Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

10 : Hải Quân Nan Đề

2208 chữ

Không biết qua bao lâu hắn mơ hồ tỉnh lại, nhớ lại cảm giác khi đó thực sự khó chịu thấu a, hắn chưa từng cảm giác được mình bất lực đến tuyệt vọng như vậy. Mặc dù hắn biết hắn sẽ được cứu, nhưng hắn không bao giờ muốn trải qua cảm giác đó lần nào nữa. Cảm giác của tử vong, bất lực không thể làm gì, chỉ có thể yên lặng chờ đợi tử vong đến và mang hắn đi.

“Tỉnh rồi, đến bà ngoại mang cháo đến cho ngươi nha.”

“Oa, thật tốt, cảm ơn bà ngoại, hì hì.”

“Ha ha, cảm ơn cái gì cẩn thận coi chừng nóng.”

Cảm giác này thật tốt, giống như lúc bà ngoại còn sống vậy thật hoài niệm.

“Tiểu Isora, con không có người thân sao?. Cha mẹ con đâu.”

“Mẹ con đang ở trên thiên đàng a, mẹ để lại cho con chiếc hộp có một tờ giấy cùng một quả trái cây thật đẹp, nhưng mà mùi của nó thật tởm, còn có, còn có, trong tờ giấy mẹ viết là mẹ đang ở thiên đàng nhìn con đây, hì hì. Bà ngoại thấy Isora có thông minh hay không, Isora có thể đọc nha còn có thể viết nha.”

“Đúng vậy, Isora thật thông minh.”

“Vậy từ lúc mẹ con chế.... lên thiêng đàng con là sống một mình sau.”

“Ừm, Isora thế nhưng rất lợi hại nha, Isora có thể dùng tiểu chim chim để đánh bại bọn cá cùng với con thỏ nhỏ nha, bọn chúng ăn rất ngon đâu. Còn có, còn có một con gấu thật to a, tiểu chim chim cũng có thể dễ dàng đạnh bại nó nha, hì hì.”

“Tiểu Isora thật lợi hại nha, tiểu Isora phải ăn hết chén cháo nha, bà ngoại ra ngoài một lát sẽ quay lại.”

“Ừm, Isora biết rồi.”

Hắn thấy Tsuru rơi nước mắt, chắc có lẽ câu chuyện bịa đặt của hắn làm bà ấy cảm động đi. Thật xin lỗi Tsuru bà ngoại, bí mật của con không ai có thể biết và không ai có thể tồn tại khi đã biết.

Bên ngoài lúc này Garp đang đợi Tsuru trở lại, lúc này cửa phòng mở ra Tsuru quay trở lại, trên đôi mắt còn mang theo ẩm ẩm hơi nước chứng minh là mình vừa rơi nước mắt. Garp lúc này cũng hơi kinh ngạc dò hỏi.

“Thế nào, tiểu Isora đã tỉnh đi.”

“Ừm.”

“Ngươi khóc, chuyện gì xảy ra.”

Rồi Tsuru bắt đầu kể lại cuộc trò chuyện của mình cùng thằng nhóc, sau đó lại bắt đầu rơi nước mắt. Garp lúc này cũng rất xúc động, theo hắn nghỉ một đứa trẻ còn bé như vậy, lúc này là lúc mà chúng nó nên thừa hưởng tất cả những gì tốt đẹp nhất trong cuộc đời, mà không phải chạy đông chạy tây tìm cách sinh tồn.

“Hắn thật đúng là đáng thương đây này, ngươi dự định làm gì tiếp theo. Kết thúc sớm việc tuần tra nhàm chán này, mang hắn về Marineford sao.”

“Không ta sẽ mang hắn theo bên người, ngươi cũng biết đấy về sớm thì được nghỉ 2-3 ngày, xong thì cũng tiếp tục có việc cho ngươi làm thôi. Không bằng ở lại đây vừa làm nhiệm vụ vừa bồi dưỡng tình cảm với thằng nhóc tốt hơn.”

“Cũng đúng ha ha, đứa cháu này Garp ta nhận định rồi ha ha.”

“Cái gì mà ngươi định rồi, nó là cháu của ta ai cũng đừng hòng đụng vào nó.”

“Tiểu Tsuru a, trước giờ chuyện gì ta cũng nhường ngươi lần này ngươi để cho ta một lần thôi có được hay không.”

“Không bao giờ, tiểu Isora là không bao giờ đấy. Ngươi mơ tưởng đi thôi.”

Thế là cuộc sống của hắn trôi qua vô cùng thú vị, Garp cùng Tsuru mỗi ngày đều giành giật quyền sở hữu hắn mà cãi nhau ầm ĩ. Trên thuyền cũng có thêm một vị hoàng tử suốt ngày chạy đông chạy tây quấy rối. Bọn hải quân cũng khổ sở không chịu nổi, nhưng mà ai dám lên tiếng a, tên nhóc con là viên ngọc của hai vị lão gia tử a, ngươi dám la hét hắn Garp sẽ cho ngươi biết nắm đấm của hắn cộng thêm haki vũ trang cứng cỡ nào.

Tuy bị quấy rối rất phiền thế nhưng tên nhóc rất lễ phép a, đại ca ca, đại tỷ tỷ, nói chuyện ngọt sớt. Vài chục vị tỷ tỷ hải quân đều là fan của hắn a, hắn ở trên thuyền cũng được mọi người cực kỳ yêu thích a.

Thời gian hạnh phúc đến nhanh mà đi cũng nhanh, 15 ngày sau đó chiếc quân hạm bắt đầu trở về nơi xuất phát của nó Marineford. Đừng nhìn hắn trong thời gian này chạy tới chạy lui quấy rối nhưng thật ra hắn vẫn đang âm thầm huấn luyện, minh tưởng cùng mô phỏng chiến đấu. Thời gian mà đã trôi qua thì không thể trở lại, nên hắn tranh thủ từng tí thời gian mà hắn có để trở nên mạnh hơn. Sau 3 ngày cuối cùng cũng đến Marineford trụ sở hải quân bản bộ.

“Đến tiểu Isora ông nội dẫn ngươi đi dạo Marineford nha.”

“Không được, tiểu Isora mới đến để hắn nghỉ ngơi cho tốt. Đến tiểu Isora bà ngoại dẫn ngươi về nhà, nhà chúng ta cách nơi này không xa đi thôi.”

Hai người họ lại bắt đầu cuộc đấu trí so dũng của mình, hắn đứng ở giữa cũng cực kỳ khổ sở a. Khi hắn suy nghĩ làm cách nào để thoát khỏi hai người thì hắn nhìn thấy cứu tinh tới. Sengoku hắn đang hướng bên này đi tới, giống như nhận ra được có người nhìn hắn chăm chú, hắn nhìn chằm chằm vào Isora, sau đó cặp mắt hắn sáng lấp lánh, bước chân hắn tăng nhanh lên vài phần hướng hắn bên này đi thẳng đến.

“Tiểu quỷ thật đáng yêu a. Làm con trai nuôi ta thế nào.”

Hắn mở miệng làm cho không gian ồn ào náo nhiệt bến cảng trong giây lát an tĩnh lại, giờ phút này cho dù có một chiếc kim rơi cũng có thể được nghe thấy. Isora lúc này trong lòng thật muốn khóc, ba người này là ai a, sao cứ lôi kéo hắn nhận bà con thế này. Tiếp theo là hai tiếng hét đồng thời vang lên.

“Không được.” x2

“Thế nào.”

Sengoku lúc này cũng nghi hoặc vạn phần, hai người kia làm sao lại kích động như vậy a.

Hắn nghĩ lại cũng thật may mắn a, hắn nghe tin hai người bạn của mình trở về, định ra đón họ đây không ngờ lại bắt gặp một con tiểu manh manh lạc đàn a, hắn nghỉ lúc này tên nhóc sẽ kích động vạn phần dập đầu nhận hắn là cha đâu, còn việc bị từ chối hắn chưa bao giờ nghĩ tới. Hắn là ai a, hải quân đại tướng cha mẹ ruột của thằng nhóc nếu biết còn không phải sung sướng đến phát rồ.

“Không được tiểu Isora là cháu ngoại của ta đấy, ai cũng đừng hòng chạm vào, kể cả ngươi Sengoku.”

“Đúng đấy, Tiểu Isora là cháu nội của ta, sao có thể nhận ngươi làm cha.”

Sengoku lúc này cũng bắt đầu xoắn xít, Garp có con trai là Dragon hắn biết. Thế nhưng là Tsuru có con gái hắn không hay biết gì a. Mà hai người kia còn sinh ra một tên nhóc nữa chứ. Haizz gia môn bất hạnh a. Sau một tiếng thở dài sau đó nói.

“Nơi này cũng không phải nơi nói chuyện đi thôi. Đi gặp Kong nguyên soái báo cáo thôi.”

“Ta dẫn thằng nhóc về nhà rồi qua sau. Hai người các ngươi qua trước đi.”

Tsuru nói xong cũng chẳng cho Garp phản ứng bế lên Isora trực tiếp đạp Geppou về hướng nhà mình.

“Tiểu Isora ở trong nhà ngoan nha, bà ngoại đi chốc lát sẽ trở lại.”

“Ừm, Isora sẽ nghe lời, bà ngoại an tâm đi.”

“Ha ha ta biết Isora là ngoan nhất bà ngoại đi rồi.”

Sau khi Tsuru đi hắn cũng nằm xuống chiếc giường êm ái đó, bắt đầu tập trung tu luyện minh tưởng thuật. Từ từ bắt đầu đắm chìm vào đó mà không hề hay biết có người cũng tiến vào căn nhà đó.

Trong căn phòng của thủy sư đô đốc, Kong ngồi ở vị trí chủ vị hai bên là Garp, Tsuru, Zephyr, Sengoku, Còn có 3 vị tương lai đại tướng cũng ở nơi này nhưng hiện tại họ là vẫn còn là trung tướng, phía dưới cũng có một vài vị trung tướng khác.

“Bắt đầu đi.”

Kong lên tiếng, sau đó có một người giống như một vị thư ký đứng lên, xuất ra một xấp tài liệu để lên bàn và trầm giọng nói ra.

“Theo tài liệu cho thấy, số lượng hải tặc năm nay so với 5 năm trước tăng lên gấp 10 lần. Roger khi chết nói ra câu nói đó đã khiến trật tự thế giới bị đảo lộn. Nếu tình huống tiếp tục như vậy, trong vòng 5 năm tiếp theo chúng ta có thể mất khả năng khống chế phần lớn hải vực trong New World cùng Grand Line.

“Trong 10 năm tiếp theo. New World sẽ không còn là khu vực mà chúng ta có thể kiểm soát và khống chế. Grand Line sẽ biến thành nơi tập trung của đông đảo hải tặc, lực lượng của chúng ta sẽ bị chia mỏng ra để trấn giữ các nơi trên thế giới. Nếu như vậy lực tập trung sẽ không đủ và không thể tạo thành lực uy hiếp đối với bọn họ.”

Hắn nói ra hoàn cảnh khó khăn lúc này, bây giờ thời thế đã không còn như xưa nữa. Hải tặc số lượng đang tăng lên một cách điên cuồng và mất khống chế. Hải quân lực lượng cũng có giới hạn không thể cùng một lúc quản lý cả thế giới. Bọn họ cần cách để quyết vấn đề này nhanh nhất có thể. Lúc này Kong cũng lên tiếng.

“Có ai có ý kiến gì sau.” Hắn hỏi.

“Chúng ta cần có kế hoạch tiến hành răng đe, chỉ cần tiêu diệt số lượng lớn hải tặc. Những tên người mới kia sẽ phải khắc chế lại chính mình và cần suy nghĩ kỹ lại lựa chọn của chính họ.” Sakazuki cũng chính là tương lai đại tướng Akainu lên tiếng.

“Phản đối, tuy kế hoạch sẽ hạn chế rất nhiều sự xuất hiện của hải tặc, nhưng sẽ biến chúng ta thành đầu ngọn gió chỉ trích của dư luận. Giết chết quá nhiều người sẽ biến chúng ta hải quân thành cỗ máy giết chóc mà không phải là kẻ đại diện chính nghĩa.” Kuzan tướng lai đại tướng Aokiji cũng nêu lên ý kiến của mình.

“Hừ, chính nghĩa là cần đánh đổi một số thứ để đổi lấy. Chúng ta giết cũng là hải tặc mà không phải kẻ vô tội.” Sakazuki không phục và tiếng hành đáp trả.

“Nhưng lợi ích của việc đó quá nhỏ đối với danh vọng của toàn bộ hải quân. Hơn nữa chúng ta chưa biết việc đó có thể ngăn cản được số lượng đang tăng lên của hải tặc hay không, nhưng nếu như không thành công chúng ta sẽ mất cả chì lẫn chày.” Kuzan tiếp tục đưa ra ý kiến của mình.

Toàn bộ gian phòng đều biến thành ồn ào náo nhiệt. Kong vẫn ngồi lẳng lặng lắng nghe và cũng chưa cho ra ý kiến của mình.

“Tsuru ở đây ngươi là người thông minh nhất, ngươi nói thử ý kiến của mình xem.” Sengoku hỏi.

Gian phòng lập tức yên tĩnh lại, mọi người đưa ánh mắt nhìn về phía Tsuru. Đúng đấy Tsuru trung tướng thế nhưng là thông minh số một a. Ý kiến của nàng khẳng định là đúng.

“Mọi chuyện thật ra cũng không nghiêm trọng vậy. Hải quân tuy số lượng hiện tại không đủ nguyên nhân là do thời kỳ đại hải tặc bùng phát nên chúng ta chưa kịp chuẩn bị. Tuy bây giờ chúng ta bị ép bức, nhưng hiện tại chúng ta đã có chuẩn bị. 5 năm sau chúng ta cũng sẽ có một nguồn binh lính mới ưu tú cùng khổng lồ đi qua hệ thống đào tạo từ khắp nơi trên toàn thế giới. Không giống như hải tặc họ là một nhóm người tạp nham tụ lại cùng nhau, số lượng tuy nhiều nhưng không đáng sợ. Đều quan trọng ở đây là theo thời đại hải tặc sẽ xuất hiện những con quái vật thực sự, giống như Roger, Shiki cùng Râu Trắng vậy. Bây giờ chúng ta cần là cao cấp chiến lực là chất lượng mà không phải số lượng.

Bạn đang đọc Ta Là Sáng Thế Thần Không Chắc Nữa của hellohiko147vn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.