Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Phát Lên Trời

Phiên bản Dịch · 1297 chữ

"Đinh, chúc mừng túc chủ điểm thành tựu + 3000."

Cùng lúc đó, trong đầu Giang Tiểu Bạch vang lên âm thanh hệ thống nhắc nhở.

Mà sau khi chú ý tới nó, Giang Tiểu Bạch lại liếc qua Viên Hiểu Ngưng trước mặt, không tự chủ lại phóng một phát kỹ năng qua, hơn nữa còn tăng cường một chút xíu tinh lực.

"Ư.. .."

Thêm một phát này, cảm giác khác thường ở vị trí đó của Viên Hiểu Ngưng càng thêm mãnh liệt, nàng rốt cuộc chịu không nổi phải rên lên một tiếng.

Giang Tiểu Bạch đứng rất gần Viên Hiểu Ngưng, nhìn thấy hai má nàng nhanh chóng ửng hồng kết hợp với âm thanh trước đó đã công kích tận sâu trong linh hồn hắn.

"Đinh, chúc mừng túc chủ điểm thành tựu + 3600."

Lúc này, cho dù âm thanh hệ thống vang lên, Giang Tiểu Bạch cũng không quan tâm đến nữa.

Đối mặt công kích cự ly gần như thế, Giang Tiểu Bạch lập tức cảm giác khí huyết toàn thân đều dâng lên đầu, cái mũi thở ra hơi nóng.

"Không được, huyết khí phương cương, không thể chịu nổi."

Có người đã từng nói thời điểm một người đàn ông chân chính đối mặt với người phụ nữ xinh đẹp sẽ không thể không chế tiểu huynh đệ.

Bình thường đối với ý kiến này, Giang Tiểu Bạch rất coi thường, không cho là đúng, bởi vì hắn luôn luôn có thể không chế nó, chưa từng xảy ra trường hợp mất tự chủ.

Thế nhưng trải qua hôm nay, hắn đã có thể xác định cái luận chứng này không hề sai chút nào.

Giống như là hiện tại, Giang Tiểu Bạch chỉ muốn duùng kỹ năng làm chậm Viên Hiểu Ngưng lại để cho mình thở vài hơi, dưỡng sức.

Nhưng không ngờ xao động trong lòng quá lớn làm mình không tự chủ sử dụng thêm một phát kỹ năng trên người Viên Hiểu Ngưng, vậy mà còn chưa đủ, kém chút nhịn không được tiếp tục vận dụng thêm vài lần.

Cũng may Giang Tiểu Bạch biết không thể quá lửa, kịp thời ép xuống sự kích động trong lòng.

Mà Viên Hiểu Ngưng đối diện thời khắc này đứng khép chân gần một phút, mới bình thường trở lại.

Chỉ bất quá Giang Tiểu Bạch có thể rõ ràng trông thấy hai má nàng ửng đỏ.

"Đến đây là được rồi, chúng ta sẽ nghỉ ngơi nửa giờ rồi tiếp tục."

Nói xong, Viên Hiểu Ngưng liền bước nhanh về phía cầu thang, không quay đầu lại.

"Ây. . . . ."

Nhìn thấy Viên Hiểu Ngưng vội vã rời đi, Giang Tiểu Bạch khá ngạc nhiên.

Chờ đến khi Viên Hiểu Ngưng rời khỏi tầng hầm, hắn mới sờ lên cằm.

Thông qua việc sử dụng kỹ năng liên tiếp trong hai ngày vừa qua, Giang Tiểu Bạch cũng dần cảm nhận được cách điều khiển tinh lực vừa đủ cho kỹ năng "thống khổ của việc trưởng thành", nó luôn luôn thay đổi tùy theo đẳng cấp và thực lực của mỗi người.

Ví dụ như khi hắn chọn mục tiêu là cấp một tinh lực học đồ, Giang Tiểu Bạch muốn khiến mục tiêu có cảm giác, cần đại khái hai mươi điểm tinh lực.

Còn nếu là cấp hai tinh lực học đồ, muốn khiến họ đạt được cảm giác tương đương, phải cần từ ba mươi đến bốn mươi điểm tinh lực.

Có thể nói khi thực lực đối phương càng cao, thể chất càng mạnh thì cần dùng càng nhiều điểm tinh lực.

Nhưng trước đó lúc sử dụng kỹ năng với Viên Hiểu Ngưng, tinh lực cả hai lần Giang Tiểu Bạch sử dụng cộng lại cũng chỉ gần khoảng ba trăm.

Theo lý thuyết, cùng lắm chỉ khiến cho Viên Hiểu Ngưng hơi có cảm giác thôi, không đến nỗi mãnh liệt như thế.

Dù sao Giang Tiểu Bạch cũng không có khả năng chơi quá mức, biết có chừng mực.

Nhưng với phản ứng của nàng, không thể nói là không có chuyện gì được.

Cái này vô cùng bất bình thường.

"Chẳng lẽ là chỗ đó của Viên Hiểu Ngưng nhạy cảm hơn của người khác?"

Bỗng nhiên, trong đầu Giang Tiểu Bạch hiện ra ý nghĩ này.

Mà lại cảm thấy khả năng này có thể xảy ra nhất.

Nói cách khác nếu như sau này phát triển đến giai đoạn siêu hữu nghị với Viên Hiểu Ngưng, trong khi bàn chuyện nhân sinh, chỉ cần một phát kỹ năng của Giang Tiểu Bạch.

Đối với Viên ngưng hiểu mà nói, chẳng phải là có thể trực tiếp một phát lên trời?

"Nếu đúng là như vậy, thật sự là có chút mong chờ nho nhỏ ", tim Giang Tiểu Bạch đập bịch bịch.

Đợi gần nửa giờ sau, Viên Hiểu Ngưng mới trở lại tầng hầm.

Chỉ có điều Giang Tiểu Bạch có thể ngửi thấy rõ ràng hương thơm sữa tắm từ trên người nàng.

Cái này khiến Giang Tiểu Bạch càng chắc chắn suy đoán trong lòng.

Nhưng kể từ đó trở đi, trong lúc giao chiến đối luyện, Giang Tiểu Bạch không tiếp tục sử dụng kỹ năng.

Dù sao Viên Hiểu Ngưng cũng không ngốc, nếu như mình sử dụng kỹ năng nhiều lần quá lộ liễu, sao đối phương không đoán ra được cơ chứ?

Mãi vài tiếng sau, khi đẳng cấp kỹ xảo cách đấu của Giang Tiểu Bạch tăng lên LV8, Viên Hiểu Ngưng đối diện bắt đầu rơi dần vào hạ phong, hoàn toàn chỉ có thể phòng thủ, khó khăn chống đỡ những công kích điêu luyện của Giang Tiểu Bạch.

Chuyện này khiến Viên Hiểu Ngưng thầm mắng một tiếng, thân thể bỗng nhiên nhảy lùi ra sau kéo dài khoảng cách giữa hai người.

"Tốt, hôm nay chỉ tới đây thôi! Không nghĩ tới thiên phú trong phương diện thực chiến của em tốt như thế, chỉ trong một buổi chiều mà có thể tăng trưởng mạnh mẽ như vậy."

Nàng vừa lấy khăn mặt lau đi mồ hôi của mình vừa đưa một cái khác cho Giang Tiểu Bạch, thần sắc có hơi phức tạp.

Cho dù là Viên Hiểu Ngưng trước đây muốn thành thục kỹ xảo cách đấu, cũng đã tốn thời gian rất dài siêng năng tập luyện, trình độ khắc khổ hoàn toàn không cần phải nói.

Nhưng khi nhìn tận mắt một người chỉ trong ngắn ngủi vài tiếng từ một người mình có thể đè lên đánh trở thành người có thể đè lên đánh mình, không thể so sánh với mấy tháng cố gắng của mình trước đây, người ngoài tuyệt đối khó có thể tưởng tượng tâm lý thất bại trong lòng nàng bây giờ.

Trải qua mấy canh giờ giao chiến, Viên Hiểu Ngưng có thể khẳng định chắc chắn thiên phú thực chiến của Giang Tiểu Bạch tuyệt đối là vô cùng mạnh mẽ, cho dù đặt trong trường đại học Giang Nam, chỉ sợ cũng không ai có thể so sánh với hắn.

Sau khi trở về phòng khách trên lầu, chờ Giang Tiểu Bạch nghỉ ngơi một chút, Viên Hiểu Ngưng mới nói: "Có lẽ trước đó Tiểu Dương đã kể cho em, kỳ thật lúc đầu Tiểu Dương nói muốn chị giúp người huấn luyện kỹ xảo cách đấu thì chị đã từ chối. Chẳng qua sau khi biết được kĩ năng thiên phú em, quyết định của chị mới thay đổi."

"Được rồi, nói chuyện chính sự thôi."

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch nói thầm một câu, quay người lại, ngồi thẳng nghiêm túc lắng nghe.

Bạn đang đọc Kỹ Năng Của Ta Có Chút Hung Tàn (Bản Dịch) của Nhữ Chi Thê Ngô Dưỡng Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huybuilding
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.