Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ Hội

2701 chữ

Lễ hội của Trạm Sơ thành bao gồm phần Lễ và phần Hội.

Phần Lễ được tổ chức vào Ngày đầu tiên, thu hút rất nhiều sự quan tâm. Ngoài cúng bái tổ tiên và các nghi thức trang trọng khác thì phần Lễ được người ta nhớ đến như một khoảng thời gian để luận bàn, se duyên, kết bạn… Tuy không đặc sắc bằng phần Hội nhưng nó thực sự vẫn là điểm nhấn của cả Lễ Hội này, là một trong những ấn tượng đầu tiên của du khách khi đến tham gia Lễ hội.

Phần Hội diễn ra ngay sau khi phần Lễ kết thúc, thường là vào khoảng non nửa của buổi chiều ngày thứ 1.

40 hoạt động khác nhau được tổ chức tại 40 địa điểm riêng biệt rải rác trên toàn bộ ngôi thành. Ở mỗi địa điểm hoạt động đều có người của ban tổ chức, đặc biệt là trưởng Kỵ sĩ đứng đầu giám sát.

Sự náo nhiệt của Lễ hội thường bắt đầu từ khu trung tâm của thành, nơi những hoạt động “có thể lấy vé tẩy lễ ngay” được tổ chức. Các hoạt động khác cũng được ban tổ chức phân bố đều ra theo thời gian hoàn thành trung bình của các năm trước.

Ví dụ, trò Tiên duyên ở gần khu trung tâm là một trò chơi thử vận may. Mỗi người đến tham gia sẽ được chọn ngẫu nhiên một con số từ 1 đến 10000 ( bằng khoảng 1/5 lượng người đến dự Hội mỗi năm ). Người trúng số sẽ nhận được một danh ngạch tẩy lễ. Quá easy. Năm đầu tiên Lễ hội Trạm Sơ thành được tổ chức to như thế này, Tiên duyên đã bị ẵm đi chỉ sau 10 phút. Nhưng năm thứ hai thì đến tận ngày hội thứ 2 mới có người đạt được danh ngạch này.

Một hoạt động khác là Tìm thần dược thì được sắp xếp tại phía rìa đông của thành. Không phải vì nó bị người ta cho ăn bơ, thực tế, rất nhiều ứng cử viên dưới 15 tuổi ham trò này. Nó được đặt vị trí ở đây một phần là vì bản chất của trò chơi cần đến địa hình như thế, lí do thứ hai là vì thời gian hoàn thành. Độ khó của trò chơi này rất cao, thường chỉ được hoàn thành vào ngày thứ 3 thậm chí không thể hoàn thành. Nhưng là, phần thưởng của hoạt động này cũng rất hậu hĩnh, không chỉ có mỗi danh ngạch tẩy lễ. Trên đường đi tìm thần dược ban tổ chức cũng giấu khá nhiều món quá có giá trị để tri ân những đã tham gia từ sớm mà không có kết quả.

Nói vậy nhưng cũng có những trò chơi cần thời gian hoàn thành rất dài nhưng được đặt ở ngay trung tâm của thành. Lôi đài chiến là một điền hình. Khỏi cần phải nói cũng có thể tưởng tượng được ra lực hấp dẫn của phần chơi này. Dù cho không thể áp đảo quần hùng, chiến thắng tuyệt đối thì niềm đam mê thể hiện vẫn thường trực trong mỗi thiếu niên 15 tuổi trở xuống.

Ngày đầu tiên đã kết thúc trong không khí tưng bừng phấn khởi. Đêm đó không có ai ngủ được vì những tiếng reo hò ngoài đường cái. Lửa trại thắp lên sáng rực cả một vùng, đèn lồng được thả bay dập dờn.. pháo hoa chúc mừng đã được bắn ngay khi màn đêm buông xuống.

Lực lượng bảo an là một khái niệm không tồn tại trong những ngày này. Còn gì có tính uy hiếp hơn 40 vị trưởng Kỵ sĩ đang ngồi nhìn chằm chằm vào các hoạt động?

Thế nhưng mà, nếu chỉ là hiện tượng một vài thanh niên bị chó dại hóa, hò hét thâu đêm...vv.. thì để tăng tinh thần lễ hội, ban tổ chức sẽ không có hành động gì, cùng lắm chỉ là nhắc nhở.

Hiện tại đã là ngày hội thứ 2. Đối với những ứng cử viên danh ngạch trẻ tuổi thì hôm nay hội mới chính thức được bắt đầu.

Tại một khu vực diễn ra hoạt động mang tên Ngự thú tràng.

“Lập tức bỏ tay ra”. Một cô bé dùng giọng lạnh lùng nói với một thiếu niên chừng 14,15 ở gần đó.

Cậu thiếu niên này có gương mặt không hề thân thiện, dáng vẻ thích gây gổ. Không biết là do những hành động không đúng mực của cậu khiến người ta nghĩ như thế hay là do cậu như thế thật.

Thiếu niên ngổ ngáo hất hàm:

“Hể? Thú trong thú tràng, chỉ cần chưa nhận chủ thì đâu tính là thú của ai. Ngươi có tư cách gì bảo ta bỏ tay?”

Tay cậu ta đang bóp cổ một chú chó nhỏ, thỉnh thoảng nó lại nấc lên một cái, trông hết sức tội nghiệp.

Người đứng trước mặt cậu lúc này là Tĩnh Nhi. Rõ ràng là cô bé vừa thấy chuyện bất bình không vừa mắt liền lập tức xông vào.

Những tình huống xích mích thế này nếu là ngày bình thường thì chắc chắn sẽ có đánh nhau. Nhưng mà hôm nay là ngày hội, cấm giao đấu trái phép dưới mọi hình thức. Hơn nữa cậu thiếu niên nhìn Tĩnh Nhi có vẻ nhỏ nên tỏ ý coi thường, không thèm để nàng vào trong mắt.

Tĩnh Nhi lập tức lớn giọng, nhìn về phía một cái đài cao gần đó:

“Trọng tài. Ngài mau bảo tên khốn này dừng tay lại.”

Ngồi trên đài cao lúc này là một vị trưởng Kỵ sĩ, phụ trách hoạt động Ngự Thú tràng.

Thiếu niên nghe thế thì cũng tái mặt, nhưng rồi vẫn gân cổ lên nhả ra một câu:

“Ta đùa chơi với thú trong thú tràng một chút, có luật nào cấm à?”

“Có đấy.” Trọng tài lạnh lùng nói. “Ngươi ngắm nghía đủ rồi thì lập tức tránh qua một bên để người khác xem. Nếu muốn kí kết khế ước thì mau làm, còn không thì cút.”

Mọi người xung quanh cũng không ngờ trọng tài lại trực tiếp và thô bạo đến vậy. Điều đó làm bầu không khí thoải mái lỏng lẻo ở đây trở nên nghiêm trang hơn hẳn.

Về phần thiếu niên, hắn nghe ra được trọng tài có ý bênh vực cô bé này, nói đúng hơn là bên vực con chó trong tay hắn.

“Hừ. Chỉ là một con chó bệnh sắp chết thôi, làm gì mà căng..” Thiếu niên hậm hực bỏ đi.

Tĩnh Nhi không thèm liếc thiếu niên ngổ ngáo rời đi lấy một cái. Nàng nhẹ nhàng tiến lại gần con chó, vuốt ve:

“Ngươi có muốn kí khế ước với ta không?”

Chú chó dúi dúi đầu vào tay nàng như thể đồng ý.

Một dấu ấn màu đỏ thoạt nhìn rất giống hình cây cung xuất hiện trên tay Tĩnh Nhi.

Trọng tài trên đài cao vốn vẫn quan sát từ nãy đến giờ, không kiềm chế được sự ngạc nhiên, ông gọi Tĩnh Nhi lại và hỏi:

“Ngươi xác định muốn kí kết khế ước với chú chó nhỏ này? Nhìn thế nào nó cũng không giống thú thần quán quân trong Ngự thú tràng lần này.”

“Tự dưng nổi hứng mà thôi. Có gì ghê gớm đâu.” Tĩnh Nhi thản nhiên nói. Trong ngữ điệu cũng không có cái gì gọi là mất tự nhiên khi đối diện với cường giả dù cho uy áp của trưởng Kỵ sĩ là rất lớn.

“Ngươi đang bảo vệ nó?” Trưởng Kỵ sĩ hỏi.

“Có thể.” Tĩnh Nhi hững hờ đáp. “Nếu không có việc gì khác, xin được cáo lui.”

“Ừm.”

Nhìn Tĩnh Nhi rời đi, trong mắt vị Kỵ sĩ ánh lên vẻ phức tạp.

“Thời này người đối xử tốt với động vật như thế không có nhiều a… Chúc cho ngươi gặp điều may mắn.” Gã cảm thán một hồi.

Gã thấy được Tĩnh Nhi đang cố gắng bảo vệ một chú chó nhỏ khỏi vòng tranh đấu lần này. Điểm đặc biệt của Ngự thú tràng là chỉ cần thí sinh kí kết thành công khế ước với một con thú bất kì thì sẽ có tư cách thi đấu, đồng thời con thú đó sẽ trở thành chiến hữu của mình trong suốt phần chơi còn lại. Rõ ràng việc Tĩnh Nhi kí kết khế ước với một chú chó yếu ớt như thế thì chỉ có thể lựa chọn bỏ cuộc từ sớm để tránh cho nó thiệt mạng.

Mỗi ứng cử viên dưới 15 tuổi dự hội chỉ có 3 lần tư cách tham gia hoạt động. Không phải ai cũng có đủ tự tin và can đảm để từ bỏ 1/3 số cơ hội của mình. Vị Kỵ sĩ thấy rất khâm phục hành động của Tĩnh Nhi.

Chỉ là ông ta không hề biết, nàng trước đó đã tham gia và thất bại trong 2 hoạt động khác.

Dù sao thì…

“Tĩnh Nhi, ngươi tham gia hoạt động này à?” Một giọng nói trong trẻo và quen thuộc vang lên.

Tĩnh Nhi nghe thấy giọng nói ấy ngay lập tức đã biết là ai, nhẹ nhàng đáp:

“Ừm.”

Người tới là Sáng Thế.

Nhờ một số lí do thần kì mà cậu đã giải quyết ổn thỏa vấn đề của mình ( bao gồm cả bức tường bị nổ nát ). Sau đó cậu dành cả đêm qua sỉ vạ sự tắc trách của “huynh đệ tốt” . Đến sáng hôm nay, cuối cùng cậu cũng đã có cơ hội để đi dự hội.

Không ngờ lại gặp Tĩnh Nhi ở đây.

Thực ra Ngự thú tràng tổ chức khá gần Linh hồn Phân điện, tuy không phải đi thẳng là đến ngay nhưng cũng gần như thế. Sáng Thế vòng vèo một lúc cuối cùng tới đây gặp được người quen, tính ra thì sự trùng hợp này cũng có thể lí giải được phần nào.

“Chú chó của muội bị bệnh hả?” Ánh mắt Sáng Thế không biết từ bao giờ đã đặt lên trên người con chó.

“Ừm. Sao ngươi biết hay vậy?” Tĩnh Nhi hơi ngạc nhiên.

“Nó có một số biểu hiện bệnh lý rõ rệt ra bên ngoài. Mắt lừ đừ, thỉnh thoảng thở dốc, toàn thân mất sức lúc nào cũng ỉu xìu.” Sáng Thế giải thích. “Ta không thể lập tức đoán ra được nó là bệnh gì. Nhưng có một điều chắc chắn là nó chỉ mới bị trong ngày hôm nay thôi.”

Tĩnh Nhi nghe Sáng Thế nói xong, ngẫm lại cũng thấy có lí. Đâu có ai rảnh rỗi tới mức mang một con chó bệnh vào thú tràng.

“Cho nó ngậm cái này, đừng để nó nuốt.” Sáng Thế đưa cho Tĩnh Nhi một chút lá thuốc khô. Rồi tiến tới sờ xoạng khắp cơ thể con chó.

Tĩnh Nhi nhận lấy lá thuốc khô màu xanh đen xong cũng không nghi ngờ gì làm theo lời Sáng Thế. Nàng tuy chưa thân với cậu ta lắm nhưng lại tin tưởng vào y đức của cậu.

Một lát sau.

Sáng Thế thu tay. Suy ngẫm một chút rồi bảo Tĩnh Nhi lấy lá thuốc từ trong miệng chú chó ra.

Một vài chỗ trên lá thuốc bị biến thành màu vàng.

Hừm, thì ra là vậy.

“Chú chó này đã ăn phải thứ gì đó không nên ăn. Không biết có phải trúng độc hay không.” Sáng Thế chốt.

“Sao ngươi biết?” Tĩnh Nhi ngạc nhiên tập 2.

“Thấy lá thuốc này không? Nó là Kim biến thảo.” Sáng Thế giơ lá thuốc trong tay lên. “Nghe tên rất hay, phải không? Nó là một loại cỏ thường gặp trong những rừng đầu nguồn. Nó rất nhạy cảm với nhân tố lạ, chỉ cần tiếp xúc với một chút tác nhân lạ không cần biết là có lợi hay gây hại thì nó đều tự động chuyển sang dạng “phòng thủ” màu vàng.”

“Hơn nữa vừa rồi ta kiểm tra thấy hậu môn của chú chó có dấu hiệu xưng phù, là kết quả của việc dùng sức vận khí không thành. Điều này cũng giải thích tại sao nó bị mất sức kể cả khi không bị trúng độc.”

“Nếu tình trạng này kéo dài thì khá nguy hiểm. Dù sao giữ một thứ ngoại lai trong người mãi cũng không phải là cách.”

Sáng Thế càng bình luận càng làm cho Tĩnh Nhi không yên lòng, nàng sốt ruột hỏi:

“Ngươi có cách?”

“Có thì có. Nhưng sẽ làm cho nó triệt để mất sức chiến đấu. Ngươi có nguyện ý bỏ thi không?” Sáng Thế lưỡng lự nói từng chút một.

Ngược lại, Tĩnh Nhi lại tỏ vẻ cương quyết: “Ta vốn không định bắt ép chú chó tội nghiệp này vào tràng thi đấu.”

“Được. Vậy ngươi hãy tự cho nó uống cái này.” Sáng Thế lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một cái lọ nhỏ. Rồi sợ Tĩnh Nhi không an lòng, cậu vội giải thích thêm: “Thuốc xổ đấy.”

Tĩnh Nhi không phải là người câu nệ tình tiết. Nàng gật đầu rồi nhanh chóng vuốt ve chú chó:

“Uống thuốc này ngươi sẽ nôn ra hết những thứ làm ngươi khó chịu.”

Chú chó như nghe hiểu được tiếng người, lập tức há miệng. Điều này khiến cho hai người Sáng Thế vô cùng ngạc nhiên.

Sau khi uống thuốc, chú chó bắt đầu beauty phun.

Quả nhiên nó phun ra một thứ không mấy bình thường.

Một kim quả vẫn còn đang phát sáng. Không biết nó đã ở trong bụng con chó bao nhiêu lâu rồi mà ánh sáng vẫn chưa tắt, vô cùng kì dị.

Điều kị diệu hơn là chú chó sau khi phun ra được thứ đó ra thì toàn thân bỗng dưng hóa lớn. Không những khôi phục dáng vẻ linh hoạt mà còn thiện chiến đến bất ngờ.

Linh thú! Một con linh thú hàng thật giá thật!

Trên thế giới hiện tại Linh thú không phải là hiếm. Nhưng số lượng của chúng so với thú hoang dã hoặc thú nuôi thì ít hơn quá nhiều. Đặc điểm của Linh thú chỉ cần tóm gọn trong vài từ là có thể lột tả được: mạnh, kì lạ, nhiều thần thông.

Ít nhất thì, trong Ngự thú tràng, Linh thú chỉ có một mình chú chó nhỏ này. À mà bây giờ thì nó cũng không còn nhỏ nữa.

Tĩnh Nhi không quan tâm nên Sáng Thế đành tiện tay thu lại kim quả. Nếu có ai cho rằng nhặt kim quả phát sáng thần kì trên bãi nôn của chó là kinh tởm thì não hắn chính là cái bình hoa. Thời đại thực dụng, con người cũng phải thực dụng thì mới là vương đạo.

Đúng lúc này có tiếng vỗ tay, một giọng nói chắc nịch mang theo sự vui vẻ truyền đến:

“Vốn cho rằng ngươi có duyên với con Linh thú này, không ngờ ngươi còn có duyên với cả danh ngạch tẩy lễ nữa.”

Là Kỵ sĩ trưởng, hắn đang nói chuyện với Tĩnh Nhi.

“Vậy là ngài biết nó không hề yếu đuối ngay từ đầu?” Tĩnh Nhi hỏi.

“Ừm.”

“Vốn ta còn tưởng ngài dửng dưng, thì ra ngài có lí do chính đáng để bình thản như thế.” Tĩnh Nhi thẳng thắn nói.

“Haha. Nhóc con nghĩ nhiều rồi. Ta chỉ đơn thuần là một gã yêu động vật thôi.” Kỵ Sĩ trưởng phụ trách Ngự thú tràng cười. “Ta và ngươi cũng rất có duyên đấy. Ngươi tên gì?”

“Tĩnh Nhi. Còn ngài?”

“Ta là Hàn Thiên. Rất vui được gặp nhóc.”

Cuộc nói chuyện rất nhanh chuyển hướng thành cuộc trao đổi về các loài động vật.

Sáng Thế ở một bên chỉ cười. Cảm giác cứu được một mạng chó quả thực là rất tốt.

Bạn đang đọc Thần Ấn Vương Tọa Chi Thần Giới của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.