Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Con Đường (1)

2835 chữ

Đã 3 ngày kể từ cuộc nói chuyện kì dị giữa Sáng Thế và gã áo đen Trần Anh Tâm.

Trong 3 ngày này, cậu rất siêng năng đọc sách. Hết sáng đọc sách lại đến trưa đọc sách, rồi chiều, rồi tối… Khoảng thời gian đầu trên con đường tìm kiếm những điều mới lạ, cậu vô tình trở thành con mọt… tri thức. Cũng không thể nói là mọt sách vì cậu rất hay thực hành. Chỗ nào không biết không hiểu thì lập tức chạy le te ra cổng hỏi gã áo đen, hoặc hỏi Tĩnh Nhi và Vân Linh Sam.

Những thói quen sinh hoạt thường ngày của cậu giờ bị thay đổi rất nhiều, phải nói là rất khó thích nghi.

Khi trước, buổi sáng cậu thường làm những công việc nặng như giúp đỡ hàng xóm, lên núi hái thuốc, vào rừng kiếm nguyên liệu… buổi trưa không tính thời gian ăn uống nghỉ ngơi thì còn lại là sắp xếp công việc cho tiệm thuốc mở buổi chiều. Đến chấp tối là cậu lại mở sổ tay ra tổng hợp kiến thức đã tích lũy được trong suốt ngày dài, hoặc là ngồi đọc sách. Dĩ nhiên là không phải ngày nào cũng y chang như ngày nào, thỉnh thoảng lại có dân làng nhờ cậu chạy tới giúp cái này cái kia ( trả thù lao đàng hoàng ), hoặc là sự kiện gì đó được tổ chức…

Cuộc sống dân dã ấy giờ đây được thay thế bằng việc nghiên cứu học thuật liên quan tới Linh lực. Một lĩnh vực hoàn toàn mới đối với Sáng Thế.

Người ta thường nói cái gì mới bắt đầu thì đều hứng khởi và dễ dàng. Điều đó đối với cậu cũng đúng, thậm chí có chút gì đó đúng hơi thái quá. Việc cày sách như điên của Sáng Thế đem lại hiệu quả rõ rệt chỉ sau đúng 3 ngày.

Vì là thuộc diện “xét duyệt đặc biệt” nên thậm chí ngay cả lớp ma pháp sơ cấp Sáng Thế cũng không có tư cách tham dự. Tuy nhiên các lớp dạy kĩ năng và thực hành thì có thể tùy ý đến quan sát và tham gia luôn nếu được giảng viên đồng ý. Tiếc là Sáng Thế chưa được phép tham gia thực hành bất cứ một cái gì dù cậu đã mò tới lớp thực hành những 2 lần. Lí do là vì: chưa đủ Linh lực.

Học viên xét duyệt đặc biệt khi mới nhập học sẽ được phát sách tham khảo. Chỉ cần đọc hiểu hết là có thể đi thi để lấy bằng Hồn sư tập sự. Có được cái bằng này thì mới được phép đăng kí vào lớp Ma pháp vào học kì tới. May mắn là còn gần một tháng nữa mới bắt đầu học kì tiếp theo cơ, nên Sáng Thế không có gì phải vội.

Cậu khác với những học viên chưa có bằng Hồn sư bình thưởng ở chỗ cậu có quan hệ mờ ám với gã áo đen bên phải. À nhầm, gã áo đen Trần Anh Tâm. Thực ra nói là mờ ám cũng không đúng vì chính xác thì đó là quan hệ huynh đệ kết nghĩa giữa một lão đã ngoài ba mươi và cậu nhóc 10 tuổi.

Chưa nói đến việc lão tận tình dạy kèm cho Sáng Thế, chỉ riêng đống sách tham khảo lão đưa cho cậu đã phải nhiều gấp 4 lần người bình thường. Từ cơ sở tới nâng cao, rồi lại có cuốn xoáy khá sâu vào một lĩnh vực nào đó. Tuy không hẳn là sách cao thâm gì nhưng lại vô cùng có ích. Ví dụ như cuốn “Tuyển tập thông tin về các Linh dược thường gặp”, rõ ràng là được nhét vào vì xuất thân “ con nhà y” của Sáng Thế.

May là Sáng Thế rất ham học nên chẳng có vấn đề gì sất! Chỉ trong ba ngày cậu đã ngốn hết phần tài liệu cơ sở vốn được dùng để ôn thi lấy bằng Hồn sư tập sự. Ngay cả Tĩnh Nhi tính tình trẻ con cũng rất shock với tốc độ này của cậu. Cô cũng là học viên xét duyệt đặc biệt, đến đây trước Sáng Thế hẳn 1 tháng rưỡi và cũng đã lấy được bằng Hồn sư tập sự chỉ trong 1 tuần sau đó, hiện tại chỉ còn ngồi chờ học kì mới là có thể bắt đầu khoảng thời gian lê mông trên ghế Phân điện.

Hôm nay là ngày thứ tư Sáng Thế đến đây. Nó sẽ vẫn là sự lặp lại của ba ngày trước nếu gã Trần Anh Tâm đen không gọi cậu tới bên một cái hồ sen mà cậu đã có dịp ngắm qua khi đi cùng Vân Linh Sam.

Trần Anh Tâm bảo Sáng Thế tới chỗ này ngay khi biết cậu đã hiểu hết mấy cuốn kiến thức cơ sở. Khi đến đây, cậu được gã truyền cho đúng 1 câu sấm rồi bắt ngồi im ở trước hồ mà tĩnh tu.

Nội dung câu sấm: “Mặt hồ có nước”.

Nghe xong câu sấm bên tai Sáng Thế cũng như có sấm.

Nhưng rồi cậu cũng đồng ý ngồi ở đây vì nó chẳng ảnh hưởng gì tới tập tính sinh hoạt của cậu. Sáng Thế bắt đầu nhắm mắt, bước vào trạng thái Năng lượng thể và cảm nhận Linh khí xung quanh.

Trần Anh Tâm thấy cậu nhập định rất nhanh thì trên gương mặt cũng toát lên vẻ hài lòng. Không cần biết lí do Sáng Thế nhập định nhanh như thế là gì, dường như chỉ cần gã thấy cậu “nhắm mắt cảm nhận” là đã công nhận cậu thành công trong bài tập này. Hắn lẳng lặng rời đi, để lại Sáng Thế một mình ngồi lĩnh ngộ…

Nói một chút về tình hình thế giới. Hiện tại Thánh Ma đại lục trở nên yên bình hơn 50 năm trước không biết bao nhiêu lần, nhân loại không còn cần phải lo lắng sợ sệt tranh giành miếng cơm tấc đất với Ma tộc nữa. Phương tiện di chuyển giữa các nơi cũng được đa dạng hóa lên rất nhiều, nói chung là hệ thống giao thông tiến bộ vượt bậc. Cho nên ước mơ “khám phá thế giới” của những người hay mơ mộng như nhân vật chính của chúng ta không còn bị coi là nghé con không sợ cọp nữa. Hình thành nên hẳn một chức nghiệp mới là Mạo hiểm giả.

Về hình thức, Mạo hiểm dong binh đoàn ở các đơn vị thành, liên thành và chủ thành không khác gì Liệp ma đoàn và Săn ma đoàn ngày trước. Họ yêu cầu tố chất Mạo hiểm giả đơn lẻ rất cao, nhưng khắt khe hơn cả vẫn là tổ hợp đoàn đội. Từ 50 năm trước, ý tưởng “tổ hợp 6 nghề hỗ trợ lẫn nhau” đã chứng minh hiệu quả vượt xa các loại tổ hợp khác. Cho nên ngay cả khi thời đại hắc ám qua đi thì loại tổ hợp đó vẫn được áp dụng và phát triển mà dễ thấy nhất có lẽ là ở Mạo hiểm dong binh đoàn.

Khác ở chỗ, vì đây là thời bình nên nhân sự chẳng bao giờ là thiếu. Tổ đội dong binh yêu cầu tối thiểu 6 người với 6 nghề khác nhau, lấy cấp độ của người yếu nhất để đi nhận nhiệm vụ phù hợp, còn tối đa thì không hạn chế. Cái từ “không hạn chế” này có rất nhiều ý nghĩa.

Ban đầu Linh Tâm giả đến các trụ sở của Công hội Thám hiểm ( trực thuộc hệ thống thánh điện ) để đăng kí trở thành một Mạo hiểm giả. Đến khi tập hợp đủ một đội như đã nêu trên thì có thể bắt đầu đi làm nhiệm vụ ở các nơi, nhận thưởng ở bất kì trụ sở nào phân bố đều trên cả đại lục và nhận phúc lợi từ việc trở thành một Mạo hiểm giả. Hình thức tổ chức này đã góp phần đẩy rất mạnh phong trào khám phá những tài nguyên mới trên cả đại lục.

Tuy nhiên một thời gian sau đó, có những Mạo hiểm dong binh đoàn trở nên lớn mạnh và có số người rất đông. Rõ ràng tổ hợp đông như thế không thể nào phát huy ra được hiệu quả tác chiến nên phải có sự phân cấp giữa các thành viên và chia đội ra làm các nhóm nhỏ. Nhiều đội trưởng nhận thấy sức mạnh của đội đã đủ mạnh và không còn cần phúc lợi từ việc làm Mạo hiểm giả nữa nên quyết định tách riêng, thành lập bang, phái… không cần phải nộp lại chiến lợi phẩm cho tổng bộ Công hội. Công hội Thám hiểm đã rất nhanh đưa ra các ưu đãi, bổ sung hệ thống phân cấp Dong binh đoàn và tăng mức độ phúc lợi sao cho hợp lí chỉ trong vài năm nhưng vẫn không thể ngăn một số đội thám hiểm mạnh rời đi.

Cũng vì điều này mà giữa các Mạo hiểm dong binh đoàn và bang, phái độc lập có chút mâu thuẫn với nhau. Đặc biệt là thái độ của những người trong Dong binh đoàn, không biết bắt nguồn từ ai nhưng dần dần những người từng làm Mạo hiểm giả rồi rời đi bị gọi là “bọn đỉa” – ăn bám, hút máu rồi rời đi. Lối suy nghĩ này rất ấu trĩ, đã bị phía Công hội nhiều lần cảnh cáo nhưng không có dấu hiệu giảm xuống mà ngày càng tăng lên. Đúng thật là nhức đầu…

Mà mục tiêu của Sáng Thế hiện tại chính là có thể trong thời gian sớm nhất được đứng trong hàng ngũ của một Dong binh đoàn cấp Địa Long, tức là trong đội phải có một đội trưởng Cấp 50 và các thành viên trong đội không được phép chênh lệch cấp độ so với đội trưởng quá 15 cấp. Mới nghe thì có người sẽ cho rằng cậu bị ảo tưởng và chỉ muốn núp bóng đội mạnh để được ngồi mát nhưng không phải. Trong đầu cậu đã có sẵn một số kế hoạch chế tác, thử nghiệm cần đến những thứ nguyên liệu được cậu suy đoán là chỉ có cấp 50 trở lên mới có tư cách tiếp xúc.

Nói thực là ban đầu cậu đã từng dự định đi làm một thương nhân, và cậu rất tự tin với năng lực và sự cố gắng của mình có thể giúp cậu đạt được mục tiêu trong vòng 10 năm! Thế nhưng sự thật là cậu đã bị thu hút bởi hệ thống Tu luyện Linh lực, một lĩnh vực khá mới mẻ đối với cậu, nên Sáng Thế đã lựa chọn con đường khó hơn, đó chính là tự mình trở thành một tay đấm để đi phiêu lưu đây đó.

Mà, trước lúc đó thì cậu sẽ phải ở lại đây trau dồi kiến thức đã. Ai cũng biết có cái đầu thì làm gì cũng dễ.. Sáng Thế không cho rằng mình có thể “bùng nổ sự thiên tài” và tinh thông mọi thứ chỉ sau vài tháng. Cậu dự định sẽ dùng 10 năm để bước đi trên con đường Linh lực học thuật này. Sau đó dùng 10 năm tiếp theo để thực hành những gì mình đã học trong quá trình Dong binh.

Thời gian tổng cộng gấp đôi so với kế hoạch làm thương nhân.

Nhưng Sáng Thế không thấy nản lòng một chút nào. Ngược lại, cậu thấy rất rất vui mừng vì đã nghe theo dân làng đến đây đăng kí nhập học. Có nhiều thứ trước đây cậu không tính đến do chưa có hiểu biết gì về linh lực. Hiện tại đã có thể. Nói chung là trong cái rủi thì có cải may, có bóng tối mới nhìn ra ánh sáng, cuộc sống lúc nào chẳng vậy…

Khoan nói xa xôi làm gì. quay trở về thực tại bên cái hồ sen. Theo những gì Sáng Thế được biết về hệ thống Linh lực thì dường như việc đồng hóa các nguyên tố ngoại lai vào vùng “phủ sóng” của Năng lượng thể màu trắng ngọc của cậu sẽ làm cậu trực tiếp tăng lên về chất lượng của Ngoại linh lực.

Phải, là Ngoại linh lực. Hơn nữa còn là “trực tiếp tăng lên”. Một khái niệm không tưởng đối với bất kì một Linh Tâm giả nào của thời điểm hiện tại. Sáng Thế cho rằng đây là cái gọi là “khả năng đặc biệt” và đang tìm cách khai thác nó triệt để.

Tuy vậy nhưng trong 2 ngày trở lại đây thì Năng lượng thể của cậu lúc nào cũng có dấu hiệu “no”. Kiểu như… ăn cơm nhiều quá bị tức bụng. Sáng Thế ngược lại không lo lắng mà cảm thấy vấn đề này khá bình thường. Cách giải quyết cho vấn đề này thì cậu đã có trong đầu một số ý tưởng, nhưng hữu dụng nhất có lẽ vẫn là những bài luyện tập điều khiển Ngoại linh lực mà cậu tự nghiên cứu và tổng hợp ra. Như đã nói thì cậu vốn đã tập những thứ như thế từ trước rồi, và mới đây khi cậu kích phát ra Ngoại linh lực thì các bài tập đó lại phát huy hiệu quả còn mạnh hơn cả Sáng Thế từng tưởng tượng. Cậu quyết định tăng x2 cường độ tập luyện những cái đó vào buổi sáng.

Khi Sáng Thế tăng x2 cường độ, có nghĩa là cậu dành x2 thời gian cho nó. Cậu sẽ không làm việc gì không chắc chắn như “dồn thêm sức vào một điểm để xem nó có hiệu quả hơn không” mà thay vào đó, cậu sẽ giữ nguyên lượng sức lực đó và chỉ tăng thời gian luyện tập lực khống chế lên thôi. Chân lý “sử dụng được tối đa tiềm năng của bản thân” không phải ai cũng hiểu. Xuất thân “con nhà y” của Sáng Thế một lần nữa lại lập công.

Nói như vậy nhưng Sáng Thế vẫn cảm thấy sự kì diệu ở Năng lượng thể của mình chưa dừng lại ở đó. Việc cậu làm hiện tại nếu giải thích theo học thuyết Linh lực thì đại khái là kết nối Ngoại linh lực với môi trường. Người bình thường nếu làm thế sẽ dẫn đến tình trạng bị rò rỉ linh lực do nguyên tố của bản thân không đủ đô để “cân” lại ngũ hành trong thiên địa. Vô thuộc tính của Sáng Thế thì không như thế, nó cứ như một cao tăng đắc đạo không màng thế sự tranh giành, hơn nữa cứ tên du côn nào lảng vảng lại gần là sẽ bị cảm hóa trở về với ánh sáng… Sự khác biệt có chút lợi nho nhỏ này giữa cậu và mọi người, cậu nhận thức được: có thể nó sẽ là mấu chốt cho mình bám vào trên con đường tu luyện Linh lực. Dù sao thì cậu còn đang có nguy cơ không giác tỉnh được Nội linh lực kia kìa.

Có lúc cậu nghĩ: Ngoại linh lực kết nối với môi trường đã kì diệu đến thế, vậy nếu quán thông suốt từ trong ra ngoài, từ Nội linh lực, đến Ngoại linh lực, rồi ra môi trường… thì chẳng phải là sẽ tạo thành một vòng tuần hoàn hai lớp à? Hơn nữa Nội linh lực sẽ đóng vai trò như một cái máy bơm chủ, ra sức vận chuyển, các nội quan quan trọng trong cơ thể cũng không ngồi chơi. Ngoại linh lực như một lớp màng bao phủ cộng thêm da thịt sẽ là bức tường bảo vệ. Còn khu vực bao trùm của Năng lượng thể sẽ là “kho đạn dược” chính. Một hệ thống đơn giản như vậy sẽ là điều đầu tiên Sáng Thế nghĩ đến “nếu như” mình có được Nội Linh lực.

Nhưng mà… àizzz! Nói đi nói lại vẫn quay về vấn đề giác tỉnh. Sáng Thế đang tính toán xem có cách nào lợi dụng Năng lượng thể để tạo lực đà quán thông từ bên ngoại, vào đến da thịt chứa Ngoại linh lực, rồi vào đến tận nội quan chứa Nội linh lực hay không..

Mỗi ngày cậu thử tụ lực ở các điểm khác nhau, ít nhất 3 lần hòng hiện thực hóa cái phương pháp trên. Cơ mà chẳng ăn thua. Điều duy nhất đền đáp cho những nỗ lực của cậu là sự tăng tiến vùn vụt của Ngoại linh lực.

Bạn đang đọc Thần Ấn Vương Tọa Chi Thần Giới của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.