Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cán Bộ Tổ Chức Cùng Giải Quyết Hậu Quả

1947 chữ

Hắn tạo ra một chiếc thuyền nhỏ cho ba người, sáng hôm nay trời quang mây tạnh nên hắn quyết định xuất phát trở về Marineford.

“Đi thôi hai đứa.”

“Xuất phát.”

“A ba nhanh giương buồm, chúng ta ra khơi tìm kho báu. Sophia sẽ trở thành vua hải tặc.”

“Ngu ngốc Sophia, ba ba là hải quân ngươi làm hải tặc sẽ bị ba ba bắt nha.”

“À, vậy chúng ta sẽ làm vua hải quân. A ha ha.”

Hai con bé đang ngồi trên bong tàu tán gẫu cùng ngắm nhìn mặt biển, lâu lâu có vài con cá heo nhảy lên khiến hai con bé hô to liên tục. Hắn lấy chiếc điện thoại trùng gọi cho Monet.

“Monet, trong thời gian này ngoài tìm kiếm Nico Robin ra, thì bất cứ hoạt động nào đều phải dừng lại.”

“Vâng.”

“Ngươi không thắc mắc sao.”

“Có, nhưng mệnh lệnh của chủ nhân là tuyệt đối.”

“Chuyện này ta sẽ giải thích sau, có thời gian ta sẽ qua đó chúng ta lại nói tiếp.”

“Vâng.”

Hắn muốn giảm áp lực cho chính quyền, bọn họ bị ép quá sức sẽ không có dư lực để đối phó hắn, không đối phó hắn thì chính quyền thế giới cùng hải quân sẽ không xung đột được. Hắn muốn để tổ chức ngừng hoạt động vài tháng, sau khi chuyện qua đi lại tiếp tục hoạt động.

Trong thời gian đó hắn sẽ huấn luyện hai con nhóc dần dần, chúng cần thích ứng với sức mạnh của mình. Thời gian cùng Không gian, nếu Sophia cùng Sophie trưởng thành nhanh chóng thì trong vòng vài năm hai con nhóc sẽ rất khủng bố.

Hai ngày trôi qua hắn cùng hai con nhóc cuối cùng đến Marineford, thật sự nếu đi theo kiểu bình thường phải mất nữa tháng hoặc một tuần nếu là thuyền hải quân. Nhưng do hai con nhóc có vẻ đã chán nên hắn tăng nhanh tốc độ, tạo ra gió to thổi vào cột buồm, thuyền của hắn khá nhỏ nên đi chuyển rất nhanh, hai con nhóc bị thổi đầu tóc tán loạn nhưng có vẻ chúng khá vui vẻ.

“Oa, Sophie nhà của a ba thật to a.”

“Ừm, ừm.”

Vừa đến bến cảng hai con nhóc đã là hét inh ỏi, chúng nghĩ tổng bộ hải quân là nhà của Isora. Isora bế hai con bé đi thẳng về nhà mình, khi hắn lên trung tướng hắn cũng có nhà thuộc về mình, ngôi nhà ba tầng rất lớn nằm biệt lập ở ngoài khu tập trung dân cư, đây là hắn yêu cầu cùng chi tiền tự xây đấy. Khi hắn vào cửa thì một vị trung niên xuất hiện.

“Thiếu gia ngài trở về.”

“Ừm, tắm rửa cho hai con bé đi. Hai con bé là con gái ta, chúng là tiểu chủ nhân đấy.”

“Vâng.”

“Sophia, Sophie hai đứa theo Alden gia gia đi tắm. Ba ba sẽ đợi hai đứa ăn cơm nha.”

“Ừm, hì hì.”

Alden là một quý ông khoảng 50 tuổi, vóc người rất khá ông ấy là quản gia trong ngôi nhà này, trong nhà ngoài ông ấy còn có 5 người hầu gái nữa. Họ là người nhân bản mà Isora tạo ra, ngoài giao cho bọn họ kỹ năng chiến đấu còn có những kỹ năng của quản gia cùng hầu gái nên có.

Quan trọng hơn là sáu người bọn họ đều ăn DF, tất cả đều là hệ Logia. Alden ăn hai quả những người còn lại mỗi người một quả.

Alden hai quả DF là Yami Yami No Mi cùng Moa Moa No Mi. Quả bóng tối của hắn khi thăng cấp không có tăng lên 500% sức mạnh mà là một thứ khác, ăn mòn, khi bị bóng tối đánh trúng thì sẽ bị ăn mòn giống như mục nát vậy.

Năm người còn lại DF của họ là, Gió, Lửa, Băng, Ánh Sáng, Nham Tương. DF của họ cũng được thăng cấp nhưng hắn không đủ điểm để họ dùng quả DF thứ hai nên kế hoạch tạm thời bị dừng lại. Bọn họ sáu người là tổ chức cán bộ cao cấp cũng là sau này theo chân hắn chính chiến khắp nơi. Còn vấn đề tạo phản gì gì đó hắn cũng chẳng lo, bọn kỹ sư trong Ring Word cũng không phải ăn chay.

Bọn người nhân bản được tạo ra là trung thành tuyệt đối. Vì khi sinh ra họ đã được cấy ghép vào đầu óc của mình rằng, họ sinh ra mục tiêu là để phục vụ cùng trung thành. Tuy chỉ trong thời gian vài ngày trong ống nghiệp để trưởng thành nhưng với họ đó là mấy chục năm dài bị tiến hành tẩy não, muốn phản bội cũng không được.

“Isora, nguyên soái gọi ngươi qua họp. A hai con nhóc này là ai.”

“Con gái ta.”

Vừa trở về chưa được 5 phút thì Smoker tiến đến la hét, khi hắn nhìn thấy Alden bế hai có bé thuận miệng dò hỏi. Khi nghe câu trả lời của Isora hắn chết điếng, nghiệt súc a, hắn dám lén Hina cùng Gion tỷ có con bên ngoài.

“Ngươi.....ngươi.”

Smoker chỉ vào Isora cả buổi không nói ra lời. Isora cười tủm tỉm nhìn hắn, thực sự lượng thông tin quá lớn khiến Smoker bị nghẽn mạch đi, ha ha.

“Ngươi nghĩ nhiều ta mới 15 a.”

“À, đúng rồi hai con bé cũng 5 tuổi đi. Chẳng lẽ 10 tuổi đã có thể. Ha ha, ta thực sự nghĩ nhiều.”

Hắn cười gãi đầu mình, thật xấu hổ chuyện vậy mà nghĩ cũng không ra.

“Đợi tí, hai con nhóc tắm rửa xong ta lại qua sau. Ngươi đi trước đi.”

“Ừm.”

Smoker xoay người rời đi.

“Sophia, Sophie, hai đứa trong nhà chơi cùng mấy vị tỷ tỷ nha. Ba ba có việc lát nữa sẽ quay lại.”

“Ừm, ừm.”

Hắn bước ra khỏi nhà đi thẳng đến phòng họp, phiền phức lại đến nữa a. Biết vậy lúc trước không làm hải quân rồi, làm cái tứ hoàng sướng phải biết. Nhưng mà hải quân em gái nhiều không làm hải quân sẽ bị hao phí tài nguyên, hắc hắc.

Sau 10 phút hắn tiến đến phòng họp, trong phòng chỉ có Tsuru ba người bọn họ. Thật phiền phức.

“Sengoku nguyên soái ta đến báo cáo.”

“Isora, ngươi biết mình làm chuyện gì sau.”

Sengoku trực tiếp la hét. Isora chỉ cảm thấy lỗ tay mình ong ong như muốn điếc, Sengoku nguyên soái ngươi ăn sáng là thuốc súng sao.

“Mà, một vài con sâu chết cũng không có gì.”

“Chết tiệt Isora, bọn họ là Thiên Long Nhân, Thiên Long Nhân ngươi cũng dám giết.”

“Không không Sengoku nguyên soái. Trong mắt ngài họ là Thiên Long Nhân còn trong mắt ta họ chỉ là con sâu cái kiến, muốn giẫm lúc nào cũng được.”

“Ngươi..”

“Ta còn suy nghĩ thân phận của mình là hải quân nên chuyện này ta không làm tới. Hừ, nếu không ta đã cho Mariejos vài đạo sét rồi.”

“Isora, ngươi thật quá đáng.”

“Hừ, họ muốn bắt ta làm nô lệ không quá đáng sao. Ngài nên nhớ rằng ta là kẻ mạnh, cho dù có bị truy nã ta cũng có thể sống tốt. Trở thành hải tặc cũng không tồi, đến lúc đó ta sẽ cho ngài cùng họ biết cái gì mới gọi là quá đáng.”

Sengoku trực tiếp ngậm miệng lại mồ hôi ướt áo, moá tên tiểu quỷ này thật sự nói được làm được a. Sengoku bị hắn nói á khẩu không trả lời được, bọn con lợn chết tiệt kia thật sự ngu không có thuốc chữa.

Nếu Isora tức giận trở thành hải tặc chuyện vui liền lớn, hắn sẽ khuấy cái thế giới này đục ngầu cho xem. Không có hải quân thân phận hắn thực sự không còn cố kị gì nữa rồi. Ba năm trước hắn đánh cho Kaido sắp mặt a, với tốc độ trưởng thành của hắn ba năm này hắn cũng không phải ngồi không không tiến bộ.

“Sengoku, Isora hai người các ngươi bớt lời đi.”

“Biết rồi, Tsuru bà ngoại.”

“Tsuru ngươi quá cưng chìu hắn rồi.”

“Chuyện của chúng ta bây giờ là làm thế nào giải quyết việc này chứ không phải cãi nhau.”

Tsuru nói đúng chuyện này sớm muộn cũng sẽ bại lộ, chính quyền thế giới chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này. Họ cần có biện pháp giải quyết thỏa đáng.

“Tsuru chúng ta phải làm thế nào.”

“Chúng ta không biết đến khi đó họ sẽ làm gì. Có lẽ họ sẽ đến đòi hỏi hải quân trực tiếp giao người.”

“Trực tiếp giao người là không thể nào, Tiểu Isora là người của hải quân chúng ta bọn họ mơ tưởng động vào hắn.”

Garp kích động, Garp thực sự không thế nào yêu thích chính quyền thế giới, bọn khốn đó ngoài chẳng biết làm chuyện tốt ra thì chuyện gì chúng cũng biết làm. Nếu chính quyền thế giới cùng thiên long nhân tốt một tí, hắn đã trở thành hải quân đại tướng từ lâu.

“Giao người mơ tưởng, bọn hắn không có chứng cớ mà muốn chúng ta giao người nực cười.”

“Tsuru làm vậy có thể hay không khiến hải quân cùng chính quyền xảy ra mâu thuẫn.”

“Mâu thuẫn cái rắm, Sengoku bọn họ muốn bắt Isora chẳng lẽ không sợ mâu thuẫn với chúng ta hay sao.”

“Chuyện này...”

“Garp nói đúng Sengoku, trong mắt Thiên Long Nhân hải quân chúng ta chỉ là những con chó.”

“Haizz, tuỳ các ngươi vậy. Tsuru chuyện này ngươi tự lo liệu đi.”

Sengoku xoay người ra khỏi phòng, hắn thực sự nghi ngờ chính mình lúc trước có nên tiếp nhận chức vụ nguyên soái này không. Chính quyền thế giới cùng thiên long nhân việc ác hắn đương nhiên biết rõ, nhưng hắn không thể làm gì được. Hắn đã hoài nghi chính nghĩa của mình.

“Isora, con nghĩ chúng ta nên làm thế nào.”

“Con không có ý kiến. Cứ từ từ đi, xem họ làm thế nào sau đó chúng ta mới có thể tìm biện pháp giải quyết, lúc này còn quá sớm.”

“Cũng phải.”

“Tsuru bà ngoại, Garp gia gia đi thôi con muốn cho hai người xem con gái của con nha, hắc hắc.”

“Cái gì, Isora ngươi có con.” X2

Hai người bọn họ bị Isora làm chết đứng, hắn từ khi nào có con rồi. Chết tiệt dám lén lúc ăn vụng bền ngoài còn mang con về, không sợ Hina cùng Gion xé xác sao.

“Ha ha, đùa thôi hai con nhóc là nhặt được. Chúng nó bị ngất trên một toà hoang đảo, khi tỉnh dậy luôn miện gọi con là ba ba nên con nhận chúng làm con nuôi.”

“Thì ra là vậy, ngươi mới 15 a lấy đâu ra con.”

“Isora ngươi có bệnh nhận con nuôi như Sengoku từ lúc nào rồi hả ha ha.”

“Đi thôi nhanh lên, Tsuru ta cuối cùng cũng có cháu chắt ha ha.”

Ba người rời khỏi văn phòng tiến về căn nhà của Isora. Isora lúc này cũng cười thầm, chính quyền muốn xử lý hắn còn lâu. Đến đây đi Thiên Long Nhân trực tiếp đến càng tốt, ta sẽ cho các ngươi biết muốn đối phó ta sẽ phải trả ra đại giới lớn cỡ nào a ha ha.

Bạn đang đọc Ta Là Sáng Thế Thần Không Chắc Nữa của hellohiko147vn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.