Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1893 chữ

“Thiến Thiến, ngày mốt cậu mới tham gia vòng khiêu chiến phải không?”

Đột nhiên đang nằm trên giường Linh Lung liền hướng về phía cô bạn cùng phòng của mình hỏi thăm, đối phương giống như cũng đang luyện tập cực kỳ chăm chỉ.

Vì bị ghép vào nhóm luyện tập thi dương cầm cùng với Hạo Hiên, phần thời gian để cô luyện tập bài hát của mình cũng ngày càng rút ngắn trở lại.

Tuy nhiên nhờ vậy mà Linh Lung cũng có cơ hội tiếp xúc với các thần tượng từng nổi một thời, hơn nữa bọn họ còn có dự định xâm nhập lại giới thần tượng một lần nữa, đó là điều mà cô đang ngóng trông.

Đã thành thạo được rất nhiều kỹ năng và đẳng cấp của bản thân đã lên được cấp 30, cột kinh nghiệm của Linh Lung tạm thời đang dừng lại.

Không còn có thể nhận được kinh nghiệm nữa, phía sau con số level 30 chính là ba dấu hỏi chấm, cô muốn tìm hiểu được thứ gì ẩn đẳng sau đẳng cấp vượt trên cấp ba mươi.

Điều kiện ẩn gì để có thể đột phá, đây là giới hạn của cô, hay đây chỉ là một cái mốc lớn mà cho thấy sự thay đổi về chất của bản thân?

Cái này Linh Lung cũng chẳng rõ nữa, nhưng mà cô biết một điều rằng, mình tuyệt đối sẽ không dừng chân tại đây, cô tuyệt đối sẽ có thể bước xa hơn nữa.

“Ừm, ngày mốt tớ sẽ biểu diễn, nhưng mà hình như hôm đó có buổi hoạt động câu lạc bộ chào đón thành viên mới lúc tối, hơi kẹt, tuy nhiên tớ đã quyết định bỏ luôn buổi chào hỏi đó rồi!”

“Heeh…… cậu không sợ bị ghét sao?”

Linh Lung ngạc nhiên hỏi, nói một cách dứt khoát như vậy, xem ra Kim Mẫn Thy hội trưởng đã đưa ra sức ép buộc cô cần phải tham gia rồi.

Nhưng mà đối với một người muốn dấn thân vào giới thần tượng, cơ hội để biểu diễn trên sân khấu không nhiều, hơn nữa đây còn là một chương trình buộc phải có mặt, nếu không tham gia sau này Thiến Thiến đừng mong lên được sân khấu.

Đưa ra lời mời vào đúng ngày hôm nay, đó là một điều cực kỳ vô lý, nhưng mà xem ra người hội trưởng đó chẳng hề quan tâm lắm nhỉ?

“Tất nhiên là tớ sẽ bị ghét thôi, nhưng cũng chả quan trọng, tớ tham gia câu lạc bộ này vốn dĩ chỉ là muốn xem nơi mà anh mình từng tham gia ra sao, nếu như chán quá tớ sẽ qua bên dương cầm chơi với cậu đấy, hoặc bên vĩ cầm chơi cùng Tiểu Sương cũng được!”

Thiến Thiến chẳng coi chuyện này thành đại sự, cô chỉ đơn giản đối mặt với nó một cách thoải mái, chấp nhận mọi thứ bởi vì nơi mà cô đang đứng không phải là nơi dành cho cô mà thôi.

Chờ thêm một đoạn thời gian, sau khi câu lạc bộ hoạt động một thời gian, lúc đấy Thiến Thiến có rời khỏi cũng chẳng có vấn đề gì, vì thủ tục hơi phiền mà còn phải tham gia cuộc thi The Voice nên cô cũng lười đi làm.

Thái độ của Kim Mẫn Thy vốn dĩ đã không được cô ưa thích gì, hồi bữa còn khiêu khích trợ giặc muốn bêu xấu Linh Lung bạn cô, muốn Thiến Thiến có hảo cảm gì với đối phương được cũng lạ.

“Haha, vậy còn câu lạc bộ điền kinh của Mặc Ninh thì sao?”

“Tiểu Ninh á? Thôi đi, cậu ấy nhây lắm, hơn nữa điền kinh thật tốn sức và thời gian”

Vẫy vẫy tay lập tức từ chối, cứ nghĩ đến việc phải bị hành hạ chạy dưới trời nắng không ngừng và lắng nghe Mặc Ninh nói nhảm, thà rằng để cô ngồi trong lớp đi học còn hơn.

Tuy rằng điền kinh có giúp rèn luyện thể lực đấy, nhưng cô muốn là trở thành một thần tượng chứ không phải nữ vận động viên đâu.

“Tớ cũng đoán vậy, nhưng mà mọi người cũng lâu rồi không gặp nhau đi chơi rồi, sau cuộc thi tất cả đi công viên giải trí không?”

“Ừm, hay đấy, đồng ý”

Hai cô gái liền bắt đầu tán nhảm lên, vừa đúng lúc Linh Lung hỏi Thiến Thiến, cô ấy cũng hỏi ngược lại.

“Ngày mai cậu có lo lắng lắm không?”

Tìm hiểu xem tâm trạng của cô bạn của mình, Thiến Thiến nhận thấy tâm trạng của Linh Lung hoàn toàn thoải mái.

Điều này cũng thể nói rõ được mọi chuyện, rất nhiều người tài giỏi trong việc che dấu cảm xúc của mình, cô chỉ muốn biết liệu đối phương có bình tĩnh giống như mặt ngoài hay không.

Đối với câu hỏi này của Thiến Thiến lập tức khiến Linh Lung bật cười, bởi vì đây là lần đầu tiên đối phương quan tâm tới câu chuyện về công việc idol bên cô.

Lại gần đưa đầu lại gần đối phương một chút, ôm lấy chiếc gối êm nằm tựa trên giường của Thiến Thiến rồi nói.

“Cậu đã kiềm chế hỏi về chuyện cuộc thi của tớ đúng không?”

“Ah… ừm… có lẽ trong vô thức tớ đã làm vậy!”

Câu hỏi ngược lại của Linh Lung làm cho Thiến Thiến nhất thời không biết trả lời ra sao, rốt cuộc cô liền thẳng thắn luôn.

Tính cách thành thật của đối phương liền khiến cho Linh Lung cảm thấy thật đáng yêu, đây là tương phản manh của những cô gái kiên cường sao, chết tiệt, trái tim của cô phấn khích quá đi.

“Không sao đâu, đối với tớ mọi chuyện đều bình thường, nếu như đó là một câu hỏi mà tớ không thể trả lời, tớ sẽ nói trước cho cậu mà!”

“Vậy sao… thế tâm trạng của cậu?”

Nghe được câu nói này của Linh Lung thì Thiến Thiến cũng mỉm cười, cô biết rằng bản thân đã suy nghĩ quá mức sâu xa, thậm chí còn vô hình tạo nên một khoảng cách giữa cả hai.

Cho dù thi cùng một cuộc thi, cho dù cả hai là đối thủ trên sân khấu, nhưng tại căn phòng này, tại trường này, ở ngoài đời thực bọn họ là bạn bè!

Nếu như Linh Lung đã dám thể hiện thân phận Điệp Vũ với cô, điều đó chứng tỏ rằng cậu ấy không sợ bị phát hiện bất cứ thứ gì, đồng thời muốn quang minh chính đại đấu một trận hết mình đối với bản thân.

Trận đấu tiếp theo của cô sẽ là Tu Kiệt, vì là giải khiêu chiến, hơn nữa còn là một đối thủ khó nhằn như vậy, nên Thiến Thiến hơi lo lắng.

Bất quá nhìn biểu cảm của Linh Lung bây giờ, cô liền cảm thấy nhẹ nhõm hơn, đầu óc cũng không suy nghĩ quá nhiều điều kỳ lạ nữa, thế nhưng mà câu trả lời của Linh Lung liền khiến cho Thiến Thiến bất ngờ.

“Tớ có lo lắng, cực kỳ lo lắng luôn!”

“…Hể? đùa sao?”

Nhìn tâm trạng của Linh Lung đột nhiên thay đổi, hơn nữa còn vùi đầu vào trong chiếc gối thầm thì.

Cô biết rằng đây không phải nói dối hay diễn kịch, cũng không phải là lời trêu đùa, tất cả mọi người đều có nỗi sợ của mình, sự lo lắng là không bao giờ có thể dập tắt hoàn toàn.

“Chỉ là tớ đã kiểm soát nó một cách tốt nhất có thể thôi!”

Ngước đầu lên và nỏ một cười thật tươi, bàn tay nắm lại một chút, Linh Lung liền giấu kín cảm xúc của mình vào trong.

“Tuyệt thật!”

“Phải không? Cũng không phải là gì đó hay ho lắm đâu, chỉ là cậu đang gượng ép bản thân thôi, chiêu này có thể giúp tớ giữ bình tĩnh tới mức tối đa, nhưng đôi khi lại khiến tớ bị đỗ vỡ đến không còn một mảnh phòng thủ!”

Thành thật nói, lòng tin là thứ cô được bồi dưỡng, nhưng tự kiêu cao ngạo lại không phải là đức tính mà cô có, cho nên lòng tin tuyệt đối là không thể xuất hiện.

Hơn nữa, đối với một phần thi đấu chưa biết, đấu với một người hoàn toàn không rõ nội tình, nếu không có lo lắng thì còn gì là thú vị nữa, sự phấn khích và điều thú vị của thần tượng, không phải đều nằm hết ở đây sao?

“Ngày mai tớ sẽ đến cỗ vũ cho cậu?”

Cũng không có đào sâu vào việc này, nhờ vào việc nói chuyện với Linh Lung mà Thiến Thiến trở nên bình tĩnh phần nào.

Hỏi thử xem ngày mai bản thân có nên đến xem phần trình diễn của Linh Lung hay không, đột nhiên đối phương liền im lặng trong chốc lát rồi chấp tay hướng về phía cô cầu xin.

“Tớ có điều nhờ vả này!”

“Cái gì vậy?”

“Giúp tớ ngày mai điểm danh giờ thầy Khương được không? Ông ấy là chủ nhiệm lớp tớ, và còn cực kỳ đáng sợ nữa, bất quá nếu cậu trốn cuối lớp thì sẽ không sao đâu!”

“Hah….? Thế sao không xin nghỉ?”

Thiến Thiến hoàn toàn không hiểu, nhưng sau đấy nghe lời giải thích của Linh Lung thì cô cũng nhận ra vấn đề.

“Có đe dọa rằng những ai vắng học sẽ phải trình bày lý do cụ thể, nghỉ một buổi giờ ổng là phải tăng cường học bổ sung cho một tuần bồi bổ đặc biệt, dám lơ là là ổng gọi phụ huynh liền đấy! Kinh nghiệm của nhiều năm trước các anh chị truyền lại cho tới giờ!”

Linh Lung than khổ, bởi vì lớp của bọn cô là lớp đứng đầu trường, vậy nên yêu cầu của thầy cô cũng cao hơn cả.

Coi như có trình bày lý do nhưng mà tham gia cuộc thi The Voice hay gì gì đó đều là chuyện của Điệp Vũ, mà giờ cô chưa muốn lộ thân phận bây giờ.

“À…a được rồi, chỉ cần ngồi dưới thôi đúng không?”

“Chính xác, còn buổi tiệc câu lạc bộ của cậu để tớ xử cho, cứ thoải mái biểu diễn!!!”

“Cảm ơn, nhưng mà cậu tính làm thế nào, cũng không phải giờ học, mấy anh chị trong câu lạc bộ sẽ khó chịu với cậu đấy…”

“Yên tâm, có tớ lo rồi, đảm bảo an toàn!”

“Được thôi, vậy tớ tin cậu”

Thoải mái bàn luận kế hoạch cho ngày mai và ngày mốt, khi mà Linh Lung đi thi thì Thiến Thiến sẽ ở trường trợ giúp và ngược lại.

Cả hai nói chuyện thêm một hồi liền quay trở lại giường của bản thân ngủ, hôm nay hai đứa lại tháo bớt đi một tấm mảng mỏng ngăn cách bọn họ.

Ngủ thật say, giữ sức thật khỏe, rồi sau đấy cô sẽ tỏa sáng hết mình trên sân khấu, với toàn bộ tấm lòng này!

Bạn đang đọc Thần Tượng Tỏa Sáng sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.