Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TRỨNG RỒNG

Phiên bản Dịch · 2013 chữ

Thả ra, chỉ cần không phải hoàng cấp cao thủ, cho dù có thiên phú dị bẩm cũng đừng mong chạy trốn!

Vương nữ gật đầu, trong lòng mặc dù có chút lo lắng xuất thân của Lý Lân, nhưng cũng không quá coi trọng. Đây là Long Cốc, đại bản doanh của linh thú, cho dù thực có siêu cấp cao thủ tiến vào cũng khó tránh khỏi kết cục tử vong.

Long thái tử rung rung đại kỳ, không gian cấm cố trong nháy mắt tan rã, Lý Lân chật vật đột nhiên xuất hiện.

- Cuối cùng cũng ra rồi!

Thần sắc Lý Lân mừng rỡ, trong nháy mắt thúc dục lực lượng của Lục Mang Tinh.

- Ông!

Huỳnh quang lam sắc lóe lên, cả người Lý Lân biến mất.

- Vương tỷ, tiểu tử đó chạy rồi!

Long thái tử vội vàng, không ngờ Lý Lân đã sớm chuẩn bị bỏ trốn, mà linh bảo vừa mở ra, hắn cũng không kịp phản ứng, Lý Lân đã biến mất rồi.

- Không phải vội!

Vương nữ không hề khẩn trương, nàng vươn cánh tay ngọc ra, đánh một chưởng về phía trước, hư không giống như một tấm kính vỡ nát. Vương nữ bước tới một bước, trong nháy mắt biến mất.

- Đệ cũng quên mất! Vương tỷ là hoàng cấp cao thủ, bắt một tiểu tử nhân loại rất đơn giản!

Long thái tử thoáng buông lỏng, nhàn nhã ngồi xuống bên hồ thưởng thức bảo thạch đủ màu bên hồ. Long tộc nhất mạch đều thích những thứ sáng lấp lánh, Long thái tử cũng không ngoại lệ, chỉ là cho dù hắn thèm nhỏ dãi những viên bảo thạch này, cũng không dám nổi lên chút tham niệm nào. Hắn biết rõ tính tình của Vương tỷ mình, chọc nàng tức giận kết quả vô cùng đáng sợ.

Cùng lúc đó, Lý Lân đang dốc hết sức bình sinh thúc dục lực lượng của Lục Mang Tinh. Để tận lực chạy khỏi địch nhân đuổi bắt, Lý Lân có thể nói là dùng hết toàn bộ sức lực. Hơn nữa lần này cũng là lần đầu từ khi Lý Lân có thể sử dụng Lục Mang Tinh lại dốc sức thúc dục. Không có phương hướng không gian, chỉ là hưởng về một phía muốn chạy thực xa thôi.

Bịch!

Lý Lân cảm giác bản thân đột nhiên va phải một cái gì đó mềm mại, tính dính của thứ đó khiến tốc độ Lý Lân trong nháy mắt dừng lại, nếu như không phải huỳnh quang của Lục Mang Tinh bảo vệ, sợ rằng cả người hắn đều bị không gian ép thành mảnh nhỏ rồi.

- Phi! Chẳng lẽ lại là linh bảo cấm cố không gian?

Sắc mặt Lý Lân đại biến, điên cuồng điều động một trăm lẻ tám chân huyệt toàn thân, tất cả chân khí toàn bộ bắt đầu quay ngược lại, một cỗ tiên thiên chân khí khủng bố từ các huyệt đạo lao mạnh về Lục Mang Tinh trong đan điền.

- Ma đao, ra!

Lý Lân hét lớn một tiếng, ma đao đao phong chém về phía cấm chế trong hư không.

Một tiếng nổ vang, cấm chế mềm mại kia bị Lý Lân chém rách ra thông đạo đủ cho một người xuyên qua, hơn nữa thông đạo này đang thu nhỏ với tốc độ dùng mắt thường có thể thấy được.

- Chạy đi đâu!

Một thanh âm thanh thúy từ khe nứt truyền tới, khiến sắc mặt Lý Lân đại biến.

- Mẹ nó, lần này thực sự không còn lựa chọn nữa rồi!

Lý Lân nghiến răng, nắm lấy cơ hội, thân hình vô cùng nhanh chóng chui vào.

Vút vút, cấm chế màu lục ở một nơi trong Long Cốc rung động, Lý Lân vô cùng chất vật từ trong đó xuất hiện. Vì xuyên qua khoảng không có thể ngăn chặn cấm chế đó, Lý Lân gần như tiêu hao toàn bộ chân khí, đây cũng là lúc hắn mở ra thông đạo không gian chân khí không đủ, bị thương.

- Đây là nơi nào?

Lý Lân bất chấp xem xét thương thế, cả người cảnh giác đánh giá bốn phía. Khi phát hiện đạo cấm chế màu lục dày đặc mà thực chất kia, Lý Lân hiểu rằng bản thân hình như đã xông vào trong một cái cấm chế rồi.

- Không phải chứ! Lão tử lại xui xẻo như vậy, bản thân chạy vào trong hũ rồi!

Vẻ mặt Lý Lân xám xịt, từ cục diện trước mắt mà xem, Lý Lân đoán tương đối chính xác.

- Mẹ nó, thực là tự mình tìm chết mà!

Lý Lân buồn bực khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều tức chân khí, khôi phục chân nguyên gần như cạn kiệt trong cơ thể.

Ngoài cấm chế màu lục, Vương Nữ cả người cung trang màu lục có chút không tin nhìn bàn tay mình, lại nhìn cấm chế trước mắt, thực không ngờ tiểu tử nhân loại này trơn tuột như vậy, chẳng những chạy đến đây, còn có thể xâm nhập vào trong cấm chế. Đây là cấm chế mà phụ hoàng của nàng, Thánh Long Vương đời trước bố trí, cho dù là nàng muốn trong thông đạo không gian phá ra cũng không được, nhân loại thực lực nho nhỏ này lại có thể làm được, mà còn dùng thời gian ngắn như vậy.

- Ngao Kim! Ngươi sang đây cho ta!

Hai tay nữ tử xâm nhập trong hư không, trực tiếp xách Long thái tử đang ở bên bờ hồ ngoài trăm dặm chơi bảo thạch đến.

- Xảy ra chuyện gì vậy Vương tỷ?

Long thái tử rõ ràng không rõ ràng tình hình hiện giờ, trong tay hắn còn cầm hai viên bảo thạch lấp lánh kim quang. Đây là vì Vương Nữ ra tay quá đột ngột, Long thái tử không kịp bỏ lại bảo thạch.

- Hừ! Tiểu tử nhân loại kia chạy vào trong cấm chế rồi! Ta cần ngươi đi phá cấm chế!

Vương Nữ cau mày, tuy không nhìn rõ vẻ mặt, nhưng có thể biết vẻ mặt nàng hiện giờ khẳng định rất khó coi. Đồng thời Vương Nữ rất tùy ý đoạt lấy viên bảo thạch vàng kim trong tay Long thái tử, thu vào trong không gian giới chỉ của mình. Hành động này khiến khóe miệng Long thái tử giật giật.

Chẳng qua so với loại vật ngoại thân như bảo thạch này, Lý Lân tiến vào trong cấm chế màu lục này càng có vấn đề. Hơn nữa Long thái tử cũng biết tính tình của Vương tỷ nhà mình, thực chẳng muốn nhiều lời.

- Vương tỷ, tiểu tử nhân loại này làm sao đi vào? Đây chính là cấm chế phụ hoàng lưu lại, không có thủ đoạn đặc thú căn bản khó có thể phá vỡ.

Long thái tử rất khó hiểu hỏi.

- Ngươi hỏi ta thì ta hỏi ai đây! Là ngươi dẫn hắn tới, hiện giờ xảy ra chuyện rồi! Nếu tiểu tử nhân loại này làm ra chuyện gì trong Thánh Long Động, ngươi và ta đều mắc tội lớn đó!

Thần sắc Vương Nữ có phần khó coi nói.

- Đệ cũng không ngờ, Vương tỷ đã là hoàng cấp cao thủ, tỷ cũng không bắt được tiểu tử nhân loại đó, đệ càng không làm được! Còn nữa, trong Thánh Long Động này rốt cuộc có thứ gì, để Vương tỷ khẩn trương như thế?

Long thái tử tuy là con nối dõi của Thánh Long Vương đời trước, là người có lợi nhất khi cạnh tranh Thánh Long Vương đời sau. Chẳng qua đối với Thánh Long Động chỉ có các đời Thánh Long Vương mới có thể tiến vào vẫn không biết nhiều lắm.

- Ta lúc bé từng lén đi vào một lần, trong Thánh Long Động có cảm ngộ tu hành của các đời Thánh Long Vương, cũng có đủ loại bảo thạch. Trong đó có một món đồ cho dù thế nào cũng không được động vào. Nếu không sẽ rước họa vào người, cả long tộc nhất mạch chúng ta cũng không tránh khỏi trách nhiệm.

Thần sắc Vương Nữ ngưng trọng.

- Rốt cuộc là thứ gì?

Long thái tử càng tò mò. Năm trăm năm trước hắn vẫn còn ngu ngơ, hơn nữa Thánh Long Vương đời trước vô cùng nghiêm khắc với hắn. Vì thế hắn không có cơ hội bước vào Thánh Long Động. Nói lại hắn đối với nơi này cũng rất tò mò.

- Một quả trứng rồng!

Vương Nữ trầm giọng nói.

- Trứng rồi? Vương tỷ, chẳng lẽ trong đó là huynh đệ hoặc tỷ muội của chúng ta? Đệ chưa từng nghe nói có huynh muội chưa được ấp?

Cũng khó trách Long thái tử nghĩ như vậy. Thánh Long Vương đời trước phong lưu, trong thời gian trị vì đã tạo lên một hậu cung to lớn, khiến Long thái tử và Vương Nữ có một đống anh chị em đủ loại. Linh thú khác với nhân loại, trước khi hóa hình, trong linh thú chủ có cùng chủng tộc mới là anh chị em, khác chủng tộc thì cho dù huyết mạch tương thông, cũng không tính là anh em. Đương nhiên, sau khi hóa hình thì sẽ tính tiếp. Dù sao hoàng chấp không chỉ là đường ranh phân chia thực lực, mà cũng là đường ranh cho địa vị. Đạt đến Hoàng cấp, cho dù là linh thú chủng tộc gì, đều trở thành hoàng tộc của nhất mạch linh thú.

- Ngươi nói bậy bạ gì đó, phụ hoàng sao có thể làm chuyện như vậy. Nghe phụ hoàng nói quả trứng rồng đó lấy được từ trong cấm địa. Các đời Long Vương đều muốn ấp nó, tái hiện phong thái của thượng cổ long tộc. Đáng tiếc, bao nhiêu năm qua, các đời Thánh Long Vương dùng hết các biện pháp có thể nhưng không có tác dụng, nếu không phải trong đó có được khí tức sinh mệnh mênh mông như biển, các đời Thánh Long Vương đã sớm bỏ đi rồi. Dù là như thế, quả trứng rồng này cũng là cơ mật lớn nhất của nhất mạch chúng ta trong Hắc Thủy Tùng Lâm. Nghe phụ hoàng nói, ngay cả Man Hoang Tổ Địa cũng có liên quan với nó.

Vương Nữ trừng mắt nhìn Long thái tử, đây là trừng phạt với việc không tôn trọng phụ hoàng.

- Trứng rồng thượng cổ. Thực hay giả. Không phải nói thượng cổ long tộc chân chính đều đã rời khỏi thế giới này rồi sao? Lẽ nào tin tức này là sai?

Long thái tử tuy bị đánh, nhưng đối với quả trứng được Vương tỷ coi trọng như vậy vẫn rất khó hiểu.

- Lai lịch cụ thể ta cũng không biết, chẳng qua cho dù thế nào, quả trứng rồng đó cũng không thể rơi vào trong tay nhân loại. Ngao Kim, ngươi hiện giờ lập tức tìm Ngao Thiên tới đây, chỉ có liên hợp thượng cổ cự long và thần long huyết mạch chi lực mới có thể mở ra cấm chế này!

Vương Nữ trầm giọng nói.

- Vương tỷ, cánh này không thể được. Nếu để tên Đại Địa Bạo Long Vương Ngao Thiên kia đến đây làm loạn, vậy Thần Long Quả của đệ làm thế nào?

Long thái tử phản đối.

- Hừ! Chuyện Thần Long Quả cứ gác lại đã, quan trọng nhất là phải bắt được nhân loại đó, giữ được trứng rồng. Ta hiện giờ hơi lo lắng, nếu nhân loại kia phá hoại trứng rồng, chúng ta dù sau này có tiến vào trong cấm địa cũng không còn mặt mũi nào đối diện với phụ thân và các đời Thánh Long Vương.

Vương Nữ dường như biết rõ chuyện này quan trọng, nếu xảy ra sai lầm, có thể tạo thành hậu quả khủng khiếp với cả long tộc.

Bạn đang đọc Tam Thái Tử của Thuỵ Tỉnh Thỏ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DựcLong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.