Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Châu

Tiểu thuyết gốc · 1916 chữ

Vân Lam thành, nơi đây phụ thuộc vào Càn Nguyên đế quốc, giao thương lưu thông rộng rãi, phồn hoa lộng lẫy, nhân khí thịnh vượng, đèn lồng cờ hoa treo dọc trên đường, nơi nơi tiếng cười nói vui vẻ.

Tại một gian hàng nhỏ bán tạp hóa ven đường, đúng tại lúc không ai chú đến, nhỏ nhỏ một khỏa hắc châu không bắt mắt bất chợt chấn động nhè nhẹ, có năng lượng ba động xung quanh cùng với hắc quang lượn lờ. Dị biến kéo dài không bao lâu thì biến mất, viên hắc châu lại trở về với vẻ vốn có của nó, bình thường, không có gì nổi bật.

Trái ngược với vẻ ngoài yên tĩnh, bên trong hắc châu lại nhấc lên một đợt sóng to gió lớn, chấn động không nhẹ.

"Ta không phải đang ngủ sao, vậy mà lại xuyên không rồi." Một giọng nói tràn ngập vẻ kinh ngạc thần sắc mà thốt lên.

Chính giữa trung tâm thể nội của viên hắc châu, một tôn đám mây màu trắng có nam nhân hình dáng lõa thể đang trôi nổi hư không, xung quanh là hắc ám vô tận bao trùm không nhìn đến điểm kết thúc.

Tôn nam nhân dung mạo rõ ràng, gương mặt thanh tú, tuấn mĩ, thân hình hiện ra từng múi cơ săn chắc, trông rất thuận mắt, hắn nhẹ nhàng vuốt cằm mà suy tư, bao nhiêu kí ức lộn xộn bắt đầu theo ý niệm mà tập hợp lại thành một hàng.

Nam nhân này tên là Hắc Liên, không, Hắc Liên không phải tên thật, tên thật của hắn chính hắn cũng quên rồi, chỉ biết rằng khi sinh ra trên trán của hắn hiện ra vết bớt màu đen hình đóa hoa liên cao quý, chính vì điều này nhiều người gọi hắn là Hắc Liên, theo thời gian Hắc Liên vô hình chung trở thành tên gọi thường ngày của hắn.

Hắc Liên từ khi sinh ra đã mồ côi cha mẹ, bắt buộc phải sống với chú ruột, vì mồ côi từ nhỏ nên hắn trưởng thành sớm hơn tuổi rất nhiều, dần dần học được cách tạo ra lớp vỏ bọc bên ngoài gió thổi chiều nào theo chiều đó, hắn ẩn nhẫn suốt hơn hai mươi năm cho đến khi đủ lông đủ cánh thì lớp vỏ bọc bên ngoài đó mới dần dần vỡ vụn biến mất để lộ ra nội tâm tăm tối vô cùng.

Chính tay Hắc Liên hắn đã đẩy cô chú nuôi dưỡng mình lúc trước vào bước đường cùng mà phải chọn cách tử tự để giải quyết.

Nói về sự nghiệp thì Hắc Liên là một chuyên viên máy tính, mỗi ngày hắn tạo ra vô số mã lệnh, hệ thống game, thậm chí viết riêng cho mình một ngôn ngữ lập trình không kém cạnh Python, Java hay C, C++, đồng thời thành lập ra tập đoàn thuộc top đầu thế giới.

Đang thời điểm đỉnh cao của sự nghiệp, hắn bất ngờ xuyên đến đây thông qua một giấc ngủ, trớ trêu hơn hắn lại xuyên vào một khỏa hắc châu tầm thường.

Hắc Liên mặc dù khá chấn động nhưng ngay lập tức hắn áp chế lại, tâm tính được xã hội rèn luyện bao nhiêu năm bây giờ hoàn toàn bộc phát đi ra.

Hắn chậm rãi mà nói: "Tiểu thuyết xuyên không ta đọc không ít, đa số đều có hệ thống phụ thể trợ giúp, nếu ta xuyên rồi may mắn ra cũng phải có."

Nương theo lấy một cỗ hi vọng tràn trề, Hắc Liên ý niệm điều động:

"Hệ thống, hệ thống, ngươi có đấy không..."

"Hệ thống..."

"Hệ..."

...

Không có...không phải chứ.

Thử đủ mọi cách nhưng không gian xung quanh hoàn toàn yên ắng không có dị biến gì phát sinh, cái hệ thống mà Hắc Liên mong đợi cũng không thấy xuất hiện.

Cuối cùng lấy ra một chút còn sót lại hi vọng, Hắc Liên nhanh chóng nói: "Bảng trạng thái!!!"

Ong!!! Ong!!!

Một tiếng thanh thúy âm vang lên, một bảng nền đen chữ trắng đột ngột xuất hiện trước mặt Hắc Liên.

-Tên: Hắc Liên

-Chủng loài: Hắc châu tầm thường

-Cấp bậc: Hắc thiết (Hạ phẩm)

-Kinh nghiệm: 0% (Trung phẩm)

-Linh lực: 100/100

-Kĩ năng: Tụ khí (Chủ động-Bị động)

(Kĩ năng theo cấp bậc càng cao hiệu quả càng đề thăng một bậc)

"Quả nhiên có!!!" Hắc Liên toát ra hài lòng thần sắc nhìn bảng trạng thái trước mặt.

Tuy nhiên vài giây sau hắn lại mộng bức phát hiện ra...

Hệ thống này căn bản giống y hệt một hệ thống lập trình hắn đang làm dở.

Hoàn toàn làm chưa xong. Hoàn toàn làm chưa xong. Hoàn toàn làm chưa xong.

Căn bản không hề có giọng nói hướng dẫn hay chỉ bảo.

Điều đó có nghĩa là tự Hắc Liên hắn phải mày mò công năng và tự thao tác sử dụng.

Chết tiệt. Biết trước thế này hắn dù có mệt đến đâu cũng phải cố hoàn thành cho xong.

Tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại đây cũng có thể là may mắn của hắn. Biết bao nhiêu kẻ xuyên việt có hệ thống đều như trở thành nô lệ của hệ thống hoặc trở thành con cờ của kẻ tạo ra hệ thống, căn bản là đều bị hố.

-Tên: Hắc Liên

-Chủng loài: Hắc châu tầm thường

-Cấp bậc: Hắc thiết (Hạ phẩm)

-Kinh nghiệm: 0% (Trung phẩm)

-Linh lực: 100/100

-Kĩ năng: Tụ khí (Chủ động-Bị động)

(Kĩ năng theo cấp bậc càng cao hiệu quả càng đề thăng một bậc)

Nhìn bảng trạng thái Hắc Liên lâm vào trầm tư, cấp bậc hiện tại của hắn là Hắc thiết hạ phẩm, hiển nhiên không cần nói cũng biết là thấp nhất rồi, nhưng cái quan trọng ở đây là tăng lên cấp sau-trung phẩm thì bắt buộc phải cần kinh nghiệm.

Tay theo thói quen ấn liên tục vào chỗ kinh nghiệm hiện diện nhưng không có bất cứ phản hồi nào, thất vọng Hắc Liên lắc đầu.

Kinh nghiệm, Hắc Liên hắn biết kiếm ở đâu ra và bằng cách nào???

Không những thế về cái thế giới hiện tại, hắn hoàn toàn không biết một tí thông tin nào cả nên căn bản không suy đoán ra được.

Không có hệ thống tiếng nói cũng có chỗ tốt và chỗ xấu. Chỗ tốt là hắn không phải trở thành nô lệ của hệ thống nhưng chỗ xấu đó chính là mọi công năng hắn phải tự mày mò tìm hiểu, rất khó, điển hình như kinh nghiệm.

Không nói đến kinh nghiệm nữa, tạm thời cứ như vậy đi. Hắc Liên âm thầm nghĩ đồng thời chuyển dời sự chú đến linh lực, theo thói quen động tay chân một lần nữa ấn vào thanh linh lực nhưng vẫn như vậy, im ắng.

Linh lực???

Giống tu sĩ, võ giả???

Suy đoán vẫn chỉ là suy đoán, Hắc Liên hắn không tìm được bằng chứng nên chỉ có thể gác chuyện này lại một bên.

Tiếp tục.

Đến thanh kĩ năng.

Ngón tay nhẹ nhàng giơ ra chạm vào thanh kĩ năng, ngay lập tức không gian vặn vẹo xuất hiện một màn hình nền đen chữ trắng nhỏ hơn ở bên cạnh.

Kĩ năng: Tụ khí

Tác dụng chủ động: Thu hút, tập hợp xung quanh bán kính năm mét thiên địa linh khí lại chỗ mình. (100s tiêu hao 5 linh lực)

-Chú ý: Để sử dụng cần linh lực của chính bản thân thôi động đi ra, thời gian duy trì dựa vào số linh lực tích góp được, sử dụng kĩ năng này chỉ để hội tụ linh khí lại chỗ mình, vô pháp tự thân hấp thu-

Tác dụng bị động: Tự động hấp thụ linh khí xung quanh chuyển thành linh lực cho bản thân sử dụng. (100s hấp thụ 2 linh khí)

-Chú ý: Linh lực đầy vô pháp tăng lên, còn thừa linh khí sẽ tự chuyển hóa thành kinh nghiệm tăng cấp-

Nhìn đến đây Hắc Liên đầu đầy hắc tuyến, hắn cảm giác mình đang bị hố không hề nhẹ.

Trên lí thuyết, cái càng quan trọng càng được ưu tiên hàng đầu, còn hiện tại kinh nghiệm, linh lực tầm quan trọng thậm trí vượt qua cả thanh kĩ năng mà lại không có bảng hướng dẫn hay giải thích.

Thôi, cái gì đến rồi cũng sẽ đến. Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn, không việc gì phải vội vàng lúc này, thời gian vẫn còn nhiều.

Khoan, hình như hắn bỏ sót một cái gì đó rất quan trọng, rất quan trọng.

-Chú ý: Linh lực đầy vô pháp tăng lên, còn thừa linh khí sẽ tự chuyển hóa thành kinh nghiệm tăng cấp-

"Còn thừa linh khí sẽ chuyển hóa thành kinh nghiệm." Hắc Liên chậm rãi nói, không tự chủ mà nhìn lại bảng trạng thái.

-Tên: Hắc Liên

-Chủng loài: Hắc châu tầm thường

-Cấp bậc: Hắc thiết (Sơ phẩm)

-Kinh nghiệm: 2% (Trung phẩm)

-Linh lực: 100/100

-Kĩ năng: Tụ khí (Chủ động-Bị động)

(Kĩ năng theo cấp bậc càng cao hiệu quả càng đề thăng một bậc)

Kinh nghiệm tăng lên 2%, quả thật có tăng lên.

Nếu như vậy kinh nghiệm tạm thời không cần thiết phải đi tìm nữa. Điều quan trọng bây giờ là làm sao rời khỏi chỗ này, hắn không muốn cứ ở lại một chỗ mà trải nghiệm cảm giác an toàn.

Như vậy không thú vị.

Loại bỏ mọi tạp niệm Hắc Liên hướng sự chú ý ra bên ngoài.

Theo kinh nghiệm bao nhiêu năm đọc tiểu thuyết thì hình dạng hiện giờ của hắn có thể coi là khí linh của viên hắc châu này, nên mặc dù hắn đứng ở trong này những cũng vẫn cảm nhận được động tĩnh bên ngoài, thậm trí nghe, thấy rất rõ ràng là đằng khác.

Hắn đang ở trên một cái bàn cũ nát, trong một gian phòng tối, bên cạnh hắn là một loạt những loạn thất bát tao đồ lặt vặt, căn bản hình dạng bên ngoài tầm thường không kém hắn, không có đồ vật thu hút sự chú ý của hắn.

Hắc Liên bất ngờ khịt mũi coi thường, hình dạng tầm thường như nhau thì đã sao, mấy thứ đó căn bản giá trị thực không được đến một góc cạnh của mình.

Đang suy nghĩ miên man bất chợt linh quang chợt lóe lên trong đầu Hắc Liên, chỉ thấy hắn nhếch miệng cười lạnh lùng, ánh mắt liên tục tỏa ra u quang.

Võ giả, nếu thế giới này thật sự có võ giả thì hãy để cho ta mở rộng tầm mắt xem nào.

Theo ý niệm trong đầu điều động, kĩ năng tụ khí nhanh chóng được sử dụng.

Một cỗ vô hình lực hút như vô số xúc tua cánh tay vươn rộng ra xung quanh mà nắm lấy, ngay lập tức thiên địa linh khí trôi nổi vô định không tự chủ mà lao về phía Hắc Liên.

Từng đoàn, từng đoàn linh khí như ẩn như hiện lượn lờ xung quanh hắc châu, nếu có người nhìn thấy hiện tượng này chỉ sợ cũng kinh ngạc mà thất thố lên.

Bạn đang đọc Ta Là Một Khỏa Linh Châu sáng tác bởi Hắchỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hắchỏa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.