Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 21.2

Phiên bản Dịch · 934 chữ

Có lẽ vì quá lo lắng cho cuộc hẹn sắp tới thôi. Nhưng cậu nhất định sẽ dùng sự chân thành để xin một cơ hội chứng minh tình yêu thật sự...

Yoseob cứ thất thần lơ đễnh cho đến trước giờ đi làm! Junhuyng tinh thần sảng khoái, tâm trạng tốt vặn nắm cửa định ra khỏi phòng, bỗng góc áo bị níu mạnh:

"Huyngie! Hôm nay em..."

"Em gọi huyng là Huyngie á? Haha, vui thật đấy!"

Cậu định nói hôm nay sẽ đi gặp cha hắn, nhưng lời ra đến miệng lại nuốt vào

"Nói yêu em đi!"

"..." Junhuyng im bặt, bất ngờ và ngượng ngùng

"Huyng chưa nói yêu em bao giờ!"

"Sao phải ngay lúc này?"

"Em không biết, đột nhiên rất muốn nghe"

"Tối nay! Khi trên giường huyng sẽ nói" hắn ái muội thì thầm vào tai làm Yoseob đỏ lựng mặt.

Khi đến bar, Yoseob xuống xe ôm chặt Junhuyng không muốn buông

"Em sao vậy hả?" cậu quá lạ lùng khiến hắn không an tâm, hơi khó chịu.

"Làm việc tốt nhé! Tạm biệt!" hắn gỡ cậu ra, hôn nhẹ lên trán rồi lên xe rời khỏi. Nhìn bóng xe xa dần, bất an càng thêm bất an

"Tạm biệt..."


4h chiều, theo đúng hẹn và chỉ dẫn, Yoseob đi bộ đến cầu sông Hàn, một chiếc inova đen đứng đợi sẵn. Cửa xe mở, cậu ngồi vào ghế sau, bên cạnh là Yong Man Huyk. Xe bắt đầu lăn bánh ra hướng quốc lộ...

"Cháu chào nghị sĩ!"

"Gọi ta là bác!"

"... Vâng, bác Yong!"

"Hôm nay vì sao ta hẹn cậu ra đây, có biết không?"

"..."

"Im lặng? Rất khôn ngoan!"

"Cho cháu một cơ hội, xin ngài!" Yoseob nắm chặt tay, quả quyết cúi đầu

"Ta không biết cậu yêu nó hay yêu tiền của nó!"

"Bác không tin cháu?"

"Ta đương nhiên không tin cậu!"

"Vậy bác không tin con trai mình sao?"

"..." Yong Man Huyk đớ người

"Huyng ấy không thể mua bằng tiền! Nếu bác đưa ra một số tiền đồng nghĩa với việc xem rẻ con trai mình!" Yoseob dường như đang chặn đứng những tình huống có thể xảy ra. Không ai hay biết có chiếc xe lạ theo ngay sau mình...

"Hãy để huyng ấy được hạnh phúc!"

"..."

"Hạnh phúc cả phần của chị JunMin" câu nói như đòn giáng mạnh lên Yong Man Huyk, ông đổ người ra ghế dựa. Cái chết của JunMin là điều khiến ông hối hận cả đời...

"Ta đã chuyển vô tài khoản cậu một số tiền!"

"MWO? Cháu không cần tiền, bác cứ đánh đuổi cháu đi nhưng không được dùng tiền để sỉ nhục tình yêu của cháu!" Yoseob nói vội, rõ ràng từng chữ

"Ta cho cậu một cơ hội"

"..."

"Rời khỏi nó 4năm. Chứng minh tình yêu của cậu. Thời gian là thước đo tốt nhất. Dùng số tiền đó, ta muốn cậu thành công trở về!"

"4 năm..." Yoseob mê man lẩm nhẩm con số

"Thời gian vô tình, lòng người có vô tình hay không? Đương nhiên cậu có thể cầm số tiền đó và không trở lại. Nhưng nếu sau 4năm, cậu thành công trở về, ta sẽ chấp nhận."

"Huyng ấy..."

"Sợ nó quên cậu? Nếu nó quên, vậy trò chơi vô hiệu, đừng trở lại!"

"Huyng ấy sẽ không quên cháu, chắc chắn!" Yoseob khẳng định

"Thế?"

"Cháu nhận lời! Cháu sẽ chứng minh, trò chơi này, bác thua ngay từ đầu" cậu nhìn thẳng vào mắt ông, đôi mắt trong suốt không hề sợ hãi.

"Ha ha rất có chí khí!" Yong Man Huyk hài lòng cười lớn vỗ vai cậu.

"Trong 4năm nếu cậu liên lạc với nó, trò chơi chấm dứt." đương nhiên ông sẽ thuyết phục con trai mình từ bỏ,4năm là khoảng thời gian đủ để hắn tỉnh ngộ.

"Bác...là người cha tốt! Huyng ấy rất may mắn!"

Yong Man Huyk hơi sững người rồi cười hiền...

"Nếu..."

RẦM!!! Đột nhiên trong khoảnh khắc Yoseob cảm giác xung quanh đảo lộn quay cuồng bởi cú va chạm khủng khiếp. Cơ thể bị xốc mạnh, đập vào thành xe... Tài xế mất kiểm soát, dải phân cách đường phóng đại sát bên cửa kính

XOẸT...T...RẦM...

Chiếc inova lật úp trên đường, khói bốc mù mịt từ đống đổ nát, phần đuôi xe hầu như không còn, cửa kính vỡ tan...

Yoseob từ cơn mê nhíu mày đau đớn tỉnh lại. Đây là đâu? Hơi tối, mùi xăng nồng nặc xộc vào mũi. Nóng quá, đau quá! Cậu xờ tay xuống bụng phải, chúa ơi đầy máu, một mảnh kính vỡ gâm sâu vào, cả bả vai phải... Đầu bị va mạnh máu tuôn không ngừng.

Yoseob gắng gượng hết sức bình sinh, cố nén hoảng loạn. Rõ ràng có người cố ý húc thật mạnh vào đuôi và mang trái xe ngay khúc cua, đây lại là đoạn đường vắng chưa ra quốc lộ chính. Cậu cũng không còn sức để kêu. Làm sao, làm sao đây?

Trời nhá nhem tối, không có gió...

"Phải bình tĩnh, không được ngủ. Yang Yoseob, không được ngủ!" cậu tát mạnh vào má, cơn đau hoa cả mắt làm gần như mất đi ý thức. Nhưng nếu xỉu sẽ chết chắc. Yoseob quay sang bên cạnh, Yong Man Huyk người đầy máu, mắt nhắm nghiền, nhưng dường như còn hơi thở yếu ớt.

Cậu cắn răng nhích người đạp đi mấy mảnh kính bể trên cửa xe, khó khăn trườn ra ngoài từng chút..

Bạn đang đọc Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? của YongBbulmon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.