắc thế. Rẻ hơn được không , tôi mua ba bộ .

400 thanh thạch nếu mua ba bộ

Được, vậy lấy ba bộ giống nhau. À có chỗ thay đồ không Lại Tử hỏi

Có ra sau đi ông chủ nhiệt tình dẫn đường.

Thay đồ xong, 2 bộ còn lại hắn ho vào túi trữ vật. Còn bộ đồ mang từ trái đất đến hắn cho vào thức hải

Vào quán cơm hắn, hỏi giá sao đó hắn kêu một nùi. Nào là thịt cá rau canh. Ăn xong thanh toán hết 200 thanh thạch

Về nhà hắn suy nghĩ nên làm cách nào kiếm thanh thạch để dùng. Nếu không đói chết là có a.

Trong người hắn bây giờ chỉ còn 4 ngàn 600 trăm thanh thạch. Xài hết thì coi như xong. Hắn ngồi dậy đi ra ngoài đi tìm việc làm, đi đến xế chiều 6 7 chỗ cũng không có xin được việc, hắn chán nản, nhưng không từ bỏ. Dừng trước một tiệm bán thảo dược hắn nhìn thấy bản hiệu tên Thánh Nữ Dược. Hắn bước vào liền hỏi .

Nơi này có nhận người làm không. Chuyện gì làm cũng được

Không, nơi này không nhận nam nhân.

Cho hắn lên đây, một giọng nói phát ra ở tầng trên

Lại Tử quét thần thức vào thấy đó là cô gái đã cứu mình. Liền vui vẻ bước nhanh tới.

Không đợi người ta mời hắn đã tự ngồi xuống sau đó nói.

Chúng ta cũng có duyên thật nha.

Cô gái đeo mạn hỏi

Ngươi chưa tìm được việc sao

Vẫn chưa, Lại Tử bình thản trả lời sau đó nói tiếp. Tôi có cách kiếm thanh thạch nhưng một mình tôi làm không nổi.

Ta không giúp được gì cho ngươi rồi. vậy ngươi định sống ở đây như thế nào.

trước tiên tôi kiếm thanh thạch sống qua ngày, sau đó tìm tông môn nào đó vào. Lại Tử lúc này cũng buồn rầu nói.

Ta có thể giới thiệu cho ngươi. Co gái cười trả lời .

Thật không, tôi có thể vào Thánh Nữ Cung không.

Được. Nhưng không dễ dàng như ngươi nghĩ đâu. Cô gái mỉm cười nói.

Tôi sẽ cố gắng, mà cô cũng là người của Thánh Nữ Cung sao.

Cô gái gật đầu.

Vậy quá tốt, chỉ cần cô cũng ở đó, có chết tôi cũng sẽ ở lại đó.

Nhưng ta nói trước, sẽ rất khổ, những người bình thường ai cũng muốn vào tông môn để tu luyện. Nhưng không có mấy người thành công.

Vì cô tôi sẽ làm được, Lại Tử dẻo mồm dùng ngon từ trái đất cua gái để áp dụng ở đây.

Vậy sao, cô gái mỉm cười hỏi tiếp, tại sao lại vì ta.

Lại Tử không nghĩ ra được gì đành nói, vì cô đã cứu tôi và giúp tôi, tôi muốn sau này sẽ trả ơn cho cô.

Vậy anh trả ơn tôi bằng cách nào, cô gái hỏi.

Nếu cô chưa có người trong lòng, tôi sẽ theo đuổi cô, tôi sẽ cho cô hạnh phúc suốt đời. Lại Tử nghĩ gì đó rồi nói tiếp, có lẽ tôi đã thích cô, bây giờ tôi không đủ tư cách theo đuổi cô, nhưng sau này chắc chắn sẽ có.

Đi theo tôi. Nói xong cô gái dẫn Lại Tử đi về Thánh Nữ Cung.

Bạn đang đọc Thánh Hỏa Thần Thủy sáng tác bởi TamDân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamDân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.