Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap19

Phiên bản Dịch · 934 chữ

Rating 18+

"Thích nó chứ? Rất hợp với em"

Yoseob gật đầu lúng búng, cảm động đến không biết nói gì hơn. Biểu hiện của cậu lúc này rất đáng yêu, sớm biết thế, hắn đã làm cậu vui ngay từ đầu...

Ngập chìm trong hạnh phúc, cậu quên mất lời hứa "muốn gì em cũng chịu" rồi sao, Yang Yoseob?


Đêm yên ả. Gió đêm cuối thu lạnh lẽo vi vu thổi qua các toà nhà cao ngất trong khu riêng biệt cao cấp, gió lạnh ngược với lòng người hiện tại, ấm áp không thôi...

Yoseob thất thần ngồi trên mép nệm, mắt mơ màng hạnh phúc, trên môi còn lưu lại nụ cười ngọt ngào. Tầm mắt hướng về phía ban công, dừng lại trên chậu xương rồng nhỏ, miệng khẽ lẩm bẩm "YongYong"

Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, giọng nói trầm hơi nghẽn vọng ra

"Seobie, mang khăn tắm vào giúp huyng"

Yoseob giật mình vô thức làm theo mệnh lệnh.

Vặn nắm cửa phòng tắm, chúa ơi hắn còn không thèm khoá cửa.

"Vào đây!"

Cậu rụt rè bước vào, bên trong hơi nước bốc nghi ngút, qua làn hơi trắng xoá mờ ảo, cậu thấy hắn đang ngâm mình trong bồn tắm. May quá chỉ lộ có phân nửa ngực trần và mái tóc sũng nước, thở phào nhẹ nhõm lướt từng bước trên nền đá hoa cương ẩm ướt, cậu tiến đến bên bồn tắm, chìa khăn lông ra.

Junhuyng chỉ tay ra hiệu vắt khăn lên móc. Xong việc Yoseob xoay người định chạy ra ngoài ngay nhưng cậu có bao giờ nhanh hơn ai kia đâu.

Thoắt cái cổ tay bị nắm chặt, một cái giật nhẹ về sau cộng thêm sàn nhà trơn trượt phụ hoạ, cậu nhóc mất đà ngã ngửa ra sau, nằm trọn trong bồn và trong lòng ai đó. Khuôn mặt tuấn mỹ phóng đại trước mắt, mắt hắn tà mị, phiến môi mỏng nhếch lên ái muội cười

"Huyng, huyng làm gì? Trời ơi ướt cả đồ em rồi" cậu la lên, bộ Pijama ướt nhẹp dính bết vào người.

"Vậy cởi ra đi" bàn tay tà ác nhanh chóng gỡ tung hàng cúc, tuột áo ra khỏi người cậu. Quá phận hơn là không chỉ dừng lại ở đó, tay hắn trượt qua tấm thân trần, xuống thấp hơn, rồi chìm hẳn vào trong nước...

"AAA Huyng làm gì hả?"

"Giúp em cởi đồ, đã cởi thì phải cởi hết chứ" thiên hạ đệ nhất tỉnh Yong Junhuyng, tên đại vô sỉ tự nhiên cởi sạch đồ người khác như đồ của mình vậy.

Đương nhiên con sói đói lột hết đồ cậu không phải chỉ để ngắm rồi. Cậu chống cự? Hắn luôn biết cách biến tiếng la hét phản đối thành tiếng rên rỉ thuận theo...

"Huyng muốn gì cũng được" ư? Bây giờ cậu đã rõ hắn muốn gì chưa, ham món lợi nhỏ vô tình bán luôn thân thể mình, Yoseob đáng thương, chúa phù hộ cho cậu!

Thanh âm kích động của cuộc hoan ái không ngừng dật ra từ phía phòng tắm. Đương nhiên đó chỉ là khúc dạo đầu, bữa tráng miệng nho nhỏ của hắn thôi. Hắn muốn, là trên giường...

...

Yoseob thở hổn hển nằm vật ra giường sau khi thoả mãn hắn. Khuôn mặt đỏ bừng, làn da hồng nhuận chi chít vết hôn

"Huyng...thật là người đấy à, tên khốn, aishh!" mắng ra xong vẫn cảm thấy ấm ức, nhưng trẻ ngoan Yoseob lại không nghĩ ra lời nào độc ác hơn để chửi rủa người ta, đành ủ rũ hơn gấp bội nằm thất thểu.

Junhuyng "ăn" no bụng xong lười nhác ôm cậu vào lòng, giọng cường ngạnh:

"Nghĩ lại xem, lúc vào chợ, lúc mua áo, lúc tặng Vũ Lạc cho em. Thái độ của em chả phải lấy thân báo đáp là gì"

Yoseob quả thật bó tay nhìn trần nhà, nói chuyện với loại người mặt dày ba tấc này, đối với người ngây ngô đơn giản như cậu mà nói thì quả là một dạng hành hạ tinh thần kinh khủng.

Yoseob toát mồ hôi, thủ đoạn kiếm cớ ăn cậu của hắn ngày càng lợi hại. Mà bản thân vốn không đủ năng lực chống cự, luôn bị kĩ thuật của hắn làm mê muội

"Đồ trăng hoa, kĩ thuật huyng tốt thế. Huyng lên giường với bao nhiêu người rồi hả?" cậu cắn lên vai hắn, giọng chua hơn dấm

"Không đếm xuể. 17 tuổi huyng đã có đàn bà rồi." hắn đau hơi nhíu mày, nhạt nhẽo nói như chuyện thiên hạ. Đại công tử phong lưu thay bạn tình như thay áo như hắn làm sao rảnh rỗi đếm từng người lên giường với mình...

"Đàn bà đối với hắn cũng như quần áo vậy, tuỳ thời có thể thay."

Yoseob bỗng sợ hãi với quá khứ của hắn.

"Sợ sao? Nếu sợ cứ việc rời bỏ huyng" hắn nhếch môi cười chua chát nhưng vòng tay vô thức ôm cậu chặt hơn.

"Sợ. Đương nhiên em sợ." ánh mắt hắn mở lớn, chùng xuống đầy thất vọng...

"Nhưng Yang Yo là ai chứ? Lần đầu tiên em yêu một người. Nói cho huyng biết. Em.không.hối.tiếc." từng chữ một dội vào tim hắn... Vừa thất vọng lập tức chuyển sang vui mừng như điên. Nét cười tràn đầy đáy mắt, môi hắn không tự giác phiết thành vòng cung tuyệt mĩ.

"Hứa với huyng, dù có chuyện gì xảy ra, đừng buông tay..."

"Em hứa"

.....

Bạn đang đọc Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? của YongBbulmon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.