Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 472: TIÊN ĐẢO

Phiên bản Dịch · 2048 chữ

Lão già kia nhìn không ít hơn mười vạn tu sĩ phía dưới, trong đó có mấy người trẻ tuổi, dù ở trong biển người cũng phát ra khí thế độc hữu của bản thân, biểu hiện như thế làm cho lão già lộ vẻ vừa lòng. Hàng năm, ngoại viện của học viện đều mở viện hấp thu anh kiệt bát phương, nhưng lần này có chút bất đồng. Bởi vì lần này thiên tài cao thủ tới Thiên Đế thành lần này đông hơn nhiều so với những năm trước. Thậm chí trong khoảng thời gian này cũng có người có thực lực ép thẳng cao thủ nội viện, xứng là kỳ quan trăm năm khó gặp. Đối với mấy tên yêu nghiệt chân chính này, chẳng những cao tầng Thần Ma học viện cực kỳ coi trọng, ngay cả cao thủ nội viện mắt cao hơn đầu đều có chút ngồi không yên.

- Chư vị, hoan nghênh đến Thần Ma học viện, lão phu không nhiều lời, chỉ hi vọng các ngươi có thể thông qua lần khảo nghiệm này, trở thành một trong những thành viên của học viện!

Giọng nói không lớn, nhưng đều truyền vào trong tai mười vạn tu sĩ phía dưới, giống như là lão già đang kề bên tai bọn họ mà nói vậy.

Thủ đoạn siêu phàm nhập thánh như vậy lập tức chấn nhiếp vô số người, cao thủ cấp Võ Tôn quả nhiên giống như lục địa thần tiên, thủ đoạn này quả thực có thể sánh với thần ma.

- Cuộc thi lần này tiến hành trên đảo nổi này, thời gian là một tháng, người có thể kiên trì mười ngày có thể gia nhập ngoại viện, trở thành đệ tử ngoại viện.

Lão giả chỉ đồ vật khổng lồ trên đỉnh đầu nói.

- Mười ngày, chỉ là mười ngày mà thôi, lần này lão tử nhất định có thể thông qua!

Có tán tu thở dài một hơi, không cần nghĩ cũng biết đảo nổi này không đơn giản, nhưng là tán tu hành tẩu trong những nơi hiểm ác liên tục, kiên trì mười ngày thì vẫn có tin tưởng. Dù sao chỉ là kiên trì mười ngày mà không phải là chiến đấu mười ngày. Rất nhiều người đều hạ quyết tâm, một khi tiến lên đảo nổi lập tức tìm chỗ ẩn núp, sống qua mười ngày là tốt rồi. Lần này không giống với cuộc thi năm trước làm cho vô số tán tu sinh ra hi vọng, nhưng trong này cũng có người thông tuệ cảm nhận được nguy cơ từ trong lời của lão già, kiên trì mười ngày là có thể gia nhập học viện, khi nào thì vé vào cừa Thần Ma học viện lại rẻ cơ chứ. Ngẫm lại bao năm qua, tiến vào Thần Ma học viện đều rất khó khăn, lần này tuyệt đối không đơn giản. Vì thế mọi người đưa mắt nhìn đảo nổi to lớn trên không trung, thần sắc càng thêm ngưng trọng.

LÝ LÂN nhìn đảo nổi trên đỉnh đầu, cảm nhận được khí tức man hoang nhàn nhạt, điều này làm hắn trở nên ngưng trọng. Hắn cũng không hiểu biết gì về đảo nổi này, chỉ là rất mẫn cảm với khí tức man hoang nhàn nhạt kia. Dù sao khí tức đặc thù này chính là khí tức Man Hoang Cổ Địa, mảnh cấm địa bị bộ tộc linh thú chiếm cứ, đối với nhân loại mà nói đúng là đại biểu cho nguy cơ cùng tử vong. Mà cái gì có liên quan tới cấm địa đó thì tất cũng sẽ không phải là thứ hiền lành gì.

- Lần khai viện này còn có vài lời muốn nói với mọi người, nếu chư vị có thể kiên trì được một tháng thì có thể trực tiếp gia nhập nội viện!

Lão già cười tủm tỉm nói, không để tới một mảnh xôn xao ồn ào khi lão vừa nói xong. Đối với người ngoại viện đã biết thì lộ vẻ kích động, bởi vì nội viện Thần Ma học viện chỉ tuyển nhận thiên tài tuyệt thế, hàng năm có cực ít người tiến vào, hơn nữa, những người này chỉ cần không chết, tương lai tám chín phần sẽ trở thành cao thủ siêu cấp nổi danh đại lục. CÓ thể nói, tiến vào nội viện Thần Ma học viện cũng coi như đã lấy được giấy thông hành trở thành cao thủ tuyệt thế.

Mấy người sau lưng lão già liếc mắt nhìn xuống dưới một cái, trên mặt lộ vẻ khinh thường.

- Ngu ngốc!

Tiên công tử Vũ Văn Lưu Tiên thu hồi ánh mắt đang nhìn Thần nữ Trúc Văn Thiến, khinh thường nhìn phía dưới một cái.

- Hắc hắc, ta thật sự muốn nhìn sắc mặt những người này khi thấy được sự khủng bố của hoang đảo.

Chiến công tử cười hắc hắc nói, trong đôi mắt tràn đầy chiến ý, thần thức lại không ngừng tra xét phía dưới. Gã nghĩ tới thiếu niên có thể ngạnh kháng nhục thân của gã, từ khi sinh ra tới giờ, lần đầu tiên Chiến công tử gặp được người còn nhỏ tuổi hơn mình mà đối kháng cùng gã. Hơn nữa, gã nghe nói lần tham gia khai viện này cũng có không ít cao thủ thiên tài danh chấn một phương, điều này làm cho Chiến công tử hiếu chiến như mạng càng thêm vui vẻ mò tới.

- Đánh đánh giết giết, đúng là đám man nhân!

Cầm công tử vuốt ve đàn cổ trong tay, có chút bất mãn liếc nhìn Chiến công tử một cái.

- Nam nhân phải có nhiệt huyết, sao lại ẻo lả như ngươi được, nhìn một chút cũng làm lão tử buồn nôn!

Trần Chiến rất là khó chịu đối với Kê Khang, tại trong mắt y, chỉ có đàn bà mới đánh đàn thổi tiêu, một tên đàn ông mà cứ mỗi ngày đánh đàn, quả thực làm người ta buồn nôn.

- Ây da! Ngươi nói ai ẻo lả, Trần Chiến, bản công tử quyết đấu với ngươi!

Trên mặt Cầm công tử hiện lên chút giận dữ, Trần Chiến chẳng những vũ nhục nhân cách của y, còn vũ nhục cầm đạo của y.

- Đến thì đến, lão tử mà sợ ngươi sao!

Chiến công tử nhếch miệng, hưng phấn nói.

- Được rồi, hai người các ngươi còn không ngừng tay, lần này gọi các ngươi tới không phải là tới làm trò, mà là để các ngươi tự mình ra tay, giữ ở cửa ải cuối cùng!

Lão già dẫn đội quay đầu, ngăn cản hai người gây sự.

- Gia Cát viện trưởng, vì sao lại để bốn người chúng ta tiến lên? Những tiểu tử mói gia nhập kia có tư cách gì để chúng ta ra tay!

Tiên công tử bất mãn nói, nếu đối phương không phải là Phó viện trưởng ngoại viện Thần Ma học viện, mình sao có thể khuất tôn hàng quý mà tới nơi này.

- Chắc là Gia Cát viện trưởng hi vọng chúng ta đánh những người tới được cửa ải cuối cùng trở về, không để cho kẻ nào tiến vào nội viện!

Vẫn luôn trầm mặc, Thần nữ Trúc Văn Thiến đột nhiên nói.

- Ha ha! Sao lão phu lại nghĩ như thế chứ, nha đầu Văn Thiến ngươi hiểu lầm rồi!

Lão đầu Gia Cát luôn tiên phong đạo cốt giờ lại lộ vẻ xấu hổ, ngoại viện và nội viện của Thần Ma học viện luôn tồn tại cạnh tranh tài nguyên, chỉ là nội viện tập trung đệ tử đứng đầu của Thần Ma học viện, ngoại viện vẫn luôn vô lực. Lần này xuất hiện nhiều cao thủ thiên tài như thế, lão đầu Gia Cát đương nhiên hi vọng giữ lại mấy mầm tốt ở ngoại viện, giảm bớt mấy lão bất tử nội viện chèn ép. Nhưng làm chuyện lén lút tranh chấp thế này thì sao có thể nói ra miệng được chứ.

Trúc Văn Thiến không tỏ vẻ gì, Vũ Văn Lưu Tiên lại mở miệng.

- Gia Cát viện trưởng yên tâm đi, chút chó mèo không thể nào vào được nội viện!

Vũ Văn Lưu Tiên không chút kiêng nể nào, mấy người giữa không trung nghe xong cũng không phản ứng gì, nhưng chớ quên, phía dưới còn có vô số tu sĩ, trong bọn họ tự nhiên cũng có người nổi bật, có nhĩ lực xuất chúng, những lời này của Tiên công tử lập tức đắc tội tất cả mọi người, chỉ là thanh danh của y quá lớn, mọi người giận mà không dám nói mà thôi.

- Được rồi, không nói nhiều nữa, các ngươi vào trước đi!

Gia Cát lão đầu vung tay, trong hư không xuất hiện một cánh cửa, bốn người không do dự theo nhau bước vào.

- Chư vi, nhắc lại cho mọi người một câu, một khi nguy hiểm tính mạng cũng có nghĩa là khảo nghiệm thất bại, tòa tiên đảo kia sẽ tự chủ đẩy người đó ra ngoài! Lão phu ở trong tiên đảo đợi các vị, mười ngày sau gặp lại!

Nói xong, lão nhân xoay người biến mất, chỉ để lại hơn mười vạn tu sĩ hai mặt nhìn nhau.

- Con bà nó, ta biết là chuyện không đơn giản như vậy mà, Gia Cát tiên nhân chờ đợi trong tiên đảo, điều này không phải nói là chúng ta phải vào trong tiên đảo mới có thể gia nhập ngoại viện sao? Chết tiệt, lúc trước lão tử còn nghĩ vừa lên đảo liền tìm một chỗ trốn a!

Có người buồn bực nói.

Nhưng mà nhiều người chỉ yên lặng kiểm tra trang bị của mình, sợ xảy ra sai lầm khi vừa tiến vào đảo.

Ôngggg…..

Trên không trung xuất hiện một cây cầu vàng khổng lồ như thiên hà, nối từ tiên đảo xuống mặt đất.

- Đi!

Có người quát lên một tiếng, dẫn đầu bước lên cầu. trong nháy mắt, cả người hắn hóa thành một luồng kim quang rồi bị hút vào trong tiên đảo.

Những người khác cũng không do dự, gần như trong nháy mắt, cả cây cầu màu vàng phóng ra kim quang lóng lánh.

Nhìn mọi người nhanh chóng tiến vào tiên đảo, Lý Lân cũng không do dự, hắn cẩn thận đi trên cầu vàng, một luồng hấp lực kinh khủng truyền tới, đồng thời cương khí Tiên Thiên thuần dương cùng chân khí kim cương trong cơ thể Lý Lân giống như lâm vào vũng bùn, vận chuyển rất khó khăn.

- Lực lượng thật lớn!

Thần sắc Lý Lân trở nên vô cùng ngưng trọng, nhìn nhìn sơ cũng biết được sự khủng bố của tiên đảo.

Hai tay Lý Lân chậm rãi kết ấn, Bất Động Minh Vương ấn làm cho cả người hắn bảo tướng trang nghiêm, chân khí kim cương cùng cương khí Tiên Thiên thuần dương nguyên bản còn bị áp chế chậm rãi khôi phục sinh động. Sau một hơi, Lý Lân cơ bản đã khôi phục năng lực hành động, nhưng vào lúc này, hắn cảm giác mình giống như xông qua một lá chắn, một luồng thiên địa nguyên khí cực kỳ nồng đậm ập vào mặt.

Ầm một tiếng, cả người Lý Lân giống như đạn pháo rơi vào một mảnh núi rừng xám đen. Dù Lý Lân đã khôi phục năng lực hành động, thân thể là vượt xa thường nhân, nhưng lần va chạm này cũng làm cho khí huyết sôi trào, thân thể chết lặng.

Rốngggg…

Một tiếng gầm hưng phấn truyền tới, một thân hình khổng lồ đánh về phía Lý Lân, khí cơ quỷ dị làm cho Lý Lân biến sắc.

- Băng Quyền!

Lý Lân gầm nhẹ một tiếng, lực lượng toàn thân tập trung lên hai nắm đấm, đánh mạnh về thân ảnh khổng lồ kia.

Rầm một tiếng, kèm theo đó là một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, bóng đen bay ngược mà ra, Lý Lân rốt cục thấy được thứ vừa tập kích chính mình.

Bạn đang đọc Tam Thái Tử của Thuỵ Tỉnh Thỏ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DựcLong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.