Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2534 chữ

Ánh mắt như người chết kia làm trong lòng mọi người đều ớn lạnh, bà cụ ôm cháu khóc thút thít cũng nước mắt lưng tròng, miệng liên tục niệm kinh xin Bồ Tát phù hộ, tổ tiên độ trì, mấy người đàn ông cao lớn cũng không nhịn được mà run rẩy, hai cô gái sợ tới mức ôm đầu ngồi thụp xuống, cũng không dám nhìn thêm lần nào.

Xe buýt lắc lư chạy về phía trước, như thể đi vào vực thẳm tuyệt vọng.

Bên dưới áo bông của họ thật sự không có chân, trống rỗng, nhìn qua vừa quỷ dị vừa kỳ quái.

Lúc Cố Phi Âm tỉnh lại thì tròn cả mắt, cô nhìn khung cảnh xa lạ bên ngoài cửa sổ, kinh ngạc không thôi, cô ngồi quá điểm dừng rồi à?

Cô nhanh chóng hô một tiếng: “Bác tài, đây là đến đâu rồi?”

Bây giờ cô mới phát hiện, hành khách trên xe không ngồi ở ghế mà đều đứng hết ở cửa xe, cậu nhóc khóc mệt nằm trong lòng bà hấm hức, bà lão vẫn ôm bé ngồi một chỗ, miệng thì tụng A di đà phật phật tổ Như Lai Quan Thế Âm Bồ Tát vân vân. Hai cô gái cũng ôm nhau khóc, bốn người đàn ông đứng ở cửa, chắc là chuẩn bị xuống xe.

Vì cô đột nhiên cất tiếng làm cả xe đều nhìn lại, mọi người nhìn chằm chằm cô, sau đó nhất trí lùi về phía sau…

Người này nhìn qua càng không dễ dây vào…

Cố Phi Âm mờ mịt chớp mắt, sao vậy? Sau đó cô hếch mũi ngửi ngửi, bởi vì cô ngửi thấy mùi đồ ăn, không thơm, giống hệt mùi của cô gái hàng xóm và bà cụ, nhạt nhẽo, còn không ngon bằng thịt bò nhúng lẩu và trứng luộc nước trà.

Cao Tài nghe thấy tiếng của Cố Phi Âm thì trong mắt đột nhiên phát ra tia vui mừng, anh quay đầu nghiêm túc nhìn cô, gương mặt cô vô cảm, hai chân quỷ dị tiến lại ngần, rõ ràng là rất đáng sợ nhưng anh lại thấy mình có hy vọng.

Sao mà anh quên được, là anh theo Cố Phi Âm lên xe buýt.

Ba con quỷ không chân thấy cô gái tóc dài tới gần, đáy mắt âm trầm cũng lộ ra vẻ ngập ngừng.

Cố Phi Âm xoắn chân bước qua, Cao Tài không nhịn được nhỏ giọng nhắc nhở: “Đợi đã.”

Cố Phi Âm liếc mắt nhìn anh, cảm thấy hơi quen mắt, Cao Tài lại nói: “Cẩn thận.”

Cẩn thân cái gì? Cố Phi Âm không hiểu nhưng vẫn ừ một tiếng, toét miệng nói: “Được.”

Cao Tài rùng mình: “…”

Mọi người cũng không nhịn được rùng mình, bọn họ ngờ ngác nhìn cô gái tóc dài đi qua, cô gái nhát gan thậm chí không dám quay đầu nhìn, chỉ sợ một giây sau cô gái tóc dài sẽ chết ngay tại chỗ.

Cố Phi Âm bước rất chậm, hai chân lảo đảo, ba con quỷ cũng hơi sốt ruột, cô nghiêm trang hỏi: “Bác tài, đây là đâu? Đã đi qua đường Phú Dân chưa?”

Tài xế: “…”

Cố Phi Âm: “Này? Đã qua chưa?”

Tài xế: “… Qua rồi.”

Sắc mặt Cố Phi Âm trầm xuống: “Qua rồi à? Tôi ngủ chưa đến nửa tiếng mà? Hơn hai mươi trạm mà đi nhanh vậy?”

Tài xế: “…Chưa qua.”

Cố Phi Âm: “Tôi biết mà, tôi nhớ mình mới ngủ một lát thôi, sao mà qua được chứ. Vậy phiền bác khi nào đến đường Phú Dân thì gọi tôi nhá.”

Tài xế: “… Được.”

Nhận được câu trả lời, Cố Phi Âm cũng an tâm, cô chỉ sợ ngồi quá trạm lại phải mất hai tệ quay về, hai tệ có thể ăn được trứng luộc nước trà rồi, cô thực sự không muốn tiêu tiền lãng phí, đến lúc đó còn phải tự đi về, hai tệ lúc trước cũng mất trắng.

Cô lê chân trở về, cô nghĩ dù sao cũng sắp phải xuống xe nên không ngủ nữa, chân cũng không tiện đi lại nên dứt khoát ngồi đối diện ba con quỷ.

Hít----! Phía sau truyền đến tiếng hít vào không giấu nổi!

Ba con quỷ nam: “…”

Tròng mắt ba con quỷ xoay chuyển, cúi đầu u ám nhìn chằm chằm cô, sáu con mắt âm trầm chết chóc trắng dã, trong mắt đầy máu tươi, từ từ chảy xuống mặt.

Cố Phi Âm: “…”

Cô cũng nhìn bọn chúng, nhìn trái, nhìn phải rồi lại nhìn ở giữa, khuôn mặt vô cảm.

Ba con quỷ nam: “…”

Ba con quỷ giật giật, máu từ hốc mắt chảy ra, rất nhanh loang đầy đất, biến thành dòng chảy nhỏ, như muốn nhấn chìm cả xe buýt, cả xe la hét chói tai, tiếng khóc trẻ con ngày một lớn, mà đầu bọn chúng bắt đầu thối nát, biến thành một đống bầy nhầy cử động được, ngay cả tròng mắt cũng lồi ra…

“A a a cứu mạng với----!” Tiếng hét chói tai xin tha mạng vang lên khắp nơi, tinh thần cũng hỏng mất.

Cố Phi Âm: “…”

Ba con quỷ: “…”

Như này cũng xấu quá rồi? Đừng nói bên cạnh còn có anh bạn nhỏ, ngay cả cô cũng chưa từng thấy, cô nhìn trái nhìn phải, thấy sau ghế tài xế có mấy miếng vải bố liền tiện tay ném qua, mỗi con một miếng, vừa đủ.

Ba con quỷ ôm vải bố: “…”

Cố Phi Âm rất thông minh, vừa rồi cô chỉ lo lắng phải mất hai tệ nên cũng không nghĩ gì khác, bây giờ mới nhìn ra, hoá ra mấy con quỷ này tới đây gây phiền phức. lúc trước cô đã biết có mấy con tiểu quỷ thích đùa dai, giống mấy con quỷ nhỏ trong núi của cô, nếu người nào thần kinh yếu xui xẻo đi vào núi thì bọn chúng sẽ trêu chọc đến lúc đối phương khóc rống xin tha mới dừng tay.

Trước kia cô cũng nhàm chám đi theo xem nhưng cảm thấy chẳng thú vị gì, còn không bằng đánh một giấc ngủ.

Nhưng mà cũng chính lúc ấy, lần đầu tiên cô gặp được hoà thượng đẹp trai, bởi vì con quỷ nhỏ thích đùa dai nói nó muốn đi trêu vị hoà thượng khất thực đẹp trai trong thôn, nghe đồn rất lợi hại nhưng biết đâu hữu danh vô thực, thế là nó lôi kéo đồng bọn lập bang phái đi đập phá, nhưng sau đó một lát đã có vài con trở lại, nói là bị vị hoà thượng kia mạnh mẽ siêu độ, đạo hạnh của người đó rất đáng sợ, niệm vài câu chú đã khiến bọn họ lên chầu trời hết!

Ông trời biết chúng thích làm trò xằng bậy.

Chỉ còn lại mấy con quỷ khóc lóc trở về, nước mắt rồi máu me chảy đầy đất, ô ô ô không ngừng khóc thút thít, làm chim bay cá nhảy đều không dám tới đỉnh núi của bọn họ.

Chúng nói quỷ cũng có thù tất báo, bị vị hoàng thượng kia khi dễ như vậy nhưng bọn họ không dám đi báo thù, chỉ biết ngày ngày khóc lóc bên tai cô, gơi lên lòng hiếu kì của cô, vào một buổi tối lén lút chạy đến thôn ở dưới chân núi.

Hoà thượng ở tạm trong một ngôi nhà đầu thôn, lúc đêm cô đến hoà thượng còn đang ngồi thiền tụng kinh, cô thấy tay chân người đó đầy đủ hết, khuôn mặt cũng rất đẹp, không chỉ là đẹp trai nhất thôn, mà còn đẹp trai nhất núi, đúng là quá đẹp!

Cô nghĩ tới chuyện quỷ dụ dỗ đàn ông, cô học dáng vẻ đó hít một ngụm dương khí của hoà thượng…

Cô vừa mới ăn một ngụm hoà thượng liền mở mắt, đôi mắt từ bi nhìn cô, cô sợ tới múc nháy mắt biến mất, chỉ sợ hoà thượng cũng tụng cho cô về chầu trời.

Ai ngờ lúc về lại hang cô liền đau bụng, đau đến múc tưởng chết được, lúc hoà thượng đẹp trai tìm đến cô còn không kịp chạy trốn, ai ngờ hoà thượng đẹp trai kia không chỉ không cho cô về chầu trời mà còn nói bóng nói gió! Ông trời sao có thể nhân ái với một con quỷ chứ?

Bây giờ nhớ lại, Cố Phi Âm vẫn còn chút tức giận, sớm biết rằng sẽ đau bụng thì cô sẽ hít hai ngụm, hít một ngụm mà đau một tháng, quá mệt.

Nhưng mà dương khí của hoà thượng đẹp trai thật sự ăn rất ngon, có thể được liệt vào những món ngon nhất cô đã từng ăn, ngang hàng với lẩu!

Cô không nhịn được liếm môi, vừa nãy ăn đến no không đi nổi, bây giờ mới được một lát đã lại đói, dạ dày con người đúng là không thể hiểu được, mỗi ngày đều phải ăn, ăn uống lằng nhằng cũng không ngại phiền, trước kia cô chỉ ăn lệ quỷ cũng sống được nhiều năm!

Ba con quỷ nam chỉ cảm thấy ánh mắt cô gái tóc dài quái dị trước mắt đặc biệt u ám, cô ta còn liếm môi, ánh mắt âm trầm tràn ngập vẻ thèm nhỏ dãi, bọn chúng nhìn đến mức đau cả đầu.

Một người ba quỷ cứ như vậy nhìn nhau.

Ba con quỷ không chân trong lòng cũng hơi sợ, rõ ràng chỉ là con người thôi mà, sao lại hoảng hốt như vậy…

Mấy người bên cạnh mới là kinh hồn khiếp đảm, đều trốn hết trên ghế, nhìn máu loãng dưới đất càng ngày càng dâng cao, la hét chói tai, cứ như sắp tận thế đến nơi.

Cao Tài ôm cậu nhóc khóc thút thít ngồi xổm trên ghế, bà cụ bị doạ sắc mặt tái nhợt cũng nhanh chóng rơi vào trạng thái hôn mê.

Anh nhìn Cố Phi Âm, rõ ràng mặt cô vô cảm nhưng anh lại không thấy sợ hãi lắm, ít nhất không còn bất lực và tuyệt vọng như lúc nãy, anh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện không biết từ lúc nào bên ngoài cửa sổ không còn là đêm đen vô tận nữa mà biến thành những toà nhà cao tầng, là ánh đèn nhân gian, xung quanh thậm chí còn có xe cộ đi lại, ven đường còn có thấy thấp thoáng bóng người…

Anh nhích lại gần người đàn ông húi cua, bảo anh ta nhìn ra ngoài cửa sổ.

Người đàn ông húi cua như bừng tỉnh, nhìn ra ngoài.

Trong nháy mắt, trong đáy mắt tuyệt vọng của anh ta lộ ra vẻ hưng phấn và vui mừng, “Sao lại thế này??”

Cao Tài ra dấu nhỏ giọng, người đàn ông húi cua quả nhiên bình tĩnh lại, mấy người bên cạnh cũng phát hiện khung cảnh quỷ quái bên ngoài cửa sổ cuối cùng cũng biến thành khung cảnh bọn họ quen thuộc, nhất thời mừng phát khóc, “Chúng ta được cứu rồi sao?”

Cao Tài cười cười nói: “Là cô ấy đã cứu chúng ta.”

Mọi người cùng nhìn về phía cô gái tóc dài, trong mắt tuy vẫn còn vẻ sợ hãi nhưng cũng lộ ra vẻ vô cùng cảm kích.

Cao Tài không ngờ mình chỉ định tới gặp cô xác nhận một chút, nói cảm ơn nhưng lại trải qua một đêm kinh tâm động phách như thế, nhưng mà anh lại lần nữa xác nhận, cô là người tốt, chỉ là cô phải tiếp xúc với quỷ hoặc đã gặp qua quá nhiều quỷ nên mới có vẻ âm trầm đáng sợ đó?

Cuối cùng cũng đến đường Phú Dân, Cố Phi Âm xuống xe, lúc cô xuống xe những người khác chưa đến trạm cũng xuống theo, tốc độ nhanh như tên lửa, có hai người thậm chí vừa xuống xe hai chân đã mềm nhũn, sau đó quỳ trên mặt đất gào khóc, xem ra là thật sự rất sợ.

Nhưng mà chờ đến khi bọn họ hồi phục tinh thần khỏi kiếp nạn, quay đầu nhìn lên thì trên xe làm gì có người đàn ông nào không chân? Ngay cả tài xế cũng ngả sang một bên, không biết ngất đi bao lâu rồi, cũng may cảnh sát kịp thời chạy đến mới luống cuống đưa người đi bệnh viện.

Lại muốn tìm cô gái tóc dài để cảm ơn nhưng cũng phát hiện không thấy cô đâu, cả Cao Tài cũng không biết rời đi từ lúc nào.

Ngày hôm sau, một bài đăng “Xe buýt số 1 gặp ma” liền nổi lên, chủ thớt đặc biệt kể tỉ mỉ đêm hôm qua mình đi làm ca đêm ngồi xe buýt gặp ba con quỷ không chân, còn gặp một ngôi sao lớn, bọn họ bị đưa đến một nơi chưa từng đến, còn tưởng rằng mình chết chắc rồi, may mà có một cô gái tóc dài cứu họ!

Quần chúng ăn dưa không ai tin, nói quỷ gì mà quỷ chứ, lại còn gặp ngôi sao lớn cơ đấy, anh nhiễm phim thần tượng đấy à?

Chủ thớt nói: “Các người không tin thì thôi, cô gái tóc dài kia rất lợi hại, cô ấy vốn ngủ ở ghế sau nên bọn tôi cũng không để ý tới, lúc tỉnh lại cô ấy phát hiện không phải đường về nhà nên đi ngang qua mấy con quỷ lên hỏi tài xế: ‘Qua đường Phú Dân rồi à?’ làm tôi tí thì đái ra quần!”

Chủ thớt nói: “Lúc trước tôi đi hỏi tài xế bị ma nhập đó anh ta đều không để ý tới tôi, không ngờ cô ấy mới hỏi vài câu đã trả lời, tôi thề không nói điêu, ha ha ha bay giờ nghĩ lại chắc con quỷ kia cũng sợ cô ấy, sau đó mới thành thật đưa chúng tôi về đường Phú Dân, chúng tôi đi theo cô gái đó xuống xe nên mới còn đường sống!”

Tuy rằng chủ thớt bị vô số quần chúng ăn dưa công kích nhưng rất nhanh có mấy người cũng xuất hiện nói chủ thớt không nói sai đâu, vì bọn họ cũng ở hiện trường, có thể làm chứng blah blah, hơn nữa đêm đó còn gọi cảnh sát tới… Đương nhiên bọn họ cũng bị cư dân mạng ném đá, nói là cùng nhau lừa gạt mọi người.

Chỉ có một ID “Tôi là lão Vương” rất thâm trầm nói: “Chủ thớt cẩn thận, các người có thể đã gặp phải một con quỷ phải về đường Phú Dân rồi.”

Chủ thớt: “…”

Chủ thớt càng nghĩ càng thấy ớn, sợ són cả ra quần.

Đương nhiên, “Tôi là lão Vương” cũng bị mọi người chế giễu.

Xã hội hiện đại, xin hãy tin tưởng vào khoa học.

Bạn đang đọc Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ (Hoàn thành) của Duy Khách
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mocmeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 267

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.