Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2510 chữ

Vẻ mặt Trương Siêu kinh ngạc: “Cô, cô……”

Bộ dạng của Mã Áo cũng rất kinh ngạc, vừa rồi con quỷ kia bị đánh vài vòng, đạp mấy phát, đã biến thành như vậy?

Quỷ đều là linh hồn, không giống người, có thực thể thực sự, công phu tu luyện của quỷ lại cao, thực ra cũng chỉ là một nhóm oán khí sản sinh ra mà thôi, lúc này quỷ mặt người bị cô dẫm đến mức hồn phách sắp tan biến, đương nhiên cũng không thể duy trì được bộ dáng khuôn mặt người, biến thành một vòng tròn tối đen.

Cố Phi Âm cầm khói đen nhỏ trở về chỗ ngồi, hỏi Mã Áo: “Cậu có dây thừng không?”

Mã Áo: “…… Dây thừng? Cô lấy dây thừng để làm gì?”

“Để trói cái này.” Vòng khói đen trong tay cô vẫn còn giãy giụa, chỉ có điều bất luận hắn dùng sức như thế nào, cũng giãy giụa không ra khỏi lòng bàn tay của cô, cô sờ sờ dây treo điện thoại ở trên cổ, mặc dù cái này cũng có thể, nhưng cô không nỡ lấy đồ vật đắt như vậy để trói quỷ.

“Có có có, tôi sẽ đi tìm giúp cô!” Cho dù không có, Mã Áo cũng sẽ nghĩ cách tìm cho ra để đưa tới cho cô!

Vừa lúc nhân viên phi hành đoàn nhìn thấy nguy cơ đã giải trừ, đã tới trấn an những hành khách còn hoảng hốt lo sợ hãy quay về chỗ ngồi của mình, ngay cả Trương Siêu đang nằm trên mặt đất cũng bị Thẩm Việt và trợ lý của hắn đỡ lên, bọn họ muốn đưa hắn trở về khoang doanh nhân, Trương Siêu không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, ăn vạ trên mặt đất không đứng dậy: “Tôi không quay về, tôi muốn ngồi ở đây. Ừm, cậu đổi chỗ ngồi với tôi đi, vị trí khoang doanh nhân kia cho cậu ngồi.”

Mã Áo: “Không.” Không, không được, nói cái gì cũng không được.

Có thể nhìn thấy thủ đoạn của cô gái tóc dài, người thông minh ai lại đồng ý đổi chỗ ngồi? Đương nhiên là cách cô càng gần thì càng an toàn. Đừng nói Mã Áo không muốn, ngay cả những người xung quanh cũng không đồng ý, trong số đó còn có mấy người là fan của Cosmos, đều không chút do dự cự tuyệt hắn.

Trương Siêu vừa run vừa a: “Không có chỗ ngồi tôi cũng không quay về, tôi có thể ngồi ở hành lang được không?”

Mọi người: “……”

Thẩm Việt: “……”

Hình Nhất Phàm: “……”

Cô tiếp viên: “……”

Hắn mặt dày mày dạn nằm ở đó không muốn đi, Thẩm Việt xoa xoa trán có chút bất đắc dĩ, Hình Nhất Phàm nhún vai, tiểu tử này là xem nơi này an toàn rồi, không muốn rời khỏi nơi này, đừng nói, hắn cũng muốn ở lại đây……

……

Nửa giờ sau, trong cabin ầm ĩ lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh, Trương Siêu da mặt dày ngồi dưới chân Mã Áo, hắn vốn cao 1m9, lúc này hoảng sợ ngồi ở đó quả thực không có cách nào để nhìn, nhiều người ở bên cạnh đều quay đầu lại nhìn hắn, còn có mấy fan cầm máy ảnh lén lút chụp hình hắn, đều bị Trương Siêu trừng mắt lại, sau đó quay đầu nhìn về phía cô gái tóc dài.

Cố Phi Âm mới vừa cầm lấy dây thừng, là một dải ruy băng rộng màu hồng nhạt, nghe nói là cô tiếp viên tìm tới cho hành khách, mặc dù thứ này ở đây rất đắt, nhưng cột người rất tốt, cô đem khói đen nhỏ cột chắc lại, còn thắt nút chết.

Đúng lúc này, cô tiếp viên và cơ trưởng đều ra ngoài, cơ trưởng nghe cô tiếp viên nói đại khái mọi chuyện đã xảy ra, cũng biết chuyện quỷ dị, nếu không có vị Cố tiểu thư này, chỉ sợ bây giờ bọn họ đã loạn thành một đoàn. Lúc bọn họ tới đây, vừa vặn nhìn thấy khói đen nhỏ đang giãy giụa, cả người không khỏi run lên.

Mục đích của bọn họ đến ngược lại rất đơn giản, ngoại trừ cảm ơn, chính là hy vọng cô có thể giúp đỡ ứng phó một chút những chuyện đột nhiên phát sinh kế tiếp.

Bởi vì căn cứ vào phản ứng của mọi người, quỷ mặt người không chỉ có một con, nếu như bọn họ lại tới đây làm loạn, bọn họ vẫn như cũ không có biện pháp nào để đối phó, vì vậy chỉ có thể mời Cố Phi Âm giúp đỡ.

“Đại sư, chúng ta đã nộp đơn xin hạ cánh khẩn cấp, sau 50 phút nữa sẽ hạ cánh ở sân bay thành phố C, chỉ cần sau 40 phút, chúng ta mới có thể xem như là đã an toàn, trong vòng 50 phút này, vẫn phải làm phiền đến ngài!”

Mã Áo cũng biết, xảy ra chuyện như vậy, căn bản không có cách nào tiến hành thời gian bay dài 3 tiếng đến thành phố B, không ai dám mạo hiểm như vậy, cho nên chỉ có thể hạ cánh khẩn cấp, huống hồ phần lớn cảm xúc của người trên máy bay đều đang rất hoảng sợ.

Cố Phi Âm nghe rõ ý tứ của đối phương, liền đồng ý: “Được, nếu như còn có quỷ mặt người đi ra ngoài gây chuyện, tôi sẽ trói bọn họ lại.”

“Được, được.” Cơ trưởng run lên, lúc trở lại buồng lái cảm thấy trong lòng khó chịu, vị đại sư này quá dũng cảm rồi?

……

Ngay cả con quỷ đang đang bị trói ở trên tay của Cố Phi Âm, cuối cùng cũng an tĩnh, trong lúc nhất thời không dám ra ngoài gây sự.

Mã Áo đã nhịn tiểu rất lâu rồi cuối cùng không nhịn được, nhưng hắn không dám đi WC, chỉ có thể cùng Cố đại sư nói: “Đại sư, ngài xem lúc trước có người bị đuổi chạy ra khỏi WC, có phải cũng có quỷ mặt người đang trốn ở trong đó không?”

Cố Phi Âm suy nghĩ nói: “Tôi đi tới đó xem thử.” Đúng lúc có thể bắt bằng những sợi dây này.

Sau một phút, toàn bộ người trong cabin đều nhìn theo cô gái tóc dài nữ nhân trong tay còn mang theo chiếc dây màu hồng, trên chiếc dây màu hồng còn trói một vòng khói đen, vòng khói đen kia treo lơ lửng ở không trung, nhưng lại không chạy được, một người một vòng cứ như vậy đi vào trong WC, Trương Siêu và Mã Áo hai người đàn ông to lớn lại trốn phía sau cô, rõ ràng dáng người rất giống với bảo tiêu oai phong lẫm liệt như vậy, nhưng lại cảm thấy giống như hai con chim non nép vào người hảo hán, cũng là một lời khó nói hết.

Cố Phi Âm ở trong WC tìm, không nhìn thấy quỷ mặt người, cô nghĩ dù sao cũng tới đây rồi, thuận tiện rửa tay một chút, có điều lúc cô đang rửa tay, dòng nước trong suốt lại biến thành một dòng máu tươi đậm đặc khiến người khác cảm thấy buồn nôn, không chỉ có thế, toàn bộ WC đều bắt đầu chảy máu, từ trên xuống dưới, chầm chậm mà quỷ dị, rất nhanh càng ngày càng nhiều máu, giống như muốn nhấn chìm cô ở trong này!

Cô đen mặt, nhón chân mở cửa WC, Mã Áo đang canh giữ ngoài cửa, Trương Siêu và cô tiếp viên nghe thấy tiếng liền đi tới, còn có Thẩm Việt và Hình Nhất Phàm đang cách một bức màn:…………

Bọn họ đều ngây ra khi nhìn thấy tay của cô gái tóc dài đầy máu tươi, sau đó nhìn về phía sau cô thấy một dòng máu đỏ tươi: “……???!!!”

Cô tiếp viên muốn hét lên, bị Mã Áo che miệng lại, Trương Siêu cũng muốn hét lên, bị Thẩm Việt che miệng, Hình Nhất Phàm hồn vía lên mây, nói lắp: “Làm, làm sao vậy? Rất khó đối phó sao?”

Trong lòng bọn họ đều giật mình, nếu như đại sư nói khó đối phó, vậy bọn họ có thể làm gì bây giờ? Còn không phải lòng đều nguội lạnh sao!

Chỉ thấy cô gái tóc dài âm trầm bước ra ngoài, hai tay cô vẫn còn đang chảy máu, giọng nói cũng âm trầm, khó xử gật đầu nói: “Ừm, trong này quá nhiều máu, giày bông của tôi thiếu chút nữa là bị ướt rồi.”

Quỷ mặt người đang dương dương đắc ý trong WC: “……???”

Mọi người: “……???”

Mọi người đồng thời cúi đầu, nhìn thấy bàn chân của cô gái tóc dài quả nhiên mang một đôi giày vải bông màu đen.

……

Cô tiếp viên thật vất vả mới tìm được một đôi dép đưa cho Cố đại sư mang vào, mang đôi dép đi vào trong WC, như vậy sẽ không sợ ướt giày, Cố Phi Âm mang vào cảm giác cũng không tệ lắm, lúc này mới đẩy cửa WC ra một lần nữa, giơ cánh tay đầy máu đi vào.

Phịch một tiếng, cửa WC đóng lại lần nữa.

Những người đứng ở bên ngoài nhìn nhau, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì, luôn cảm thấy đêm nay có chút mộng ảo? Cho đến khi ước chừng ba phút đã trôi qua, Cố đại sư cuối cùng cũng đi ra ngoài, chỉ thấy dây ruy băng màu hồng ở trong tay cô có thêm một vòng khói đen, vòng khói đen kia liều mạng giãy giụa, bị hai tay cô vỗ một cái, hoàn toàn không có động tĩnh gì.

Đám người Mã Áo và Trương Siêu nuốt nước miếng, trong lòng lặng lẽ giơ ngón tay cái, đại sư không hổ là đại sư, phương thức bắt quỷ phương thức không giống như những người khác.

Cố Phi Âm nghĩ ở đây quỷ mặt người còn rất nhiều, nghĩ tới bọn họ lát nữa lại gây náo loạn dọa các bạn nhỏ vừa khóc vừa hét, còn phải tìm cô tới bắt, không bằng trước tiên để cô bắt, miễn cho nó chạy lần nữa.

Cô hít hít mũi, ngửi mùi vị tìm được ba con rồi, một con tìm được dưới chỗ ngồi của một người phụ nữ trung niên, một con là trốn trong quần áo của người đàn ông chạy ra từ WC, người đàn ông kia nhìn thấy trong quần áo dán da mặt người, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, run rẩy nửa ngày vẫn ngất xỉu, còn có một con ở trong ba lô của một bé gái, khiến cho cô bé sợ hãi khóc nức nở.

Cố Phi Âm dùng dây ruy băng trói tất cả lại, năm con này đều muốn chạy trốn, lôi lôi kéo kéo bay lên trời, nhưng mới vừa bay đi lại bị kéo trở về, bay đi lại bị kéo trở về, khiến người xem trợn mắt há hốc mồm.

Quỷ mặt người tạm thời đã bị bắt hết rồi, đám người Mã Áo gấp gáp đi vào nhà vệ sinh, bọn họ còn xếp hàng mấy chục người, đều là sợ tới mức muốn đi WC cũng không dám, mặc dù bây giờ cũng là hai người cùng nhau đi vào, để tăng thêm can đảm.

Cô tiếp viên cảm kích muốn chết, cô còn tưởng đêm nay mình chết chắc rồi, không nghĩ tới gặp được đại cứu tinh. Mặc dù cô cũng rất sợ hãi, nhưng vẫn đi phía sau đại sư hỏi han ân cần, bưng trà đưa nước, còn hỏi cô ấy có mệt hay không, có đói bụng hay không, có muốn ăn điểm tâm không.

Cố Phi Âm vừa mới ăn cơm, bây giờ không thấy đói bụng, hơn nữa cô có hai cái miệng cũng bằng không, đợi lát nữa xem có hay không, lại bắt trói lại, đói rồi thì ăn.

Cô cười: “Cảm ơn cô.

Cô tiếp viên thật lòng nói: “Không cần cảm ơn, là chúng tôi nên cảm ơn ngài mới phải. Ngài nghỉ ngơi đi, tôi ở phía sau, có yêu cầu gì thì gọi tôi là được.”

Cô tiếp viên trở lại phía sau, thấy mấy đồng nghiệp của mình hôn mê cuối cùng cũng tỉnh lại, cô bất đắc dĩ lắc đầu, buổi tối hôm nay xảy ra chuyện như vậy, có thể an toàn đến nơi hay không vẫn là một vấn đề, cô vốn dĩ rất tuyệt vọng, chính là khi nhìn thấy Cố đại sư, cô lại tràn ngập hy vọng, rõ ràng Cố đại sư thoạt nhìn cũng âm trầm, khí chất so với kia những quỷ mặt người còn đáng sợ hơn…… Cũng rất kỳ quái.

Mấy cô tiếp viên nhát gan run bần bật hỏi: “Bên ngoài thế nào rồi, không có chuyện gì chứ?”

“Tạm thời không có chuyện gì, có điều cụ thể thì vẫn chưa biết được.”

“Vị Cố đại sư kia thật sự có thể bắt quỷ sao? Tôi rất sợ hãi, tôi cái gì cũng nghĩ tới, tôi cũng nghĩ tới chuyện sẽ gặp phải nguy hiểm, nhưng tôi không nghĩ tới sẽ gặp quỷ! Thật là đáng sợ, bây giờ tôi nhắm mắt lại vẫn là âm thanh chít chít há miệng kia, tôi sợ nhất chính là quỷ.”

“Thật sự rất đáng sợ, trên đời này vốn dĩ có quỷ thật!”

“Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta vẫn còn hơn trăm hành khách ở đây, không cần mình tự rối loạn. Đều đi ra ngoài một chút, trấn an hành khách, mọi người đều sợ hãi, vậy bọn họ phải làm thế nào?”

Hơn nữa bây giờ bọn họ đã có Cố đại sư, cô rất lợi hại, bọn họ nhất định có thể bình an tới nơi.

Cô tiếp viên nghĩ nghĩ, đột nhiên cảm thấy đôi mắt hỗn loạn, ngay cả đầu óc cũng có chút không được rõ ràng, trực giác cô bảo không đúng lắm, vào lúc khẩn trương như vậy cô sao có thể muốn ngủ chứ? Không đúng, nhất định cô bị thứ gì đó mê hoặc, cô dùng sức nhéo cánh tay mình muốn duy trì, nhưng cuối cùng không nhịn được, hai mắt nhắm lại, ngã trên mặt đất, cả người cũng mất đi cảm giác.

Cùng lúc đó, hành khách trong cabin cũng cảm thấy mình choáng váng, đầu óc mê man: “Tôi thật sự ngất đi, xảy ra chuyện gì?”

“Ta cũng vậy, thật sự ngất đi……”

“Xảy ra chuyện gì?”

“Tôi không muốn ngất đi……”

Còn chưa nói xong, tất cả từng người từng người đều ngã xuống.

Bạn đang đọc Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ (Hoàn thành) của Duy Khách
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mocmeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 299

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.