Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 16.2

Phiên bản Dịch · 948 chữ

"I think i love you!"

I see you there, crying. In front of me, you just cried...and cried...

Do you know that...it break my heart...

I feel so sorrow...bottom in my heart...

I feel so bad...like it's my painful

You dont wanna be seen that...so i just keep be silent here

You know...i wanna come there...hug you tightly

Wishing i could...wipe your tears...

I keep be here, fight with myself

How can i do... So poor, i dont know how...

Noone can hurt me but it's not true since you were

Noone can insult me but it's not true since you were

I don't care anything but get your allthings

Wondering what's call for emotion be mine...

Baby, I think... I love you...

--V-TRANS--

Tôi thấy em đang khóc nơi đó.

Ngay trước mặt tôi, em chỉ khóc...và khóc...

Em có biết rằng...nó làm tim tôi tan nát...

Tôi cảm thấy thật bi thương...từ tận sâu thẳm trong tim mình

Tôi cảm thấy thật tệ...như thể đó là nỗi đau của chính mình

Em không muốn tôi nhìn thấy em như thế...nên tôi chỉ có thể lặng yên ở nơi này

Em có biết rằng...tôi chỉ muốn lao ngay đến đó...ôm chặt lấy em

Ước gì tôi có thể...lau khô nước mắt em

Tôi vẫn đứng đây...đấu tranh với bản thân mình

Tôi có thể làm gì đây... Thật buồn, tôi không biết phải làm như thế nào nữa

Không ai có thể làm đau tôi, nhưng điều đó không còn đúng nữa từ khi có em

Không ai có thể mắng chửi tôi, nhưng điều đó không còn đúng nữa từ khi có em

Tôi không quan tâm bất cứ thứ gì...nhưng lại chú ý tất cả mọi thứ thuộc về em

Chợt tự hỏi thứ cảm xúc trong tôi nên gọi là gì đây...

Cưng à, tôi nghĩ... Tôi yêu em mất rồi...

--Creating by Cỏ lau--

Ánh mắt hắn chợt loé, tự cười đưa tay vỗ nhẹ trán. Bản thân lại ngu ngốc, đến giờ mới nhận ra mình yêu tên nhóc sao...

Nhưng trạng huống hiện tại, có thể nói cho cậu biết không? Mà cậu có yêu hắn như hắn yêu cậu?

Một Yong Junhuyng ngạo mạn tuyệt không chấp nhận việc bị từ chối tình yêu. Là hắn thiếu mị lực sao? Không hề! Nữ nhân cầu xin tình yêu của hắn nhiều không đếm xuể, sao cậu có thể từ chối.

Suy nghĩ miên man, bước chân vô thức tiến đến bên cậu lúc nào không biết.

Nghe động Yoseob ngẩng lên, ngỡ ngàng

"Sao...anh chưa đi..."

"Đủ rồi...như em từng nói với huyng, bác ấy chắc hẳn mong em hạnh phúc"

Junhuyng cởi chiếc áo vest đen khoác lên vai cậu, khuỵ gối ngồi cạnh, vòng tay đặt nhẹ đầu cậu lên vai hắn, mái tóc đen mềm rũ phất trong gió. Giọt nước mắt trong suốt lăn dài qua má, trượt xuống và đọng lại trên đầu ngọn cỏ xanh.

"Đi nào, huyng đưa em về."

"Mẹ em...sẽ chăm sóc chị ấy trên thiên đường, huyng đừng lo"

Hắn chợt cứng người, xúc động không kiềm được nhanh chóng nghiêng đầu ép môi mình hôn lên đôi môi mềm vẫn còn vương vị mặn của nước mắt. Nụ hôn triền miên da diết đầy dịu dàng, cậu ngây ra vài giây rồi cũng khép nhẹ mi mắt vươn tay ôm lấy mặt hắn, đáp trả nụ hôn...

Hắn rời môi cậu, hôn lên chiếc mũi nhỏ đỏ rần vì khóc, nở nụ cười cưng chiều

"Đứa ngốc, đã lúc nào rồi, lại còn suy nghĩ lo lắng cho cả chị ấy"

Cậu chun chun mũi, há miệng cắn yêu cằm hắn, khì cười kháng nghị

"Yang Yo là đứa trẻ tốt, không được gọi em ngốc. Người xấu này."

2thân ảnh 1cao 1thấp thong dong rời khỏi nghĩa trang. Chiếc BMW chỉ còn như chấm đen nhỏ phía xa. Thật lạ, trời lại nổi gió to, khóm huệ tây rung rinh như người mẹ đang mỉm cười cho hạnh phúc của đứa con yêu. Cơn gió có thể mang nụ cười đó đến cho cậu không? Trên nền cỏ xanh, nước mắt đã khô tự khi nào...


Tại biệt thự Doojoon. Nam thanh nữ tú tập trung đầy đủ. Chả là hôm nay tất cả muốn bàn bạc vụ Gina và Doojoon.

"Mẹ em đã mất rồi, cô ấy cũng không thể về lại Pusan, ở một mình trong căn nhà cũ ấy. Huyng không cho phép đâu" Doojoon siết lấy vòng eo nhỏ, nhìn Gina

"Này, con người hoa tâm (đào hoa, lăng nhăng) như huyng đột nhiên tốt thế, noona, chị phải cẩn thận với gã này! Ha ha" Kikwang trêu chọc.

"Thằng nhóc, muốn chết à?" Yoon đại công tử đỏ mặt bặm môi hươ tay đòi đánh người

"Huyng đã tính rồi, Gina tốt nghiệp ngành thư kí văn phòng, cô ấy sẽ làm thư kí cho huyng."

"Ah, Joonie, em không..." Gina xua tay định từ chối, sao cô có thể mơ đến chức vụ ấy chứ. Doojoon cắt ngang

"Em xinh đẹp thế đi đâu anh cũng lo cả, đừng bướng, không có sự lựa chọn khác đâu"

"A~sao huyng có thể xưng anh em dễ dàng quá vậy~" Kikwang tiếp tục đùa

"Cũng như Woonie cao hơn và đẹp hơn em vậy, tên ngố" Yoon công tử bật lại, và kẻ thua cuộc- Kwangie đáng thương mếu máo nhìn Dongwoon đang cười nắc nẻ.

Yoseob nắm tay chị mình siết nhẹ: "chị sẽ hạnh phúc chứ?"

"Nae, Seobie, em cũng phải vậy?" cô xoa đầu đứa em dịu dàng cười âu yếm...

Bạn đang đọc Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? của YongBbulmon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.