Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 397: SĂN BẮT MAN THÚ

Phiên bản Dịch · 1983 chữ

Lại thêm một tiếng phụt, tiêm thứ đâm thẳng qua lân giáp xuyên vào trong cơ thể Cự Hổ, trực tiếp tạo ra một lỗ thủng to nửa trượng trên cơ thể nó.

Ngao o o o !

Âm thanh rên rỉ vang lên không dứt, Lân Giáp Cự Hổ bị thương nặng, xoay người chạy trốn. Thiếp Giáp Bối Tích Long chuyển hai con ngươi tàn khốc lên người Hắc Giao.

Xì xì…!

Một âm tiếng tê minh, Hắc Giao liền tấn công trước, từ cái sừng trên đỉnh đầu phát ra một trận ô quang, trực tiếp đối cứng với tiêm thứ của Thiết Giáp Bối Tích Long.

Một tiếng uỳnh vang. Thiết Giáp Bối Tích Long hét thảm một tiếng, thiết giáp màu đen dưới một kích của Hắc Giao bị đánh thành mảnh vụn, Hắc Giao đột nhiên quẫy đuôi, đánh bay thân thể to lớn của Thiết Giáp Bối Tích Long.

Uỳnh uỳnh ầm, mặt đất chấn động liên hồi, Thiết Giáp Bối Tích Long từ trong lòng núi đứng lên, cũng không dám khiêu chiến nữa, chật vật bỏ chạy.

Rống….!

Hắc Giao gào lên âm thanh thắng lợi, nhưng cũng không đuổi tận giết tuyệt, chỉ chậm rãi quay trở về lãnh địa của mình.

Cách chiến trường vài dặm, một đầu Cự Hổ hình thể khổng lồ, toàn thân mang lân giáp, không cam long té trên mặt đất. Tên nhân loại đáng chết này nhân lúc nó bị thương đã đánh lén nó. Hơn nữa kẻ trông như con kiến thế mà thực lực lại khủng bố vô cùng. Đáng thương cho Cự Hổ tuy có thực lực như Hoàng cấp trung giai lại bị Lý Lân đánh lén mà bỏ mình.

- Một con man thú Hoàng cấp, nếu có thể thuần hóa, ắt là một bút tài phú quý giá đây.

Trên khóe miệng Lý Lân hiện lên một nụ cười, sau đó đảo loạn lên linh lực trong cơ thể Cự Hổ. dùng phong ấn thuật cùi bắp của bản thân phong ấn lại, sau đó chuyển vào không gian lục mang tinh. Không gian giới chỉ của Lý Lân tuy không có nhỏ, nhưng không thể chứa được vật sống, may cho hắn là vẫn còn không gian lục mang tinh, không gian đầy sương xám kia vô cùng khổng lồ, có thể cất được một con cự thú đã bị phong ấn là chuyện thường.

- Còn đầu Thiết Giáp Bối Tích Long kia, bản vương có thể khống chế được một đại quân Hoàng cấp man thú thì làm gì còn ai là đối thủ của bản vương đây.

Man thú tuy không có trí tuệ, nhưng bản tính cao ngạo, man thú trưởng thành không thể nào bị thuần hóa, nhưng Lý Lân lại là một trường hợp đậc biệt, trong tay hắn có nắm giữ Thiên Thư Thú Đạo, chỉ cần hắn muốn, khống chế cả một đại quân man thú là chuyện thường.

Lý Lân khống chế khí tức toàn thân, sau đó men theo khí tức mờ mờ của Thiết Giáp Bối Tích Long mà đuổi theo. Con Thiết Giáp Long đã mất đi bản mạng linh vật kia là mục tiêu thứ hai của hắn.

Rống…!

Thiết Giáp Bối Tích Long rõ ràng còn tỉnh táo hơn cả Cự Hổ, Lý Lân mới tiếp cận đã bị phát hiện. Nó liền phóng thẳng cái đuôi to lớn về phía Lý Lân, mặc dù bị trọng thương nhưng Hoàng cấp man thú không phải thứ dễ đối phó.

Uỳnh…!

Lý Lân đối cứng cùng Thiết Giáp Bối Tích Long, cả người phải lùi lại mấy bước mới trụ được.

- Khí lực thực lớn, con Thiết Giáp Bối Tích Long hắn là thượng cổ dị chủng.

Lý Lân không sợ hãi mà còn thấy mừng, binh khí hẳn là vô dụng, chỉ có thể dùng nắm đấm mà xông tới. Nếu hắn có thể dùng thực lực mà khuất phục thì về sau thuần hóa sẽ bớt đi phiền toái.

Thình thịch, thình thịch!

Đánh nhau thực kịch liệt, Lý Lân mấy lần bị Thiết Giáp Bối Tích Long đánh bay, võ sĩ trang trên thân sau mấy phát trảo đã triệt để biến thành rẻ rách. Vết thương trên lưng rỉ máu khiến cho Lý Lân cảm thấy ngạc nhiên với sức chiến đấu của Thiết Giáp Bối Tích Long, nhưng càng thêm kiên định với cái tâm tư thuần hóa man thú. Thiết Giáp Bối Tích Long cũng không tốt lắm, bởi thân hình khổng lồ, mà lực lượng Lý Lân quá lớn, thiết giáp quanh thân bị đánh bay gần hết, máu tươi tràn ra, trông chật vật vô cùng.

Lý Lân không định rời khỏi Hắc Thủy vương thành trong một thời gian dài, Hán vương phủ mất đi một cao giai chiến lực như hắn tọa trấn thì khó có thể khiến cho người ta yên tâm. Lý Lân có nhiều kỳ vọng với Hán vương phủ, bởi đó là thế lực đầu tiên của hắn, cũng là gốc rễ của hắn, cho dù thế nào hắn cũng không để xảy ra bất kỳ vấn đề gì.

Lý Lân nhìn Thiết Giáp Bối Tích Long đang thở hổn hển, trên mặt hiện lên vẻ lãnh khốc, trầm giọng nói:

- Bản vương không có thời gian tiêu hao với ngươi!

Hắn vừa nói xong, một bộ Thiên Thư màu hoàng kim xuất hiện, vừa thúc dục, kim quang liền đại phóng. Còn có vài đạo ảo ảnh của Hoàng Kim Thần Long phóng ra từ bên trong, mỗi một đầu đều có chiến lực bằng một vị Vương Tọa đỉnh phong. Thú Đạo Thiên Thư trải qua nuôi dưỡng của Lý Lân, uy lực càng thêm mạnh mẽ, với thực lực hiện tại của hắn đã có thể tạo ra mười đầu ảo ảnh Thần Long rồi. Hơn nữa mỗi một đầu không hề kém hơn một tên Cửu phẩm Vương Tọa, phải biết rằng bản thân Lý Lân mới chỉ là Bát phẩm đỉnh phong Vương Tọa, bằng vào Thú Đạo đã có thể khống chế hơn mười con Cửu phẩm Vương tọa đỉnh phong Thần Long, thực sự là hiếm thấy vô cùng.

Rống….!

Thần Long ảo ảnh rít gào, mười đầu thần long này mà tham chiến, xen vào thật thể, thì thực sự là khó chơi. Lý Lân cũng đã mày mò nhiều về Thiên Thư, cho nên lý giải cũng sâu sắc lên nhiều. Thú Đạo Thiên Thư tuy lấy việc khống thú ngự thú làm gốc, nhưng cũng đề cao việc rèn luyện thần hồn, đề cao cảnh giới dị bảo. Dù sao linh thú khi bị khống chế là khống chế trên mặt thần hồn, cho nên thần hồn lực là không thể không thiếu. Ở mặt sau của Thiên Thư chính là ghi chép về tác dụng của thần hồn, Lý Lân sở dĩ chưa thử bởi hắn biết cảnh giới bản thân vẫn yếu kém, chiến lực thân thể tuy cao, số lượng linh thú mạnh mẽ có thể khống chế rất có hạn. Tựa như việc dùng máu huyết và thần hồn ấn ký khống chế linh thú so với pháp tướng ghi lại ở mặt sau đó, thực là thô bỉ tới cực điểm. Đây cũng là vì sao Lý Lân lại không có toan tính gì với Man Hoang cổ địa.

Nhưng man thú trong không gian Diễn Thiên tông thì khác, man thú thân thể cường hãn, chém giết tốt, nhưng vì trí tuệ bị áp chế, cho nên thần hồn lực tuy khá ổn nhưng cực kỳ rời rạc. Lý Lân sắp tu luyện tới Luyện Khí Hóa Thần đỉnh phong, khống chế đám Hoàng cấp sơ giai man thú là chuyện đơn giản. Mà trong không gian Diễn Thiên tông này thì thần hồn đạt đến Hoàng cấp sơ giai man thú đã có thực lực bằng với Hoàng cấp trung giai rồi. Thậm chí không chờ tới khí Tiên Thiên Nhất Khí Quyết đột phá, Lý Lân có thể nắm chắc khống chế được man thú có chiến lực Hoàng cấp sơ giai rồi.

Dưới khí tức dữ dội của Thú Đạo, Thiết Giáp Bối Tích Long từ bản năng nhận ra sự nguy hiểm. Nhưng khi nhận ra ảo ảnh Thần Long kia mới chỉ có thực lực bằng với Cửu phẩm Vương Tọa, thì nó nén sự bất an xuống, thú thân khổng lồ đánh thằng về phía này.

Lý Lân hừ lạnh một tiếng, mười đầu Thần Long ảo ảnh lập tức xuyên qua cự trảo, nhập vào trong người Thiết Giáp Bối Tích Long, chỉ một hơi thở, kim quang mãnh liệt phóng thẳng vào mi tâm thức hải của nó.

Thiết Giáp Bối Tích Long đầy vẻ thô bạo, hung lệ cứng ngắc toàn thân, hai tròng mắt hiện lên chút ảm đạm.

Lý Lân đột nhiên lao tới, hai nắm đấm tràn ngập kim cương lực nện lên thân Thiết Giáp Bối Tích Long.

Lực lượng hai tay huy động không ngừng, mang đạo đạo phong ấn cấm chế truyền qua Kim Cương chân khí đánh vào người đối phương.

Một tiếng nổ vang lên, hai tròng mắt nó đột nhiên thanh tỉnh, nhìn Lý Lân đang vung quyền không ngừng, gầm lên một tiếng đầy hung lệ. Theo bản năng nó phách một trảo tới Lý Lân, điều khiến nó sợ hãi chính là, cự trảo không thể nâng lên được, thậm chí những bộ vị khác của cơ thể cũng không thể di động được.

Rống …!

Thiết Giáp Bối Tích Long gào lên sợ hãi.

- Giờ mới phát cuồng lên thì muộn rồi.

Lý Lân không do dự, ngay cả bản thân hắn cũng không biết đã hạ bao nhiêu đạo cấm chế lên người Thiết Giáp Bối Tích Long, thân hình cao gần mười thước của nó dần dần biến đổi vì cấm chế, cuối cùng hóa thành một đầu Thiết Giáp Bối Tích Long chỉ cao một thước, nhìn thấy kết quả này Lý Lân cũng phải hoảng sợ.

- Không thể nào! Lão tử chỉ tùy tiện chơi thôi mà cũng sáng tạo ra một loại phong ấn thuật cao cấp sao?

Lý Lân kinh ngạc nhìn Thiết Giáp Bối Tích Long mặt xám ngoét ở trước mặt, vì giờ nó còn không đến thực lực của Vương cấp nữa rồi.

Rống….!

Một tiếng rít gào từ xa truyền lại, cũng nhanh chóng đến gần.

- Không hay rồi, là đầu Hắc Giao đó.

Thần sắc Lý Lân khẽ đổi, bất chấp mọi chuyện, cả người nhanh chóng phóng về không gian. Lý Lân biết mấy lão gia hỏa kia chỉ muốn biết tình huống của Diễn Thiên tông, cho nên khi hắn săn bắt man thú, hắn không mở lục tượng thủy tinh ra, tự nhiên không cần lo tin tức bị rò rỉ.

Vài hô hấp sau, một con Hắc Giao dài hơn mười trượng xuất hiện trước mặt Thiết Giáp Bối Tích Long và Lý Lân. Hai con ngươi đen thùi hiện lên vài phần linh động, Hắc Giao cẩn thận cảm ứng, sau đó đột nhiên hướng về phía trung tâm mà phóng đi.

Lý Lân tự nhận bản thân có thể che giấu khí tức hoàn mỹ, nhưng hắn cũng không ngờ man thú trong không gian này trí tuệ không cao nhưng lại có thần thông về cảm giác. Đương nhiên, hắn giờ cũng không phải sợ, còn lộ ra vui mừng là khác, bởi trước mắt hắn đã xuất hiện mấy tòa núi ẩn hiện cấm chế.

- Đây là cấm chế mới được bố trí không lâu, đám Hoàng cấp cao thủ lưu lại thực là không dễ bị giết như thế.

Trên mặt Lý Lân hiện vẻ hiểu rõ.

Bạn đang đọc Tam Thái Tử của Thuỵ Tỉnh Thỏ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DựcLong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.