Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1252 chữ

Trên một bãi cỏ nọ có một cô hồ ly nhỏ đang chơi đùa với các loài chim . Bỗng nhiên cô cảm thấy trống ngực đập liên hồi, cô quay đầu lại thì thấy một làn khói đen bốc lên từ phía tộc mình, cô lo lắng vội vã chạy về Hồ tộc.

Nhưng tiếc thay muộn mất rồi về đến nơi tộc của cô chỉ còn là tro bụi. Lòng cô đau như cắt cô hận kẻ nào đã đốt tộc mình. Mọi người trong tộc một phần thì bị giết ,một phần thì bị bắt đem đi.

- T...Tiểu Mộng

Một giọng nói vang lên yếu ớt.

Tiểu Mộng vội vàng chạy về phía phát ra giọng nói ấy. Cô nhìn thấy Kim Vũ Lan bạn của mình bị thương rất nặngCô lo lắng hỏi:

- Vũ Lan cô có sao không , rốt cuộc chuyện gì đã sảy ra nói tôi biết.

Tiểu Mộng đỡ Vũ Lan dậy , trị thương cho cô. Vũ Lan nhanh chóng kể toàn bộ sự việc ra.

Lúc Tiểu Mộng đi chơi đã có một đám người đến hồ tộc và bắt hết mọi người đi , phân nửa cố chạy thì bị bọn chúng ra tay sát hại tàn nhẫn. Vũ Lan nhờ có sự bảo vệ của tộc trưởng nên thoát được.

- Tiểu Mộng chúng ta biết phải làm sao đây.

- Thoát tiên hóa người , trả thù cho Hồ tộc.

Cô gằn giọng.

- Vũ Lan cô có nhìn thấy ai là người chỉ huy không.

- Là...là vua của Huyễn Thiên quốc.

- Chúng ta cùng làm phép thôi.

Nói rồi cô và Vũ Lan nhanh chóng hóa thân thành người . Tiểu Mộng hóa thành người màu tóc cô trắng xóa đẹp tựa thiên thần , mang trên mình bộ y phục màu đỏ rực , chỉ dài đến đầu gối. Chất liệu vải rất đẹp , đường may rất tinh tế , đủ để bộc lộ rõ nét quyến rũ của cô. Trước ngực áo thêu một tiểu hồ ly nhỏ , mắt được đính bằng chân châu đỏ. Còn Vũ Lan mặc xiêm y màu trắng , chỉ dài đến đầu gối , bên hông phải được gắn thêm 2 miếng vải lụa thả xuống dài hơn đầu gối đôi chút.

Song cả hai người bay ra khỏi rừng , để tránh bị phát hiên đến gần thành hai cô liền đáp xuống đi bộ.

Qua cổng thành ai cũng bị hương thơm tỏa ra từ người các cô và nét đẹp không góc chết quyến rũ. Người đàn ông nào cũng nhìn cô với vẻ mặt vô hồn , vô thức . Hai người các cco liền tạt vào quán bên đường mua chút đồ.

Ai ai ở trong quán cũng đều nhìn các cô cứ như bị thôi miên , quyến luyến mãi không thôi. Hai cô thấy vậy vội chọn một số dụng cụ rồi ra thanh toán . Vũ Lan thì mua một cây sáo ngọc và một cây kiếm nhỏ còn Tiểu Mộng thì mua một chiếc đàn hạc với một cây kiếm được giấu trong sáo rồi đi.

Hai cô đi ra thì lại gặp một đoàn người đang đi. Người dẫn đầu là Tô công công cùng 3 vị tú nữ và một số kẻ hầu người hạ . Đang đi Tô công công bị vẻ đẹp của hai người hớp hồn , Tô công trong lòng thầm nghĩ nếu như ông ta thuyết phục được hai người các cô đồng ý đi tuyển tú nữ thì chắc chắn sẽ được hoàng thượng khen vì nhan sắc của hai người không ai sánh bằng.

- hai vị cô nương này cho hỏi hai nguời có muốn vào cung làm tú nữ kết duyên với thái tử hay không

Thật là không đùa đấy chứ việc này chẳng khác gì mỡ dâng miệng mèo , chẳng cần các cô phải tốn công tốn sức đi tìm đâu xa. Mà bọn chúng tự đến trước cửa rước mình đi.

Hai người các cô liếc mắt nhìn nhau rồi Tiểu Mộng nhanh miệng nói:

- Tôi đồng ý.

- Tốt quá , vậy còn cô nương mặc bạch y này thấy thế nào.

- Tôi cũng đồng ý.

- Vậy mời hai người đi theo tôi.

Nói rồi Tô công công dẫn hai người các cô và ba vị tú nữ kia về phòng trọ đã chuẩn bị sẵn.

Sáng sớm ngày mai , Tô công công đến trước phòng 2 người các cô gõ cửa. Vũ Lan ra mở cửa thấy Tô công công liền hỏi:

- Không biết Tô công công sáng sớm đến phòng chúng tôi có gì muốn nói.

- Tôi chỉ muốn nói với hai người mau chóng thu đồ đạc để đi tiếp.

- Vậy sao chúng tôi đã biết rồi Tô công công phiền ông rồi . ông cứ xuống dưới trước đi chúng tôi thu dọn đồ xong liền xuống.

- Vậy phiền hai người mau lên chứ để muộn giờ tiến cung lại bị hoàng thượng khiển trách thì không hay đâu.

Một lát sau , các cô thu dọn đồ xong đi xuống dưới thì tất cả mọi người đã có mặt ở đó hết rồi.

- Thật là chậm chạp quá mà , lãng phí mất bao nhiêu thời gian quý báu của bổn tiểu thư ta.

Người vừa nói là Đỗ Hoa con nhà tướng trong vương triều , tính tình vô cùng xấu xa và ích kỷ. Chỉ cần là thứ cô ta muốn cô ta sẽ bất chấp thủ đoạn để lấy được nó, thứ mà cô ta không có thì người khác đừng hòng có được.

- Bà chị à , chị không nói ra không ai bảo chị câm đâu. - Tiểu Mộng miệng lưỡi nhanh nhẹn đáp trả lại cô ta.

- Cô ... - Bị Tiểu Mộng ăn miếng trả miếng cô ta tức không nói nên lời.

- Thôi được rồi đừng cãi nhau nữa chúng ta mau mau xuất phát thôi.

- Rõ - Tất cả đồng thanh trả lời.

Song tất cả mọi người lên đường xuất phát . Đi một lúc tới bến cảng , Tô công công dừng lại nói:

- Mọi người mau lên thuyền rồi chọn phòng của mình đi , thuyền sẽ xuất phát sau vài phút nữa .

Nói rồi tất cả mọi người , lên thuyền chọn phòng của mình.

Sau nửa canh giờ xuất phát, bên ngoài bỗng có tiếng nhốn nháo . Vũ Lan và Tiểu Mộng ra ngoài thì thấy một đám người mặc áo đen bịt kín mặt tấn công mọi người.

Vũ Lan và Tiểu Mộng xông lên giết chúng Tiểu Mộng giết vài tên ở sau thuyền còn Vũ Lan phụ trách trước thuyền.

Kiếm pháp của hai người không tệ , từng bước di chuyển vô cùng nhẹ nhàng và uyển chuyển . Từng đòn mà các cô tung ra đều là muốn lấy mạng bọn chúng . Chỉ trong tích tắc , các cô đã hạ hết bọn chúng.

- Ôi vô cùng cảm ơn hai cô nương này , nếu không có hai người thì chác bây giờ chúng tôi đã chết hết rồi.

- Không có gì đâu đây là chuyện chúng tôi nên làm - Vũ Lan nói.

- Mà rốt cuộc thì ai đã phái bọn chúng đến đay chứ . -Tiểu Mộng thắc mắc .

- Ta không biết chác chỉ là cọn cướp biển thôi hai người đừng để ý đến chúng làm gì .

Rồi tất cả mọi người ổn định lại tinh thần rồi tiếp tục chuyến đi.

- hết chương -

Bạn đang đọc Ta Yêu Kẻ Thù Diệt Tộc sáng tác bởi Sasara
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sasara
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.