Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Ma Quyết!

Tiểu thuyết gốc · 984 chữ

Luyện ma, thật sự không phải giống như tên gọi của nó, không phải là luyện thi hay luyện quỷ mới được bước chân vào hàng ngũ này.

Muốn vào Luyện ma cảnh ngươi cần phải tế luyện một món binh khí, mà Tế luyện cần có tâm pháp đó cũng là lý do hôn nay Khô Lâu hắn xuất hiện ở đây.

"Các ngươi đi theo ta" Người trông coi Tàng Kinh Các, hắn là một lão nhân khoảng tầm sáu mươi tuổi, khuôn mặt hắn đầy vết nhăn đầu tốc bạc phởi, trên đầu hắn có một chiếc sừng, đây là đặc điểm nhận dạng của người trong Độc Giác Gia.

Nói xong chân hắn chậm rãi bước vào bên trong Tàng Kinh Các, tay hắn chỉ chỉ từng người một vào các tầng khác nhau

Khô Lâu hắn được chọn lau dọn tầng hầm của tàng kinh Các, nơi để vứt những thư tịch bị bỏ đi hoặc những phế phẩm, nếu như lúc này Khô Lâu có thể không cần diễn nữa, mặt hắn thật sự sẽ rất sâu sắc, hắn đến đây để tìm công pháp chứ không phải dọn nhưng mà hắn làm được gì ngoài việc chấp nhận đây?.

'Bốc mùi thật' đó là suy nghĩ của hắn khi lần đầu bước vào nơi này.

Đến nơi này việc đầu tiên hắn làm không phải là tìm công pháp, mà là lau dọn, bây giờ tuy không có ai ở đây ngoài hắn, nhưng hắn chắc chắn phải hoàn thành công việc của mình.

Nếu không hoàn thành thì chắc chắn hắn sẽ bị phát hiện rằng mình đã sản sinh Linh Trí, hắn không sợ chết nhưng Ái Nhi chắc chắn sẽ bị liên lụy.

Tuy nói là tầng hầm nhưng mà nó thật sự rất to lớn, nếu như là một người bình thường dọn cũng chắc mất hết mười ngày hoặc nữa tháng.

Hắn chăm chú làm công việc của mình, để cẩn thận khuôn mặt của hắn không có lộ ra dù là một chút cảm xúc của mình.

Trong lúc Khô Lâu đang dọn thì có một tiếng mở cửa vang lên, đương nhiên Khô Lâu hắn bị giật mình, nhưng hắn may mắn vì người vừa mới bước vào không nhìn thấy hắn giật mình, vì chỉ cần thấy số phận của hắn chỉ có chết.

Khôi lỗi vốn không Linh Trí, không nỗi sợ nên sẽ không có hiện tượng giật mình sẩy ra.

'may mắn thật... Một chút nữa là bị phát hiện' trong đầu Khô Lâu hắn nghĩ,một phần vì hoảng sợ, một phần vì mệt do lau dọn liên tục nên trán của hắn có rất nhiều mồ hôi, mặt kệ cảnh đó Khô Lâu hắn giả vờ như không để ý đến người mở cửa ra và tiếp tục lau dọn.

"Dừng Lại" tiếng nói lại vang lên, lúc này tim Khô Lâu đập nhanh hơn: 'có phải bị phát hiện rồi không?' lúc này trong đầu Khô Lâu rất nhiều suy nghĩ, hắn sẽ bị giết như nào, Ái Nhi sẽ chết như nào? Thù này sẽ trả như thê nào?.

Đâm lao thì phải theo lao, hắn vốn từ đầu đã không có đường lui nữa rồi.

Hắn tiếp tục bất động cho đến khi nào người này đi nơi khác hoặc hắn chết.

Tiếng bước chân về phía hắn càng lúc càng gần, khiến tim hắn càng đập nhanh hơn nhưng mà hắn không được thể hiện nỗi sợ ra ngoài, mặt hắn vẫn như cũ không có tí cảm xúc nào, chỉ khác là hơi thở của hắn không còn đều nữa, trán hắn đổ nhiều mồ hôi hơn.

"Hôm nay đến đây là đủ rồi ngươi ra ngoài lấy thức ăn".

Nghe thấy vậy Khô Lâu hắn dần quay đầu lại nhận ra người này là người trông coi Tàng Kinh Các, hắn vẫn chưa phát hiện ra Khô Lâu có Linh Trí.

'Không phát hiện, sống rồi!' Khô Lâu trong lòng hắn vui hẳn lên, nỗi sợ trong lòng hắn biến mất rồi cảm giác như gỡ được ngọn núi đè lên vai, đương nhiên hắn chỉ để trong lòng thôi vì nếu tỏa ra bằng mặt hắn sẽ bị giết ngay lập tức.

Đối với lão nhân trước mặt khô lâu hắn chỉ khẽ gật đầu sau đó đi lên nhận lấy phần thức ăn của mình và đem về cho Ái Nhi thế là hết một ngày của hắn.

Ngày thứ hai hắn vẫn lau dọn.

Thứ ba hắn vẫn lau dọn.

Mãi cho đến khi đến ngày thứ 10 hắn đã lau dọn xong tất cả mọi thứ hắn mới tập trung vào việc tìm kiếm tâm pháp.

'Ta còn 1 ngày.... Với số ngày này, ta không thể nào ghi nhớ một tâm pháp dài hơn bốn trang giấy được, ta nên tìm tâm pháp yếu một chút nhưng mà ít ra ta có thể nhớ được' đó là suy nghĩ của hắn lúc này, người tu luyện nhất quyết không thể nhớ sai tâm pháp dù chỉ một chữ vì chỉ cần như vậy sẽ dẫn đến việc bạo thể.

Đang mãi đi vòng vòng mà suy nghĩ thì có một tờ giấy đập vào mặt củ Khô Lâu: 'mẹ nó chưa đủ xui xẻo sao?' trong đầu Khô Lâu hắn nghĩ, nhưng không dám nói ra thành tiếng.

Khi lấy tờ giấy ra khỏi mặt thì thấy trên tờ giấy có ghi là.

Thần Ma Quyết Luyện Ma Nhập Môn

Khô Lâu tay hắn run run lên, khuôn mặt hắn dần nở một nụ cười.

"Haha Trời giúp ta" Khô Lâu vì không kìm được cảm xúc nên lỡ nói thành tiếng, nói xong hắn ngay lập tức im lặng nhìn xung quanh, sau đó khuôn mặt của hắn lại trở nên vô cảm

Bạn đang đọc Thần Ma Quyết sáng tác bởi Congakg012
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Congakg012
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.