Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 512: CẢNH BÁO

Phiên bản Dịch · 2926 chữ

Nếu như trước khi thấy được tài nghệ của thất đại cao thủ thì Sư Vô Mệnh vẫn còn có tự tin khiêu chiến Thần Ma học viện, nhưng hiện tại lòng tin của y đã thật sự bị dao động rồi. Hơn nữa mà hôm nay cũng chưa phải thời cơ thật sự bởi vì ngay tại cửa lớn của Thần Ma học viện mà khởi động Thiên Địa Càn Khôn Bảng thì rõ ràng là đã chọc giận bọn lão cao thủ lớp trên của Thần Ma học viện, bằng không thì đám cao thủ trẻ đó không cùng lúc xuất hiện như vậy. Nếu trong tình thế như vậy mà Sư Vô Mệnh vẫn làm càn không biết sống chết thì e là trong tình huống các lão cao thủ trong tộc chưa đến kịp thì đã bị đối phương bao vây tấn công mà chết rồi.

Vù... Vèo...!

Ngao Vô Không nhân lúc mọi người không để ý lập tức xông thẳng vào bên trong Thần Ma học viện.

Tiên công tử mặt biến sắc tức giận nói :

- To gan, ngươi muốn làm gì hả?

Trong Thần Ma học viện thì người sát sinh các tộc khác nhiều nhất không phải là người đứng đầu Mạc Ly hay là Thần Nữ Trúc Văn Thiến mà là kẻ cao ngạo tột cùng Tiên công tử Vũ Văn Lưu Tiên. Nếu như các lão cao thủ không kịp cản trở thì e rằng y đã ra tay rồi, đến lúc đó đối phương có thể thuận lợi đánh thức Thương Long hay không cũng là điều chưa biết được.

Ngao Vô Không vẫn không có ý dừng lại, nhưng y vẫn cố gắng giữ thái độ ôn hòa và mở miệng giải thích với Tiên công tử :

- Ta vốn là đại biểu của Long tộc nên chỉ muốn thu hồi lại Long Nguyên của tổ tiên, không có ý đối địch với Thần Ma học viện. Vì vậy xin đừng nên hiểu lầm.

Tiên công tử phát ra một luồng tiên quang hướng về Ngao Vô Không mà đuổi theo nói :

- Hừ! Không có sự cho phép của viện trưởng đại nhân thì không một ai được phép xông vào Thần Ma học viện, kẻ nào trái lại sẽ bị giết không tha.

Thần Nữ Trúc Văn Thiến cũng bắt đầu hành động, nhằm hướng của Tiên công tử mà đuổi theo.

Thần Vương Mạc Ly nét mặt cũng lộ nét ngạc nhiên nói :

- A? Có ý nghĩa, có ý nghĩa.

Tiếp đó y hướng về phía của Tu La và thiếu nữ Thiên sứ tộc mà nói :

- Nếu các vị không chê thì có thể vào Thần Ma học viện tham quan. Còn nếu muốn khiêu chiến một trong số bọn ta thì bọn ta vẫn vui vẻ nhận lời thôi.

Tu La nghe xong liền lộ nét kinh ngạc, không ngờ đến tên loài người trước mặt lại có khí phách như vậy. Nhưng nhìn bốn kẻ theo sau hắn đều có thực lực không thua kém gì mình thì lại tỏ ra có chút hoài nghi.

Thiếu nữ Thiên Sứ tộc thì ngược lại, không chút hoài nghi và lo lắng gì mà sảng khoái nói :

- Được đấy, bổn công chúa lần này giáng trần cũng rất muốn xem siêu cấp thế lực của loài người giới là như thế nào.

Thật không ngờ lời của nàng vừa dứt thì những con thiên sứ hùng dũng trên không trung lập tức chao đảo, xém chút là thì bị hư không cuốn đi mất.

Trên nét mặt của Tu La bỗng có chút hổ thẹn đến đỏ mặt, điều này cũng không lạ bởi vì trong Tu La tộc việc trọng nam khinh nữ vô cùng nghiêm ngặt, phụ nữ chỉ có thể theo hầu và là vật sở hữu của đàn ông. Sinh trưởng trong cuộc sống như vậy đã làm cho đàn ông trong Tu La tộc rất xem thường phụ nữ. Cũng như việc Thần Nữ Trúc Văn Thiến giết chết phân thân của Tu La vương làm ông ta cảm thấy vô cùng nhục nhã, không như vậy thì y cũng đã không ra lệnh cho cao thủ trẻ Tu La tộc nhắn lời cảnh cáo nàng. Còn lần này Tu La cảm thấy mất mặt là vì y không gan dạ bằng cả một cô gái, đây quả thật là một sự mất mặt vô hình.

- Được, bổn tọa cũng đi.

Mạc Ly cười nhẹ và phi thân bay vào Thần Ma học viện trước.

Trong phòng của viện trưởng ngoại viện Thần Ma học viện.

Gia Cát Thừa Phong nét mặt vô cùng ủ rũ mà nhìn một lão già không ngừng đạp hỏng linh trà của y. Lão già này tóc bạc trắng, gương mặt toàn nếp nhăn và toàn thân bốc ra một mùi hôi thối vô cùng như là mùi trong mộ bị người ta đào lên vậy.

Gia Cát Thừa Phong trầm ngâm một lúc cuối cùng cũng cất tiếng kiến nghị một cách cẩn thận :

- Sư phụ! Người tốt hơn nên uống nước suối đi, với tu vị của người dù có uống linh trà cũng không có chút hiệu quả nào đâu.

Lão già liền trừng mắt quát :

- Hỗn xược, vi sư lâu rồi mới xuất quan mà ngươi lại nhỏ mọn như vậy sao? Ngươi xem ca ca của ngươi đi. Hắn không những để lão phu tùy ý uống mà còn để lão phu đem đi cả bao đi. Nếu so sánh thì tên tiểu ngươi thật chẳng ra thứ gì cả.

Gia Cát Thừa Phong tối sầm mặt lại, trong lòng không ngừng mắng rủa huynh trưởng Gia Cát Ngự Phong của hắn. Trong mấy năm trở lại đây mỗi lần lấy linh trà ra đặt cược thì hắn thua nhiều hơn là thắng, số lượng linh trà còn trong tay hắn là cực ít, cho dù là muốn uống mỗi ngày còn không đủ huống hồ là đem tặng cả bao cho người khác.

Gia Cát Thừa Phong bèn chỉnh đốn lại lời lẽ nhưng có thế nào thì hắn cũng cảm thấy không có lời nào thích hợp để nói với vị sư phụ trước mặt :

- Sư phụ, người nghĩ đi đâu rồi vậy? Chỉ cần là người cần thì cho dù có vượt biển đao xuống chảo dầu đồ nhi cũng không từ nan. Chỉ là...

Lão già vẫy vẫy tay nói :

- Được rồi, được rồi. Một lão già sắp chết như ta không rỗi hơi đâu mà nghe những lời thừa thãi của ngươi. Nhưng xem ra cho đến ngày hôm nay Thần Ma học viện có vẻ cũng phát triển không tệ, nhất là tên tiểu tử của nội viện tên là Mạc Ly, có thiên phú, khí phách, không hổ là người được Ngự Phong lựa chọn để gánh vác trách nhiệm vượt qua kiếp nạn này.

Gia Cát Thừa Phong méo mặt cười :

- Dạ dạ!

Có thể thấy rằng trong những việc thế này thì lão cũng không có năng lực khéo léo của Gia Cát Ngự Phong, còn việc bị sư phụ giáo huấn trước mặt vài lần cũng đã rất nhiều rồi. Đây có lẽ cũng là một trong những nguyên nhân mà lão không phục Gia Cát Ngự Phong.

Lão đầu đột nhiên mở miệng nói :

- Thừa Phong, lần giáng lâm này của vạn tộc về hình thức không thể lạc quan được, bọn lão già chúng ta e rằng không ra tay được, tất cả đều nhờ vào bản thân của các ngươi cả rồi.

Gia Cát Thừa Phong kinh ngạc thất sắc nói :

- Hả? Sư phụ, người có biết vạn tộc thượng cổ đã chuẩn bị cả trăm vạn năm nay rồi không? Cao thủ của họ nhất định là nhiều vô số kể, các cao thủ đẳng cấp cao hơn Thần nếu như người không ra tay thì với lực lượng trước mắt tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn chúng đâu.

Lần này Nhân tộc có thể bàng quan trước việc vạn tộc giáng lâm cũng là do bọn họ có những lão quái vật ẩn cư như lão đầu này làm chiêu bài. Nếu những cao thủ này không thể ra tay thì với tình cảnh trước mắt của loài người thì e rằng họa diệt tộc sắp đến rồi.

Lão đầu nét mặt u sầu, thở dài nói :

- Lão phu dĩ nhiên biết điều này, nhưng mà có một số chuyện bọn ta không đủ sức để quyết định. Ngươi cũng biết trong thời gian này thiên cơ hoàn toàn hỗn loạn, có thể nói cho dù là một thiên cơ sư lợi hại nhất hiện nay cũng không có được thu hoạch gì nhiều, e rằng không dùng được lâu nữa, các thiên cơ sư cũng mất đi cảm ứng về thiên cơ. Đến lúc đó thiên địa cũng sẽ không còn định số nữa, tất cả cơ hội sống đều phải dựa vào bản thân để tranh đoạt mới có được. Vẫn còn một trọng điểm mà ta cần phải nói là theo tổng bộ Thiên Cơ Tông truyền tin đến thì đã có cường giả thượng cổ thức tỉnh rồi và chính vì sự xuất hiện của y sẽ làm cho tất cả những cường giả có đẳng cấp Thần đều bị trói buộc, tin rằng tình huống này sẽ rất có lợi cho vạn tộc. Đến lúc đó có thể tranh đoạt được một cơ hội sống cho Thần Ma học viện hay không có lẽ phải xem năng lực của người mà ngươi và Ngự Phong lựa chọn rồi.

Đại kiếp của trời đất được chờ đợi rất lâu nay đã đến rồi, các cao thủ có vô số năm tháng chuẩn bị nay lại không ra tay được, những uất ức bên trong e rằng chỉ có người trong cuộc mới hiểu thấu được.

Gia Cát Thừa Phong nói :

- Nếu các vị cao thủ đẳng cấp trên Thần không thể ra tay, vậy đến lúc loài người tuy rằng bị tấn công nhưng cũng không đến nỗi không còn lực đánh trả. Càng huống hồ chúng ta hiện nay nắm trong tay Thiên Địa Càn Khôn Bảng rồi, có thể phân trước một phần khí vận của trời đất, con nghĩ con đường tương lai chắc sẽ dễ đi hơn.

Thần sắc lão đầu liền trầm lại nói :

- Đây là chuyện của các ngươi, lần này lão phu ra đây chủ yếu chỉ để cảnh báo, có lẽ hiện nay các thế lực lớn của loài người cũng đã đều biết chuyện này rồi. Chuẩn bị cho tốt đi! Chậm nhất là ba năm, vạn tộc nhất định sẽ giáng lâm. Đến lúc đó trời đất sẽ biến đổi như thế nào bọn ta cũng không còn rõ được nữa rồi. Căn cứ vào dự đoán của Thiên Cơ Tông thì sẽ có người sắp đánh một ván cờ vô cùng lớn, mà trong ván cờ đó thì con cờ chính là chúng sinh trong thiên hạ, cho dù bọn ta có đạt đến cảnh giới Thần Ma thì cũng chỉ có thể là một con cờ tương đối lớn mà thôi. Hãy suy ngẫm lời của lão phu, bảo vệ tốt Thần Ma học viện, ít nhất là cho đến trước ngày đó, Thần Ma học viện tuyệt đối không thể bị hủy diệt được.

Sắc mặt Gia Cát Thừa Phong cũng trầm lại. Dù sao lão đầu là người như thế nào thì hắn cũng hiểu rất rõ, nhưng có thể thấy rõ ràng rằng dù trong cuộc sống của lão không được mấy lần thăng trầm, nhưng những lần như vậy lại toàn liên quan đến đại sự sinh tử tồn vong.

Vù... Vù...!

Một người có dáng hình tám phần giống với Gia Cát Thừa Phong là Gia Cát Ngự Phong hiện ra trước mặt Thừa Phong và lão đầu, rót một ly linh trà uống trước mắt của Gia Cát Thừa Phong.

Gia Cát Ngự Phong tủm tỉm cười và nói :

- Sư phụ, Thừa Phong đệ đã phát hiện ra một hạt giống rất tốt, không những vậy mà còn đổ không ít tâm huyết vào đó. Chi bằng người cho đệ ấy một vài cao kiến được không?

Lão đầu ngạc nhiên nói :

- Sao? Thừa Phong cũng đã chọn được người rồi à? Lão phu phải xem cho biết mới được.

Nhãn quang của Gia Cát Thừa Phong cao đến như thế nào thì lão đầu đã rõ, người đã được hắn xem trọng nhất định phải rất bất phàm.

Gia Cát Thừa Phong lườm Ngự Phong một cái rồi ngập ngùng nói :

- Một người mà biến số mệnh cách hiện nay vẫn chưa xác định được.

Lão đầu cười tủm tỉm nói :

- Biến số chăng? Thiên cơ lui bước thì định số cũng tan biến rồi, biến số cũng không còn ý nghĩa gì lớn đâu. Có điều người có mệnh cách như vậy tất nhiên là bất phàm, lão phu cũng muốn gặp cho biết.

Gia Cát Ngự Phong ngạc nhiên thốt lên :

- Ấy? Long Nguyên của Thương Long đại nhân lại chạy đến chỗ của hắn, lẽ nào hắn xuất thân từ Long Tộc?

Gia Cát Thừa Phong trừng mắt lên kinh ngạc, sự việc ngoài kia thật không thể nào qua mắt được thần nhãn của đám lão quái vật này.

- Sao có thể như vậy được? Tên tiểu tử này tuyệt đối mười phần là loài người, lẽ nào trong cơ thể hắn có chứa đựng huyết mạch của tổ long?

Tại nơi bế quan của ngoại viện, một bóng ảnh màu xanh thoắt vượt qua tầng tầng cấm chế mà bay thẳng vào tầng sâu nhất của nơi bế quan. Sau đó dừng lại tại một gian và lóe lên trong mắt một nét hoan hỉ phấn chấn và mê hoặc.

Cũng chính vào lúc này, cửa thạch môn ầm ầm đổ xuống, vào lúc thanh sắc tiểu long chưa kịp có phản ứng gì thì từ bên trong một luồng khí bạo phát ra một cách khủng khiếp, tạo ra một lực hút lớn mạnh kéo thẳng nó vào bên trong một trong những gian động bế quan. Tiếp theo đó năng lượng bát phương như một cơn lốc hướng thẳng vào động. Trong chớp mắt hình thành một luồng năng lượng phong bạo màu xám tro. Thiên địa nguyên khí của các động xung quanh cũng hầu như bị luồng năng lượng này cướp đi và lớp năng lượng bảo vệ cũng bị tiêu tan và bắt đầu tan biến.

Ầm ầm ầm...!

Các động bế quan từng cái một mở ra, các cao thủ bên trong đó người thì hiếu kì, người thì tức giận cũng lần lượt ra xem chuyện gì đang xảy ra.

Có người nhịn không được mà mở miệng quát mắng :

- Thật là tức quá, sao lại có chuyện như vậy? Con quái thai này từ nơi nào đến mà lại dám hấp thu cả thiên địa nguyên khí của bát phương mà ngay cả đại trận pháp cũng không cản được nó chứ.

Quả thật nếu như y không kịp thời tỉnh lại thì có lẽ bây giờ đã bị nó làm cho tẩu hỏa nhập ma rồi.

Một người khác nét mặt cũng trầm lại nói :

- Kẻ này nhất định đã đạt được sự đột phá, mà tuyệt đối không đơn giản chỉ là cảnh giới nhỏ đâu.

Một vị lớn tuổi cũng mở miệng nói :

- Dựa vào sự chấn động này có thể thấy kẻ này có thực lực không dưới Thất Phẩm Võ Hoàng, không những vậy mà căn cơ võ học còn rất vững chắc, nội lực tích lũy hùng hậu. Sự đột phá này có thể nói chỉ là một phần nhỏ trong đó mà thôi.

Lập tức có người muốn tim hiểu thân phận của Lý Lân mà hỏi :

- Người bế quan trong động này là người nào vậy? Có thể bế quan ở ngay trong trung tâm động này thật không có được mấy người.

Tiếc là những kẻ có thể bế quan trong khu vực này đều là những người có thân phận của Thần Ma học viện, tất cả bọn họ đều có thời gian bế quan lâu hơn Lý Lân và đều không tham gia vào đợt thi tuyển chọn lúc thành lập ngoại viện nên đều không biết Lý Lân là ai.

Ầm ầm ầm...!

Một tiếng vang lớn từ trong động truyền ra. Âm thanh như tiếng rồng ấy bắt đầu lớn dần và tiếp theo là một vầng sáng màu xanh bao phủ lên cả động.

Vù... Vù...!

Một bóng người đột nhiên xuất hiện, khuôn mặt đùng đùng nổi giận, hắn liên tục khua tay làm cho lớp bảo vệ của nơi bế quan lần lượt bị phá vỡ. Kẻ này chính là người mà khi nãy vô cùng gấp gáp xông thẳng vào Thần Ma học viện tìm Long Nguyên của Thương Long, gã trẻ tuổi bất lương của Long tộc Ngao Vô Không.

Tiên công tử Vũ Văn Lưu Tiên mình đầy sát khí từ phía sau nói vọng đến :

- Hỗn xược. Còn không mau dừng tay, ngươi muốn chết sao?

Bạn đang đọc Tam Thái Tử của Thuỵ Tỉnh Thỏ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DựcLong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.