Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2593 chữ

Dịch Liên Thành cứ đi qua đi lại, ánh mắt bận tâm, đang suy nghĩ về vấn đề mà anh cảm thấy khó hiểu khi gặp lại Tôn Di. Anh cầm điện thoại lên, gọi đến cho một người: “Tôi đây, cậu có thể giúp tôi điều tra về một người…”

Anh suy ngẫm một hồi, rồi kêu thư kí bên ngoài lấy những hồ sơ cũ trước đây khi anh chưa về công ty. Anh tìm kiếm những tài liệu, hoạt động của Tôn Di trong những năm qua. Trong tài liệu ghi hoạt động của cô, liền thấy một khoảng trống không cập nhật trong hai tháng vào hai năm trước. Anh thấy lạ: “Thời gian cô ấy biến mất liền trùng khớp với ngày không cập nhật hoạt động trong đây. Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?”

Anh gọi cho thư kí bên ngoài vào, hỏi: “Cô xem, tại sao trong khoảng thời gian này lại không cập nhật hoạt động của Tôn Di?”

Thư kí tìm kiếm cuốn sổ ghi chú nhật kí thường niên rồi nói: “Dịch tổng, trong thời gian đó cô Tôn Di xin nghỉ phép vì chuyện nhà. Những ô dòng của nghệ sĩ bị bỏ trống đó là khi họ xin nghỉ phép, không tham gia bất kì hoạt động nào”

Anh suy ngẫm, vẫn không biết chính xác lí do làm dẫn đến những đến điều kì lạ như thế.


Đoạn trình chiếu sản phẩm mới của công ty của Tô Hạc Hiên được trình chiếu công khai cùng người mẫu Tôn Di được giới thiệu ở tất cả các chi nhánh cửa hàng của công ty. Sau một ngày ra mắt và kinh doanh sản phẩm mới, vô số người bị thu hút bởi đoạn quảng cáo mà tìm đến để chiêm ngưỡng và sở hữu bộ nước hoa mới nhất này. Hoạt động trên superfan của Tôn Di cũng được mở lại. Hot search lần này là “Nữ thần nước hoa” đang ầm ầm trên diễn đàn và các trang mạng xã hội trong nước. Người dùng và các người trong fandom tỏ vẻ thích thú với sự quay lại ngoạn mục của Tôn Di, họ đều đang mở ra xu hướng “Nữ thần cổ trang nước hoa” – đó là sự sở hữu bộ nước hoa mới nhất ở TB, với mùi hương độc đáo, có thể cảm nhận được mùi hương thiên nhiên trong lành, mát mẻ của thác nước chảy ở khu rừng. Hoạt động chính của xu hướng này là câu nói thần thái trong của Tôn Di trong đoạn quảng cáo, được mô phỏng theo phiên bản gốc của Tôn Di. Tôn Di – đã và đang trở thành cái tên nổi tiếng trong giới nước hoa trong nước, bởi cô đã lấn sân sang giới người mẫu, trở thành người đại diện chính thức của công ty nước hoa TB.


601

Tần Tang đang nói chuyện điện thoại với Ba của cô

“Tần Tang, nếu ngày mai về thì sẵn kêu Hạc Hiên cùng về đi!!”

“Anh ấy bận lắm, dạo này công ty nhiều việc lắm...!!”

“Ngày mai chủ nhật... Hai đứa cùng về ăn cơm, chỉ qua một lát thôi, con hỏi thử Hạc Hiên xem!!”

….

Tần Tang đắn đo, tên Tô Hạc Hiên này làm gì mà chịu đi với cô, nhưng Ba của cô cứ ép, bảo phải đưa anh ta về cùng. Cô đi xuống nhà, thấy anh ta đang ngồi trông rất vui vẻ. Cô âm thầm ngồi kế bên, nhìn anh ta chăm chú. Anh ta thấy lạ: “Sao vậy?”

Cô cười mỉm mỉm: “Ngày mai... Ba tôi kêu anh cùng về với tôi, về ăn cơm, chỉ một lát thôi. Anh...”

Hạc Hiên ngắt lời: “Tôi không rãnh...!!”

“Anh...!!” – Tần Tang tức giận, biết thế nào hắn ta cũng từ chối, cô nói tiếp: “Là Ba tôi kêu, tới lúc đó, nếu ông ấy hỏi, tôi sẽ nói là do anh không muốn. Chuyện này nhanh sẽ tới tai của Ba anh, tới đó có thể cũng sẽ hủy hôn chẳng hạn!!”

Tô Hạc Hiên liếc nhìn cô: “Cô muốn gì đây, còn dám lấy Ba tôi ra dọa”

Tần Tang cười nhạt, cô lúc trước đã nghe từ Ba của cô nói rằng Ba của Tô Hạc Hiên rất nghiêm khắc. Nếu chuyện giữa cô và hắn xảy ra vấn đề thì anh ta cũng không thoát khỏi, cô nói tiếp: “Đâu có. Chỉ là tôi muốn anh đi đến đó một lát thôi. Chuyện nhỏ như vậy thì thật sự không đáng để người lớn bận tâm”

“Cô... được, tôi đi…” – Giọng nói sắc bén, khuôn mặt cam chịu: “Nhưng cô đừng nghĩ là tôi muốn đi, tôi vẫn đang tìm cách để hủy hôn đây!”

Tần Tang cười nhạt, vỗ vai Hạc Hiên, thái độ đồng tình: “Anh yên tâm. Chuyện này quả thật khó thật, nhưng tôi sẽ luôn tìm cách. Anh nói xem, Ba anh khó vậy thì anh phải làm cách nào thì ông ấy mới chấp nhận hủy hôn đây!!”

“Cô nghĩ xem…!! Tôi chỉ có thể làm trái lời ông ấy, chỉ khi vậy mới có tia hi vọng!!”

Cô đắn đo: “Anh không thấy như vậy hơi nguy hiểm sao? Chứ tôi sợ Ba tôi lắm!!”

Anh quay sang nhìn cô, hỏi: “Tôi không còn cách nào khác… Chẳng lẽ cô muốn lấy tôi sao?”

Cô cười nhạt: “Anh biết đó, Ba tôi nghiêm khắc lắm. Hiện tại bây giờ chưa phải là lúc làm trái lệnh, nếu không tôi sẽ chết thật đó!! Anh… coi như mở lòng từ bi, giúp tôi lần này đi!!”

Anh cười nhạt: “Thôi được…!!!”

Cô cười vui vẻ: “Thật sao? Cảm ơn anh… Vậy không làm phiền anh nữa, tôi đi ngủ đây!!”


Dịch Liên Thành đã đến công ty từ sáng sớm và hiện đang ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt bận tâm, mệt mỏi. Anh thở dài rồi lại đứng lên đi qua đi lại. Đột nhiên bên ngoài có tiếng rõ cửa…

Liên Thành nói: “Vào đi!”

Người bước vào, mặc bộ sơ mi. Trần Minh Viễn, người thân cận bên cạnh của anh. Hôm nay mọi người trong công ty nhìn thấy người này đều bàn tán. Theo lời đồn trong công ty, thì người này là bạn thân của Dịch Liên Thành, cũng là thư kí thân cận trước đây của Chủ tịch công ty – Mẹ của Dịch Liên Thành. Từ nhỏ đã thông minh nên được Chủ tịch nhận nuôi, thương yêu như con ruột. Là người vô cùng khí chất, suy nghĩ sâu sắc, thấu đáo, là chủ của một công ty Thám Tử Tư ở Singapore.

Liên Thành ngạc nhiên: “Minh Viễn!”

“Công việc trì hoãn ở Singapore đã giải quyết êm đẹp và thuận lợi. Với lại, việc cậu kêu tôi điều tra về một người tên là Tôn Di cũng có vài manh mối!!... ... Hai năm trước cô ấy từng bị tai nạn ở Singapore...!!”

Liên Thành hoảng hốt: “Tai nạn?”

“Đàn em của tôi hiện tại là trưởng phòng khoa chấn thương ở Singapore, cũng là nơi cô ấy nhập viện, đã tìm cho tôi thông tin nhập viện của cô ấy. Hồ sơ bệnh án thì không có gì nghiêm trọng... Sau hai tháng thì trở về Bắc Kinh”

Minh Viễn đưa cho anh một tập hồ sơ rồi nói tiếp: “Đây là một số ảnh về hoạt động trong hai ngày của cô ấy. Cô ấy sống có vẻ khá khép kín thì phải... Ngoài công ty và chung cư nhà thì không còn đi nơi khác. Nhưng mà, lúc xe quản lí đưa cô ấy về nhà. Khoảng một tiếng sau thì có một cô gái khác từ trong chung cư đi ra và bước lên xe. Khoảng thời gian khác thì Tôn Di không hề bước ra khỏi chung cư nhà"

Liên Thành xem những tấm ảnh, phát hiện cô gái đi vào xe quản lí...: “Đây không phải là Tần Tang sao!!!”


Minh Viễn rời khỏi, Liên Thành cũng lập tức lái xe về nhà. Đến ngay cửa nhà 601 của Tô Hạc Hiên, anh đi vào

“Hạc Hiên, Tần Tang đâu?”

Hạc Hiên đang ngồi xem ti vi: “Cô ta hôm nay về nhà rồi... Mà chú tìm cô ấy có việc gì?”

“À... cũng không có gì...!”

Hạc Hiên cười nhạt: “Chắc bây giờ cô ta đang mắng rủa con!!”

Liên Thành khó hiểu: “Có chuyện gì nữa sao?”

“Cô ta muốn con về cùng hôm nay, nhưng con cho cô ta leo cây!”

Liên Thành lắc đầu. Tô Hạc Hiên nói tiếp: “Chú coi. Nếu bây giờ con đến đó. Nhà họ sẽ nghĩ quan hệ giữa con và cô ta đang tiến tới. Nếu họ bàn đến chuyện đám cưới thì con phải làm sao...!!”

Liên Thành hỏi: “Vậy cô ấy không về nữa à?”

“Không biết... Mong là không về nữa!”

“Con chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Nếu con đã đồng ý, thì có lẽ bên nhà đó cũng biết là con sẽ đến. Nhưng bây giờ con sẽ tìm lí do nào để tránh cuộc gặp mặt hôm nay. Không thì tới tai Ba con... ...!!”

Hạc Hiên cười nhạt: “Con đã lường trước rồi. Chẳng qua bị chửi chút thôi!! Công việc của con nhiều như vậy mà... ....!!”

Hạc Hiên xoay qua nhìn Liên Thành cười gian xảo, nói tiếp: “Hay... chú đến đó thay con...!!”

Liên Thành biến sắc. Nhưng suy nghĩ lại nếu anh đến đó sẽ gặp Tần Tang để nói chuyện, cũng không biết khi nào thì cô ấy mới trở lại đây. Nếu như cô ấy vì chuyện này mà không trở lại nữa thì những chuyện liên quan về Tôn Di mà anh muốn biết sẽ càng khó hơn

Hạc Hiên nói tiếp: “Chú đến với thân phận là chú của con. Công ty có việc cần giải quyết. Họ sẽ nể mặt nếu có người đến mà... Nha chú... nha!!”

“Tô Hạc Hiên, chỉ lần này thôi!!”

Hạc Hiên vui vẻ: “Được!!”


Trong căn biệt thự, căn nhà to đến thế, đầy người đến thế, người giúp việc và quản gia nhiều số kể. Con nhà tài phiệt tất nhiên phải sống sung sướng, nhàn rỗi. Căn nhà này, kẻ dưới ai ai cũng tò mò về cô gái út – Tần Tang. Một năm thì chắc thấy cô ấy về nhà 2-3 lần. Người mới đến thì nghe cô là tiến sĩ sắp ra trường, sau này sẽ thừa kế công ty của Ba cô, ai ai cũng ngượng mộ. Người đã ở lâu thì nói rằng cô ấy vẻ ngoài không được xinh đẹp, bị lão gia chán bỏ, nên sống ở ngoài một mình. Dù học giỏi, nhưng làm sao có thể vượt qua người anh trai - thiếu gia Tần Nhuệ. Cứ nói đến cái nhà này, thì hơi rối rắm, người trong nhà toàn là nhân vật đình đám thuộc hàng tri thức cao, khiến ai ai cũng ngưỡng mộ. Người làm trong nhà đều phải học thuộc lòng tiểu sử, nói đơn giản hơn là gia vế và thông tin của chủ nhân phải thuộc lòng thì mới được chấp nhận vào làm. Đó là cách ứng tuyển để vào làm trong nhà họ Tần.

Một số người đang thì thầm với nhau về người trong nhà này, kể cho người mới đến để hiểu rõ tình hình mà ứng xử, để không mắc lỗi mà bị đuổi: Người đứng đầu nhà họ Tần – Tần Minh Thượng, tính tình của lão gia rất nghiêm khắc, nhìn thôi cũng cảm nhận được là một người khó gần. Ông ấy nhìn người rất kĩ, người trên kẻ dưới đều không qua được mắt của ông ấy. Phu nhân đầu tiên đã sinh ra đại tiểu thư Tần Thư Di. Sau mười năm thì tiểu thư Tần Tang ra đời, phu nhân cũng vì sinh khó tiểu thư mà mất. Tên của tiểu thư Tần Tang, nghe có vẻ bi thương, có thể lão gia không thích cô nên đã đặt cái tên như vậy. Ba năm sau thì cưới phu nhân Trương, người con trai lớn và con gái riêng của bà ấy cũng về cùng theo, lão gia xem như con ruột, đổi thành họ Tần, là Tần Nhuệ và Tần Tuyết Nhi.

Có thể nói gen nhà này rất tốt, Thư Di là cô gái xinh đẹp xuất chúng, cô ấy đã lén làm ca sĩ và từ bỏ đi du học, khiến lão gia vô cùng tức giận, còn đuổi ra khỏi nhà. Từ đó cô ấy sống bên ngoài một mình, tự sinh tự diệt. Năm năm sau thì đột nhiên báo tin về là cô ấy đã chết, nghe nói là tự tử do áp lực từ dư luận. Từ đó không ai dám nhắc tới chuyện này, không bàn tán về tin tức của cô. Công ty đã bị giảm mạnh cổ phiếu vì chuyện đó.

Nhị thiếu gia – Tần Nhuệ, du học từ Harvard trở về, hiện đang là phó tổng giám đốc của công ty, là người vô cùng lạnh lùng, khó gần, hay la mắng và đuổi việc người làm nếu làm không vừa lòng cậu ta.

Tam tiểu thư – Tần Tuyết Nhi, cô ấy tốt nghiệp trường về ngành Y dược của Anh, là một bác sĩ trẻ của bệnh viện Bắc Kinh, một cô gái có thể nói là hoàn hảo với tính tình hiền lành, ôn nhu, rộng lượng và vô cùng xinh đẹp. Dù không cùng huyết thống với nhà họ Tần, nhưng vẫn mang khí chất của người nhà này.

Người con gái út cuối cùng – Tần Tang, thấy những tấm hình hồi nhỏ của cô ấy vô cùng dễ thương và xinh đẹp, đẹp nhất là đôi mắt to tròn màu nâu hổ phách long lanh, di truyền của mẹ cô. Cô ấy học rất giỏi, còn vượt cấp, là học sinh đại diện quốc gia duy nhất để chọn du học quốc tế, cơ hội có một không hai tuyển thẳng đại học nổi tiếng Oxford – trường đứng đầu thế giới, lúc đó chỉ mới 15 tuổi, vượt xa thiếu gia Tần Nhuệ, dù cũng là đại học danh giá như nhau, nhưng năm đó là do cậu ấy muốn đi du học nên đã được sắp xếp. Cô ấy hoàn thành bằng MBA tiên tiến xuất sắc trong ba năm ngắn ngủi. Lão gia muốn cô ấy thật hoàn hảo, còn kêu cô ấy về Bắc Kinh học tiến sĩ ngành Thiết kế. Mà đời không như mơ, cô ấy dậy thì không thành công, không còn đẹp như lúc nhỏ, đôi mắt bây giờ mang một cặp kính to, có thể nói là dạng tri thức nhưng vô cùng ngốc nghếch. Chắc cô ấy học hành nhiều quá nên không trải sự đời. Trong nhà, phu nhân Trương rất không ưa cô, luôn cười nhạo cô. Nếu cô ấy không học giỏi, thì chắc đã bị đè đầu cưởi cổ. Có thể tưởng tượng ra một người có thân phận và học vấn khủng bước vào công ty, chắc chắn sẽ lu mờ cái chức phó tổng giám đốc của thiếu gia Tần Nhuệ, nên vì thế mà phu nhân càng không ưa cô.

Bạn đang đọc Tần Tang Đê Lục Chi sáng tác bởi GooHana

Truyện Tần Tang Đê Lục Chi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GooHana
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.