Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Là Bảo Bối - Chương 4

Phiên bản Dịch · 1349 chữ

Sáng sớm thứ 6.

“Ngươi làm gì!” Sáng sớm đã bị quấy rầy khiến ta tức giận nhìn cái kẻ phá đám kia, thật là… cả đêm hắn đã không cho ta ngủ ngon rồi… Chẳng qua ta chỉ ngồi chơi vi tính mới muộn thôi… thế mà hắn nói nếu còn dư tinh lực như thế thì cùng hắn làm đi… Làm cái gì mà làm…cứ như ta còn là trẻ con không bằng…

“…”

“Ngươi đừng nói ngươi lại muốn làm đó nha…” Ta mở to hai mắt nhìn hắn…

“Ha ha… ngươi quả thật hiểu rõ ta… làm ta chỉ muốn lật ngươi lại mà làm thôi…”

Tiểu tử này… tuyệt đối… tuyệt đối không phải la người! Hoặc chí ít hắn không phải đồng loại của ta!

“Ta van ngươi… ngày hôm qua đã làm ba lần… ngươi còn chưa thấy đủ sao…”

“Sao mà đủ được chứ… Ta chờ mãi mới đến cuối tuần mà…” Té ra là đến ngày hắn được bỏ lệnh cấm vận… Toát mồ hôi lạnh… Là ta nhớ nhầm sao? Tức chết ta… vậy ngày hôm qua là làm không công cho hắn rồi… Ta hận rồi nha…

“Ngày hôm qua là ngươi cố ý!”

“Ta đâu có… Ha ha… ngươi cũng đâu có hỏi…” Lại một lần nữa, ta rất muốn chửi thề… SHIT!

“Ngươi…!” Xem ra không thể phản kháng được nữa… mà đã lần nào ta phản kháng thành công đâu chứ…

Đột nhiên trong đầu ta lóe lên một ý nghĩ… nhớ lại câu chuyện mà mấy cô nàng kia đã nói (tiểu thụ chính là ngươi rồi… ai bảo ngươi gây họa hả…)

Ta ngoan ngoãn để mặc hắn hôn môi vuốt ve… sau đó ta cũng bắt đầu học theo mà hôn lên khắp thân thể hắn… Rõ ràng hắn bị ta làm cho hoảng sợ, nhưng rất nhanh chóng hắn lại cảm thấy hưng phấn hơn mà dùng sức cắn nuốt lấy đôi môi ta không tha.

Ta do dự một chút rồi nhanh chóng đưa tay xuống hạ thân của hắn…

“Ư… Cái đồ tiểu yêu tinh nhà ngươi…” Chờ hắn mở miệng ra, ta lập tức cúi đầu xuống, hôn lên xương quai xanh của hắn, đến ngực, rồi xuống tiểu phúc… Thân thể ta cũng vô thức mà chậm rãi nóng lên…

Ta hôn nhẹ lên cái vật thể to lớn kia của hắn…vươn đầu lưỡi xa một chút… có chút mùi vị tanh tanh, thật không mê nổi, còn hắn thì rất hưởng thụ, ôm lấy đầu ta ấn về phía hắn… Cảm giác dị vật đâm sâu vào yết hầu khiến ta cảm thấy có chút buồn nôn… nhưng ta vẫn cố gắng dùng đầu lưỡi để lấy lòng hắn…

“Được rồi!” Hắn đẩy đầu ta ra, dùng ánh mắt vô cùng nóng bỏng nhìn ta, khiến ta bất giác run rẩy cả người.

“Mau ngồi lên đây!” Hắn nửa nằm nửa ngồi trên giường, dùng thanh âm tràn ngập * nói với ta, ta như bị ma sai quỷ khiến mà mê muội ngoan ngoãn ngồi lên người hắn.

Hắn cười tươi, lộ ra hàm răng sáng trắng, ta cảm thấy hắn giống như một con sói hoàng dã đầy ngỗ ngược.

Ta vươn người về phía trước hôn lên mũi hắn, môi hắn, rồi nhẹ nhàng gặm cắn hai đầu ngực của hắn, như mê loạn… thẳng đến khi hậu đình của ta bị ngón tay mang theo dầu bôi trơn lạnh toát xâm nhập vào…

“Ư!” Thân thể ta vì bất ngờ mà vô thức co rút lại…

Dầu bôi trơn theo ngón tay ra ra vào vào, một lúc sau số lượng đã tăng lên ba ngón… Hắn đột nhiện rút tay ra, lộ ra nanh sói.

“Tự mình làm đi.”

“Không! Ta… ta còn lâu mới làm! …Ngươi!”

“Không làm? …Ha ha… thực là không sao?” Nói xong hắn liền vươn tay ra trước ngực ta xoa nắn không ngừng… Thân thể ta bỗng trào lên một cảm giác khao khát * mãnh liệt chưa từng có…

“Đây là biểu hiện không muốn sao?” Hắn lại càng làm càn mà bắt đầu khiêu khích cái nơi đã bắt đầu cương cứng lên của ta…

“Đừng… a…”

“Có muốn không?” Hắn dùng thanh âm mê hoặc nói với ta.

“Ư… đừng… đừng mà… a… “

“Muốn không?” Hắn ngừng tay lại hỏi ta.

“Đừng… đừng… đừng có ngừng mà…”

“Ha ha…vậy tự ngồi lên đi…”

“Ngươi… ngươi thật quá xấu xa… ư…”

“Ha ha… nào… ngồi lên…” Nhìn thấy cái thứ to lớn màu tím hồng kinh dị kia làm ta cảm thấy có chút sợ hãi… chưa bao giờ hắn có thể chịu được lâu như vậy…

“Đến đây… mau ngồi xuống…”

“Ư… không… không được… lớn quá…” Vật thể to lớn của hắn vừa mới chen vào cửa đã khiến ta không thể chịu được…

“Thả lỏng một chút… đừng vội…”

“Đừng! A! …Ưm” Ta dần ngồi xuống theo đà đỡ của tay hắn.

“Ưm… cứ như vậy… từ từ sẽ xong… a… “

Rốt cuộc nhờ có dầu bôi trơn mà thân thể ta đã có thể nuốt hết cự vật to lớn của hắn vào, dùng toàn thân cảm nhận nhiệt độ của hắn, lại nhớ tới mình vừa ngậm nó vào miệng, mặt ta thoáng cái đã đỏ bừng lên.

“Khá hơn rồi chứ…”

“Hả? Ưm… ” Mặt ta đỏ bừng đến tận mang tai.

“Tự mình chuyển động cho ta xem…”

“Ưm… ư…” Ta chống hai tay trên bụng hắn, chuyển động thân thể của mình, làm cho cự vật của hắn ra ngoài một chút, sau đó lại mạnh mẽ hạ thắt lưng xuống, khoái cảm như sóng biển mãnh liệt kéo tới.

“Đừng… ưm… A…” Vì muốn đạt được nhiều khoái cảm hơn mà ta không ngừng giãy giụa vòng eo.

“Ưm… ư ư… a…”

“Ưm” Hắn nhíu mày, không nhịn được nữa mà chủ động tóm lấy thắt lưng ta để tăng thêm tốc độ.

“Đừng! Ưm! A…! A… chậm… chậm một chút! A…” Đầu óc choáng váng cơ hồ sắp hôn mê, nhưng khoái cảm vẫn không ngừng truyền tới.

“A… đau… đau quá… đừng …đừng… a!… Đừng tiến sâu như vậy! A… a!” Cự vật trong cơ thể không biết khống chế mà mãnh liệt tàn phá, tựa như muốn tiến vào sâu hơn, khiến ta đau đớn đến sắp rơi lệ.

“A!… nhẹ chút… a… a… không… đừng… đừng… tiến vào nữa… a…” Không rõ là đau đớn hay khoái cảm, ta kịch liệt giãy dụa, vô thức mà chủ động phối hợp với hắn.

Hắn nắm lấy dục vọng của ta, tay còn lại vuốt ve hai bên mông ta rồi ấn xuống, trước sau giáp công khiến ta vui sướng đến run rẩy cả người.

Khi cảm giác thấy mình sắp lên tới đỉnh điểm thì hắn lại dùng ngón tay cái chặn lại không cho ta giải phóng…

“Ngươi buông ra a… a… buông tay… ư!” Ta vùng vẫy không ngừng, chỉ muốn giật tay hắn ra.

“A! A, a!!…” Mạnh mẽ xuyên vào một cái, khiến ta vô thức ngửa đầu về đằng sau… máu toàn thân dường như đều tập trung xuống hạ thân… Ta giật lên một chút rồi đạt tới cao trào, ngay cả ngón cái hắn đang nhẹ nhàng đặt lên phân thân ta cũng không ngăn cản được.

Cả người vô lực, ta yếu ớt nằm lên ngực hắn.

“Đừng… ưm… a… đừng… đừng động đậy nữa mà… a a” Thế nhưng cự vật to lớn trong thân thể ta vẫn cứng rắn đến kinh người đang không ngừng xỏ xuyên liên tục…

“Không… đừng… a… a…”

“Sao thế nào cũng chỉ có mình người đạt tới cao trào đây… Ưm? Ngươi đúng là tiểu yêu tinh mà…”

“Đừng! A!…” Lại một phát xỏ xuyên mạnh liệt, ta ngay cả một chữ cũng không phát ra được, chỉ có thể rên rỉ không ngừng… Đêm nay thật sự còn rất dài… rất dài…

HOÀN

Bạn đang đọc Ta Là Bảo Bối của Vong Liễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.