Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại tiểu thư hoán khố

Tiểu thuyết gốc · 1483 chữ

Sau một tuần, Trước mặt Lăng Vân và Nhược Lan là một toà thành thị cấp sáu, các thành thị chia làm thập phẩm, từ nhất phẩm đến thập phẩm, cấp 1 tương đương võ giả tu vi cao nhất là võ đồ cứ như thế tính lên, cấp mười, hắn chỉ biết có một toàn thành, là một tòa thành mạnh hơn cửu phẩm rất nhiều mới được gọi là thập cấp

  Nhìn từ xa tòa thành này như một tòa cung điện hoa lệ, tuy không thể sánh bằng Lăng thành như đối với tu sĩ bình thường đây cũng được coi là một tòa thành lớn, bước vào cửa thành chung quanh là một biển người, cấp bậc thấp nhất ở đây cũng là vũ sĩ, liếc xung quanh một cái hắn liền nói

"Chúng ta vào tìm kiếm tửu lâu nghĩ ngơi trước sao"

"Được"

Nói xong hai người liền bước hòa vào dòng người

Sau nữa canh giờ bọn họ xuất hiện trước một tửu lâu.

"Đi thôi bên kia còn một bàn trống."

Nhược Lan chỉ gật đầu không nói gì.

Vừa ngoài xuống bàn, thì hai nam tử trung niên đi tới

"Tiêu huynh đệ chúng ta có thể ngoài chung không"

Nghe nam tử nói "Lăng Vân liếc sang Nhược Lan một cái thấy nàng không nói gì liền gật nhẹ một cái.

Hai nam tử thấy thể liền ngồi xuống bắt đầu nói chuyện.

" Lão Phúc dạo này ngươi thu hoạch như thêa nào"

"Aiz nói chung là không được tốt, không biết dạo này yêu thú trong sâm lâm làm sao lại trở nên càng ngày càng hiếm, đoàn chúng ta đi nguyên một tuần chỉ bắt được vào con nhị giai nho nhỏ (từ hôn nay mình thay thú đồ, thú sĩ cái gì đó thành nhất giai đến cửu)"

"Aiz ta cũng chẳng tốc gì hơn ngươi, vì phía ngoài sâm lâm khá hiếm nên chúng ta xâm nhậm vào sâu một chút ai ngờ vừa vào liền gặp phải tam gia hậu kỳ yêu thú, thế là cả đoàn bị đánh tan tác chạy trở về"

"Không nói, không nói nữa, hôm nay uống cho đã ngày mai lại đi một chuyến nữa, dạo này ta đang rất là kẹt tiền a"

"Không nói thì không nói, mà nha ngươi biết dạo này Lăng gia xảy ra việc gì không?"

"lại cái việc Lăng gia ra một tên thiếu gia phế vật sao"

"Ai, không phải, chẳng lẽ ngươi không biết một tuần trước Tiểu thư Trần gia đến Lăng gia từ hôn, ngươi nghĩ xem họ đồng ý hay không?"

"Ngươi có cái rằm gì mau thả, kể thôi cũng ấp a ấp úng"

"Haiz ngươi đúng là nóng tính a, được rồi, bon họ vừa đến Lăng gia liên biết được Lăng Vân bị ám sát. Ta nghĩ cái này là thật sao"

"Đương nhiên không, Lăng gia là ai chứ, một trong nhưng thế gia mạnh nhất Đông vực, làm sao có ai giám xâm nhập vào giết người huống chi là một cái tam thiếu, chắc chắc là họ sợ mất mặt nên phái người ra ám sát hắn a" Nam tử đập nhẹ bàn một cái nói.

"Ngươi nói có lý, ngay cả điều tra họ đều lười, thì chỉ có vậy, haiz con cháu thế gia vừa là phúc cũng là bất hạnh cho họ a"

Nghe mọi người bán tán mí mắt Lăng Vân có chút giật giật thầm nghĩ, nếu hắn không bị coi là chết họ có phải hay không họ sẻ làm như thế sao, một cổ khó chịu dâng lên đầu hắn, nhưng vẫn là lắc đầu một chút thầm nghĩ, đâu tiên vẫn là tăng thực lực lên mới có tư cách nói chuyện với người.

Sau khi ăn uống xong hai ngươi bước ra tửu lâu, chỉ là vừa bước ra khỏi tửu lâu hắn liên nghe một giọng vang lên

"A, thật là dể thương, tên kia ta muốn con chim trên vai ngươi" Một thiếu nữ chạy đến trươc mặt hắn nói.

"Hão mỹ nữ ngươi muốn con chim này sao" Lăng vân chỉ chỉ vào Tiểu Quyển cười nói

"Đúng vậy" thiếu nữ kia trả lời.

"Nếu ta không bán thì sao" Lăng Vân nói.

"Không bán sao cả hai các ngươi đều chết" thiếu nữ lạnh lùng nói, nhưng trong lòng sớm đả coi Lăng Vân là người chết.

"Aiz ngươi xem kia chẳng phải tiểu ác ma, đại tiểu thư của thành chủ sao, lại đánh chủ ý cái gì nữa đây, hôm nay lại có ngươi chết a" một người nam tử nói.

"Ngươi chán sống sao, lại nói to như vậy"

Nghe vậy Lăng Vân liếc nhìn sang Nhược Lan nói.

"Người có thể hay không cho ta mượn một cái bản đồ đường về nhà chúng ta sao?"

"Cái gì là nhà của ngươi chứ, ta nhưng là muốn đuổi ngươi đi cho khuất mắt, tại sao phải đưa ngươi bản đồ" Nhược Lan tức giận nói nhưng tay vẫn là cứ lấy đồ ra đưa.

Lăng Vân mỉm cười nhận lấy, lại liếc nhìn cái kia thiếu nữ đang đắc ý bởi nghị luân của mọi người.

Thầm nghĩ, hôm nay đụng phải cái gì máu chó lại, đen như thế ai, vẫn chưa mua được dược liệu lại gặp phải một cái đại tiểu thư hoán khố a.

"Tốt ngươi muốn mua sao, ta có thể bán nhưng với giá rất cao"

"Ngươi cư nói bản tiểu thư sẻ mua cho người" tuy nói thế nhưng trong mắt lại hiện lên một tia lãnh quang, ngày thường nàng tới hỏi mua cái gì người ta đều đưa không vậy mà tên ngu ngốc này lại muốn tiền của bổn tiểu thư.

Mọi người tụ tập xung nghe thế ngao ngán lắc đầu thầm than tên này muốn chết, hẳn là người ngoài mới tới a.

"Ngươi muốn mua thật sao vì ngươi là một cái đại mỹ nữ, tốt ngươi mua ta liên mua một tặng một a" Lăng Vân vừa nói vừa đi tới tiếp cận thiếu nữ.

"Tốt ngươi lấy ra ta xem"

Lăng Vân chỉ chỉ xuống dưới nói

"Nó ở đây, giá của ta là ngươi" dứt lời dưới chần hồn lực ngưng tụ dưới lòng bàn chần thàm nói

Mê ảnh bộ

Xuy

nhày mắt chỉ để lại một đạo tàn ảnh, trong sự kinh hãi của mọi ngươi hắn đã xuất hiện sau lưng thiếu nữ gác một con dao lên cổ nàng. Nhay xung quanh nơi này xuất hiện hơn mười người lại nhưng khí Tức đều vô cùng cường đại, hẳn là vũ sư, nếu không phải Lăng Vân lúc ấy quá gần thiếu nữ nên họ không kịp ngăn cản, với lại trong mắt bon họn, một vũ sĩ thì làm được gì, còn có một điều nữa là đối với họ mà nói cho dù vũ tông cũng không dám đối với bọn họ xuất thủ, nào ngờ một tên vũ sĩ lại dám.

Nhìn xung quanh Lăng Vân một cái Lăng Vân thầm hô không ổn a, nghĩ vậy hắn liền cuối người xuống nói.

"Ngươi mau bảo họ lui ra xa một chút nếu không ta và ngươi đều chết ở đây"

Nghe vậy sắc mặt thiếu nữ tại nhợt quát to "ngươi dám"

Nhưng trong lòng thầm hận, oán độc nghĩ nhất định phải lột da, hành hạ hắn đến chết xong treo lên cửa thành.

"Ngươi nghĩ xem ta dám hay không"

"Ngươi thả ta ra ta chắc sẻ không tìm ngươi phiền phức" Thiếu nữ nói.

"Không cần nói nhiều ta đêm 3 giây nếu ngươi không bảo họ tránh ra thì chúng ta cùng chết"

Một

Hai

Nghe vậy sắc mặt thiếu nữ dữ tợn vô cùng, đâu còn nào cái vẻ thanh tao như trước, phẫn nộ quát to "các ngươi lui ra cách một ngàng trượng" trong lòng nàng thì mạng của nàng quan trọng hơn Lăng Vân gấp ngàn lần, nên nàng không chút nào dám đánh cược.

Thấy mọi người lui ra xa, Lăng Vân kéo theo thiếu nữ chạy tới hướng cửa thành quát to

"Lão bà, ngươi về trước, ta muốn rèn luyện ngoài sâm lâm, đến khi chúng ta gặp lại, đến lúc đó ngươi sẻ chính là ta lão bà" nói xong hắn thân hình kéo theo thiếu nữ liền không ngừng lóe lên rồi biến mất, giờ phút này trong lòng hắn đang rất là nóng lòng a, hắn sợ nhất là cái kia thành chủ lại đến

Nhìn bóng lưng Lăng Vân rời đi đột nhiên không biết từ lúc nào trong lòng nàng đột nhiên có chút trống vắng, lại có chút không nở nói

"Ai phi, đi thôi"

Bạn đang đọc Ta Là Thiên Tài Sao? Sai!!! sáng tác bởi monekydlll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monekydlll
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.