Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Koiking

Tiểu thuyết gốc · 1155 chữ

Phải mất hơn ba ngày thời gian họ mới có thể tới được chân núi Mặt Trăng, cảnh vật ven đường cũng theo đó dần biến đổi từ rừng rậm chuyển sang địa hình đất đá gồ ghề.

Tần suất xuất hiện pokemon đất đá cũng trở nên nhiều hơn nhưng chúng nó không phải là mục tiêu của Hito.

Pokemon cậu cần nhất lúc này là những con pokemon hệ cỏ hay hệ điện hoặc chí ít phải là một con pokemon có khả năng chiến đấu trong môi trường nước vì hội quán tiếp theo của cậu hướng đến là hội quán Hanada, một hội quán chuyên về những con pokemon hệ nước.

Đối với hội quán này, cậu không có chút nào tự tin như trước nữa, pokemon của cậu không bị hệ nước áp chế thì cũng là những con nhỏ yếu không có chút nào lợi thế khi chiến đấu trong môi trường nước, cậu cũng không có võ kỹ dạng này.

“Hệ thống, ngươi có võ kỹ nào áp chế pokemon hệ nước không?” Hito buộc miệng hỏi.

“Vậy ngươi có thấy tên võ lâm cao thủ nào học võ để xuống biển đánh cá sao?”

“Có a,” Hito lập tức đáp.

“…” Hệ thống.

“Nhưng mà không phải ngươi nói cái gì ta nghĩ tới ngươi đều có sao?”

“Có a, đương nhiên là có,” Hệ thống lên tiếng phản bác, “Chỉ là cấp bậc kí chủ quá thấp không có khả năng lấy được, một khi đầy đủ điều kiện, đừng nói là phiên giang đảo hải võ công, cho dù là phần thiên chử hải cũng không phải là không có.”

“Vả lại chỉ là một đám pokemon hệ nước nhỏ nhoi thì phải cần gì đến cao thâm võ kỹ, bổn hệ thống đề cử vật phẩm [Kháng thủy thuốc lv1], có thể khiến cho tất cả pokemon bỏ đi sự khắc chế bởi pokemon hệ nước, giá cả lại phải chăng chỉ 500 xu mà thôi.”

Mặc dù lại có thêm một cách chinh phục hội quán Hanada nhưng tạm thời Hito cũng không làm được nên để chắc ăn cậu cùng Scarlet quyết định dừng lại ở một con suối gần đó để bắt cá, ít ra cũng có thêm một phần cơ hội nắm chắc trong tay.

“Cắn câu?” Hito hơi nhíu mày, rồi cậu khẽ vung tay kéo cần câu lên, “Lại là mày, Koiking.”

Con vật vừa bị cậu kéo ra khỏi mặt nước là một con cá chép màu đỏ, trên đầu của nó còn đội một chiếc vương miệng màu vàng không hổ với một chữ king này.

Từ sáng tới giờ đây là lần thứ tư cậu câu được nó, cũng không biết là cùng một loài hay chính là con đó nữa vì lần nào câu được cậu cũng thả nó trở về.

Không phải cậu không muốn bắt mà là tại loài cá này quá đông, tùy thời có thể bắt được ở bất kỳ sông suối nào nên tạm thời hiện tại cậu không muốn phí quả cầu pokemon của mình để bắt nó.

Một phần nguyên nhân nữa cũng là vì khả năng chiến đấu của loài này quả thật không có chổ nào đáng để khen ngợi, trừ phi chúng tiến hóa lên thành loài rồng cá chép nhưng quá trình ở giữa này quả thật quá đỗi gian nan.

Đa số các loài pokemon cần trãi qua một quá trình chiến đấu lâu dài để tích lũy kinh nghiệm dùng cho việc tiến hóa, Koiking cũng vậy nhưng nó có chiêu thức nào để tấn công sao, vào trận đấu đơn giản chính là để chịu ăn đòn, hoặc phải nói là nó thuộc dạng khổ dâm thì đúng hơn.

Sau khi thả con Koiking trở lại dưới nước, Hito tiếp tục vung cần ném lưỡi câu về phía xa xa nhưng cùng lúc này cậu nghe thấy có động tĩnh bên phía của Scarlet.

“Juptile, diệp đao.”

Thứ mà Scarlet câu lên được là một con vật nhỏ nhắn hình tròn màu xanh, có một vòng tròn hình xoắn ốc màu đen ở bụng, đó là con nòng nọc Nyoromo.

Không như loài Nyorozo, hình thức tiến hóa sau đó của nó có thể tự do đi lại trên cạn cùng dưới nước, loài Nyoromo dành gần như tất cả thời gian ở dưới nước nên khi bất ngờ bị kéo khỏi mặt nước, Nyoromo không khỏi có chút hoảng loạn.

Không có lợi thế về mặt môi trường cũng như thua thiệt thuộc tính trước hệ cỏ như Juptile, Nyoromo nhanh chóng bị hạ gục chỉ với một đòn.

Scarlet nhân cơ hội đó ném ra một quả cầu pokemon nhưng cũng không dễ dàng bắt được Nyoromo như cô nghĩ, vì từ dưới suối đột nhiên nhô lên lít nha lít nhít ít nhất cũng hơn chục con Nyoromo khác, chúng nó đồng loạt sử dụng chiêu súng nước bắn về phía quả cầu, nhìn như yếu ớt nếu đem ra chiến đấu thì cũng không coi vào đâu nhưng để đánh bật quả cầu trở về thì lại dư sức rồi.

Con Nyoromo bị Scarlet đánh bất tỉnh trước đó cũng kịp thời tỉnh lại, nó nhanh chóng nhảy trở lại con suối để tụ họp với đàn nòng nọc rồi cùng nhau lặn xuống nước mất tích.

Scarlet chỉ kịp nhìn theo mà không làm gì được, khiến cô không khỏi dậm chân xuống đất tỏ vẻ tức tối.

“Hừ, không thèm câu nữa.”

Cô ném cần câu xuống đất rồi quay người đi về phía Hito, cậu cũng nhìn cô cười cười rồi tiếp tục phần công việc của mình.

Được một lát, cần câu của Hito bỗng nhiên giật giật, thấy vậy Scarlet liền thúc giục:

“A, có cá mắc câu rồi kìa, mau kéo lên.”

Hito cũng không đáp lại mà nhẹ nhàng thu dây cho đến khi cảm thấy đủ rồi, cậu liền vung thật mạnh cần câu kéo con vật kia ra khỏi mặt nước.

Nhưng khi nhìn thấy hình dáng của con pokemon đó, sắc mặt của Hito không khỏi đen lại, lại là Koiking.

“Hì hì, có vẻ như nó rất thích cậu nha.” Scarlet bật cười nói.

Nhìn con cá chép đang giẫy đạch đạch dưới đất, khóe miệng cậu không khỏi giật giật nhưng lần này cậu không định thả nó nữa mà quyết định ném quả cầu pokemon về phía nó và cũng dễ dàng bắt được rồi.

“Phù,” Hito thở dài thường thượt, “Cậu không câu nữa sao, không thì lên đường thôi.”

“Ừm, đi thôi.”

Nếu họ đi nhanh thì có lẽ đến tối là có thể đi xuyên qua đường hầm tới được phía bên kia của núi Mặt Trăng.

Đinh… ngài vừa nhận được một thông báo từ sàn giao dịch.

Bạn đang đọc Ta Là Nhà Huấn Luyện Pokemon Toàn Năng sáng tác bởi catim520tg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi catim520tg
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.