Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năng Lượng Thể Màu Trắng Ngọc

1325 chữ

“Nín đi.” Sáng Thế dùng tay bịt miệng của cô bé.

Chỉ nghe thấy tiếng khóc càng to hơn.

Trong lúc cấp bách, vẻ đa tài thông minh lanh lợi của Sáng Thế thường ngày không biết biến đi đâu hết, cậu lấy bông tắm nằm kế bên nhét vào miệng cô bé.

Bị nhét bông vào miệng, bé gái ho sặc sụa, tiếng nấc phát ra làm người ta phải thấy đắng lòng.

Thấy vậy, Sáng Thế “nhanh tay” lấy nốt cái khăn tắm bên cạnh chùm quanh đầu cô bé, dìm xuống nước. Lúc này, cách tốt nhất là làm cô ta ngất đi!

Đó là những gì một mình Sáng Thế nghĩ.

Quả nhiên, sau khi bị dí nước khoảng 20s thì bé gái không còn động tĩnh gì nữa. Sáng Thế thở phào.

“Con nít quả nhiên phiền phức.”

Hình như ai đó đã quên mất mình mới chỉ 10 tuổi, nhưng tình cảnh lúc này đúng là không ai rảnh để quan tâm chuyện đó.

Đúng lúc này nước trong bồn bỗng dưng sôi lên ùng ục, một luồng sức mạnh thẩm thấu đến tận linh hồn của mỗi người tràn ra khắp căn phòng tắm.

Cô bé đang làm gì đó!

Sáng Thế không kịp suy nghĩ nhiều, tay phải nhẹ nâng đầu bé lên, tay trái điểm thẳng vào huyệt Thần đình trên trán cô. Cuối cùng bầu không khí giao động căng thẳng kịch liệt cũng biến mất.

Lần này tiểu loli mới thực sự ngất đi.

Sáng Thế lau mồ hôi trên trán. Tuy cậu từ trước tới nay cũng không ngại những tình huống nguy hiểm nhưng việc ra tay không chỉ một lần để đối phó với một tiểu loli dễ thương đáng yêu như này thì thật có chút…

Cậu nhẹ nhàng ôm lấy cô bé, nhấc ra khỏi bồn, không ngại ướt quần áo đặt cô vào trong lòng mình. Một tay cậu lấy chiếc khăn tắm ở trên đầu bé xuống, giúp bé lau sạch người. Xong rồi mang cô bé ra ngoài, cẩn thận đặt cô lên giường của mình.

Sáng Thế cũng không trì hoãn việc đi tắm cấp thiết, chỉ là khi cậu nhìn vào phòng tắm, “chiến trường” này có kha khá thứ cần phải dọn dẹp.

Hai tiếng sau.

Sáng Thế nửa nằm nửa ngồi trên giường, lưng tựa vào chiếc gối bông, vô cùng tận hưởng. Trên người cậu có duy nhất chiếc khăn tắm quấn quanh, đôi chân thon trắng nõn để trần.

Hai tay cậu đang lật lia lia một quyển sách mỏng. Không phải vì nội dung sách không thú vị nên cậu đọc lướt, mà là vì khả năng đọc khá nhanh của cậu.

Đây là một cuốn sách viết về vấn đề rèn luyện nâng cao Ngoại linh lực cho người mới. Thoạt nhìn bìa sách trình bày rất đơn giản, hẳn là một cuốn sách phổ thông.

Khoảng hơn mười lăm phút sau thì cậu hoàn tất việc đọc. Kết hợp với những gì gã Trần Anh Tâm huynh đệ mới gặp đã thân của cậu giảng giải, hiện tại Sáng Thế đã hiểu cơ bản về cách nâng cao Ngoại linh lực.

Nói ra cũng không có gì to tát, đó chỉ là việc rèn luyện khả năng về thể chất. Nhưng Sáng Thể tỏ ra rất quan tâm vấn đề này. Trong những sở thích trước nay của cậu, có cái nào không cần phải sử dụng khí lực? Dù là y dược cũng cần mạo hiểm vào rừng tìm hiểu dược liệu, điểm huyệt cũng cần lực cổ tay để điểm huyệt, hay đơn giản như việc phòng thân, trên đời không thiếu kẻ có ý đồ xấu.

Đối với hầu hết mọi người, rèn luyện khả năng về thể chất là tập tạ săn cơ bắp, đấm cột để xương tay cứng hơn nhưng Sáng Thế không cho là như vậy, đặc biệt trong việc nâng cao Ngoại linh lực thì càng không đồng ý.

“Nâng cao khả năng về thể chất” không có nghĩa chỉ là tăng cường độ cứng cáp cho cơ thể, mà còn là về khả năng tận dụng sự cứng cáp đó. Sáng Thế cho rằng việc học cách điều khiển cơ thể sao cho linh hoạt cũng rất quan trọng, thậm chí nó đóng vai trò chính trong việc nâng cao Ngoại linh lực.

Một số người đàn ông cường tráng tập luyện rất nhiều, hai tay cơ bắp cuồn cuộn, bụng sáu múi ngực nở vòng cung. Sáng Thế không được như thế, cậu không tập võ hay rèn luyện thể chất quá gắt gao. Cơ mà nếu trong một vài tình huống đặc thù thì có lực lưỡng đến đâu cũng không vật ngã được Sáng Thế trong một cuộc so đấu trực tiếp, không tránh né.

Sự khác biệt chính là ở khả năng chia nhỏ điều khiển. Sáng Thế thường xuyên dồn khả nhiều tinh lực vào việc điều khiển từng dây thần kinh, từng sợi cơ, từng bó cơ.

Sau khi tìm hiểu về Ngoại linh lực, Sáng Thế càng thêm tự tin phương pháp trước nay của mình là đúng! Chẳng phải con đường vận chuyển Ngoại linh lực vẫn được cậu rèn luyện thường xuyên hay sao? Chẳng qua lúc trước cậu chưa biết nguyên lí để kích phát Ngoại linh lực.

Cậu thậm chí còn tính toán ra được, số lượng Ngoại linh lực tối đa có thể đạt được khi tu luyện theo phương pháp này sẽ rất, rất lớn, ít nhất lớn hơn nhiều con số 200.

Với những phát hiện mới này, Sáng Thế đương nhiên là vô cùng vui mừng. Tuy nhiên cậu không nóng lòng thử kích phát Ngoại linh lực ngay mà chuyển hướng tâm trí tới Nội linh lực, thứ mà Trần Anh Tâm cho rằng sau này sẽ cản trở việc tu luyện của cậu.

Sáng Thế nhắm mắt lại, cảm nhận các nguyên tố xung quanh. Sau khi được huynh đệ tốt Trần Anh Tâm hướng dẫn, cậu giờ đây đã sơ bộ nắm được cách “bắt chuyện” với các nguyên tố. Có điều, cậu hơi lo lắng. Lúc trước các nguyên tố luôn cố gắng tránh xa cậu.

Trong trạng thái tinh thần tập trung, Sáng Thế thấy cơ thể mình như tan ra, chỉ có xót lại chút đốm sáng do cậu điều khiển, sau này cậu gọi đó là năng lượng thể.

Năng lượng thể của Sáng Thế có màu trắng ngọc, rất giống với màu xuất hiện trên quang cầu lúc thử thuộc tính với Trần Anh Tâm. Cậu điều khiển đoàn năng lượng này tản ra rộng một chút, có thể nói là đã tiến bộ rất nhiều so với hồi sáng, mặc cho đây mới là lần thứ hai cậu làm điều này.

Kì lạ là, lần này những nguyên tố trong phạm vi năng lượng thể của Sáng Thế không còn khả năng chạy đi nữa mà bị đồng hóa. Nhấn mạnh, là đồng hóa chứ không phải cắn nuốt, bắt nhốt… Các đơn vị nguyên tố vốn muốn chạy đi giờ đây ngoan ngoãn đứng im một chỗ.

Tuy Sáng Thế không nhìn thấy màu của các nguyên tố, nhưng sau khi chúng gia nhập vào đoàn ánh sáng trắng ngọc thì hoàn toàn biến thành màu trắng ngọc, chúng không biến mất vào trong màu trắng ngọc bao la ngay mà vẫn còn tồn tại ở giữa không trung thêm một chút nữa.

Sự kiện bất ngờ khiến Sáng Thế hứng thú, cậu tập trung nhiều tinh thần lực hơn, cố gắng khuếch tán năng lượng thể ra rộng hơn nữa. Trong lúc vô tình, đoàn năng lượng của cậu đã bao chùm cả chiếc giường kế bên.

Bên cạnh cậu vang lên một giọng nói lanh lảnh:

“Ngươi chết được rồi.”

Bạn đang đọc Thần Ấn Vương Tọa Chi Thần Giới của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.