Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta lại bị té sông ......

Tiểu thuyết gốc · 1662 chữ

Sao khi gặp Lâm Chính , Lâm Thiên Tà hắn không vội trở về phòng nghỉ mà hắn lại đi lang thang khắp hoàng thành , đối với chính hắn thế giới này còn quá nhiều điều mới lạ , từ cách ăn mặc , kiến trúc , cho tới văn hóa . Hắn như một đứa trẻ lần đầu tiên bước ra ngoài , thấy thứ gì cũng tò mò cũng ngạc nhiên . Có lần hắn thấy một thương nhân bán một linh thú độc nhãn thử , dù chỉ là một linh thú sơ cấp cũng làm hắn ngạc nhiên đứng nhìn một lúc thật lâu , đến nỗi lão bản phải đuổi hắn mới chịu đi .

_ " Thế giới này thật là lạ , con chuột lúc nãy mà đem tới thế giới của mình thế nào báo chí cũng đưa tin rầm rộ mà người dân ở đây coi như vật bỏ đi , còn chẳng thèm nhìn tới " nói đoạn hắn tự mỉm cười , ta thật ngốc , sao lại so sánh nơi này với thế giới mình ở chứ , nơi đây như những thế giới tu chân trong những tiểu thuyết của trung quốc vậy , thật thần kỳ .  Bỗng một chiếc xe ngựa chạy với tốc độ cực cao chạy thẳng hướng đến hắn , ngay lúc chiếc xe gần đâm trúng Lâm Thiên Tà thì chủ xe mới thắng ngựa lại làm cho , Lâm Thiên Tà một trận hú hồn , mụ nó chứ hù chết lão tử , hù hù tim thòng mất . Nhìn lại chiếc xe ngựa thật đẹp , hoa văn kì lân của Lâm gia được chạm khắc mạ vàng cầu kì , phía trước do hai đầu chiến mã kéo , phía sau thì có một tốp hộ vệ giáo trang đầy đủ đi theo

_" Ây da ! Đây không phải tứ hoàng tử đây sao , Từ lão ông chạy xe thật là , hù chết đường đệ của ta thì thật là không nên ." một giọng nói vọng ra từ trong xe , sao đó một thanh niên tầm 19 tuổi, mặc bạch bào , khuôn mặt không đến mức quá xấu trừ cặp mắt híp lại trong thật âm hiểm bước ra từ trong xe .

_" Dạ ! Lão thân mắt mũi ngày càng kém , mong tứ hoàng tử bao dung tha lỗi cho ạ " Lão giả lái xe mặc áo bào tro nói , nhưng trong giọng của hắn không có chút thành ý mà còn mang theo vẻ châm chọc .

  Lâm Thiên Tà nhìn hai kẻ này mà nhíu mày lại , đúng là âm hồn bất tán , trong kí ức của Lâm Thiên Tà thanh niên âm hiểm kia chính là đường ca của hắn , con của hoàng thúc tên Lâm Hiểm , còn lão già áo tro là Từ U tay sai đắc lực của hoàng thúc được phái đi bảo vệ Lâm Hiểm . Bọn này luôn tìm cách châm chọc , hãm hại Lâm Thiên Tà , nếu không có thân phận hoàng tử thì không biết Lâm Thiên Tà bây giờ thê thảm ra sao .

_" Đường đệ , đệ có sao không , ta thay mặt thuộc hạ xin lỗi đệ mong đệ nể mặt đường ca ta đây mà giơ cao đánh khẽ " Lâm Hiểm nở một nụ cười châm chọc , nhìn Lâm Thiên Tà đang đứng ngây người ở đó , phế vật lúc nãy chắc bị hù xón cả ra quần rồi .

_" Bọn cẩu nô tài vô dụng như vậy nếu là đệ thì đã vứt đi hoặc giết bỏ , nhưng nay nể mặt đường ca nên tha tội cho hắn , không ngờ đường ca lại có hứng thú chứa chấp người già neo đơn vô dụng như vậy , chắc tiểu đệ phải lấy đó làm gương , cho người xây một biệt viện dành cho người già neo đơn không nơi nương tựa trong khắp thành này quá. " Lâm Thiên Tà cười đáp

_" Ngươi ..." Từ lão giận đỏ mặt

_" Ngươi ngươi cái gì cẩu nô tài , ngươi tin nói thêm một câu nữa ta cho người đem cái đầu chó của ngươi lấy xuống không " Lâm Thiên Tà tiếp tục châm chọc , nương tay với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân a

 

Từ U gân xanh nổi đầy đầu , hắn đường đường là một cao thủ nhất lưu  đời nào hắn lại bị một tên phế vật một câu là cẩu nô tài , hai câu cũng là cẩu nô tài , lại còn đòi chém đầu lão nữa , nếu không kiêng khị thân phận hắn thì giờ đây lão sẽ cho hắn một chưởng thành thịt vụn ngay tức khắc . Lâm Hiểm bước ra , ra hiệu cho lão lùi lại xong quay qua Lâm Thiên Tà cười nói :

_ " Từ lão sai phạm ta ách sẽ có biện pháp trừng trị không làm nhọc lòng của đường đệ , à mà ta nghe nói vài hôm trước đệ bị người Doãn phủ từ hôn , buồn bã tới độ qua cầu mà cũng té xuống sông , không biết đường đệ có sao không ! "

_ " Đúng là có chuyện đó , may mà đệ vẫn không sao cả , không biết là đường ca hỏi việc đó có chi " Tên này không biết đang nghĩ đến việc xấu nào đây

_ " Chuyện là ta và Doãn Nhi cô nương lần đầu gặp mặt đã ái mộ nhau , chuyện này phụ thân của ta biết được nên đã xin hoàng thượng hủy hôn ước của nàng với đệ . Ài ta biết đệ và Doãn Nhi có hôn ước từ nhỏ , nhưng mà nàng ta thà chết không lấy đệ , nay hôn ước không còn nên ta đem sính lễ qua cầu thân nàng , mong đệ đừng đem chuyện này để trong lòng , chuyện tình cảm không nên gượng ép , đệ có bệnh trong người cần phải giữ gìn sức khỏe đừng làm chuyện gì không nên " Nói đến đây hắn nở nụ cười âm hiểm , hắn biết Lâm Thiên Tà thích Doãn Nhi từ nhỏ , nay hôn ước bị giải trừ còn phải nhìn thấy người mình thích lấy kẻ khác , chắc chắn sẽ đau lòng lắm , hắn muốn thấy nhất là cảnh Lâm Thiên Tà đau khổ gục ngã . Nhưng hắn đã sai , Lâm Thiên Tà nóng nảy , Lâm Thiên Tà chán nản , Lâm Thiên Tà nhảy lên la hét đều không xuất hiện

_" Cảm ơn đường ca quan tâm , duyên đến sẽ đến , duyên đi sẽ đi , cái phúc đó ta không dám hưởng , chúc đường ca thuận lợi rướt được người đẹp về phủ . Nếu không có gì thì xin đường ca tránh đường cho đệ hồi phủ " Lâm Thiên Tà nở một nụ cười phong khinh đạm vận , nhẹ nhàng lướt qua Lâm Hiểm giờ còn đơ người mà hòa vào trong đám đông , qua một lúc lâu.

_ " Công tử , công tử , Lâm Thiên Tà hắn đi rồi " Từ lão khẽ gọi Lâm Hiểm từ trong cơn bất ngờ tỉnh lại . Lão thiên ạ , chuyện gì thế này , khi nãy chính là Lâm Thiên Tà , là tên phế vật nhất hoàng thất sao , bình tĩnh như vậy không giống hắn thường ngày , chuyện này là sao , có cần phải bẩm báo phụ thân không , suy nghĩ một lúc hắn vội vàng bảo :

_ " Từ lão , hồi phủ mau "

_" Công tử còn chuyện cầu thân "

_ " Chuyện đó để sau " Lâm Hiểm hiện tại rất gấp , Lâm Thiên Tà là mắt xích quan trọng trong kế hoạch của phụ thân , không thể có sơ suất gì được .

  Đường hồi viện , vừa đi vừa nghĩ mà buồn cười , Lâm Hiểm ơi Lâm Hiểm ngươi còn xanh lắm , Doãn Nhi bà cô nãi nãi ấy mà ngươi thỉnh về được thì Lâm Thiên Tà ta nguyện đi bằng đầu cho ngươi xem , nghĩ đến "Doãn cô nương "là hắn lạnh người , đó chính là một con cọp cái , không biết bao nhiêu nhị thế tổ , công tử , con cháu quan lại bị nàng đánh sống dở chết dở, trong đó có Lâm Thiên Tà hắn , hắn nghĩ không biết có tên vô phước nào rướt nàng về không chứ hắn thôi cho xin hai chữ bình yên . Đình viện của Lâm Thiên Tà nằm ở phía Bắc hoàng cung , nó cũng khá khang trang ngoại trừ hơi vắng vẻ , à không phải nói là rất vắng vẻ , nguyên cái đình viện to lớn mà chỉ có mỗi hắn và Tiểu Hồng ở , từ hoàng cung đi về đình viện của hắn phải đi qua một cây cầu đá nhỏ , nhìn dòng nước trong veo chảy dọc từ Bắc  tới giáp ranh phía Nam hoàng cung hắn cười tự giễu , lần trước té xuống đây mà chết sau , Lâm Thiên Tà ơi là Lâm Thiên Tà ngươi thật là vĩ đại , chuyện khó như thế mà ngươi cũng làm được bái phục bái phục. Đi được nữa đoạn cầu , bất chợt một con đau đầu xuất hiện , cơn đau đến bất chợt và khủng khiếp khiến đầu của hắn đau như sắp nổ " A aaa " thét lên một tiếng rồi hắn lăn ra ngất xỉu , đều cuối cùng còn xuất hiện trong đầu hắn là .

_ " Mẹ nó ! Lại té sông nữa ........

Bạn đang đọc Thần Ký sáng tác bởi TiểuĐỗ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuĐỗ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.