Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 28.1

Phiên bản Dịch · 953 chữ

"Joon...Joonie" người anh ướt sũng đầy vẻ phong trần mệt mỏi nhưng không giấu được nét mừng rỡ xen tức giận. Doojoon đã bay mười mấy tiếng ròng từ khi Junhyung gọi điện báo tin sáng nay. Xôn xao trông ngóng trên cả quãng đường 46km từ sân bay Gatwick vào thẳng trung tâm Luân Đôn. Vào phút cuối cùng của sự mệt mỏi anh đã có mặt tại đây, gặp lại người con gái mình yêu tha thiết trong cái mưa lạnh rét buốt của mùa đông Luân Đôn.

"Á" Ngay lập tức Doojoon nhào vào ôm chầm lấy Gina, giọng trách mắng

"Em trốn ở đây mãi được sao? Ra đi không lời từ biệt, bỏ anh không một tiếng chia tay, đồ tàn nhẫn"

Gina rùng mình, người Doojoon lạnh ngắt, lớp váy ngủ mỏng bị cơ thể anh làm ướt sũng. Đang sững sờ chưa kịp nói gì miệng đã bị bịt bằng nụ hôn dài, tay anh không ngần ngại tốc lên làn váy mỏng dính sát người, luồn lách trên từng đường cong cơ thể quen thuộc. Vài bước di chuyển, cả hai ngã ra sô pha, Gina đẩy anh ra lạnh lùng

"Cậu đến đây làm gì? Chúng ta hết từ 4năm trước rồi, cậu cũng không thiếu đàn bà. Thật vinh hạnh vì đã khiến đại chủ tịch nhọc công kiếm tôi" miệng lưỡi cô không kém em trai mình là mấy

"EM!" Doojoon tức giận, không vui mừng không thấy có lỗi? Xem anh như thằng nhóc vắt mũi chưa sạch?

"Được lắm Ginie! Tôi cho em biết quyết tâm của mình khi sang đây" Doojoon bật dậy mặt hầm hầm sát khí

"PHÒNG TẮM Ở ĐÂU?" anh quát to làm Gina giật mình theo quán tính chỉ. Anh cần tắm trước đã.

"Cậu...cậu muốn làm gì hả?"

"Tắm rồi ngủ" tiếng trả lời tỉnh queo trước khi cửa phòng tắm đóng mạnh.

Gina tâm trạng rối bời ngồi ở sô pha cắn cắn móng tay hồi lâu. Còn chưa hết bất ngờ thì Doojoon đã tắm xong, trên hông quấn độc khăn tắm. Anh kéo mạnh ép Gina vào phòng ngủ rồi xô cô ra giường nằm đè lên

"Cậu...điên vừa thôi"

"Tôi không điên! Em là của tôi từ 4năm trước, đến giờ vẫn thế" anh ôm siết cô và...

5s!

50s!

Hơn 1', im lặng bất động, thân thể nam tính nặng trịch đè trên người kèm tiếng thở đều bên tai. Gina đớ. Cô trợn mắt phì cười, anh ngủ rồi. Chuyến bay quá dài cộng thêm đội mưa gió đến đây, hẳn gượng ép bản thân lắm Doojoon mới trụ được đến giờ. Chỉnh lại tư thế thoải mái, kéo chăn cẩn thận cho người yêu, cô ngắm nhìn khuôn mặt an bình say ngủ, trông rất thoải mái rất đáng yêu. Gina vuốt nhẹ lên đôi mày giãn

"Chúng ta làm thế nào để tiếp tục câu chuyện của 4năm trước khi anh không tin em, Joonie..."


Sáng hôm sau trời đã dứt mưa dù không khí còn rét mướt, cửa nhà lại vang chuông rộn rã. Gina bỏ dở việc chuẩn bị đồ ăn sáng chạy ra mở cửa, cô tưởng Yoseob về nhưng không, là Dave.

"Oh hi boy!" đang định ôm hôn chào buổi sáng thì bị cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo, Doojoon gác cằm lên vai cô lười nhác hỏi

"Ai vậy em?" vừa hỏi xong 4mắt nhìn nhau "trào máu họng". Có cuộc chiến tranh nổ ra giữa 2 chàng trai.

Trong khi đó bên kia đường, Junhyung gõ gõ kính xe hạ xuống, Yoseob hờ hững

"Chuyện gì?" sau đêm qua, đây là câu đối thoại nghiêm túc đầu tiên của 2người

"Vào xem sao họ lâu thế" hắn cũng lạnh nhạt nhìn vết hôn còn lưu lại trên cổ cậu. Yoseob đỏ mặt cắn môi kéo cao khăn choàng

"Không vào! Cho tôi vào luôn khỏi ra thì được. Không thôi thích thì tự đi"

"Đồ ương ngạnh!"

"Tôi ghét anh!" trả treo câu cuối, Yoseob nhấn nút kéo cao kính cửa xe để mặc Junhyung khoanh tay tựa sát bên nhìn vào nhà.

Tưởng hôm nay được trốn về nhà ngủ để khuya ra sân bay, ai dè mới sáng sớm ra khỏi phòng tập tên ôn thần đã đứng sẵn. Đi chơi tập thể là cái quỷ gì chứ! Nhưng tình thế đó, cho vàng cậu cũng không dám không đi...

FLASH BACK

Yoseob suýt ngất khi thấy Junhyung dựa vách tường đối diện cửa nhìn mình chằm chằm, chuyện tối qua còn ám ảnh cậu

"Chuẩn bị ghé nhà đón Gina. Tham quan Luân Đôn"

"Mwo?"

"Boyoung chưa chơi được gì ở đây cả"

Đau nhói!

"2người đi đi"

"Đi tập thể"

"Dẹp! Tôi muốn về ngủ"

"Cậu đi theo xách đồ nếu cô ấy mua sắm"

Hạ nhục, bức cậu đau đớn? Mơ đi, tưởng Yoseob này là nô lệ à! Đêm qua quá đủ rồi

"Tránh ra trước khi tôi điên lên. Vợ chồng chưa cưới nên đi riêng anh không biết sao?" cậu đẩy hắn dạt sang bên bỏ đi nhưng lại bị kéo ép vào tường.

"Đi hay tôi sẽ đè cậu ra hôn cho cả công ty này thấy" Junhyung tiến sát mặt Yoseob

"Mwo? Anh dám?" cậu không tin hắn dám

"Thử xem" hắn tiến gần, gần hơn. Khi 2cánh môi cơ hồ dán vào nhau, Yoseob nhắm tịt mắt la lên:

"STOP! TÔI ĐI!" có kết quả mong đợi, Junhyung vừa lòng thả người lạnh lùng xoay lưng

"Xuống gara!"

END FLASH BACK

Kết quả bây giờ cậu đang hậm hực ngồi đây, chuyến đi chơi sẽ ra sao...

Bạn đang đọc Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? của YongBbulmon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.