Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ÂM MƯU (2)

Phiên bản Dịch · 2014 chữ

Ngay thời điểm khi ba người Lý Lân hao tổn tâm trí làm ra chiến lược quyết sách, thì lại tiếp tục có một phong quân lệnh của Tần Mục được đưa tới, nhắc nhở vệ quân xuất binh, khống chế phòng tuyến Hắc Sơn công kích Hắc Lang quốc, cách diễn đạt cũng càng ngày càng mãnh liệt, làm cho ba người Lý Lân không thể lí giải.

Hắc Sơn là dãy núi phía Bắc bên ngoài Nha thành ba mươi dặm, thế núi tuy rằng không cao, nhưng nằm trải ngang qua toàn bộ vùng Nam Bộ của Hắc Lang quốc. Sau khi quân đội Đại Đường không ngừng mở rộng ra phía Bắc, Đại Đường đối với Lang quốc đánh ra một làn sóng, đặc biệt là Hắc Lang quốc bởi vì mấy lần đại chiến lúc trước bị thất bại, nên mất đi khá nhiều quốc thổ. Thậm chí ngay cả Nha thành là trọng trấn của vùng Nam Bộ cũng rơi vào trong tay Vệ Quốc quân. Hiện tại Hắc Lang quốc bố trí phòng tuyến ở Hắc Sơn, ngoài mười vạn Lang kỵ binh bảo trì lực uy hiếp ra thì còn có mười vạn Mã kỵ binh. Hơn nữa vì chống cự Đại Đường từng bước tiến đến, Lang quốc cũng đã bắt đầu thành lập Bộ binh. Dù sao Lang kỵ binh tuy rằng hung hãn, nhưng phí tổn và bồi dưỡng Thương Lang thì hơn xa Mã kỵ binh thông thường. Trong trận chiến trước đó, Hắc Lang quốc đã tổn thất quá nửa Lang kỵ binh, quốc lực tổn thất cực kỳ nghiêm trọng. Hơn nữa Lang kỵ binh giỏi về tiến công, không quen phòng thủ, cho nên quân đội Hắc Lang quốc mới bỏ qua Nha thành mà lên tuyến phòng thủ Hắc Sơn ở phía Bắc kia.

- Điện hạ, tình huống có vẻ không đúng lắm! Lấy tính cách của Tần soái, cho dù để chúng ta xuất binh lên phía Bắc, cũng không thể để cho chúng ta trực tiếp phát động tấn công với Hắc Sơn. Điều này không phù hợp với lẽ dụng binh thông thường.

Bạch Tố Tố khuôn mặt tràn đầy sương lạnh, rất hoài nghi quân lệnh trên tay mình.

- Quả thực không phù hợp lẽ thường! Hơn nữa Tần soái sốt ruột thúc giục chúng ta hành động như thế, như thể chúng ta chậm một chút là sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ chiến cuộc vậy. Điện hạ, chẳng lẽ trong chuyện này có âm mưu gì chăng?

Chu Thắng Nam trầm giọng nói.

- Không lẽ quyền chỉ huy của Tần soái phát sinh biến hóa?

Lý Lân trầm giọng hỏi.

Chu Thắng Nam gật đầu một cái, nói:

- Hai tháng trước, Đại Đường thành lập Tam đại thống soái bộ ở phía Bắc, Tần Mục nguyên soái thống lĩnh trăm vạn đại quân đối kháng Hắc Lang quốc. Hai vị thống soái bộ khác phân ra đối kháng Xích Lang hoàng triều cùng Ngân Lang hoàng triều. Hơn nữa căn cứ theo tin tức từ nơi Tần soái truyền đến, hai vị thống soái khác chính là danh tướng của Đại Đường đã lui về ẩn cư từ mấy chục năm trước, quân đội cũng là sau đó mới tiếp viện đi lên. Hiện tại Tam đại thống soái bộ phía Bắc tuy rằng trên danh nghĩa đều là quân đội lệ thuộc vào Đại Đường, nhưng ở trên chiến trường lại là từng người tự chiến. Điện hạ, thần cũng cảm giác chuyện này sợ rằng có vấn đề.

Lông mày Lý Lân nhăn sâu lại, vẻ mặt càng thêm âm trầm.

- Ta chuẩn bị đi đến chỗ Tần soái một chuyến. Các ngươi cứ dựa theo mệnh lệnh của Tần soái khởi binh. Trước khi tin tức của ta chưa trở về, tuyệt đối không thể giao chiến với quân đội Hắc Lang ở phòng tuyến Hắc Sơn.

Lý Lân trầm giọng nói. Từ khi Sát Sinh Vương đột nhiên xuất binh, lại tới quân lệnh thúc giục của Thống soái bộ, những chuyện này đều làm cho trong lòng Lý Lân phủ lên một tầng bóng tối. Từ xưa không gì tàn khốc nhất bằng tranh chấp quyền lợi. Nằm ở trong cuộc, cho dù Lý Lân không muốn cỡ nào đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể tham dự vào trong đó.

Bạch Tố Tố hơi do dự. Mới vừa gặp Lý Lân mà đã phải tách ra, trong lòng nàng rất không muốn. Mặc kệ nữ nhân kiên cường đến cỡ nào, ở trước mặt nam nhân mình yêu mến cùng với ở trước mặt người khác đều có điểm khác biệt.

- Điện hạ đi đến đấy cũng tốt, dù sao người trở về chung quy đều phải báo cáo cho Tần Nguyên soái.

Chu Thắng Nam ngược lại gật đầu đồng ý. Từ hai tháng trước, sáu vị Hoàng tử Đại Đường xuất thế, nàng vẫn liên tục chú ý đến chuyện này, đặc biệt là sau khi nhận được tin tức Sát Sinh Vương đến Phí thành, trong lòng nàng đối với chuyện này càng thêm để bụng. Hơn nữa Chu Thắng Nam còn phán đoán, vị Sát Sinh Vương này lên phía Bắc Phí thành ngoại trừ lập quân công ra, sợ rằng còn có mục đích khác. Dù sao thống lĩnh chân chính của Vệ Quốc quân là Lý Lân mất tích, Bạch nương tử cùng Chu Thắng Nam hai người hợp lực chèo chống Vệ Quốc quân, nhưng ở bên trong quân đội Đại Đường vẫn không có chỗ dựa gì. Bạch Tố Tố tuy rằng được xưng là nữ nhân của Lý Lân, hai người cũng không hề quan hệ chính thức, nhiều lắm là được xem như quan hệ nam nữ lén lút. Đại Đường đột nhiên bốc lên nhiều Hoàng tử như vậy, tất nhiên sẽ làm cho trận tranh giành quyền lực trong triều đình Đại Đường kia càng thêm kịch liệt. Mà Lý Lân vốn không có ưu thế gì về địa vị trên triều đình tất nhiên sẽ bị hạ thấp xuống lần thứ hai. Ở tình huống như vậy, một chi quân đội vô chủ ở trên chiến trường lập xuống chiến công hiển hách tự nhiên sẽ bị thế lực khắp nơi thèm muốn.

Hiện tại Lý Lân trở về, thái độ của những thế lực trong kế hoạch thu phục Vệ Quốc quân kia căn bản sẽ phát sinh biến hóa. Tháng ngày của Vệ Quốc quân cũng sẽ trở lên cực kỳ gian nan. Chỉ là Chu Thắng Nam không ngờ là chuyện sẽ đến nhanh như vậy.

Tình huống khẩn cấp, Lý Lân không thể tiếp đãi toàn bộ tướng lĩnh trong quân, Hắn triệu tập Uất Trì Hổ dẫn vệ đội tinh nhuệ ba trăm người lập tức xuôi về phía Nam.

Từ sau khi binh quyền chiến trường phía Bắc phân thành ba phần, Tần Mục suất lĩnh đại quân tiến vào, đem toàn bộ quân bộ chỉ huy thiết lập ở Chân Vũ Quan. Đại quân kiến trình triển khai, cùng Hắc Lang Hoàng triều toàn diện đối lập. Mà trước khi Vệ Quốc quân chiếm được Nha thành, đây chính là phòng tuyến đầu tiên Đại Đường cùng Hắc Lang hoàng triều giằng co.

Lý Lân rời đi, tướng quân các bộ của Vệ Quốc quân tập hợp trong trướng soái, chờ đợi quân lệnh của Bạch Tố Tố.

- Báo cáo tướng quân, phía trước trinh sát báo lại! Lang kỵ binh ở phòng tuyến Hắc Sơn đã xuất động, đang tiến về Nha thành!

Bạch Tố Tố vẻ mặt thay đổi, nói:

- Đã dò xét điều tra rõ ràng chưa? Hắc Lang quốc còn có quân đội nào khác đi theo phía sau không?

- Căn cứ theo tin tức của trinh sát, hiện nay chỉ phát hiện mười vạn Lang kỵ binh đang toàn lực tiến về Nha thành, tối đa một phút nữa là có thể đến xung quanh Nha thành!

Chu Thắng Nam lập tức biến sắc nói:

- Đáng chết, nhất định là có chỗ có vấn đề, bằng không Lang kỵ binh không thể lớn mật như vậy. Tướng quân, ta kiến nghị toàn quân lập tức tiến vào bên trong phế tích Nha thành xây dựng trận địa. Đồng thời điều động binh sĩ hướng về hai bên sườn đối phương, đánh tan hoặc tiêu diệt toàn bộ đám Lang kỵ binh hung hăng tàn nhẫn này.

- Cũng chỉ có thể như vậy! Các bộ lập tức xuất phát, đệ nhất quân đoàn tiến vào trong phế tích Nha thành, dựa vào phế tích bày trận, mục đích là ngăn cản tiến công của Lang kỵ binh. Đệ nhị quân đoàn, binh sĩ trường thương cùng binh sĩ tấm chắn điều vào đệ nhất quân đoàn hiệp trợ chống lại Lang kỵ binh tấn công, còn trường cung binh nỏ hướng về sườn phía Tây. Đệ tam quân đoàn, binh s cung nỏ vòng về sườn phía Đông. Kỵ binh đem theo khiên hướng về hậu phương Lang kỵ binh. Một khi Lang kỵ binh phát động công kích với Nha thành, lập tức phát động công kích với kẻ địch từ hai phía.

Bạch Tố Tố trầm giọng nói, sự quyết đoán mãnh liệt trong nháy mắt đó làm cho tướng quân tín phục.

Toàn quân tự đi chuẩn bị, sắc mặt hai người Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam vô cùng ngưng trọng.

- Tình huống không đúng! Lang kỵ binh ở trong trận chiến lúc trước bị thiệt thòi lớn, đáng nhẽ không nên liều lĩnh điều khiển binh như vậy. Quân sư, ngài nói đây có phải là một âm mưu hay không?

Bạch Tố Tố trầm giọng nói.

- Tình huống bây giờ không rõ, chỉ có thể đánh một bước tính một bước. Nhưng tướng quân yên tâm, độc dược chúng ta đặc biệt điều phối nhằm vào thảo nguyên Thương Lang đã được bôi lên toàn bộ cung tên và tên nỏ. Máy bắn đá trận địa không cần điều chỉnh. Hiện tại chỉ xem đệ nhất quân đoàn đánh chặn như thế nào thôi.

Chu Thắng Nam cũng không lo lắng. Trải qua qua hơn nửa năm giao thủ, thần thoại Lang kỵ binh khủng bố đã sớm bị đánh phá. Tuy rằng một chi nhân số của Vệ Quốc quân chỉ có khoảng năm vạn binh sĩ cưỡi ngựa, ở dưới tình huống binh lực ngang nhau hoàn toàn không phải là đối thủ của Lang kỵ binh, nhưng qua nửa năm này, nhược điểm của Thương Lang đã bị nghiên cứu gần hết. Quân đội Đại Đường càng triệu tập đại gia về y dược nghiên cứu chế tạo thuốc chuyên môn đối phó với Thương Lang, trong đó có thuốc độc, có mê dược, còn có thể dẫn dụ Thương Lang, khiến cho nó đánh mất sát khí hung hãn. Còn về Vệ Quốc quân, Chu Thắng Nam lại cải tiến toàn diện, hiệu quả tăng lên càng thêm kinh khủng. Có thể nói Vệ Quốc quân có thể dựa vào một chi quân đội lấy bộ tốt làm chủ đánh cho Hắc Lang quốc kêu cha gọi mẹ, những thuốc có công dụng đặc thù này tạo ra tác dụng rất lớn.

- Hi vọng là như vậy, không rõ tại sao mà ta luôn có cảm giác bất an trong lòng. Đại Đường mấy đời Hoàng tử xuất thế không chỉ ảnh hưởng đến Điện hạ, những người phía dưới như chúng ta cũng đừng nghĩ được an nhàn.

Bạch Tố Tố nhỏ giọng nói.

- Tướng quân, mặc kệ Đại Đường như thế nào, chúng ta cần phải đảm bảo thực lực và quyền lợi của Vệ Quốc quân. Đây không chỉ là vì Điện hạ, còn là vì tín nhiệm của chúng ta, vì những tướng sĩ đi theo chúng ta.

Chu Thắng Nam cực kỳ nghiêm túc nói.

Bạn đang đọc Tam Thái Tử của Thuỵ Tỉnh Thỏ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DựcLong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.