Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 14

Phiên bản Dịch · 946 chữ

Kĩ thuật hôn trúc trắc của cậu càng khiêu khích hắn, một ít si mê ham muốn xẹt qua đáy mắt, hắn dứt khỏi nụ hôn. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đỏ vì rượu, thật muốn một ngụm ăn cậu vào bụng:

"Đừng đùa với lửa" hắn cảnh cáo hành động cưỡng hôn vừa rồi. Thế nhưng kẻ đón nhận lời cảnh cáo đã không hiểu ra vấn đề mà còn tiến sát mặt hắn, chu mỏ bĩu môi vẻ "ta không sợ trời không sợ đất". Ngay lập tức kẻ ngốc phải nhận hậu quả, hắn đã nhịn cả buổi trời rồi, bộc phát thật đơn giản.

JunHuyng vòng tay siết lấy eo cậu,1tay luồn ra sau gáy giữ chặt đầu cậu. Giây tiếp theo, đôi môi mềm bị mút đến bỏng rát, lưỡi hắn cuồng dã xộc xáo khắp khoang miệng và quấn lấy lưỡi cậu...Thế nhưng không chịu thua, cậu chủ động hơi ngẩng đầu để nụ hôn được dễ dàng hơn, tay luồn vào áo hắn...và đáp trả một cách trúc trắc... Tiếng rên vô thức xen kẽ nụ hôn triền miên... Không khí ám muội lan tràn...


Một lúc lâu sau, khi cả 5đang lo lắng đến cực độ thì Junhuyng cõng Yoseob đang say ngủ trên vai xuống đến:

"Tôi chở thằng nhóc về luôn, các cậu cứ tiếp tục" hắn quay lưng tiến ra hướng cửa.

"Tên nhóc rất đáng yêu!" tiếng Doojoon vọng đến từ phía sau, hắn nhếch môi, vẫn không quay lại:

"Tôi rõ điều đó hơn bất cứ ai"

...

Chiếc BMW xé đêm về thẳng biệt thự. Cửa xe bị mở mạnh một cách không thương tiếc, nam nhân bước ra khuôn mặt anh tuấn ẫn nhẫn tức giận, trên trán nổi thêm mấy tia hắc tuyến, đôi đồng tử tối lại trông thập phần đáng sợ. Nguyên nhân là đứa trẻ hư Yang Yoseob đã quậy tơi bời trên xe, liên tục nhào vào đòi hôn, lại còn nôn cả ra người hắn.

Hắn nghiến răng móc điện thoại "mau ra xe mang thằng nhóc lên, thay bộ đồ khác cho cậu ta" ra lệnh xong hầm hầm đi thẳng lên phòng tắm. Aishh, điên mất, lần sau hắn thề sẽ giết kẻ nào dám để cậu đụng vào rượu dù chỉ 1giọt.

Sau khi tắm xong thơm tho sạch sẽ, hắn bước ra, cơ thể chỉ quấn hờ khăn tắm ngang hông. Ngao ngán nhìn cậu đang rúc sâu vào chăn say ngủ rồi quyết định sang phòng kế bên qua đêm...

Những tia nắng đầu tiên len qua khung cửa chiếu vào "đống chăn,gối,người" lùng bùng làm cậu chói mắt bừng tỉnh. Đầu nhức như búa bổ, hai tay day nhẹ thái dương, cậu tiến vào phòng tắm trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Trút bỏ quần áo trên người và bắt đầu tắm gội, những tia nước ấm nóng làm thư giãn từng tế bào thần kinh đang tê liệt sau cơn say. Đột nhiên cảnh ôm hôn mãnh liệt tối qua đập vào óc... Aaa, tại sao cậu vẫn nhớ hết vậy, andwae!!! Miên man sỉ vả bản thân 1lúc mới phát hiện mình đã tắm xong, mặc đồ xong, bước ra ngoài, và... Quỷ thần ơi, hắn đang đứng gần cửa phòng, nhìn cậu với ánh mắt sáng rực. Cậu bối rối cúi xuống nhìn xem bản thân có gì lạ...

MWO? Quần áo đang mặc trên người sao kì quá vậy, thứ nhất, chiếc áo thun dài và rộng quá khổ, thứ hai, quần rõ ràng là quần đùi nhưng lại dài hơn gối, thứ ba, cậu đã từng thấy hắn mặc bộ này.

"..." im lặng ngẩng đầu nhìn, không biết nên cười hay mếu. Khuôn mặt nhăn nhó khó coi ráng nặn ra nụ cười "chân chó" giả ngu với hắn.

"Ha..ha...hơ...chào, chào buổi sáng"

Không ngờ mới sáng về phòng đã được chiêm ngưỡng "cảnh đẹp", khuôn mặt tuấn tú cười ý vị, hắn khoanh 2tay tựa nhẹ vào cửa nhìn cậu chăm chú, cánh môi phiết nhẹ. Thân ảnh nhỏ nhắn bối rối ngượng ngùng trong bộ đồ quá khổ của hắn, tay cậu quờ quạng xua liên tục, chân hết bắt chéo lại giẫm lên nhau, đôi môi hồng hết chu lại bặm rồi ú ớ ra, thật chọc cho người ta "thèm muốn" mà.

Hắn cứ im lặng nhìn như vậy làm cậu toát mồ hôi, vô thức cắn môi khủng hoảng với ý nghĩ tuyệt đối không thể làm ra hành động gì khiêu khích hắn. Cậu ửng hồng đôi má rũ mái đầu ướt cúi gầm không dám nhìn lên.

Mãi không có động tĩnh gì, trong lòng không khỏi nảy sinh hi vọng hắn đã đi rồi. Thế nhưng vừa ngẩng đầu lên đã thấy thân ảnh cao lớn sát bên, hắn vòng tay ôm cậu ngồi xuống nệm, xốc ngồi lên đùi mình và bắt đầu cầm khăn lau khô tóc cậu. Từng sợi tóc đen mượt như tơ, rơi rũ nhẹ trên tay, cảm xúc không tồi. Cậu bất ngờ đến cứng người ngoan ngoãn như con mèo nhỏ ở yên trong lòng hắn không dám động đậy... Đến khi chiếc khăn lông bị vất sang 1bên và cơ thể nhẹ nhàng được đỡ nằm xuống nệm, cậu mới ý thức rõ hắn đang đè trên mình. Qua ánh nhìn mê đắm dịu dàng, cậu thấy bóng hình mình in trong đôi mắt đen sâu thẳm đầy mê hoặc ấy. Hắn vuốt lạj mớ tóc mái hỗn độn phủ trên trán cậu, chậm rãi cúi xuống, gần, thật gần...cậu mở to mắt ngây dại nhìn...

Bạn đang đọc Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? của YongBbulmon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.