Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gây sự

Tiểu thuyết gốc · 1079 chữ

Sau khi tiêu diệt Thiết thủ chuột vương xong Diệp Thần nhanh chóng trở lại chổ tập hợp.

Khai Thiên nhìn thấy Diệp Thần trở về thì thở phào nhẹ nhõm. Hắn nhìn thấy Diệp Thần đi lâu không thấy trở về nên mới lo lắng như vậy.

-Cậu bé, ngươi lại đi lâu như vậy làm ta lo lắng muốn chết. Khai Thiên hỏi hắn.

Diệp Thần nghe câu nói này trong lòng lại nổi lên hài cảm với người này. Khai Thiên trong đội luôn được mọi người yêu quý và luôn hâm mộ. Một thợ săn cấp D lại khác những thợ khác, luôn luôn cao ngạo với cấp thấp.

-Ta chỉ đi dạo xung quanh này thôi. Diệp Thần trả lời.

-Lần sau hay nhớ cẩn thận đây, không nên hành một mình. Khai Thiên vổ vổ bà vai hắn rồi bước vào tụp lều.

Diệp Thần cầm túi tinh thạch đào được đang định đem đi giao nộp thì một âm thanh kiêu ngạo truyền tới sau lưng hắn.

-Lính mới! Mau giao nộp tinh thạch ngươi vừa đào được nộp ra đây.

Diệp Thần quay đầu lại thấy một thiếu niên trẻ tuổi tầm 15 16 tuổi như hắn nhưng lại rất tuấn mĩ, đi theo sau hắn là hai tên hán tử cao lớn thô to.

-Ngươi nói ta sao? Diệp Thần hờ hững hỏi.

Thiếu niên anh tuấn kia khuôn mặt cười phẩy vô cùng khinh thường Diệp Thần. Hắn chỉ giơ bàn tay ra trước mặt Diệp Thần làm bộ giáng cao cao tại thượng.

Diệp Thần cũng không có trực tiếp đưa ra tinh thạch mà hỏi lại thiếu niên anh tuân:

-Tại sao ta phải đưa cho ngươi? Diệp Thần hỏi.

Thiếu niên kia có vẽ hơi mất kiên nhẫn nói:

-Ngươi có biết ta là không?

-không. Diệp Thần trả lời có vẽ như không quan tâm.

Thiếu niên anh tuấn khuôn mặt trầm xuống, tức giận quát:

-Ta là Tông Tiến con trai thứ ba của Tông lão gia, chủ của cái thành Tông Liên này!

Diệp Thần nghe hắn nói như vậy trong lòng có chút rung động, người được thiếu niên tuấn mĩ kia nói là Tông lão gia. Người này là thành chủ của thành Tông Liên, chuyên bao thâu các dứ an khi nghỉ dương, lão già này cũng hay làm quen với một vài người trong chí nhánh của Trung tâm thợ săn.

Nhìn thấy sắc mặt của Diệp Thần, Tông Tiến cười lạnh bảo một tên lên lấy túi tinh thạch trên vai hắn. Tên hán tử cao to kia tên lên vung tay định cướp lấy tui tinh thạch, Diệp Thần lách người sang một bên bắt lấy tay tên hắn tử kia rồi dùng sức kéo hắn bắn ra ngoài.

-Bang! Tên hán tử bị Diệp Thần ném vào vách tường bất tỉnh ngày lập tức.

Do động tỉnh quá to lên cũng khiến mọi người chú ý đến.

-Đó Tông Tiến kìa, không biết hôm nay lại cướp đồ của ai.

-Nhìn kìa hinh như tên hộ vệ của hắn bị người đánh bất tỉnh đó.

-Mẹ nó! Tên hộ vệ kia lúc trước cướp 100 viên tinh thạch của ta, bây giờ bị người đánh đáng đời hắn.

Tiếng người nghi luận vô cùng sôi nổi. Khuôn mặt Tông Tiến vô cùng tức giận, đánh chó phải nhìn mặt chủ, bây giờ Diệp Thần đánh tên hộ vệ không khác gì đánh vào mặt Tông Tiến.

-Ngưới dám! Tông Tiến sắc mặt tức giận hét lên chỉ vào Diệp Thần. Tông Tiến ngoặt tay ra lệnh tên hộ vệ còn lại, tên hộ vệ kia vẫn chần chờ một lúc rồi mới lao lên hắn không muốn trái ý của Tông Tiến.

Tên hộ vệ rút ra một thanh kiếm chém ra, Diệp Thần thi triễn vô tung ảnh bộ hóa thành một đạo tàn ảnh, xuất hiện ở trên đầu hắn rồi đạp mạnh xuống đất.

-Rầm! Cái đầu tên hộ vệ kia lún sâu xuống đất. Diệp Thần lạnh lùng đi về phía tên Tông Tiến kia. Tông Tiến bây giờ lại vờ cùng sợ hãi với ánh mắt của Diệp Thần, hắn run run ngã quỵ xuống đất hai mặt như muốn khóc.

-Đừng đừng đánh ta! Tông Tiến sợ hãi vô cùng, hắn từ nhỏ đến lớn sống trong giàu sang phú quý luôn được nuông chiều, bây giờ đối mặt với Diệp Thần lại sợ hãi, Tông Tiến nói:

-Tha cho ta đi, ta sẽ cho người tiền! Hắn bây giờ giở đủ trò để kiếm được cộng cỏ cứu mạng.

Diệp Thần vẫn nhìn hắn rồi nhấc bổng Tông Tiến lên không, rồi tung một củ đấm trời giáng lên bụng Tông Tiến làm hắn phun máu ra rồi bất tỉnh đi.

Mọi người vô cùng kinh ngạc, tên thiếu niên này lại hành động như vậy đã biết tên này là nhỉ tử của Tông lão gia mà vẫn dám đánh, còn có Tông Vân là đại ca của tên Tông Tiên này, là một tên thợ săn cấp E, thiên phú rất cao.

Diệp Thần cũng biết mọi chuyện bắt đầu rắc rồi đây. Hắn không muốn bị nhiều người chú ý nên rời đi. Hắn rời khỏi"Cổng" đi ra ngoài, Diệp Thần ghé vào một cái quán gần đó.

-Cậu muốn đổi khoáng sản sao?. Một lão già ở trong quán nhìn hắn hỏi.

-Đúng vậy. Diệp Thần trả lời lấy ra một túi kim thiết đưa cho lão gia, ông ta nhìn rồi kiểm khê, rồi đưa cho Diệp Thần một túi tinh thạch cở đầu ngòn tay.

Hắn cũng không có cất vào không gian hệ thống sợ bị người ta phát hiện được có không gian bảo vật, vì không gian bảo vật ở thế giới này rất quý hiếm chỉ có người ở những hội quán hoặc gia tộc nổi tiếng mới sở hữu được.

Đi vào căn hẽm gần đó rồi cất túi tinh thạch vào không gian hệ thống, trong không gian còn có thêm cái viên đá màu tìm.

-Vật phẩm nhiệm sao? Diệp Thần nhấn vào viên đá xem thông tin của nó.

Tên: Tinh thần chi thạch.

Phẩm chất: không rõ

Tác dụng: Tăng cường thần thức gấp 5 lần.

Nguồn gốc: Tinh thần đế ngưng luyện 5 vạn năm, triết xuất tinh hoa trời đất mà ra.

Bạn đang đọc Ta Muốn Bá Đạo sáng tác bởi SiêuViệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SiêuViệt
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.