Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1979 chữ

Hoàng San đang không ngừng tích cực khen ngợi về thành quả mà Linh Lung đạt được trong thời gian qua, kể cả cao tầng trong công ty cũng dần bắt đầu chú ý đến thể hiện của cô.

Những tạp chí có hình của Linh Lung, dù chỉ là những trang phục thông thường dành cho đại chúng nhưng lại vô cùng ăn khách.

Đồng thời số lượng mua trang phục của Vivid Romance cũng đang có xu hướng tăng, cuộc thi The Voice cũng cung cấp cho cô một lượng lớn nhân khí nhất định, fan đã dần dần xuất hiện.

Sau vụ Emotion Shape diễn ra, mọi người dần tích cực tìm hiểu, đồng thời biết rằng việc làm mà Linh Lung thể hiện trên sân khấu là khó khăn đến thế nào.

Các công ty thần tượng khác cũng lần lượt vươn tay ra muốn mời Linh Lung vào công ty của bọn họ, đãi ngộ cũng cực kỳ mạnh tay, bất quá cô cũng không quá để ý mà thôi.

Dù sao thì Vivid Romance mới là nơi đã đem bản thân đẩy lên tới trình độ này, cũng là nơi đó có Thiên Lam tỷ cùng Hoàng San tỷ nhiệt tình ủng hộ cô, sợ rằng chuyển tới nơi khác sẽ mang lại tiếng xấu cho bản thân đồng thời khiến cho người ta hoài nghi về mặt nhân phẩm của Linh Lung.

Tất nhiên là cô sẽ không làm loại chuyện đáng xấu hổ như vậy rồi, đang luyện tập không ngừng tại khu dành cho thần tượng trong công ty, đột nhiên từ ngoài vào Thiên Lam tỷ lại xuất hiện bất ngờ.

“Linh Lung, có chuyện gấp, mau theo chị!”

“Hah? Dạ vâng…”

Lại là chuyện gì đột xuất diễn ra đây, cô cũng chẳng rõ tình hình nữa, nhưng có vẻ vẫn phải đi theo một dịp để tìm hiểu.

Cuộc thi đàn dương cầm của cô với Hạo Hiên cũng tới lúc phải bắt đầu rồi, đăng ký tham dự cùng với các đàn chị trong câu lạc bộ, Hướng Dương hội trưởng rất vui mừng và hí hửng dắt theo bọn cô kiêu ngạo đăng ký.

Kim Mẫn Thy hội trưởng bên câu lạc bộ thần tượng có vẻ không hài lòng lắm việc câu lạc bộ dương cầm chôm mất một thành viên bên họ đi thi, nhưng cũng không thể khiếu nại được, vì đây là đặc quyền mà nhà trường cấp cho.

Ngồi trên xe, Linh Lung vừa cầm điện thoại kiểm tra thông tin nhân vật của mình trong trò chơi, vừa hỏi thăm có chuyện gì mà Thiên Lam tỷ phải gấp gáp đến vậy.

Rất nhanh thì bọn cô liền tới nơi mà mọi chuyện diễn ra, là một hội trường âm nhạc? Sao viễn cảnh này nó lại cứ giống như hồi cô làm nhiệm vụ đầu tiên thế?

Khi đấy bản thân phải thay thế biểu biễn cho một người vắng mặt, và giờ đây, không phải cũng tương tự như vậy chứ?

“Thiên Lam tỷ…. có phải là em chuẩn bị biểu diễn phụ cho ai đó không?”

Hơi rụt rè hỏi thăm, quả nhiên đáp án là một lời khẳng định, kèm theo có một chút nghi vấn vì sao mà cô lại biết.

“Ừm, đúng rồi đấy, do không tìm thấy được người thay thế nên chị mới phải nhờ em!”

“Vì sao? em nghĩ công ty mình có rất nhiều tài năng có thể làm cơ mà, em còn chưa tự tin quá mức đến độ nghĩ rằng bản thân vĩ đại thế nào đâu”

“Haha, hiểu được khiêm tốn là tốt, nhưng em rất có tài năng, vả lại lý do mà bọn chị kiếm em là vì em ở gần nhất!”

“A……. ra vậy, xem như hiểu được phần nào!”

Nếu là một công việc ở gần thì chuyện này xem như dần dần sáng tỏ, giống như lúc bị kéo vào hội trường nhiệm vụ đầu tiên, cô cũng làm nhiệm vụ nhưng trong đầu không ngừng nghĩ rằng điều này thật quá vô lý.

Bởi vì mang tính gấp rút, và cô lại là người có khả năng cao nhất và ở gần nhất, Vivid Romance tuyệt nhiên sẽ kéo cô đi biểu diễn thay thôi, vừa tiện để khẳng định giá trị của bản thân luôn.

Bước vào bên trong, cô liền nhìn thấy An Dật Minh đang ca hát bên ngoài, toàn bộ khán giả liền bị phấn khích đến bất ngờ.

“Emotion Code của anh ấy, hào quang thật là xinh đẹp!”

Dừng lại trong chốc lát mà ngắm nhìn, đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy An Dật Minh biểu diễn live đấy, mặc dù biết giọng hát của anh ta rất tuyệt, nhưng được tận mắt nhìn thấy liền là một chuyện khác.

Những mảnh khóa bí ẩn, những móc xích, bánh răng của bí mật bao trùm lấy tâm trí của tất cả mọi người.

Kể cả Linh Lung cũng trở thành tù binh bị vây khốn bởi sự tỏa sáng của An Dật Minh, bất quả rất nhanh cô liền kéo mình rời khỏi đấy, Thiên Lam tỷ còn có công chuyện quan trọng hơn.

Vội vàng đuổi theo chị ấy tiến vào phòng thay đồ, đột nhiên ở bên ngoài tiếng la hét vang ầm đến nổi bên trong cô cũng cảm nhận được động tĩnh phía sân khấu.

“Emotion Shape?”

Nói ra từ ngữ này, Linh Lung cũng khẳng định trong lòng của mình, loại hiệu ứng đặc biệt của Emotion Code cho phép tạo ra một ảo ảnh đăc biệt đẩy mọi người vào tận cùng của âm nhạc.

Chỉ có thể sử xuất ra khi nó chạm tới một mốc nhất định, khi mà người thần tượng phía trên thật sự có thể lôi cuốn tất cả mới có quyền chạm vào hiệu ứng này.

“Đúng vậy, buổi biểu diễn này là để cho mọi người có thể có cái nhìn trực diện hơn về Emotion Shape của Vivid Romance chúng ta

Ngoài An Dật Minh ra còn có đàn chị của em cũng tham gia biểu diễn, nhưng có vẻ đối phương bị mắc kẹt bởi sân bay nên không thể đến được, khán giả lại đang cực kỳ muốn nhìn thấy các Emotion Shape nên công ty mới kêu chị vác em tới đây”

Thành thật nói ra chân tướng, xem ra lý do mà cô được kêu đến là vì bản thân đã từng thành công sử dụng ra hiệu ứng đó ư?

Dù chỉ là may mắn, nhưng thành công chính là thành công, đó cũng là lý do vì sao mà Ngô Vân lại đưa ra lời mời cho một con bé mới chân ướt chân ráo vào nghề như cô.

Không biết bản thân có làm được hay không, nhưng sự thật là cô không muốn từ bỏ cơ hội của mình, xuất hiện được lần nào thì cứ xuất hiện thôi, gât đầu nhanh chóng đáp ứng lời đề nghị từ phía Thiên Lam.

“Xem có chuyện này khá là có tính khiêu chiến à nghen!”

“Tất nhiên, em có tự tin không?”

“Tự tin? Haha, cái này thì em không chắc, nhưng em sẽ cố thể hiện hết sức của mình!”

“Được đấy, vậy hãy theo chị tới nhận đồng bạn của em đi”

Cười bí hiểm dẫn cô đi tới một căn phòng đang trưng bày những bộ trang phục xinh đẹp huyền diệu, kéo Linh Lung tới trước một trang phục diễm lệ đến kinh ngạc.

Vừa nhìn vào nó đã khiến cho cô phải bật thốt lên.

“Đây là….?”

Trái tim của cô đang đập lên thình thịch không ngừng, giống như vừa chạm mắt là đã yêu mất rồi, thậm chí là so với việc gặp được trai đẹp còn sung sướng hơn nhiều.

Cô rất muốn được kéo bộ trang phục phía trên xuống mặc vào trên người, đó là một bộ váy với tông màu hơi tối, được điểm lên bởi những họa tiết mang hơi thở cổ xưa để ánh lên những vì tinh tú bên trong.

Giống như là một bộ dạ đầm dành cho các tinh linh mặc vào câu dẫn linh hồn loài người, thông qua lớp kính lạnh lẽo kia chính là lời kêu gọi của trang phục đối với cô.

“Bộ váy được lấy cảm hứng từ các vì tinh tú và những phần trình diễn trước giờ của em, được chị kính nhờ một nhà thiết kế cấp cao của công ty đặc biệt làm cho em đấy! Tên của nó là Điệp tinh linh!”

Thiên Lam cười cười tháo xuống bộ trang phục đưa cho cô, đây là bộ váy được thiết kế cho cô? Dành riêng cho cô?

Thẩn thờ ôm nó vào lòng, mùi hương của của quả anh đào thơm ngát đang lan tỏa, khác với diện mạo đầy sự rực rỡ của mình, bộ trang phục lại khiến cho cô cảm thấy được sự gần gủi như những thiếu nữ rụt rè muốn thể hiện chính mình, nghĩ đến vậy cô liền bật cười.

“Có chuyện gì sao?”

“Không, chỉ là nó hơi giống em mà thôi?”

“Nó? Bộ trang phục sao?”

“Ừm…. thời gian sắp đến rồi nhỉ? Bài hát cuối cùng của Minh ca xem ra sắp xong rồi, em đi thay đồ đây!”

Quay người đi vào phòng thay đồ, cầm lấy chiếc điện thoại ra và lựa chọn sử dụng Linh cảm từ loài bướm, mặc lên mình bộ trang phục được thiết kế riêng dành cho mình.

Lần nữa nhìn vào trong gương, khuôn mặt cười hiền hòa nhìn vào vị tiên nữ giáng trần, đôi lúc cô cũng chẳng dám tin đây là bản thân.

Nhưng mà, đây chính là cô, một người con gái đầy kiêu ngạo và hãnh diện về giọng hát và vũ đạo của mình.

“Điệp Vũ, đã đến lúc để cho bản thân tỏa sáng hết sức rồi!”

Vuốt nhẹ mái tóc của mình, thầm thì một câu như lời thần chú tiếp cho bản thân thêm sức mạnh, cô bước ra trước sự kinh diễm của Thiên Lam tỷ.

Đi thẳng một đường tới khu vực hậu trường, mỉm cười nhìn về phía An Dật Minh, vươn tay lên đập nhẹ một phát cỗ vũ.

“Chờ lâu đấy!”

“Không phải đã đến rồi sao? Sớm như vậy đã có thể biểu diễn cùng sân khấu với anh rồi, nếu không nhanh lên là anh sẽ bị đàn em đuổi theo đấy!”

“Haha… anh chờ nhóc!”

Nói xong hai người nhường lại sân khấu cho nhau, đứng trước tất cả mọi người, cô liền thản nhiên chào hỏi một chút, cũng không giải thích nhiều, đợi cho âm nhạc vang lên, một phần trình diễn mê hồn bắt đầu.

Hoàn toàn không hề biết rằng ở dưới sân khấu, đang có người nhìn cô với một cặp mắt không mấy ưa thích và khó chịu, chưa biểu diễn được bao lâu thì đối phương đã rời đi.

Kể cả Emotion Shape: Devision Crystal Hightlight của cô cũng hoàn toàn không nhìn mà rời đi, điều này thật sự không dễ dàng gì.

Tiếng la hét của khán giả đã hoàn toàn che lấp sự tồn tại của con người đó, và cái tên Điệp Vũ liên tục được hét lên, Linh Lung đã tận dụng được cơ hội lần này, còn về việc đã chọc giận ai đó thì cô cũng không thể điều khiển được.

Mà… con người mà, có yêu có ghét, cũng không thể làm cho tất cả cùng yêu thích cô được, chỉ có thể tận lực dùng hào quang của mình đánh mặt bọn họ thôi!

Bạn đang đọc Thần Tượng Tỏa Sáng sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.