Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không cho

720 chữ

Ninh Dịch Đình ôm quyền nói: “Bọn ta là người Thái Uyên Ninh gia , xá muội quá lỗ mãng rồi, không biết nói chuyện, xích mích với cô nương, Ninh mỗ tại đây xin nói lời không phải với Tô cô nương.”

Tô Lạc: “Nói đi.”

Ninh Dịch Đình: “Nhưng ba gian phòng trên. . . Không biết Tô cô nương có thể nhượng một phòng không?”

Ninh Diệu Nhan: “Hai phòng, ít nhất hai phòng!”

Ninh Dịch Đình: “Chúng ta có thể cho thêm tiền, người xem. . .”

Tô Lạc liếc mắt nhìn hắn cười hì hì, ngay tại lúc Ninh Dịch Đình cho rằng đối phương chấp nhận, Tô Lạc lại nhìn sang Tiểu Khắc: “Đệ muốn ở cùng phòng với tiểu Dương không?”

Tiểu Khắc lắc đầu.

Tô Lạc lại hỏi Tô Mộc Dương: “Ngươi muốn ở cùng phòng với Tiểu Khắc không?”

Tô Mộc Dương cũng lắc đầu.

Tô Lạc xua tay, nói với Ninh Dịch Đình: “Xin lỗi, đồng bọn của ta không chịu.”

Nói xong, Tô Lạc nhìn về phía chưởng quầy: “Có thể lấy chìa khóa chưa?”

Chưởng quầy sớm cầm chìa khóa trên tay, một mực đợi bọn hắn thương lượng ra một kết quả, hiện tại thấy Tô Lạc không chịu, hắn cũng không biết nên nói cái gì, bởi vì đã đăng ký xong rồi.

Tô Lạc cầm được chìa khóa, quay đầu nhìn bốn tên đơ như cây cơ, không nhịn được cười: “Có ý tốt khuyên các ngươi một câu, giường thường cũng tốt mà.”

Nói xong đám người Tô Lạc liền lên đó.

Cây cải nhỏ đi trước Tô Lạc, bởi vì nhỏ là tiểu hướng đạo mà Tô Lạc thuê, lúc này sẽ luôn đi theo Tô Lạc.

Ninh Dịch Đình thật không ngờ tới, hắn đã ra hiệu Ninh gia rồi, đối phương vẫn không chịu nể mặt.

Mấy người còn lại cũng rất tức giận, cảm thấy đối phương không nể tình chút nào.

Ninh Diệu Nhan càng muốn quay đầu bỏ đi.

Cũng may Ninh Dịch Đình là người hơi nhiểu lời, hắn hỏi chưởng quầy: “Trước đó chưởng quầy nói, hiệu nhân tự còn có một phòng, giường thường còn ba chỗ nằm?”

Chưởng quầy gật đầu.

Ninh Dịch Đình đặt bốn cái.

“Ca, ca làm gì thế? Hiệu nhân tự không phải chỗ nô tài ở đấy sao? Ca đặt làm gì? Chúng ta đi nhanh lên! Muội thật cũng không tin, chúng ta nhiều tiền như thế, đêm nay còn sợ không tìm được chỗ ở sao?”

Thế nhưng mà Ninh Dịch Đình là người khá cẩn thận.

Hắn chắc chắn muốn tìm mới nơi dừng chân mới, nhưng bởi vì biết trong khách trạm Quỳ Dương rất an toàn, cho nên để lại đường lui.

Chưởng quầy nhắc nhở: “Trước khi trời tối bọn ta phải lập tức đóng cửa, nếu như các ngươi khi đó mới trở về, cửa này là không cho mở đâu, tiền phòng cũng không trả lại, đã hiểu chưa?”

Ninh Dịch Đình thân là Ninh gia tam thiếu gia, bình thường đều được tôn trọng nâng niu, bây giờ một chưởng quỹ cũng dám nói chuyện với hắn kiểu đó, trong lòng của hắn tự nhiên là không vui rồi.

Nhưng hiện tại đang ở Thất Lạc Thành. . .

Hắn gật đầu với chưởng quầy, dẫn theo một đoàn người đi ra ngoài.

“Bọn hắn sẽ còn trở lại.” Cây cải nhỏ bò trên lan can, nhìn phía dưới náo nhiệt, sau đó trở về báo tin với Tô Lạc.

Tô Lạc hỏi: “Vì sao?”

Cây cải nhỏ: “Bởi vì này toàn bộ Thất Lạc Thành ở bên trong, chỉ có khách trạm Quỳ Dương là mờ cho người sống thôi.”

Tô Lạc: “Ý…gì chứ?”

Cô rất nhanh là hiểu ra: “Ý của ngươi là. . . Các khách trạm khác là mở cho người chết ?”

Cây cải nhỏ nói: “Đương nhiên ah.”

Tô Lạc: “Người chết không phải thoáng cái là nhận ra sao?”

Cây cải nhỏ: “Đó cũng không hẳn, hồn ma lợi hại là có thể nhập vào người, cho nên á. . . Ngưới có thực lực yếu rất khó phân biệt ra. Hãy chờ mà xem, bọn hắn sẽ bị dọa chết cho xem.”

Quả nhiên, khi trời còn chưa hoàn toàn tối–

Bạn đang đọc Tà Vương Truy Thê của Tô Tiểu Noãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Suxiaomin
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.