Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba bài Thi

Tiểu thuyết gốc · 2203 chữ

“được rồi trật tự...”trong lúc các học sinh còn đang nghi luận thì giọng nói của thầy thể dục lại vang lên “tiếp theo đây là thể lệ của vòng loại. vòng này gồm ba bài thi có thứ tự như sau: thân pháp – linh giác – võ kỹ”

“thân pháp là bài thi khảo sát về tốc độ, độ linh hoạt ...mà thôi nói chung chỉ cần chạy thật nhanh trong một khoảng thời gian là được....có 30 điểm”

“linh giác thì là bài thi bổ trợ với thân pháp, nếu phần trên về tốc độ là linh hoạt, thì cái này là sự nhạy cảm, nhạy bén của các giác quan, cách ứng xử khi gặp tình huống, vì nếu có tốc độ mà không biết tránh né chỉ có chết...vậy nên ở đây các em cần trang nhiều thứ mà súng tập luyện băn ra...phần này cũng có 30 điểm”

“bài thi cuối là võ kỹ, ở đây cũng không đòi hỏi gì nhiều chỉ cần các em sử dụng võ kỹ mình đã học đấm vào dụng cụ đo lường...bài này cũng có 30 điểm”

“như vậy tổng cộng ba bài thi là 90 điểm, 10 điêm còn lại là tùy theo trình độ của cá em có đạt được mức độ yêu cầu hay không. Cuối cùng 32 người có tổng số điểm cao nhất sẽ được tham gia vòng chính. Hiểu rõ chưa ?” phổ biến xong luật thi, thầy chủ nhiệm họi lại với giọng to rõ.

“dạ rõ”. Tập thể học sinh cũng đồng thanh vâng đáp.

“tốt, giờ thì các em lớp nào thì bước vệ khu vực lớp đó sẽ có người trách” Thầy chủ nhiệm thể dục lại vang lên nói “được rồi nói lần cuối, chúc các em thành công.”

“cảm ơn thầy” nghe được lời chúc từ thầy ấy, tụi học sinh lại đồng thanh cảm ơn.

“đi, phía kia là của lớp mình...” thấy thầy thể dục nói xong Lâm Phong kéo Lạc Bình đi về khu vực kiểm tra lớp số 5

“ukm, đi...hả?” Lạc bình cũng không làm gì mà đi theo, nhưng đi một đoạn thì lại thấy có vài cặp mắt nhìn mình đầy ác ý, lòng là lạ nên nhìn lại, thì cười nói “ ồ tưởng ai, thì ra là người quen...”

Người nhìn hắn không ai khác chính là Trần Thiên Hạo lớp số 1, và Đinh Tuấn lớp số 6, hai tên một có cá cược vợi Lạc bình, một tên thì lại có sự qua chạm trên sân bóng hôm bữa. Lạc Bình nhìn thấy hai tên này nhìn mình thì cung dừng lại nhìn về phía bọn họ.

“thế nào....?”thấy đang đi mà Lạc Bình dừng lại Lâm Phong nghi hoặc cũng nhìn lại, cũng thấy hai tên kia, cũng cười cười bước lên xóng vai với lạc Bình, nhìn hai tên kia đầy khiều khích.

Trần Thiên Hạo nhìn về phía hai tên Lâm Lạc, thấy bọn họ thách thức mình thì cười khẩy, dùng tay nắm lại giơ ngón cái về phía họ, nhưng đầu ngón cái lại hướng xuống dươi, đầy khinh thường nhìn lại.

Bên phía Đinh Tuấn thì nhìn Lâm Lạc, lấy tay đưa ngang cổ, làm động tát cắt tiết, miệng thì nhép lên dù ở xa như hai người lâm Lạc vẫn có thể hiểu hắn nói “coi chừng tao đấy”

“haha mấy tên này hay thật đó, muốn chơi trò khiêu khích nhau” nhìn động tác hai tên này Lâm Phòng cười cười nói với Lạc bình “ê làm lại khè tụi nó chơi không...”

“ sao lại không chơi, tao đếm ....1...2...3...” lạc Bình cũng cười cười nhìn lại đếm lên ra hiệu.

Sau tiếng đếm tới ba hai tên Lâm Lạc cùng nhau giơ ngón giữa về phía hai tên kia, còn cái dấu hiệu này nói cái gì chăc không cần phải giải thích, miệng cũng vểnh lên xì xì khinh bỉ lại.

“xem kìa...”hành động của bốn tên này cũng làm mọi người chủ ý, dù sao cái cái không khí đầy thuốc súng, đầy sự khiêu khích kia không ai chú ý mới lạ “có trò hay để xem.”

“hai tên kia làm cái gì đó?” trong lúc mọi người đang chờ mong sự việc tiếp theo, thì Huỳnh Tiên Như cũng đã phát hiện ra việc bên này, liền vội bước sang quát hai tên chuyên gây sự này “còn không sang bên kia tập hợp, đứng đây muốn cái gì”

“A..biết rồi...đi ngay...”đang trừng mắt với hai tên kia, lại bị quát hai tên lâm lạc giật mình nhìn lại Tiên Như vội vàng đi theo, trước khi đi cả hai còn hất cái mái tóc khiêu khích về tụi kia.

“chúng ta cũng đi...” Trần Thiên Hạo vừa thấy Huỳnh Tiên Như cái bản mặt khiêu khích đã biến mất thay vào đó là một gương mặt với nụ cười lãng tử, xong đi về phía khu vực mình.

“hừ, ...” Đinh Tuấn bên nay thấy không còn ai cương với mình cũng không còn thấy thú vị nữa cũng hừ một tiếng đi về phía mình.

....

Khu vực lớp số 5.

“lúc nảy các cậu làm cái gì, thích gây sự lắm hả?” Huỳnh Tiên Như nhìn hai tên trước mặt nói. Một tên được tôn thành đệ nhất nhân lớp, một tên thì cái mặt luôn hiền lành hài hòa nhưng ẩn bên trong là một cái hỗn đãn thích gây sự, một tên không sao chứ hai tên mà đi cùng, cô mà không chú ý thì sẽ có chuyện xảy ra.

“có làm gì đâu, gặp người quen nên ra hiệu hỏi thăm chút chứ làm gì?” Lâm Lạc lắc đầu quầy quậy chối bỏ, ngu gì thừa nhận đi khiêu khích người ta.

“hỏi thăm? Ukm thì hỏi thăm.....về lớp chết với tui” Tiên Như nghe nói mà cảm thứ mình như bị coi làm coi nít ba tuổi dễ bị lừa lắm vậy.

“thôi đừng rộn nữa, thầy tới rồi kìa....”Lạc Bình nhìn thấy anh mắt Tiên Như quýt qua đây liền tim cách lái đi chỗ khác, cũng may lúc này người phụ trách lớp số 5 cũng đã tới.

“chờ các em, thầy sẽ phụ trách khu khảo sát lớp các em....” thầy phụ trách lên tiếng chào hỏi, rồi nhìn những học sinh trước mặt nói tiếp : “ thầy là người là người dễ nói chuyện, nhưng đừng tưởng vậy mà đùa giỡn, cho thầy nghiêm túc lên biết không?”

“dạ vâng” tụi học sinh vâng đáp.

“tốt....giờ thì bài thi đầu tiên....” thầy phụ trách gật đầu hô tốt, lại dẫn lớp số 5 đến bên một đường đua nói: “đoạn đường này có 200 mét, không biết em làm gì, nhưng chỉ cần chạy hết sức lấy được thời gian dưới 10s là được điểm...còn muốn được điểm vược hạn thì phải trong 5s hoàn thành bài thi”

“dễ vây...” nghe được lời nói của thầy phụ trách học sinh liền ngẩn ngơ, vì bài thi này quá dễ, 200 mét với người bình thường cho người thường có khó khăn, nhưng với những võ giả cảnh đã được linh khí thiên địa tẩy rửa thì đã nói là quá dễ, 5s không nói nhưng được 10s là bình thường.

“haha, ukm dễ quá đúng không....” thấy bản mặt vui mừng vì bài thi dễ của tụi học sinh, thầy phụ trách cười đầy thâm ý nói: “nhưng thầy nhắc nhở trước, đoạn đường này còn có cả máy trọng lục ở mặt đường, 100m đầy bình thường, sau đó sẽ là 0.5 trọng lực, lại tiếp 50m tăng 0.5 trọng lực, như vậy có gấp 2 lần trong lực bình thường thôi, dễ thôi đúng không?”

“ách....” bọn học sinh vừa nghe vậy thì gương mặt vui mừng tút lụi, làm gì có dễ ở đây, tuy nói võ giả có nhất thủ khai sơn, một tay nhất ngàn lực, trọng lực gia tăng vài lần cũng còn chịu được nhưng đó là cảnh giới phía sau, còn bon võ giả cảnh ở đây thì khỏi nói rồi, khỏi nói cảnh giới chưa đủ, nội còn là học sinh được gia đình chắc chiu, ngoài mấy tên cuồng tu ra thì làm gì có ai thích bước vào tập luyện chi co mệt, dù có thể thích ứng được thì với 2 lần trọng lực cũng làm tốc độ bọn họ chậm lại.

“được rồi đừng nhiều chuyện nữa...thoe danh sách tới tên ai bước lên” Thầy phụ trách cũng không nói nhiều mà đọc luôn: “ Lâm Phong em trước tiên.”

“hả, tại sao em trước tiên, ở trong danh sách em nằm thứ 7 mà” Lâm phọng bị điểm liền ngẫn ra vì theo danh sách hắn đúng là ở hàng thứ 7.

“em được xưng là cao thủ số một lớp thì lên làm trước cho lớp lấy kinh nghiệm” thầy phụ trách cũng mặt kệ Lâm Phong lên tiếng: “đừng lải nhải bước lên, phía sau có các bạn...”

“dạ...” Lâm phong dù buồn bực nhưng vẫn bước lên.

“Tiểu phong cá không? Ai chạy chậm hơn chiều nay trả tiền ăn không...” trước khi Lâm Phong nói, Lạc bình hỏi.

“tao đâu có ngu, dù có hơn mày tao cũng không ngu gì bị lừa nữa....”Lâm Phong nghe vậy xém chút té xấp, dù hắn có tự tin nhưng vẫn không muốn cá với tên này, bởi cái tên quái vật này luôn có tạo sự bất ngờ cho người ta.

“ được rồi, thấy cái nút cuối đường không, khi tới đó nhớ chạm thật nhanh, nó sẽ tính điểm cho em...tới 3 là chạy” thầy phụ trách nói xong liền đếm: “1...2....3...chạy”

Tiếng thầy phụ trách vừa dứt, liền có một trận gió thổi đến, làm cả lớp phải nháy mắt một cái, đến khi nhìn lại thì Lâm phong đã biến mất tại chỗ, lại xuất hiện cách đó khoảng 5 mét, không những vậy tốc độ còn đang tăng lên.

“ồ...” nhìn thấy mới chớp mắt cái Lâm phong đã đi gần 5 mét, Lạc Bình ngạc nhiên như có điều suy nghĩ.

“hú hú...tiểu Phong có lên...kiếm cái kỹ lục coi” Lạc Bình ngạc nhiên, còn cả lớp thì mới đầu hơi sửng sờ chút sau đó thì bộc phát tiếng hoan hô cổ vũ.

“nhanh nhanh...kiếm cái kỹ lục...khè mấy lớp khác chơi....”

“tiểu Phong tử....cậu mà kiếm được cái kỹ lục tụi chị em tụi này tùy cầu chọn một người làm bạn gái...” cũng có mấy nữ sinh mạnh dạng nói.

“tốt...sau 100m đừng làm mọi người thất vọng”thầy phụ trách thấy tốc độ lúc bộc phát cũng không khen gì mà chỉ tốt một tiếng, sau đó lại tiếp tục quan sát.

Còn bên phía Lâm Phong, không để ý đến ai tốc độ vận tiếp tục tăng, phong phong nguyên tố như được dẫn dắt theo cước bộ của hắn, quay quanh nâng cơ thể làm tốc độ tăng lên đáng kể, dù tốc độ tăng lên nhanh chóng nhưng lại không như lúc đầu nháy mắt đi được cả 5m, mà phải chờ đến khoảng 50m tiếp theo Lâm Phong mới có thể nháy mắt di chuyển cả đoạn như vậy được.

Khi chạy đến 100m trọng lực đột ngột tăng lên, mới bước vào Lâm phong hơi nhíu mày, nhưng trong nháy mắt hắn lại tiếp tục chạy như không có việc gì, dù cho có đến 150m trọng lực gấp hai lần, nhưng hắn vẫn thích ứng được tốc độ cũng không giảm, nháy mắt di chuyển cũng có 2 3 lần lại xuất hiện.

“hô....xong....”chạy đến 200m Lâm Phong nhanh chóng chạm vào cái nút báo kết quả, liền thở ra một hơi, mặt không đỏ, chân không rung cười cười hô lên.

“tốt... kết quả vượt mức...4.7s....” Thầy phụ trách nhìn kết quả, gương mặt cũng cười lên báo kết quả cho lâm Phong.

“wow, hay lắm lâm Phong....” nghe được cái kết quả của Lâm phong cả lớp hô lên vui mừng, dù không phải kết quả mình nhưng nhìn người đầu tiên có kết quả tốt cũng làm mọi người trong lớp phấn chấn hơn, đây cũng là ý nghĩ lúc đầu của thầy phụ trách.

“thường thôi, thường thôi...” Lâm Phong thây ai cũng khen liền khiêm tốn nói nhưng mặt thì đầy kiêu ngạo, lại nhìn Lạc Bình nói: “ thấy như thế nào?...”

“như mày nói thường thôi mày” Lạc Bình nhìn Lâm phong cười cười nói, xong lại hỏi: “dùng lướt gió của Lục thức mà lúc trước tao dạy...?”

“ukm....nhưng chưa thành thục, còn cần tích lũy phong thuộc tính...” Lâm Phong gật đầu nói lại.

“ồ còn kỹ năng khác thì sao...?” nghe vậy thì Lạc bình liền vui mừng hỏi tiếp.

“còn có đá gió nữa...nhưng tốc độ ra đòn khôn nhanh bằng mày...” Lâm Phong tự hào nói ra, nhưng lại so với Lạc Bình thì tùi hiu.

“haha...làm sao bằng tao được...” Lạc bình cười to kiêu ngạo.

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 226

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.