Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Đầu Tại Dị Giới

Tiểu thuyết gốc · 1819 chữ

Thiên Nam đại lục rộng lớn mênh mông , núi non trùng điệp rừng rậm bao la hùng vĩ , ở nơi đó dân cư đông đúc , yêu ma quỷ quái hoành hành bá đạo , các tông phái vương triều mọc lên san sát như nấm sau mưa , không ngừng tranh đấu thâu tóm lẫn nhau . Ở một nơi xa xôi phía Tây đại lục , trên một ngọn đồi thuộc lãnh thổ vương triều Đại Nam , có một thiếu niên tuổi khoảng 14 15 đang nằm trên đó , thiếu niên ấy thân mặc hắc bào , khuôn mặt tuấn tú , khóe miệng ngọn một ngọn cỏ thi thoảng hé lên nụ cười tà . Mắt hắn nhìn về xa xăm mà trầm tư :

_ " Aizz , lão thiên ơi là lão thiên , ông cũng thật khéo đùa tôi thật , chỉ vì một chút tò mò mà ông đành lòng đày tôi xuyên không qua đến thế giới này . Ông ác lắm , Aizz ! "

Hắn là Lâm , một thanh niên gương mẫu , một sinh viên mẫu mực , một chuẩn soái ca của biết bao chị em phị nữ , thế mà , thế mà ông lại đành lòng đày ải tôi đến nơi này vậy ông trời . Chuyện chẳng qua chẳng có gì cả , hôm đó trong lúc quét dọn thư viện cho nhà trường thì hắn bỗng thấy một quyển sách cũ kĩ , bề mặt khắc đầy cổ tự ,phát ra ánh sáng nhàn nhạt, vì tính tò mò hắn chạm tay vào quyển sách thế là ..." Bùm " ,tỉnh lại hắn đã thấy mình ở đây . Nghĩ đến đây hắn đứng dậy nhìn vào thân thể mình , rồi nở nụ cười khổ . Đúng là thần nhọ ám mình mà , xuyên không chuyển thế kiều nào mà lại lựa đúng ngay thằng như thế này vậy trời . Cái thân thể mới này trừ cái có gia thế một chút , đẹp trai một chút , thì mấy cái còn lại đúng là rác rưởi . Tên này là thứ 4 của Lâm Chính vua của vương triều Đại Nam này , tên là Lâm Thiên Tà , từ nhỏ sinh ra kinh mạch toàn thân của hắn cả bị đứt gãy , thái y chuẩn đoán là do bẩm sinh như vậy rồi nên không có cách nào chữa trị , phụ hoàng của hắn đã cho mời danh y khắp cả đất nước , ngay cả những vương triều lân cận cũng nhờ vả đến , thế mà không ai có thể chữa lành cho hắn . Thành ra từ nhỏ hắn và mẹ hắn đều chịu sự khi dễ từ mọi thành viên trong hoàng thất , cho đến cả thái giám hoặc hộ vệ hoàng triều đối vơi hắn cũng không xem trọng . Nhưng con vua vẫn là con vua , dù cho là phế vật cũng là con vua , nên hắn cứ hung hăng càng quấy , ăn chơi trác tán mà không ai ngăn cản hắn , mọi người sợ phụ hoàng của hắn nên cũng mắt nhắm mắt mở cho qua .  ngày hôm trước vị hôn thê từ nhỏ của hắn con gái của danh tướng Doãn Chiến đã mạnh mẽ dùng cái chết để từ hôn với hắn , hoàng thượng thấy thế cũng phê duyệt vì một đứa con phế vật mà làm lạnh lòng của một danh tướng là không đáng . Vì thế hắn chán nản , uống quá chén khi về qua cầu ngã xuống sông mà chết , thế là Lâm ta lại xuyên không chuyển thế vào xác hắn .

_ " Haizz ! Lâm Thiên Tà ơi là Lâm Thiên Tà , ngươi sống cuộc sống thật là thảm mà , mà thôi ngươi hãy yên nghỉ đi , vì từ nay ta Lâm sẽ sống thay cuộc sống của ngươi , ngươi sẽ là ta và ta cũng sẽ là ngươi , ta sẽ khiến những kẻ đã coi thường ngươi sẽ hối hận , ta sẽ khiến cho tên chúng ta vang danh thiên hạ , viết nên một truyền kì vĩ đại mang tên Lâm Thiên Tà !"

  Đứng trên đỉnh đồi , tóc dài xõa tung ra sau , vài loạn tóc bị gió thổi phất phơ trước mặt hắn kết hợp với khuôn mặt tuấn tú , khung cảnh chiều tà tạo nên một vẻ phong trần phiêu dật .

_" Trời ơi ! Tóc gì mà dày phất phơ thế này , bay vướng trước mặt không vậy . "

Vén vài loạn tóc trước mặt đi , hắn tập trung suy nghĩ về tương lai của mình , hắn không muốn người khác xem thường hắn , hắn muốn trở nên mạnh mẽ , nhưng ở một nơi lấy võ vi tôn như thế này một tên phế vật không thể tu luyện như hắn là một chuyện rất là khó khăn . Nhưng hắn không bỏ cuộc , từ thế giới trước đây tới thế giới bây giờ hắn vẫn là một kẻ cứng đầu , cố chấp , không bao giờ buông bỏ , luôn cố gắng , nếu ông trời đã muốn ta đến thế giới này thì sẽ không tuyệt con đường của ta , hắn cần một kế hoạch để từng bước từng bước trở nên mạnh mẽ hơn . Bản thân hắn hay chính xác hơn là thân thể của Lâm Thiên Tà này từ nhỏ đã bị phế kinh mạch bẩm sinh, kinh mạch toàn thân đều gãy lìa , thủ tịch thái y viện của hoàng thất tứng bảo rằng trừ khi có một cao thủ Địa cấp hao phí nội lực cả đời để tái tạo kinh mạch cho hắn , không thì không còn cách nào khác cả . Mà cha này nói cũng như không nói , cao thủ Địa cấp đều là những nhân vật tiếng tăm , ngay cả trong cái vương triều này hay các vương triều lân cận họ đều là những nhân vật đứng đầu , lãnh đạo của một quốc gia . Mà đã tu luyện tới Địa cấp rồi ai mà lại vì một phế vật như hắn mà hao hết công lực cả đời mình để giúp hắn trọng tổ lại kinh mạch .

_ " Haizz ! Không lẽ Lâm Thiên Tà ta sẽ mãi mãi là một tên phế vật sao "

Đang mãi vẩn vơ suy nghĩ thì một tiếng gọi non nớt phát ra từ dưới đồi đã đánh thức hắn lại

_ " Tứ hoàng tử ! Tứ hoàng tử ơi , ngài đâu rồi , mau xuống đây đi , hoàng thượng cho gọi ngài vào cung đó " Giọng nói còn non nớt ấy run rẩy pha lẫn một chút lo lắng .

_ " Rồi rồi ta xuống ngay đây " , ngay thấy giọng nói ấy , hắn mỉm cười nhè nhẹ , đó là nô tì tùy thân của hắn Tiểu Hồng , Tiểu Hồng từ nhỏ đã nhập cung được tổng quản nội vụ sắp xếp cho đi theo hầu hạ Lâm Thiên Tà lúc hắn còn nhỏ . Tiểu cô nương này là người đầu tiên hắn gặp tại thế giới này , từ khi tỉnh lại đã thấy cô bé bên người , lo lắng cho hắn , trong kí ức của Lâm Thiên Tà , Tiểu Hồng là một tiểu cô nương tốt bụng , nhưng nhút nhát thường hay bị mọi người ăn hiếp . Loay hoay một lát tìm đường xuống đồi , hắn thấy một tiểu cô nương khoảng  10 11 tuổi , thân hình nhỏ nhắn xinh xắn , thân mặc bộ áo màu xanh liễu , tóc cuột hai chùm , gương mặt còn nét ngây thơ khá là mũm mĩm của cô hiện đầy vẻ lo lắng . Khi thấy được Lâm Thiên Tà cô gái liền chạy tới líu ríu một tràng

_" Tứ hoàng tử ơi không xong rồi , ngài trốn lão sư không chịu đi học nên lão đã bẩm tấu với hoàng thượng , giờ người đang nổi trận lôi đình triệu hồi hoàng tử vào cung kìa , ngài mau đi đi , tới đó nhận lỗi với hoàng thượng có lẽ người sẽ không trách phạt ngài quá nặng đâu " nói xong cô bé thút thít , đôi mắt to tròn tràn ngập nước , nàng vừa lo cho tứ hoàng tử vừa lo mình sẽ bị tổng quản nội vụ trách phạt vì không trong coi người để người trốn học . Lâm Thiên Tà thấy thế nhẹ nhàng nhéo má nàng : " Tiểu Hồng ngoan , không có gì phải khóc cả có ta ở đây Đặng tổng quản sẽ không trách phạt ngươi đâu "

  _" Người không cần lo cho Tiểu Hồng đâu , mau đi gặp hoàng thượng đi , không người sẽ phạt nặng ngài đó " cô bé lấy tay quẹt đi nước mắt sắp rơi xuống của mình

_" Hahaha ! Không có chuyện gì cả đâu , ta đã nói có ta ở đây mọi việc cứ để ta giải quyết " nói xong hắn xoa đầu cô gái rồi bước đi về phía hoàng cung , nơi có cha hắn Lâm Chính đang nổi giận chờ hắn , nơi có các huynh đệ tỉ muội họ hàng gần xa đang chờ đợi để chế giễu hắn , nhưng hắn không sợ vì hắn không còn là Lâm Thiên Tà chán nản cuộc sống , ăn chơi trác tán , nhị thế tổ nữa , nay hắn sẽ là hắn là Lâm dù cho hắn dùng thân thể của Lâm Thiên Tà sống ở thế giới này nhưng tính cách của hắn vẫn không thay đổi quang minh chính đại , không sợ trời đất , sống không thẹn với lòng .

Tiểu Hồng theo dõi bóng lưng của Lâm Thiên Tà từ từ khuất dần mà ngạc nhiên , hai hôm nay hoàng tử khác hẳn ngày thường , người trầm lặng hơn , tốt bụng hơn , đem lại cảm giác cho Tiểu Hồng người đứng đó không phải là tứ hoàng tử mà là một người khác , cứ như một linh hồn khác đang ở trong thân xác của hoàng tử vậy , đưa tay lên nơi Lâm Thiên Tà vừa xoa , tiểu cô nương nở nụ cười  tinh nghịch :

_ " Mặc kệ tứ hoàng tử thay đổi ra sao , chỉ cần người tốt với Tiểu Hồng , không la mắng bắt nạt Tiểu Hồng nữa là được . Chuyện hoàng tử thay đổi phải báo với hoàng hậu để người bất ngờ mới được " Nghĩ xong tiểu cô nương vội vội vàng vàng chạy về hướng hoàng cung .

Bạn đang đọc Thần Ký sáng tác bởi TiểuĐỗ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuĐỗ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.