Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

PHIÊN NGOẠI: CÁ NÓC CHỊU KHỔ

Phiên bản Dịch · 2583 chữ

Lời mở đầu: Một con cá nóc muốn hôn Tiểu Hổ, nhưng lại đột nhiên nhớ tới mình là một con cá nóc có độc, nhưng cũng là cá a.

Mà cá. . . là đồ ăn. . . mà Tiểu Hổ thích nhất. . .

Cho nên! Câu chuyện bắt đầu!

Tiểu Hổ Tiểu Hổ~~~~ Thịt cá nóc không dễ ăn chút nào đâu a~~~

Nàng vạn lần đừng có chộp tới cá nóc ta a (vừa nói vừa hướng mép nước chạy trốn, tuy cá nóc ta rất muốn hôn Tiểu Hổ đáng yêu a~~~) Đại Hổ sao lại đứng sau cá nóc ta vậy a!!!!!!!

Cứu mạng ah! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! (bị Đại Hổ chộp, không biết có bị Đại Hổ lát thành từng miếng thịt cá nóc sống cho Tiểu Hổ ăn không nữa a >”<)

Đại Hổ: ừm~ hôm nay vừa vặn không muốn đi bắt cá, không nghĩ tới ở chỗ này tìm thấy một con cá nằm đây, đem nướng cho Tiểu Hổ ăn là được rồi ^0^

Cá nóc: Không không không~~~ Cá nóc tiểu nhân ta một điểm cũng không dễ ăn đâu a, còn có độc a, sẽ hại Tiểu Hổ đáng yêu bị trúng độc đó, cho nên đừng ăn tiểu nhân ta~~~ (ánh mắt cầu khẩn)

Đại Hổ: có độc ah~~ Vậy là không thể ăn~~ Vậy cầm đem cho Tiểu Hổ chơi là được rồi (cân nhắc)

Cá nóc: Thật sao? (mắt lòe lòe sáng~ Ta có thể cùng chơi với Tiểu Hổ đó nha ^0^)

Đại Hổ: Vân… vân. . . Ánh mắt ngươi là sao, ngươi muốn Tiểu Hổ nhà ta từ lâu rồi phải không?

Cá nóc: Không không không, tiểu nhân nào dám (chột dạ nói)

Đại Hổ: Ta mới tin ngươi không dám!

Nói xong~~~ túm lấy cá nóc hướng trở lại tiểu ốc~~~

Đại Hổ: Tiểu Hổ ngươi xem, ta đem cái gì về nha ^0^

Tiểu Hổ: Đây là thứ gì vậy? (nghe một cái~~~ Meow ô~ Hình như là cá)~~~ Cho ta ăn sao?

Cá nóc: A~~ Tiểu Hổ đáng yêu của ta (mắt lòe lòe tỏa sáng nhìn Tiểu Hổ~ Không nghe thấy Tiểu Hổ đang nói cái gì nha)

Đại Hổ: Không phải! Cá này có độc, không thể ăn, bất quá nó cố đến đây, giống như cầu khẩn vậy.

Tiểu Hổ: Thật sao? (tò mò gãi gãi cá nóc)

Đại Hổ: Đương nhiên là thật (dùng ánh mắt uy hiếp nhìn cá nóc, ngươi dám chối bỏ ta đem ngươi nấu lên ăn)

Cá nóc: ô (sợ uy hiếp của Đại Hổ đành phải giao thân xác ra vậy)

Tiểu Hổ: Thật sự a~~~ Chơi vui thật ^0^

Đại Hổ: Chúng ta dùng nó chơi đá bóng đi a!

Tiểu Hổ: Được ^0^

Cá nóc: cứu mạng ah! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! Ta muốn cùng Tiểu Hổ chơi, nhưng không phải loại trò chơi này ah >0

Bị đá đến chỉ còn nửa cái mạng cá nóc >0

Tiểu Hổ: Hổ ca ca ~~ Tiểu Hổ không chơi nữa đâu (bộ dạng sắp khóc)

Đại Hổ: Sao vậy? Bị cá nóc đâm sao? ( mắt lộ hung quang nhìn bị cá nóc bị đá đến hấp hối)

Cá nóc: oan uổng ah ~~ đại nhân ~~ cá nóc tiểu nhân ta không dám giết người của ngài a ~~ tiểu nhân nào dám đâm bảo bối tâm can của đại nhân ngươi ~~( huống chi mình cũng không nỡ ah ^0^)

Tiểu Hổ: Không phải ~~ là Tiểu Hổ đói bụng rồi ~~ muốn ăn cá ( đem cá nóc túm trong tay ngửi ngửi ~~~ đói bụng rồi thật muốn ăn cá ah ~~)

Cá nóc: chảy nước miếng ( bị bộ dáng đáng yêu của Tiểu Hổ mê hoặc không nghe thấy Tiểu Hổ nói cái gì)

Đại Hổ: Tiểu Hổ ~~~~ Không phải đã nói con cá này có độc không thể ăn sao? Chờ Hổ ca ca một chút bắt cá cho ngươi ăn có được hay không ~( mắt trừng hướng cá nóc ~~ ngươi không muốn sống nữa sao? Dám đối với Tiểu Hổ nhà ta chảy nước miếng )

Cá nóc: ô ~~ Sao đột nhiên lạnh vậy? ( vẫn còn ngây ngốc nhìn Tiểu Hổ ~ không biết đại nạn sắp sửa xảy ra )

Tiểu Hổ: Nhưng mà Tiểu Hổ đói bụng ~~( Meow ô ~~ trảo cá nóc nắm trong tay ~~ hướng Hổ ca ca làm nũng nói)

Đại Hổ: Được rồi ~ vậy ngươi chờ ta ~~( nói xong đem cá nóc trong tay Tiểu Hổ cầm lấy ~~

Cá nóc: Đại Hổ đại nhân ~~~( kêu thảm thiết)~~ ngươi muốn dẫn ta đi nơi nào ah ~~( nhìn cách mình càng ngày càng xa Tiểu Hổ ~~ ô ~~ Tiểu Hổ đáng yêu của ta )

Cá nóc: Đại Hổ đại nhân ~~ ngài rốt cuộc muốn mang tiểu nhân ta đi nơi nào ah ( ô ~~ Tiểu Hổ đáng yêu của ta ~~ cách ta càng ngày càng xa đấy >0)

Đại Hổ: Đừng dài dòng! Đi theo ta là được ( ngươi cho rằng ta sẽ cho ngươi ở cùng một chỗ với Tiểu Hổ của ta sao?)

Cá nóc: ô ~~~ Được ( Đại Hổ thật hung ah >0)

Đại Hổ: Sao, vẻ mặt có ý kiến của ngươi là sao? (dám có ý kiến ta sẽ đem ngươi nấu ăn)

Cá nóc: Không có ~~ không có ~~ Tiểu nhân nào có ý kiến gì đâu a( ô ~ đây là uy hiếp ~~ đây là đe dọa ~~ đáng thương cá nóc ta đang bị uy hiếp đây này >0<)

Đại Hổ: Hừ ~~ tin ngươi cũng không dám, đến ( đem cá nóc ném lên một tảng băng, ném tới một cái hố )

Cá nóc: Ô ~ đau quá ah ~~ sao ta đáng thương như vậy ah ~ vừa mới bị đá hiện tại lại bị ném ~ lại đến đấy ~~ không phải là muốn đem cá nóc ta nấu đến ăn sao ~~ ta dù muốn hay không cũng phải tự vệ chút chứ ~~ nhưng mà cá có được tự vệ hay không đây? Phải hỏi người viết mới được a. . . ( Nói nhảm ~~ nói nhảm~~ điên cuồng nói nhảm)

Đại Hổ: Ngươi đang ở nói nhảm cái gì nha? ~ Còn không chạy nhanh trở vào trong nước đi! ( thần sắc không kiên nhẫn)

Cá nóc: Xuống chỗ nào~~ Phải làm sao? (cá nóc còn không có phục hồi tinh thần lại)

Đại Hổ: Nói nhảm, đương nhiên là xuống dưới nước a ( dùng ánh mắt ngươi sao đần như vậy nhìn cá nóc )

Cá nóc: Vì sao phải xuống nước? ( vẫn còn hoảng thần ở, ngây ngốc hỏi )

Đại Hổ: Thiệt là. . . Nói ngươi có bao nhiêu đần thì có bấy nhiêu a. . . ( đã ngoài tỉnh lược ba vạn 5000 hai trăm cái chữ ). . . Như vậy ngươi đã hiểu chưa ( nhìn cá nóc không ngừng gật đầu, nghĩ thầm quả nhiên là cá nóc đần, ta mắng hắn còn một mực gật đầu! ! ! )

Cá nóc: Cái gì? Đại nhân ngươi nói cái gì? ( lau lau nước miếng ) thỉnh đại nhân lại giải thích lần nữa được không nào? (cá nóc nghe tới ngủ gật gà còn chảy nước miếng)

Đại Hổ: Thiệt là! Ngươi đến tột cùng là không có nghe ah!

Cá nóc: Có ah có ah ~ Đương nhiên là có ah ( chột dạ) nhưng mà tiểu nhân vẫn còn không hiểu rõ lắm, thỉnh đại nhân nói lại lần nữa xem a!

Đại Hổ: Trời ạ! Sự tình đơn giản đều nghe không hiểu! Nói ngươi ngốc ngươi còn không phải là ngốc bình thường a. . . ( đã ngoài tỉnh lược hai vạn hơn năm ngàn chữ ). . . Ta là nói bảo ngươi trở về nước nước đi đem cá đuổi tới cái động phía dưới này! Như vậy ta sẽ bắt cá nhanh hơn, nói như vậy ngươi hiểu chưa!

Cá nóc: Cái gì ~~~~~( con mắt rơi đi ra ~~ đang loạn lăn trên đất)~~ đại nhân ngài gọi cá nóc tiểu nhân ta đi đuổi cá! ! ! ! (cá nóc đáng thương ta cũng không phải Shepherd (chó vàng lớn), huống chi Shepherd cũng không phải đuổi đồng loại của mình a ~~ nếu như bị cá nóc cha cùng cá nóc mẹ nghe thấy ~~ cá nóc đáng thương ta nhất định phải chết >0<)

Đại Hổ: Thiệt là, đi xuống cho ta ( vừa nói vừa đem cá nóc hướng trong nước ném đi )

Cá nóc: Nhưng mà. . . Oa! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ( tiếng kêu thảm thiết )~~ giết cá nóc ah! ! ! ! ! ! ! ! ! ! (cá nóc bị đột nhiên ném vào trong nước kinh hãi quá độ)

Đại Hổ: Gọi cái gì! ! ! Cá đều bị ngươi cho dọa chạy rồi( tức giận trừng cá nóc )

Cá nóc: Ô ~~~ thực xin lỗi ~~ Đại Hổ đại nhân ~~ tiểu nhân xuống đây ( Cá nóc cha ~ cá nóc mẹ a ~~ cá nóc đáng thương là thân bất do kỷ ~~ ngàn vạn đừng đem cá nóc đáng thương ta bắt đi lột da ah! ! ! ! )

Đại Hổ: Nhanh một chút ~~ chậm quá ~ để cho Tiểu Hổ của ta đói quá mức ta sẽ đem ngươi nấu ăn! ! Có nghe hay không! !

Cá nóc: Vâng ~~ đại nhân ( ~~ ô ~~ cá nóc ta. . . Ta. . . Ta sao đáng thương như vậy ~~)

Lẩn vào trong nước sau. . .

Cá nóc: Muốn ta đem cá đuổi tới động phía dưới ah ( càng nghĩ càng không biết nên sao vậy làm ~~ được rồi ~~ mặc kệ ~~ đến hát một cảnh ca a ~~) khục khục khục ( thanh trong cổ họng )~~ tánh mạng con người là hoàng kim lại thù lao ~ tánh mạng của ta không đáng tiễn ~~ người khác nếu như khai mở miệng là kim ngôn ngọc ngữ ~~ ta nếu như nhiều lời lời nói ~~ lập tức liền xảy ra chuyện ~~( muốn dùng tiếng Đài nói ah )

Lúc cá nóc hát lên nốt cao ~~ đột nhiên phát hiện cá đều hướng lên mặt băng mà liều mạng bơi ~~~~~~~~~

Cá nóc: A ~~ vậy là sao ~~ ta ngưng hát, nói ~~ thiệt là ~~ đi lên xem một chút

Ngoi lên mặt nước. . .

Cá nóc: A ~~ Sao có nhiều cá bị choáng vậy a? ~~~ a ~~ Sao trên mặt băng lại không thấy gì nha? Đại Hổ đại nhân ~~ ngài đang ngủ sao? (lay lay Đại Hổ đang nằm ngất trên mặt đất)

Đại Hổ: ( từ từ tỉnh lại, thần trí mơ hồ )

Cá nóc: Đại nhân ~~ ngươi tỉnh rồi?

Đại Hổ. . . ~~ Ta hỏi ngươi ( nghiến răng nghiến lợi mà nói )

Cá nóc: Đại Hổ đại nhân xin hỏi ~~ cá nóc tiểu nhân ta nhất không biết sẽ không nói ~~

Đại Hổ: Ngươi vừa mới vừa ở trong nước hát có phải không?

Cá nóc: Đúng vậy ~~ đúng vậy ~~ tiểu nhân thích hát nhất ^0^, nhưng mà không biết tại sao người trong nhà không cho ta hát ( thật sự là kỳ quái ~~ ta tự nhận tiếng ca không tệ, không sai ah >0)

Đại Hổ: Ngươi sau nàychỉ cần mở miệng hát một câu một chữ thôi thì. . . ( uy hiếp nhìn cá nóc )

Cá nóc: Ô ~~ Được a ~~ Tiểu nhân không hát là được chứ gì ( ô ~~ lại bị hiếp uy đấy >0)

Đại Hổ: Biết rõ là tốt rồi ~~ thiệt là ~~ tầng băng này còn không cản nổi tiếng hát của ngươi a~ có thể thấy tiếng ca của ngươi thật đáng sợ ( tùy tiện nắm một đám cá ở trên mặt băng ~~)~~ thiệt là ~~ hát tới choáng luôn ~~ còn chưa có chết ~ tốt rồi ~~ chúng ta đi thôi! ! ( hướng phòng nhỏ đi đến )

Cá nóc: Ah ~~ tiếng hát của của ta thực đáng sợ sao? ~~>0~~ Lúc ta ở quê có tham gia thi hát a ~~tuy cuộc thi đó chỉ có mình ta, hơn nữa nhóm bình luận nói: đám bọn họ đều muốn ngủ! ! Nhưng mà. . . ( Nói nhảm ~ Nói nói nhảm )

Đang quay trở về….

Đại Hổ: Ngươi nói. . . Ngươi từng ở quê tham gia thi hát? (ánh mắt không thể tưởng tượng nổi)

Cá nóc: Đúng vậy! Đúng vậy ( gật đầu như bằm tỏi )~ tuy nói bình luận thẩm đều đi ngủ, hơn nữa gọi kiểu nào cũng không chịu dậy, còn có người bởi vì thời tiết quá nóng mà miệng sùi bọt mép, bị đưa lên xe cứu thương, nhưng mà, cá nóc tiểu nhân ta thật sự có tham gia thi ^0^

Đại Hổ: ( nghĩ thầm: ta đồng tình những người kia, bọn hắn khó khả năng là vì thời tiết quá nóng mà đã bất tỉnh đó a. . . )

Cá nóc: Có thể thật sự rất kỳ quái a ~~ tiểu nhân ta cũng không phải hát bài hát ru con, vì sao những người bình luận kia …ngủ a? Hơn nữa sau một canh giờ tiểu nhân ta hát xong mới thanh tỉnh, không nói hai lời sẽ đem đệ nhất danh ban tiểu nhân ta rồi, chỉ cần tiểu nhân không cần hát lại thôi, thật sự rất kỳ quái a ~ vốn tiểu nhân muốn nói bọn hắn nếu chưa nghe rõ ta sẽ hát lại một lần bọn hắn nghe mà thôi ~~ có thể là bọn hắn không muốn. . . ( phía dưới tỉnh lược hai nghìn hơn năm trăm chữ ) thật sự rất kỳ quái a! Đại Hổ đại nhân ~ ngài nói đúng không?

Đại Hổ: Ta sẽ giải thích tâm tình của bọn hắn. . . ( khó trách bọn hắn sẽ đem đệ nhất danh ban ngươi, chịu không được ma âm luyện não chứ sao. . . )

Cá nóc: Thật sao? Đại nhân thật sự hiểu không? Cái kia được hay không được giải thích cho cá nóc tiểu nhân ta nghe? ( chờ mong cộng thêm lòe lòe tỏa sáng ánh mắt )

Đại Hổ: đơn giản mà nói. . .

Tiểu Hổ: Hổ ca ca ~~ ngươi sao vậy như vậy chậm sao ~ ta chờ thật lâu ( cong lên cái miệng nhỏ nhắn ~~)

Đại Hổ: Thực xin lỗi ~~ Hổ ca ca không phải cố ý! Đều do cái con cá nóc động tác quá chậm, cho nên mới phải muộn như vậy. Hổ ca ca lập tức cá nướng cho ngươi ăn ~~ đợi Hổ ca ca ah ( ôm lấy Tiểu Hổ đáng yêu hướng phòng nhỏ đi đến )

Cá nóc: Đại Hổ đại nhân ~~ ngài cho nói cho tiểu nhân biết tại sao a! ! ! ! ! ! ! ! Đại Hổ đại nhân

Đại Hổ: Nhao nhao cái gì ~~ đừng dài dòng ~~ còn không đi đốt lửa ~~ Tiểu Hổ của ta mà đói bụng coi chừng ta đem ngươi nấu đến ăn ( ánh mắt uy hiếp )

Cá nóc: ô ~~ được~~ (~( lại uy hiếp tiểu nhân ta ~~ ô ô ô ~~ nào có người bắt cá đốt lửa đâu a >0<

———-oOo———-

———-oOo———-

Bạn đang đọc Ta Là Mèo, Không Phải Hổ! của Thanh Ninh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.