Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1771 chữ

Đang từ siêu thị bước ra ngoài, ôm luôn một bịch lớn đồ ăn vặt trở về ký túc xá, đột nhiên Linh Lung nhìn thấy một hình bóng quen thuộc đang đứng đợi ở bên ngoài.

Khuôn mặt này tất nhiên không phải là của đám Thiến Thiến, mà đây rõ ràng là anh bạn cùng lớp cô đã từ chối mà, Minh Triết… đối phương cuối cùng sẽ phải vượt qua rào cản này và bước qua bản thân thôi.

Chẳng hề phải dấu diếm hay e ngại gì cả, dù cho bọn họ có khuất mắc gì, cả hai đều là bạn của nhau, mở ra cánh cửa của siêu thị, hướng tới phía anh chàng đang đeo mũ và bịt khẩu trang để che dấu diện mạo.

Đối phương một phần là không muốn bị các fan phát hiện, một phần là cũng không muốn Linh Lung phát hiện.

Minh Triết dám bước ra đây đã là một nỗ lực rất lớn, anh không hiểu lý do vì sao mình lại cảm thấy sợ hãi khi đứng trước cô gái này, nhưng bản thân lại rất muốn biết lý do của lời từ chối.

“Đi thôi nhỉ?”

Bước tới trước mặt Minh Triết, cảm thấy nơi này không quá thích hợp để nói chuyện, cô liền dẫn đối phương tới một quán cà phê quen thuộc mình hay ngồi với Tiểu Ngọc.

Wishes trong thời gian qua cũng khá nổi, số lượng show diễn của nhóm unit mới này thật khiến cho công việc hiện tại của hai người bọn cô chật kín.

Mãi mới rút ra được một chút thời gian rãnh, tiện thể gặp Minh Triết, cô cũng muốn giải quyết cho xong với đối phương luôn.

Các chương trình gần đây của cậu ta với Tu Kiệt ngày càng giảm chất lượng, đôi khi cậu ta trở nên ngu ngơ trong vài lúc ngớ ngẫn, điều này làm cho Tu Kiệt vô cùng lo lắng cho đối phương.

Minh Triết đang suy nghĩ không biết có nên đuổi theo hay không, nhưng ngay khi hình bóng của Linh Lung biến mất, anh vẫn thành thật mà theo sau lưng cô.

Bước vào trong quán cà phê, mỗi người gọi một ly nước, và rồi Linh Lung thản nhiên nói chuyện vào vấn đề chính.

“Tìm tớ có chuyện gì?”

“Hôm chương trình quay ngày lễ tình nhân, lời cậu nói …”

“Ừm, rất rõ ràng rồi đúng không, chúng ta không phù hợp cho nhau, vậy nên trước khi mọi chuyện quá rắc rối, nên tự tìm con đường cho riêng mình thôi”

Gật nhẹ đầu rồi uống một ngụm nước, khuôn mặt của Minh Triết tái lại, anh dù đã đoán trước được nhưng khi thật sự nghe được những lời tàn nhẫn này vẫn không thể cầm cự.

Cả người trở nên xơ xác và khó chịu, giọng nói trở nên khó khăn.

“Tại sao?”

Không có gào thét hay tức giận đối với Linh Lung, anh không phải dạng người như vậy, và nếu làm thế đối phương chỉ càng ghét anh hơn thôi.

Như thủ thỉ ra toàn bộ tấm lòng của mình, cô không đành lòng nhìn cậu ta như vậy, nhưng lại nhất quyết sẽ không ban phát lòng thương cho đối phương, bởi vì như vậy không khác gì chà đạp lên đoạn tình cảm này của đối phương.

Bằng những gì nghiêm túc nhất, lời từ chối thẳng thừng được đưa ra.

Thật đơn giản rằng Minh Triết không làm cho cô cảm giác nhộn nhịp khi yêu, và cả hai vẫn còn một con đường dài phía trước, chuyện tình cảm tính bây giờ vẫn còn quá sớm.

“Thành thật mà nói, Minh Triết, cậu là một anh chàng rất tốt, nhưng sa đọa vì tình yêu sẽ là một lưỡi dao chết người dìm cậu xuống đáy vực sâu sớm thôi”

“Bởi vì chúng ta vẫn còn chưa đủ chính chắn, vậy nên hãy để thời gian nói hết tất cả đi, một ngày nào đó mọi thứ sẽ phai nhòa, không phải cậu nói rằng tớ là đối thủ của cậu sao?”

“Vậy thì hãy chứng minh đi, cho thấy rằng cậu đủ bản lĩnh của mình, đừng có vì chút việc vặt này mà làm hại bản thân và những người bạn của cậu!”

Đứng dậy rời khỏi để lại một mình anh chàng trẻ gục ngã, thanh toán tiền và bước đi thật dứt khoát.

Lúc này đây, cậu ta cần được tĩnh lặng, đồng thời đối phương cần phải biết được những gì mình làm ngu xuẩn thế nào, gây phiền phức ra sao.

Đánh mất khoảng thời gian nghỉ ngơi quý báu của mình, công việc tiếp theo chuẩn bị bắt đầu sau một tiếng, Hoàng San tỷ đã gọi điện và thúc dục cô.

Thực hiện công việc của mình với Dương Tiểu Ngọc, ngày hôm nay hai đứa nhận quay một quảng cáo về đồ chơi trẻ em.

Ngồi trên xe tới nơi làm việc, Linh Lung liền không khỏi thở dài một hơi, Minh Triết nói cho cùng vẫn là bạn cô, phủ phàng với đối phương như vậy cô cũng chẳng thoải mái cho lắm.

Tiến tới khu vực trường quay, Dương Tiểu Ngọc sớm đã ở đấy nhìn về phía cô, vì là người có cùng sở thích và tính cách, liếc qua một cái là cô ấy đã nhận ra sự khác thường của bản thân.

“Có chuyện gì sao?”

“Ừm, một vài vấn đề phức tạp”

“Quay quảng cáo vẫn ổn chứ?”

“Tất nhiên, công việc là công việc, còn chuyện riêng tư thì phải để sau, cũng không quá quan trọng”

Lắc nhẹ đầu hít một hơi sâu rồi thở ra, cô ra sức ăn mấy món ăn vặt trên tay mình, cố gắng dùng đồ ăn để che bớt nỗi phiền não của bản thân.

Bây giờ chỉ còn hi vọng Minh Triết sẽ mau chóng thức tỉnh và đứng vững hơn trên con đường của minh, cô đã làm mọi thứ có thể rồi.

Cắn nốt miếng bánh còn lại, tu một hơi nước dài rồi đứng dậy vỗ vỗ bụng.

“Được rồi, năng lượng đã nạp đầy đủ, đi thôi?”

Dương Tiểu Ngọc nhìn thấy Linh Lung nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình liền nhẹ nhõm phần nào, đứng dậy gật đầu nắm lấy tay đối phương.

Cả hai nhanh chóng làm quen với một vài người phụ diễn, lấy lòng đám trẻ nhỏ tinh nghịch và phụ huynh của bọn trẻ.

Từng làm qua chương trình Bé và Sao, là một người có kinh nghiệm trong giao tiếp với em nhỏ, Linh Lung liền cười đùa với bọn nhỏ.

“Mọi người mau nhanh chóng vào vị trí, điều chỉnh ánh sáng lẹ lẹ cái chân lên”

Khung cảnh mà bọn họ đang đứng trước chính là một công viên giải trí hải dương, nơi này có rất nhiều loại trò chơi cho con nít.

Nào là cầu trượt, nào là tàu lượn siêu tốc, cưỡi ngựa,…. Bầu không khí như vậy khá là phù hợp cho việc quay quảng cáo.

Đội ngũ ekip đã sẵn sàng quánh lên một ít phấn nhẹ trên khuôn mặt Linh Lung và Dương Tiểu Ngọc, vì là quay với bé nên hai người liền tránh trang điểm quá đậm, gây ra phản cảm không mong muốn.

Dù sao thì cả hai cũng không thường xuyên trang điểm đậm để làm gì, chủ yếu là khi nào mệt mỏi quá mới phải làm vậy thôi.

Quay diễn thành công xong là phải đến tận chiều tối, vẫn chưa được phép nghỉ ngơi, bọn họ còn một buỗi trình diễn cuối ngày ở hội trường lớn thành phố.

Cả hai đều đuối tới tận cổ, nhưng mà vẫn phải liên tục theo xe đi chạy bon bọn để chuẩn bị cho công việc, ăn uống cũng không được đầy đủ, cuộc sống của thần tượng vốn dĩ là chẳng hề đẹp như giấc mơ.

“Có thấy hối hận vì làm một thần tượng không??”

Dương Tiểu Ngọc đột nhiên hỏi một câu như vậy, cô ấy cũng rất mệt, nhưng lại cực kỳ kiên cường trước mỗi lần quay.

Vì thiếu thốn nhiều kinh nghiệm nên đôi lúc Linh Lung sẽ tạo nên một vài sai sót nhỏ, cường độ công việc quá cao đã khiến đôi vai cô bị đè nén.

Người mệt mỏi nhất tất nhiên là Linh Lung, hơn nữa cô còn khiến cho người bạn của mình phải mất công làm lại với bản thân, điều này thật đáng xấu hổ, nhưng mà…

“Xin lỗi, chứ tớ không biết hai chữ hối hận là gì đâu, một lát nữa chúng ta sẽ biểu diễn hết mình chứ?”

Cầm lấy khăn lau khuôn mặt mồ hôi của mình, xóa luôn lớp trang điểm nhạt, tươi cười thật tươi đối với Tiểu Ngọc.

Đối phương thấy vậy liền đưa tay ra, bắt lấy tay của cô, gật đầu.

“Đi thôi, tới sân khấu của cả hai chúng ta!”

Mặc vào trang phục của nhóm, là sự kết hợp của Vivid Romance với Silver Moon, mang theo phong cách của cả hai và bước lên sân khấu.

So với lần trước nơi mà bảy ngôi sao cùng nhau tỏa sáng hội tụ, lần này chỉ có hai người bọn cô thể hiện bản thân mình.

Toàn bộ khán giả đang hô to tên gọi Wishes như là lời động viên lớn mạnh nhất, đứng ở phía sau cánh gà, nhìn nhau trong chốc lát rồi bật cười.

Bước lên chính giữa sân khấu, khoảnh khắc và thời gian mà bọn cô quyết định dùng cả linh hồn để đánh đổi chính thức bắt đầu.

Âm nhạc cho sự giao thoa của nhật nguyệt, hào quang của unit tỏa sáng, tiếng khán giả hô hào trong điên cuồng, tràng pháo tay như là món quà tuyệt nhất.

Công việc thần tượng này, thật vui, mà cũng thật mệt, vậy cho nên Minh Triết, nếu cậu không thật tâm bỏ đam mê vào công việc của chính mình, mọi người sẽ quăng cậu đi rất nhanh thôi.

Thế giới này không có thành công nào dành cho người không cố gắng, hãy luôn nhớ kỹ điều đó.

Kết thúc một ngày dài trong mệt mỏi đầm đìa, hẹn với đám bạn là sẽ đi coi buổi debut của anh hai, để xem ngày mai Minh Triết đã bình phục hơn chưa.

Bạn đang đọc Thần Tượng Tỏa Sáng sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.