Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kí ức khép lại - cho ngày mai tươi sáng hơn

Tiểu thuyết gốc · 923 chữ

Ngày 06/03 âm lịch, đám cưới của chị diễn ra. Ngày hôm ấy mình chẳng làm gì hết, không tới dự, không gọi điện hỏi han, chỉ thu mình trên góc giường nằm nghĩ vẩn vơ. Trong đơn côi, có lẽ mình khóc, nhưng nước mắt chảy ngược vào trong lòng. Đâu đó lại cất lên tiếng hát: “Mùa xuân mất em như đã bắt đầu.

Và cơn gió như khẽ vô tình lay từng nhành hoa rơi.

Em vội xa khuất theo tia nắng chiều.

Để lại dấu chân giữa cánh đồng xanh.

Khúc nhạc thầm lặng giữa chiều muộn màng để mình gần lại mãi.

Nói lời thì thầm những điều thật thà đã giữ trong tim mình.

Những chặng đường dài ngỡ mình mệt nhoài đã nhiều lần gục ngã.

Tháng tư ánh sao phía xa bỗng nhiên dần tàn.

Những cánh hoa phai tàn thật nhanh em có bay xa em có đi xa mãi.

Tháng tư đôi khi thật mong manh để mình nói ra những câu chân thật .

Giá như tôi một lần tin em cô gái tôi thương nay hóa theo mây gió.

Để lại tháng tư ở đó.

Và tôi sẽ sống như những gì em thầm mơ.

Và tôi sẽ bước tiếp trên con đường mình đã chọn.

Và khi tôi chết sẽ mỉm cười khi gặp em.

Khẽ chào cô gái tháng tư của tôi.

Những kỉ niệm phai tàn thật nhanh em đã bay xa em đã đi xa mãi.

Tháng tư đôi khi thật mong manh để mình nói ra.

Giá như tôi một lần tin em cô gái tôi thương nay hóa theo mây gió.

Để lại tháng tư xa mãi.

Để lại tháng tư mình anh”.

Bài hát này thực ra lúc ấy mình không có nghe, cũng không biết thời điểm ấy bài này đã ra đời hay chưa, chỉ biết, sau này ngẫu nhiên nghe qua, sao mà thấy giống tâm trạng mình quá, sao mà da diết quá, sao mà chị giống cánh hoa kia thế, bay đi, xa em, xa em mãi.

Lần ấy là vết thương lớn nhất trong cuộc đời mình, chàng trai 22 tuổi lúc đó gần như sụp đổ, tâm trí không còn đủ sức để làm việc gì, cảm xúc cũng hỗn độn một đống. Động lực duy nhất giúp mình đứng lên thời khắc ấy chính là gia đình – bến đỗ sau tất cả cho dù có chuyện gì xảy ra. Mình hiểu rằng cha mẹ đã nuôi nấng bao bọc chừng ấy năm trời, bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu nhọc nhằn, bao nhiêu mồ hôi nước mắt cùng bao nhiêu hi vọng gửi gắm. Cuối cùng thì có phụ cả thế giới vẫn không thể phụ lòng cha mẹ. Mình cố gượng dậy mà hoàn thành khóa luận, chuẩn bị cho khi ra trường, cho dù chất lượng của nó không tốt. Ngày chụp kỉ yếu đầu năm, vắng mặt chị, ngày ra trường, cũng vẫn đơn côi lẻ bóng.

Hôm bảo vệ khóa luận, trời đổ cơn mưa như trút nước, nhìn bạn bè hồi hộp lên trình bày, lại như hân hoan vì thành quả của mình suốt bốn năm, mình cũng không tự chủ được mỉm cười. Nhìn qua màn mưa ngoài trời, chị, chị có đang nghĩ đến em chứ? Chị, chị hạnh phúc bên người ấy chứ?

Chị kết hôn cùng người khác, cùng người khác về chung một nhà. Rất muốn rất muốn gọi điện tâm sự như khi xưa, rất muốn chúc chị ngủ ngon hàng đêm. Nhưng không được, mình hiểu đâu là điểm dừng. Vậy thôi, giống như cuốn sổ nhỏ kia vậy, cuốn sổ quý nhất đời mình, được bọc kĩ cất đi rồi. Kí ức về chị ơi, ngủ quên nhé!

………………………………………………………………

Giật mình tỉnh lại từ trong hồi ức tưởng như đã ngủ quên nhưng mà giờ mới nhận thấy vẫn mới mẻ như ngày hôm qua, từng chuyện từng chuyện vẫn như ngày hôm qua. Ấy vậy mà từ lúc quen chị tới giờ đã được 4 năm 6 tháng rồi đó. Chị lấy chồng cũng được hơn một năm rồi đó. Lâu rồi không nhìn thấy khuôn mặt chị, chị có khỏe không? Dáng vẻ ngây thơ đáng yêu có còn đọng lại không? Nỗi nhớ chị lại da diết cồn cào lên, suy ngẫm hồi lâu với cái tin nhắn của chị, cuối cùng cũng trả lời, cho dù thế nào, chị vẫn là chị, là người bên ngoài dõi theo ngắm nhìn chị hạnh phúc cũng được. Phá tan cục diện ngại ngùng như trước, được gặp chị, trò chuyện với chị cũng là đủ rồi, mình cũng không mong gì hơn lúc này, cũng không có ý nghĩa dư thừa nào khác nữa:

-Dạ vâng chị ạ, tối mai em có rảnh, em sẽ sang ấy xem cùng chị. Hi, lâu không tới VNU rồi. Chị em mình, vẫn là chị em như ngày trước chứ?

-Tất nhiên rồi em, hi!

Bước đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài màn trời đêm bao la, ơ kìa, hình như sau màn sáng của ánh đèn kia là những ngôi sao lấp lóe chiếu ánh sáng xuống đây. Đẹp thật đẹp, đẹp ở trong lòng.

Một cuộc sống mới như được tân sinh. ....................

Đúng như tiêu đề, khép lại kí ức, mở ra hiện tại. Nhưng mà, sợi dây tình đâu có dễ như thế chia ngang, haizz.

- HẾT PHẦN I -

Bạn đang đọc Tháng Tư Là Lời Nói Dối Của Em - Người Con Gái Đời Tôi sáng tác bởi h.a.tuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi h.a.tuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.