Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 514: THIÊN KIẾP GIÁNG LÂM

Phiên bản Dịch · 2447 chữ

Ngao Vô Không bị trói bởi sợi xích vàng kim làm cho y đến cả khả năng biến lại thành dạng người cũng không còn. Hắn tuyệt vọng, giọng rên rỉ nói :

- Ngươi là ai mà lại có được khí tức của tổ long của tộc ta? Không thể như thế được, khí tức của tổ long sao lại có thể còn tồn tại dưới dạng người sống trên hiện thế này chứ.

Ào rào rào...!

Sợi xích bắt đầu di chuyển kéo Ngao Vô Không vào động.

Mạc Ly thần sắc thay đổi, kinh ngạc nói :

- Không ổn, tiểu tử đó hình như xảy ra chuyện rồi.

Thiên Thủ cũng nghiêm mặt nói :

- Không sai, khí tức trong động có chút không ổn định, có lúc thì ngang ngửa lục phẩm võ hoàng, có lúc lại không yếu hơn bát phẩm võ hoàng. Lẽ nào trong lúc đột phá hắn đã bị tẩu hỏa nhập ma rồi?

Mạc Ly cũng nghiêm mặt nói :

- Không! Nếu như hắn tẩu hỏa nhập ma thì chân khí trong người không thể chuyển động không ngừng, càng huống hồ lại có thể dễ dàng thu phục Ngao Vô Không như vậy, con rồng đó tuy nhân phẩm kém cỏi nhưng về thực lực thì không thể nghi ngờ được.

Những người khác đều đang đứng bên ngoài không ngừng theo dõi diễn biến bên trong động, nhưng do lớp màn bảo vệ làm cho họ không thể nào xem rõ được tình hình bên trong.

Dõi theo cảnh Ngao Vô Không bị lôi vào trong động, toàn động không ngừng phát ra một luồng khí tức kì dị như là bên trong không phải là nơi của loài người ở mà là của một ma vật cư ngụ vậy.

Khẹc Khẹc...!

Một giọng cười quái dị truyền ra bên ngoài, tiếp đó là một luồng khí tức lớn mạnh màu đen thoát ra bao trùm lên cả động.

Không chỉ có Mạc Ly mà cho dù là kẻ có sát khí xung thiên như Tu La cũng toàn thân tê dại mà nói :

- Ma khí, một ma khí thuần khiết. Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Nhân tộc bản thể mà lại có Long tộc huyết thống, lại chứa đựng ma khí bản nguyên, người trong động rốt cuộc là kẻ nào mà lại quái dị đến như vậy. Nếu Tu La biết được đây chính là người mà y muốn khiêu chiến lúc nãy thì e là nét mặt lại càng thêm phần kinh ngạc.

Lộp bộp... Lộp bộp..!

Thần Nữ Trúc Văn Thiến với thân thủ phòng bị từng bước từng bước tiến vào bên trong động.

Tiên công tử nét mặt vốn kiêu ngạo bỗng lộ ra chút lo lắng đột nhiên tiến ra cản bước Trúc Văn Thiến.

Trúc Văn Thiến vốn có tình cảm tốt với Lý Lân, không muốn y bị ma khí áp chế mà biến thành một ma vật lạm sát người vô tội nên nói :

- Ta có tự tin giúp được hắn áp chế ma tâm của bản thân.

Tiên công tử trầm giọng nói :

- Không được! Kẻ bị ma khí xâm nhập vào cơ thể sẽ mất đi lí trí, hơn nữa ta cảm nhận được sự nguy hiểm, cô không thể đi được, nếu muốn đi thì để ta đi cho.

Trúc Văn Thiến lắc đầu có chút không nhận thiện ý của Tiên công tử nói :

- Không cần đâu, hắn dù gì cũng là người của ngoại viện bọn ta mà.

Tiên công tử không ngờ Trúc Văn Thiến lai nói vậy nên lộ vẻ bất bình nói :

- Văn Thiến, cô....

Vị công tử kiêu ngạo này vốn đã yêu thầm Thần nữ từ lâu, việc này làm y không khỏi đau lòng.

Oành... Oành...!

Sau một tiếng chấn động vang lên là một người thân hình cường tráng từ hắc động đi ra, bộ trang phục võ sĩ trên người y đã rách đi hơn phân nửa làm lộ ra một thân hình vô cùng tráng kiện. Người này tóc tai bù xù, khuôn mặt lộ nét ngỡ ngàng.

Trúc Văn Thiến sửng sốt nói :

- Lý...Lân!

Lý Lân nói giọng không chút khách sáo :

- Là ta! Ta cảm nhận được khí tức của thiên kiếp ở đây. Cô mau rời khỏi đây đi!

Trúc Văn Thiến nhìn kĩ thì thấy nét mặt Lý Lân đã dày dặn hơn trước đôi phần nên thu lại khí lực rồi gật đầu lui đi.

Tiên công tử nhìn Lý Lân có chút ganh tỵ nhưng cũng không nói gì thêm. Bởi vì trong tình cảnh có người ngoại tộc ở đâ không muốn vì lí do này mà phải trở thành trò cười cho kẻ khác.

Vù... Vù...!

Một bóng người xuất hiện, thần sắc nghiêm nghị nhìn vào sự thay đổi đến bất ngờ này của Lý Lân.

Người đó chính là Gia Cát Thừa Phong, thần sắc y có chút tiếc nuối mở miệng nói :

- Ma thai thức tỉnh rồi, không ngờ ngươi lại có thể luyện được nội công tâm pháp của Thần Ma quyết, lại còn thành công ngưng tụ được ma thai! Việc này không biết là phúc hay là họa đây.

Lý Lân gượng cười nói :

- Đệ tử từng may mắn có được thanh ma binh bị ma khí ăn mòn, vì bất đắc dĩ để bảo toàn tính mạng mà không thể không làm vậy. Lại may mắn hơn là được viện trưởng đại nhân người cho đệ tử đơn dược cứu chữa, không ngờ lại làm cho ma khí tăng cao như vậy.

Gia Cát Thừa Phong trầm giọng nói :

- Ma khí cũng là một loại nguyên khí của trời đất, nó tự nhiên biết tăng lên. Chỉ là Thần Ma quyết từ thời thượng cổ đã không còn được đầy đủ, nếu như không đọc hết phần sau của tâm quyết thì sự tu luyện sẽ không dễ dàng. Hay là lão phu giúp ngươi đánh tan ma thai, ép nó xuất ra khỏi người của ngươi.

Lý Lân nghe xong nét mặt có chút dao động, nhưng rất nhanh sự dao động đó liền chuyển thành sự tự tin.

Lý Lân bèn kiên định nói :

- Không cần đâu viện trưởng, đệ tử có lòng tin sẽ trấn áp ma tâm mà bảo giữ bản tính của mình.

Gia Cát Thừa Phong nhìn Lý Lân một lúc, gật đầu một cái đồng ý rồi rời đi trong chớp mắt.

Cùng lúc đó trên trời xuất hiện nhiều tiếng sét vang lên, một vầng mây đen khổng lồ hiện ra bao trùm cả một khoảng trời.

Thiên Thủ hoang mang nói :

- Thiên Kiếp, không ngờ Lý Lân tại cảnh giới Võ Hoàng lại dẫn đến được thiên kiếp xuất hiện, thực lực của hắn rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới nào đây? Võ Hoàng hậu kì hay là trung kì?

Mạc Ly cũng không nắm được tình hình của Lý Lân, lắc đầu nói :

- Ta cũng không rõ, từ góc độ võ học mà nói thì y xác thực đã ở đỉnh Lục Phẩm Võ Hoàng, nhưng toàn thân y lại ẩn tàng một luồng khí tức khác, thật là lạ lùng.

Một cao thủ trẻ đứng cạnh Mạc Ly cũng cất tiếng noi :

- Đệ nhớ rằng lúc đại sư huynh đột phá Thất Phẩm Võ Hoàng đã dẫn đến thiên phạt, Trúc Văn Thiến cũng chỉ đến mức độ đó là cùng. Lẽ nào tên Lý Lân này lại có thiên phú cao hơn họ sao?

Mạc Ly cười nhẹ như không có ý ghen tị với việc Lý Lân xuất sắc hơn mình nói :

- Thiên phú còn xuất chúng hơn ta sao? Có lẽ thật là như vậy, trên toàn đất Thương Long đại lục rộng lớn này những người có thiên phú hơn chúng ta vẫn còn nhiều lắm.

Cũng trong lúc này, một nỗi sợ hãi về việc bị tập kích dấy lên trong lòng những người đang xem cuộc chiến.

Mạc Ly hét lên một tiếng :

- Lùi lại!

Sau đó liền dùng nội lực phát ra luồng chân khí bảo vệ mọi người. Lúc này thì nỗi lo lắng mới dần dần biến mất.

Có người nhảy chân lên mắng :

- Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là bị thiên kiếp khóa lại rồi! Phen này ta quyết không tha cho hắn đâu.

Do trước đó tất cả bọn người này đều không ngờ là Lý Lân lại dẫn đến một thiên kiếp kinh khủng như vậy, nên cứ đứng gần đó mà xem. Bởi vì trong những tình huống bình thường thì khi thiên kiếp đến nó chỉ chọn người ứng kiếp mà đánh, nhưng với một số người có thiên phú bất phàm thì nó cho là người đó có mối nguy hại vô cùng lớn nên sẽ đánh luôn cả những người xung quanh hắn như là diệt cỏ tận gốc vậy. Thiên kiếp đối với những người tu luyện mà nói đều giống nhau, chỉ có một điều không giống đó là thời gian tồn tại của lôi điện đánh xuống bởi thiên kiếp, so với loại thiên kiếp lần này thì hoàn toàn khác.

Những võ giả đạt đến cảnh giới trên Tiên Thiên tuy rằng thọ mệnh cao hơn so với người bình thường, nhưng muốn sống đến mấy trăm đến một ngàn năm thì thật là không dễ, khi đến tuổi rồi thì mệnh số sẽ kết thúc. Trong cơ thể của Tiên Thiên võ giả tồn tại một lực sinh mệnh vô cùng lớn, lúc này bọn họ sẽ phải chịu một sự khảo nghiệm của lôi kiếp, nếu vượt qua được thì thọ mệnh sẽ tăng lên còn không thì bị lôi điện đánh tan xác mà chết. Thương Long đại lục tồn tại bao nhiêu năm nay lại không có nhiều tu sĩ cảnh giới cao căn bản là do bởi thọ mệnh lôi kiếp này. Thực lực của tu sĩ càng cao thì thời gian giãn cách giữa hai lần lôi kiếp càng dài. Với Vương Tọa võ giả thì thời gian này là một năm, cấp Võ Hoàng võ giả thì là mười năm, cấp Võ Tôn là là một trăm năm, cấp Võ Thần là một ngàn năm và cấp Võ Thánh cao nhất là một vạn năm. Ngoài ra cảnh giới Đại Đế trong truyền thuyết thì thời gian giãn cách của lôi kiếp là mười vạn năm, còn nếu đột phá Võ Đế thì sẽ có được sinh mệnh bất tử của vạn cổ, thiên địa đồng thọ, nhật nguyệt đồng huy.

Một người trong ngoại viện nhìn cả ngàn cao thủ của nội viện đắc ý nói :

- Kẻ này đúng là kẻ có thiên phú kinh người, lại là người của ngoại viện ta, lần này Gia Cát viện trưởng có thể nở mặt nở mày rồi.

Không phải bất cứ ai trong nhóm người cũng giữ được sự lạc quan cần thiết, có người thở dài nói :

- Bây giờ vẫn còn chưa biết được, trong cơ thể hắn vẫn còn đang chứa đựng ma thai, đây thực sự là một quả bom nổ chậm. Lỡ như tên tiểu tử này một lúc không khống chế được thì sẽ hóa thành một tên ma vương vô cùng độc ác, đến lúc đó e là chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn rồi.

Trong lúc mọi người vẫn đang nghị luận không dứt thì trên cao lôi kiếp lại tiếp tục giáng xuống.

Lý Lân hai mắt tràn đầy thất vọng và không tránh né đợt lôi kiếp lần này, lôi kiếp đánh vào đỉnh đầu y rồi thâm nhập vào cơ thể.

Nhóm người đứng ngoài liền nháo nhào lên kinh ngạc. Thương Long đại lục tồn tại từ bao nhiêu năm nay chưa có ai không dám không tránh luồng sét của lôi kiếp, bởi vì với sức phá hoại của lôi kiếp thì đến vàng thép cũng còn bị nung chảy, cho dù là thân mình cứng rắn như dã thú thì cũng còn phải cẩn thận mà ứng phó. Không ngờ lần này Lý Lân lại không thèm tránh né, điều này chẳng khác gì tự mình đi tìm cái chết vậy.

Lôi điện đánh vào làm cho toàn thân Lý Lân cháy xém, phần áo bên trên rách toạt ra, nếu như y không kịp thời dùng chân khí bảo hộ thì y phục toàn thân có lẽ đã rách nát hết cả rồi.

Gương mặt cháy xém nhưng Lý Lân lại nở một nụ cười mà nói :

- Đây đúng là sức mạnh của thiên kiếp, quả nhiên đúng như ta dự liệu, sau khi thể hiện xong sức phá hoại vô tận của mình thì sau đó lại hàm chứa một nguồn sức mạnh sống mãnh liệt.

Nhóm người không khỏi ngạc nhiên đến không nói nên lời, trong lòng nghĩ rằng y bị lôi điện đánh cho người ngu muội rồi vì có ai bị lôi điện đánh vào mà lại có thể cười như vậy.

Tiếng sét vang lên khắp trời giống như đang phẫn nộ về thái độ của Lý Lân vậy. Tiếp đó một luồng sấm sét to gấp đôi khi nãy tiếp tục giáng xuống như một con rắn điện bổ vào người Lý Lân. Lần này Lý Lân không dám không chống đỡ nữa mà giơ tay phải của y lên hấp thu sức mạnh của thiên kiếp dẫn vào người.

Một tiếng ầm vang lên, da thịt trên người của Lý Lân sau khi chịu luổng sấm sét kinh người đó đã chịu không nổi mà nứt toạc ra, từng giọt từng giọt máu từ những khe nứt đó chảy ra không ngừng.

- Long hóa!

Lý Lân điềm nhiên nói, một mảnh vảy màu tím từ trong người y xuất ra, trong nháy mắt đã hóa thành một bộ giáp cứng chắc trên người. Trừ phần mắt, bộ giáp phủ lên cả người Lý Lân tạo thành một con bạo long hình nười hiện ra trước mắt tất cả mọi người.

Một người nhịn không được cười mà nói đùa :

- Quả là một sức mạnh bản nguyên tinh túy của Long tộc, tên Lý Lân này lẽ nào trước đó đã nuốt được một con thượng cổ tổ long?

Điều này quả thật đáng buồn cười vì tổ long là thứ mà có thể bị một kẻ thanh niên trẻ tuổi nuốt sống sao.

Bạn đang đọc Tam Thái Tử của Thuỵ Tỉnh Thỏ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DựcLong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.