Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhạc Tuân trở về

Tiểu thuyết gốc · 1976 chữ

Trong hai ngày chờ đợi, nhóm người được phân công đi khắp tứ giới đang chuẩn bị tất cả mọi thứ cho thật đầy đủ. Quần áo giày dép, phù chú, vũ khí, đan dược, pháp khí,...v.v.. Để phòng ngừa bất trắc trên đường đi, nhưng đám người còn lại trong nhóm đều e ngại nhất là Đằng Nguyệt. Trong Thiên giới ai ai cũng biết Đằng Nguyệt thượng tiên có mối thù hận đối với Nhạc Tuân thượng tiên, hai người này gặp nhau là đánh, nếu không vì pháp lực và tu vi của Nhạc Tuân thượng tiên cao hơn Đằng Nguyệt một bậc thì với độ hận thù của Đằng Nguyệt đã giết chết Nhạc Tuân ngàn lần. Ngày hôm nay Nhạc Tuân thượng tiên sẽ trở về nên chắc chắn sẽ xảy ra đánh nhau, Phong Linh thượng thần sẽ can thiệp vào lúc cần thiết nhưng không biết cô ta có cản hay không nữa.

"Các ngươi đừng lo, công pháp Thiên giới đâu phải ai cũng học được, vả lại Thiên Luân Kính có hơn 15 tầng phong ấn, nếu bọn chúng mở sai sẽ xuất hiện them 3 trận pháp lớn nữa" Phong Linh cùng tất cả những người được Thiên Đế ấn định ngồi trong đại sảnh của Phong Linh cung và bàn về phong ấn của Thiên Luân Kính. Nó được phong ấn rất cẩn thận chặt chẽ, nếu kẻ trộm may mắn trrọm được kính nhưng chưa chắc lại có đủ năng lực mở được phong ấn.

"Tạm thời là vậy nhưng chưa chắc sau này chiếc kính vẫn còn phong ấn nguyên vẹn" Ngọc Quỳnh tiên tử nói. Cô là người đứng đầu tam Ngọc, xinh đẹp, tính tình ổn trọng. Thiên về tốc độ và sử dụng cung tên, trình độ đã vượt qua cả bách bộ xuyên dương

" Đại tỷ nói đúng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất" Ngọc Bích tiên tử hùa theo đại tỷ, cô là em út trong tam Ngọc. Dễ thương và rất biết cách ăn nói khiến người khác dễ chịu. Và pháp thuật cô sử dụng cũng khá mạnh- Thổ Linh Pháp, sử dụng thổ nguyên tố làm năng lượng tấn công.

"Còn cô thì sao Ngọc Vân, cô hiểu rõ những phong ấn của Thiên giới mà" Xích Kiếm thượng tiên tranh thủ thời gian lau chùi trọng kiếm sáng bóng vừa hỏi.

"Ta không biết, vì chỉ là tiên tử nên có rất nhiều giới hạn trong đó việc nghiên cứu trận pháp và phong ấn rất bị hạn chế. Vì thế nên ta phải cố gắng lắm mới đạt được một chút kiến thức phong ấn như bây giờ" Ngọc Vân tiên tử- cũng là nhị tỷ tam Ngọc. Đam mê trận pháp và phong ấn, đúng chuẩn mọt sách mặc dù dung mạo chẳng thua kém ai nhưng vẫn chẳng thèm ngó ngàng gì đến tình cảm nam nữ. Sử dụng phù chú, pháp trận và phong ấn thuật rất thành thạo.

Tất cả mọi người đang bàn chuyện nghiêm túc thì cảm nhận được nguồn linh lực mạnh mẽ tiến về phía này, không chỉ một mà là hai. Dùng ngón chân cũng biết được chủ nhân của hai nguồn linh lực này là ai.

"Đi ra xem sao" Xích Kiếm vác thanh trọng kiếm bay ra ngoài, những người còn lại cũng ra theo. Đập vào mắt họ là hai người đứng đối diện nhau, một bên là Đằng Nguyệt thượng tiên, bên còn lại tất nhiên chính là Nhạc Tuân thượng tiên rồi.

"Xê qua một bên đi, bị đánh trúng là đến Dưỡng Mộng điện nằm luôn đấy" Phong Linh ra hiệu cho mọi người lùi lại, bản thân thì không biết lấy đâu ra cái ghế ngồi xuống cùng túi hạt dưa.

"Chết đi" Trên tay Đằng Nguyệt là một thanh linh xà nhuyễn kiếm 'Bạc Xà' có khả năng tách từng lưỡi kiếm thành hình mũi tên để trở thành một cây tiên. Công thủ đều tuyệt vời cùng với khả năng biến thành những phi tiêu từ lưỡi kiếm khiến cho Bạc Xà là một trong những thanh kiếm lợi hại của Thiên giới.

Nhạc Tuân chẳng nói gì, trên tay hắn xuất hiện một thanh đao cán dài khắc vảy rồng màu xanh lục. Hắn chém ra một đường đao khí đánh bậc Bạc Xà. Đằng Nguyệt không dừng lại, cô tách từng lưỡi kiếm ra thành những phi tiêu hình mũi tên, dùng linh lực bao bọc chúng khiến cho những phi tiêu trở nên cứng cáp và sát thương sâu hơn.

"Điều khiển 'Bạch Xà' rất tốn thể lực và linh lực, chiêu này chắc cũng ngốn không ít linh lực từ tiểu Nguyệt" Xích Kiếm nhíu mày. Nếu như Đằng Nguyệt không sở hữu linh lực dồi dào thì trận chiến sẽ không thể kéo dài được.

"Đừng lo, cô không nghe chúng tiên gọi Đằng Nguyệt là 'động linh lực không giới hạn à' , chiến ba ngày ba đêm còn được nữa là" Phong Linh cà lơ phất phơ huơ huơ túi hạt dưa, vô tâm nói.

Dứt lời thì những phi tiêu kiếm bị đánh bật ra bay thẳng đến chỗ Phong Linh làm cô giật mình né tránh, phi tiêu ghim vào ghế còn túi hạt dưa rơi vãi trên đất, đúng là tạo nghiệp quá giờ bị quả báo!

"Cái miệng hại cái thân" Xích Kiếm cười mỉa.

"Nghiệp tụ vành môi" Ngọc Quỳnh said.

"Khẩu nghiệp" from to Ngọc Vân.

"Ăn ở khốn nạn quá nên quả báo đấy" by Ngọc Bích, cô bé ăn nói một cách rất nhẹ nhàng. Bốn nguồn sát thương ập thẳng vô mặt Phong Linh thượng thần không chút nể nang.

"Các ngươi...các ngươi thật khốn nạn! Thấy ta bị như vậy còn cười à?" Phong Linh tức nghẹn họng, chỉ vào mặt những kẻ vô tình đang đứng cười nhạo cô.

"Cái này là do chị thôi chị Phong Linh, chị tạo nghiệp quá mà" Ngọc Bích ngây ngô nói.

Cả đám năm người ôm tâm trạng xem kịch của Đằng Nguyệt và Nhạc Tuân thì bây giờ quay sang cãi nhau, hoàn toàn lơ hai kẻ đang đánh nhau chí chóe bên kia.

"Các ngươi đang làm gì mà vui thế" Một cái giọng non nớt vang lên vô hại, nhưng đối với đám người đang gây gổ kia lại là rất có hại.

"Thôi xong" Ngọc Quỳnh mặt hơi tái, dừng động tác gây chiến lại. Những người khác cũng không kém gì Ngọc Quỳnh, đặc biệt là Đằng Nguyệt và Nhạc Tuân. Cả hai người tím mặt, bỏ trận chiến dang dở nhanh chóng chạy đến chỗ đám Phong Linh, Đằng Nguyệt hô lên:

"Chạy mau!"

Nhưng không kịp nữa, tiếng xe mô tô đã đến gần. Trên xe không phải là một mĩ nhân mà là một cô bé mặc đồ thủy thủ trắng nơ xanh, túi đeo chéo màu xanh và đôi giày búp bê đế cao cùng màu. Da trắng như trứng gà bóc, mái tóc vàng ngắn cùng khuôn mặt baby đáng yêu làm mềm nhũn người nhìn. Đích thị là một loli hiếm có.

"Mọi người làm sao vậy, thấy bổn công chúa tại sao lại chạy?" Cô bé loli ấy phồng má nhảy xuống xe. Chiếc mô tô ấy là loại tự động lái chứ dáng người của cô bé loli chưa đến một mét ba mươi ấy thì tới già không biết có chống tới hay không nữa.

"La Lỵ công chúa người hoa gặp hoa nở, đâu ai dám tránh né người" Phong Linh thượng thần đổ mồ hôi hột buông lời nịnh nọt. Cô công chúa nhìn như loli này mà đã vài ngàn tuổi rồi. Cha mẹ là kẻ đứng đầu Thiên giới và đẹp số một số hai ấy có đứa con cũng phải yêu nghiệt như họ- La Lỵ công chúa. Dính người, mê trai, dùng khuôn mặt loli mê hoặc người khác, làm nũng, phá phách, khó chiều, gan cực to là những từ để nói về vị La Lỵ công chúa này. Cô công chúa này không phải dạng vừa đâu, thuộc tính ẩn cực kì nhiều ẩn dưới khuôn mặt loli kia.

"Nhạc ca ca đi đâu mà vội vậy, muội đi cùng huynh" La Lỵ nhìn thấy Nhạc Tuân đang bước đi cực kì nhanh về phía sau thì thân thiết hỏi. Nàng thích Nhạc Tuân ca ca chơi cùng với nàng.

"Không cần" Nhạc Tuân bậc mode mặt than mặc dù trong tâm kịch liệt run rẩy. Hắn không sợ trời không sợ đất chỉ sợ cao da chó- La Lỵ công chúa và bạo sát nhân- Đằng Nguyệt thượng tiên.

"Nhạc ca ca thật nhẫn tâm, ngươi hù dọa bảo bảo a" La Lỵ xụ mặt.

Ai dám hù dọa ngươi hả cái thứ yêu nghiệt

Cả đám có vài vạch đen chảy trên trán, kẻ hù dọa được thứ yêu nghiệt này chưa được đẻ ra đâu.

"Thôi bổn công chúa không đùa nữa, cha bảo ta đến đây đi cùng các ngươi du hành các giới. Ta có đem theo thư của cha gửi đến Minh giới nữa" La Lỵ thu lại vẻ đùa cợt, móc trong túi xách một phong thư in con dấu của Thiên Đế, lúc này đám người Đằng Nguyệt mới ổn định tâm trạng nơm nớp lo sợ bà cô nhỏ này lại phá phách khắp nơi.

"Vậy thì bây giờ chúng ta xuất phát" Phong Linh thượng thần đi vào trong nhà, dắt chiếc mô tô viền xanh lục và niềng bánh cùng màu khá nổi. Trên người là bộ đồ da màu trắng ôm sát cơ thể, găng tay da hở ngón và sau lưng là chiếc balo màu xanh dạ quang chói lóa.

Vì tất cả khi đến đây đều có xe riêng nên...tự ai nấy chạy méo cho đi nhờ. Nhạc Tuân thượng tiên đã tậu chiếc Ferrari màu vàng ở Nhân giới vào 4 năm trước và gia cố nó bằng linh lực nên tốc độ rất nhanh và có cả chức năng tàng hình, nhìn chiếc xe mới cóng hơn cả chủ của nó. Xích Kiếm thượng tiên của chúng ta rất đam mê xe, xe của cô ấy rất độc và lạ. Cũng là siêu xe nhưng dàn áo màu đỏ có đuôi xe hình ngạnh tự tay Xích Kiếm làm, kính xe làm bằng vật liệu chống đỡ tấn công của linh lực, bộ tăng tốc và pô lửa cực kì chất, tất cả mọi thứ đều làm bằng vật liệu Thiên giới kể cả linh kiện, chỉ có thiết kế xe là hao hao với Nhân giới mà thôi.

"Này Xích Kiếm, cô đầu tư cho chiếc xe đó hết bao nhiêu vậy" Phong Linh há hốc mồm nhìn chiếc xe của Xích Kiếm, cô ta giấu quá kĩ chiếc xe cực độc này.

"155 năm tiền lương, do xài hàng chất lượng cao nên giá thành khá đắt" Xích Kiếm khởi động máy, tiếng pô cực to nhưng êm nghe sướng cái lỗ tai. Nhưng nghe cái số tiền để làm ra chiếc xe này là hết mê nổi, 155 năm đâu phải ít.

"Thôi xuất phát, có gì về bàn sau" Đằng Nguyệt khởi động chiếc mô tô tông đỏ hơi cam có tận 4 pô, phóng một cái không thấy bóng dáng, những người kia dễ gì chịu thua cũng dùng tốc độ ba cây nhang đuổi theo khiến cho Thiên giới có một pha ầm ỹ. Họ sẽ đi đến Minh giới đầu tiên.

Do Thiên giới chạy theo xu hướng nên cái gì cũng có chứ dăm ba cái siêu xe tuổi gì :3

Bạn đang đọc Lục Giới thời hiện đại sáng tác bởi Bachhoalien

Truyện Lục Giới thời hiện đại tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bachhoalien
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.