Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò chơi sinh tồn (14)

Tiểu thuyết gốc · 1126 chữ

Chương 55: Trò chơi sinh tồn (14)

Tên Duy và đồng bọn sau khi hội ý xong, tất cả bủa ra nhặt lấy những khúc cây khô to khoẻ nhất, có kẻ còn trèo hẳn lên một thân cây to, dùng tay bẻ lấy một cành rắn chắc cho mình.

Sau khi chuẩn bị xong, cả bọn hằm hằm đi thẳng về phía khu đất bên cạnh.

Ba thằng choai vẫn luôn chú ý mọi hành động của nhóm người kia, thấy bọn chúng hùng hổ xông tới, ba thằng ra hiệu cho bốn đứa nhóc tránh vào bên trong lều của chúng. Sau đó cả ba chụm đầu lại, bàn bạc nhanh kế hoạch đối phó.

Do người bên địch đông hơn bên ta gấp ba lần, nếu dùnh cứng đối cứng chắc chắn đánh không lại. Thằng Sơn vô tình nhìn sang đống lửa vừa bị dập tắt, bên trong bếp vẫn còn rất nhiều than hồng lúc sáng, lúc tối. Nó nảy ra một kế, dùng than hồng đối phó với đám người kia. Hai thằng còn lại nhận thấy kế hoạch khá khả quan, nhưng dùng gì để xúc và đựng than mới là vấn đề, hiện tại chúng chỉ có toàn đồ dùng bằng vải, đến chạm vào than còn không được nói gì đến xúc.

- Đúng rồi! Tụi mình có thể lấy khúc củi hất than vào chúng nó!

Thằng Sơn nhặt một khúc cây to tronh đống củi hôm qua chúng nhặt về, reo lên tướng lên.

- Có lý, giờ cũng chỉ còn mỗi cách này là dùng được.

Thằng Nam cũng nhặt một khúc cây lên, cầm chắc trong tay.

- Chúng mày chuẩn bị đi, tụi nó tới rồi kìa!

Vừa nói nó vừa hất mặt về đám người phía trước, hai thằng kia cũng không nhiều lời, nhanh chóng tìm vị trí có lợi cho mình, chuẩn bị sẵn sàng nghênh địch.

Khi còn cách ba thằng choai gần bốn mét, tên Duy ra hiệu cho cả nhóm dừng lại. Thấy ba thằng cũng lăm lăm ba khúc cây khô trong tay, cả bọn nhìn nhau cười khẩy. Chúng tin rằng, với nhân lực hiện tại của nhóm, chưa đến một phút đã xử đẹp bọn này.

Thằng Dần, một trong hai thằng đàn em của tên Duy bước lên phía trước hai bước, dùng giọng hống hách nói với ba thằng choai:

- Để lại tất cả đồ đạc rồi phắn thì bọn tao tha cho chúng mày một mạng, nếu không thì...

Nó đập đập khúc cây đang cầm trong tay phải vào lòng bàn tay trái, hàm ý đe doạ. Những tên phía sau cũng bắt chước làm theo.

- Xời, tao sợ tụi bay quá! Thích thì chiến luôn, ngán méo gì!

Thằng Nam dơ khúc cây hất mạnh đám than hồng dưới đất bay về phía bọn người đối diện, thằng Sơn và thằng Tình cũng nhanh chóng ra tay.

Quá bất ngờ, nhóm người không kịp tránh, than hồng đáp thẳng vào mặt, vào người khiến chúng kêu la oai oái. Có tên vạt áo bắt lửa, lập tức bốc cháy, những kẻ bên cạnh quây lại giúp hắn dập lửa mới cứu được một mạng.

Ba thằng choai lại quên mất một vấn đề, than hồng chúng có số lượng cũng có hạn. Mà bọn người kia trừ lần đầu tiên ra, những lần sau chúng đa phần đều tránh được. Sau khi than hết, nhóm người bị bỏng khá nặng, nhưng không làm ảnh hưởng đến sức chiến đấu của chúng.

- Xong rồi hả? Giờ thì đến lượt bọn tao đập cho chúng mày tan xác!

Một thằng trong nhóm hung dữ gào lên, nó cầm chặt khúc cây trong tay, chạy tới vụt thẳng vào đầu thằng Sơn. Thằng Sơn bước nhanh hai bước sang bên trái, dơ tay cầm khúc cây hất văng đòn tấm công của địch. Bọn người còn lại cũng sớm xông lên, chúng toả ra tứ phía, nhằm điểm yếu của ba thằng nện tới.

Ba thằng choai cũng thông minh, chúng tựa lưng vào nhau tạo thành thế chân hạc, ba mặt đối địch. Nhưng quân số chênh lệch quá lớn, chúng cản được đòn tấn công của thằng này, thì lại không tránh được đòn tấn công của những thằng khác.

Thằng Nam bị một thằng vụt mạnh ba phát vào hông, nó đau đến mức mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng, cả người khuỵu xuống đất. Quân của tên Duy thấy vậy, dơ khúc củi lên nhằm thẳng vào phần đầu và gáy của nó vụt liên lục.

- Cẩn thận!

Thằng Sơn thấy tình huống nguy cấp, nó xoay người dùng lưng đỡ những cú vụt đang lao tới của bọn người phía trước, còn hai tay cầm gậy nhào sang bên cạnh cản đòn cho thằng Nam.

Bọn thằng Dần thấy thằng Nam lộ ra điểm yếu, xúm nhau xông lại vụt tới tấp vào lưng nó, khiến nó gục luôn xuống đất. Thằng Tình thấy đồng bọn bị đánh cho nửa sống, nửa chết, nó kích động ngửa cổ gào to một tiếng, hai mắt đỏ bừng xông thẳng vào đám người vụt loạn xạ.

Bọn người kia liền chia quân tập kích sau lưng thằng Tình, một thằng cầm khúc cây vụt mạnh vào đầu, khiến nó ngã vật xuống đất, máu chảy ra như suối.

Bốn đứa nhóc đang trốn trong lều, chứng kiến mọi chuyện từ đầu đến cuối. Mặt chúng nó tái nhợt, đưa tay bịt chặt miệng, thút thít không thành câu.

Từ bé đến lớn chúng đã gặp phải cảnh bị người đời hắt hủi, bạn bè chế diễu vì không có cha, cũng chẳng có mẹ. Nhưng cuộc sống của chúng khá đầy đủ, hoàn toàn không bị người khác đánh đập như những đứa trẻ ở cô nhi viện khác mà chúng đọc được trên báo. Trước kia chúng ước mơ có một gia đình đầy đủ, còn bây giờ chúng lại chỉ mong muốn được trở lại sống yên ổn bên trong ngôi nhà thờ nho nhỏ kia, ở đó chúng sẽ được an toàn, sẽ không bao giờ phải chứng kiến cảnh tượng tàn khốc như hiện tại.

Sau khi hạ gục ba thằng choai, bọn người man rợn kia còn không quên dùng chân đạp mạnh vào cơ thể của chúng nhiều lần, như để phát tiết sự căng thẳng tích tụ trong lòng từ khi đến nơi này. Có thằng dù mồm khô khốc, nhưng vẫn cố nhổ chút nước bọt còn lại vào mặt từng thằng một.

- Mọi người tập hợp nào!

Tên đàn em của Duy chống hai tay lên hông, gào lên với đám người.

Bạn đang đọc Thần Tiên Cũng Phải Sợ sáng tác bởi Anhglennemeier
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhglennemeier
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.