Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí trường đặc biệt kì lạ

684 chữ

Ninh Diệu Nhan nhìn anh mình như chết: “Là muội bị đánh? Hay là muội tránh bọn họ? Ca ca đừng quên, chúng ta là người Ninh gia!”

Ninh Diệu Nhan chỉ hai người còn lại nói: “Còn Tuần Sở ca và Dự Khang ca nữa, một Tuần gia, một Dự gia, bảy gia tộc thì chúng ta chiếm hết ba rồi, còn sợ gì ả nữa?”

Vừa nói Ninh diệu Nhan đẩy anh mình ra, đích thân chạy xuống dưới nói lý với họ.

Ninh Dịch Đình khuyên nhủ đủ điều mới ngăn được ả.

Ninh Diệu Nhan: “Muội không biết, đợi muội quay lại đi, muội sẽ cho họ biết tay!”

Ninh Dịch Đình đen sầm mặt: “Đối phương không chọc giận được đâu.”

Sau cùng Ninh Dịch Đình để lại một câu: “Tuần Sở, Dự Khang, các ngươi không được giúp nó.”

Vừa nói, hắn quay người đi.

“Ca muốn đi đâu?” Ninh Diệu Nhan kéo cánh tay Ninh Dịch Đình.

Ninh Diệu Nhan là người khá thú vị, dễ nghe dễ chiều.

Lúc Ninh Dịch Đình thật sự nổi điên, Ninh Diệu Nhan như cô mèo con kéo lấy tay áo của hắn vậy, ưỡn ẹo người, trông giống đang làm nũng.

Ninh Dịch Đình chịu cách này của ả, thấy ả mềm yếu vậy, không khỏi bèn than thở.

Hắn đưa tay xoa đầu Ninh Diệu Nhan: “Ca ca biết lần này muội phải chịu uất ức lớn, nhưng lần này chúng ta không phải tới đây gây chuyện, mà là có việc chính cần lần, nếu có thể tìm “Kinh Thần” về, đó mới là lập được công lớn cho gia tộc, cho nên muội phải nghe lời, tạm thời nhịn tí đi.”

Ninh Diệu Nhan tội nghiệp gật đầu, ngẫm nghĩ, nghiêng đầu nói: “Muội sẽ không tự ý chọc giận à, nhưng nếu ả cố ý đến chọc giận muội…”

“Vậy Ninh gia chúng ta cũng không dễ bị ăn hiếp đâu.” Ninh Dịch Đình trịnh trọng gật đầu: “Các trưởng lão cũng chưa từng vào đây, đợi họ vào đây, chúng ta sẽ chẳng sợ ai nữa, cũng chẳng lo chuyện gì nữa.“

Ninh Diệu Nhan gật đầu.

Ninh Dịch Đình phải rời đi, nhưng Ninh Diệu Nhan cứ luôn kéo tay áo của hắn: “Ca ca…Tiểu Nhan sợ.” Ninh Dịch Đình nhìn xung quanh.

Tuần Sở và Dự Khang cũng là thiếu niên, không thể ở cùng Ninh Diệu Nhan.

Ngẫm nghĩ hồi, hắn liền nói: “Bọn huynh sẽ ở ngoài cửa luân phiên nhau bảo vệ muội, muội cứ yên tâm nghỉ ngơi.”

Ninh Diệu Nhan giờ mới chấp nhận.

Còn về mấy người Tô Lạc bọn họ, sau khi dùng bữa tối xong, họ liền lên lầu nghỉ ngơi.

Trong đầu Tô Lạc đột nhiên nhớ ra một chuyện.

Nàng hỏi cây cải nhỏ: “Chúng ta bây giờ giống như chỉ có thể ăn đồ ăn trong Thất Lạc Thành?”

Tiểu Thái Bao cười híp con mắt: “Tô tỷ tỷ phát hiện ra nhanh vậy?”

Tô Lạc ừ một tiếng.

Bởi vì trong không gian của cô có giấu đồ ăn, nhưng vừa rồi cô chỉ lấy ra một bịch cơm cuộn rong biển, phát hiện một miếng mình cũng nuốt không trôi.

Bởi vì rong biển cuộn cơm trong lúc ở không gian vẫn rất tốt, nhưng khi lấy ra thì liền biến chất.

Cây cải nhỏ nói nghiêm túc: “Trong Thất Lạc Thành là vậy đó, đồ bên ngoài không thể đưa vào trong để dùng, đồ bên trong cũng không mang được ra ngoài, cũng giống như. . .Thất Lạc Thành và bên ngoài Thất Lạc Thành, là hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Sư phụ đạo sĩ nói, có thể là bởi vì nơi này là nơi giao nhau giữa âm khí và dương khí, cho nên khí trường đặc biệt kì lạ.”

Tô Lạc: “Vậy đồ trong này làm có để được không?”

Cây cải nhỏ: “Vậy có thể là được.”

Tô Lạc cười nói: “Vậy chúng ta ra sau bếp chuẩn bị chút đồ ăn nha.”

Bạn đang đọc Tà Vương Truy Thê của Tô Tiểu Noãn

Truyện Tà Vương Truy Thê tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Suxiaomin
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.